Giữa cơn mưa.
Em vùng vằng.
Mỏi mệt hằn lên mắt anh.
Còn em thì khăng khăng đi tìm điều em muốn.
Anh không muốn xin lỗi!
Khi anh thực sự không có lỗi!
Lời xin lỗi sẽ rẻ mạt nếu anh lợi dụng chúng.
Em tin anh chứ?
Hay trái tim em chưa đủ chỗ để anh đứng một mình?
Hụt hẫng.
Em là con gái.
Khi yêu, em hay giận.
Với anh, khó khăn không phải là một lời xin lỗi.
Mà là niềm tin nơi hai ta quá bé nhỏ.
Giữa con mưa.
Em vùng vằng.
Vai em ướt sũng, anh thương.
Chân anh cóng lại giữa tê buốt và cô đơn.
Phân vân: Chàng trai nên chạy theo cô gái?
Hay để thời gian chữa lành vết đâu hiện tại?
Anh đứng đó.
Vẫn phân vân.
Giữa cơn mưa.
Em xa dần.
Anh ở lại.
Trời vẫn mưa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận