Thứ 7, ngày... tháng... năm...
Đã mấy tiếng đồng hồ kể từ lúc tôi về đến nhà. Câu hỏi thường trực lăn tăn trong cái đầu "bã đậu" của tôi khiến tôi "ức chế" quá. "Cô gái ấy là ai?", "Tại sao nhìn tôi chằm chằm như thế?", "Mặt tôi dính nhọ sao?", "Hay là người quen?"...
Ôi, tôi phát điên lên mất. Em xinh thật, nhưng nếu nhận vơ người quen như thế chẳng phải rất khùng sao. Hay thấy "người sang lại bắt quàng làm họ". Không phải, cô gái ấy thậm chí còn "sang chảnh" hơn tôi ấy chứ.
Haizz, quên đi!
Tôi xếp vài bộ quần áo vào vali để chuẩn bị cho một tuần công tác tại Sài Gòn. Công việc của tôi cũng không vất vả lắm, chỉ là việc lên nội dung và chạy chương trình cho một công ty tổ chức sự kiện nho nhỏ. Nhưng tôi phải đi công tác nhiều, ít thì một tháng một lần, nhiều thì hai, ba lần một tháng. Khi làm chương trình, tôi còn gặp nhiều em xinh hơn thế ấy chứ.
Tôi là người ăn nói không giỏi, nhưng khi viết ra rồi thì rất nhiều em "ngã ngựa". Vì thế, bấy lâu nay, rất ít khi tôi thất bại trên tình trường. Duy nhất chỉ có một lần. Với một người con gái khá đặc biệt.
Tôi điển trai, mắt sáng, cao 1 mét 82. "Ngon" phải không?
"Chiều thứ bảy, nhâm nhi tách cafe bên đống công việc còn ngổn ngang. Bất chợt bắt gặp ánh mắt một người làm tim tôi xao xuyến. Thật ra thì em ấy nhìn tôi rất lâu, tôi cũng có đáp trả lại một hai lần nhưng rất ngắn, ngắn như kiểu khoảnh khắc vậy. Lúc ấy đã định sang bàn em vu vơ dăm ba câu chuyện nhưng chân thì cứng lại, bí bách thật! Về nhà tiếc ngẩn ngơ, không biết bao giờ mới gặp lại cô gái với chiếc áo hồng in hình chú gấu xanh lè lưỡi? Em ơi, em ở đâu? Đợi anh một tuần nữa nhé. Mong sao gặp lại em!
Chúc cả thế giới ngủ ngon!"
37 phút trước, 41 likes, 8 comments.
Haha, toàn là những bình luận "GATO" từ mấy thằng bạn quỷ. Vui đây!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận