Bộ truyện này được xuất bản từ bảy năm trước và đã hết hàng suốt nhiều năm nay.
Mấy năm qua, số bạn đọc yêu mến tôi ngày càng nhiều hơn, rất nhiều cô gái nói, họ đã tránh được nhiều sai lầm trong chuyện tình cảm nhờ đọc sách của tôi.
Họ mong muốn sưu tầm toàn bộ các tác phẩm của tôi, nhưng rất khó mua được ấn phẩm cũ của cuốn sách này, nếu có thì cũng là bản sao chép, hoặc sách gốc nhưng giá lên tới một hai trăm tệ một cuốn, nên việc tái bản cuốn sách này được ủng hộ nhiệt liệt.
Nhất là vào hai năm trước, khi tôi bắt đầu xây dựng nhóm giao lưu cho chị em phụ nữ, rất nhiều học viên đã nói với trợ lý của tôi về nguyện vọng tái bản cuốn sách này.
Cuối cùng năm nay chuyện này đã được lên kế hoạch, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm vì đáp ứng được yêu cầu của mọi người, nếu không tôi sẽ canh cánh trong lòng rất lâu.
Trước khi viết lời cuối truyện, tôi đã đọc lại bản thảo cuốn truyện này và phải cảm thán rằng, bảy năm qua mình đã thay đổi quá nhiều.
Tôi nên hình dung thế nào nhỉ?
Đó là quá trình một phụ nữ hoàn thiện cuộc sống của mình từ nền tảng tình yêu!
Bảy năm trước tôi sẽ cãi vã với người ta khi phật ý, bảy năm sau tôi tuân thủ câu nói: “Bận rộn là liều thuốc trị mọi chứng bệnh tâm lý.”
Bảy năm trước tôi luôn chuẩn bị cẩn thận cho mọi ngày lễ, bảy năm sau tôi bận tới mức quên cả bản thân mình chứ đừng nói tới ngày lễ là gì.
Bảy năm trước, chú cún nhà tôi qua đời, bảy năm sau, tôi không còn nuôi cún nữa.
Bảy năm đủ để một phụ nữ ngây ngô trở nên chín chắn, ngây thơ trở nên lý trí, và xốc nổi trở nên bình tĩnh ung dung, dần dần tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời mình.
Không biết bảy năm sau tôi sẽ như thế nào.
Cũng may mọi điều mà tôi yêu quý vẫn luôn ở bên tôi. Những năm nay tâm thế tôi ngày càng bình thản, suy nghĩ cũng chứa nhiều cảm kích hơn. Tôi nâng cao yêu cầu với bản thân, hạ thấp yêu cầu với người khác, sống ngày một bình tĩnh thong dong.
Tôi mong tất cả các cô gái đọc cuốn sách này đều sẽ được hạnh phúc.
Người ta sống trên đời khó tránh nhất là một chữ “Tình”, không ai có thể làm lơ tình yêu, nhưng đời người đã có quá nhiều tiếc nuối và bất lực, khiến trái tim yếu mềm của chúng ta chịu nhiều giày vò khi phải đối mặt với vô vàn đau khổ và mất mát.
Nếu để cho phụ nữ trong chốn hồng trần này lựa chọn giữa quyền lực, tiền bạc và tình yêu chân thành, có lẽ mọi người đều muốn có được một tấm chân tình, chỉ ước sao được làm cô gái yếu mềm của người ấy.
Phồn hoa tựa gấm, hào quang bốn phương đều có thể từ bỏ, nhưng chân tình đâu dễ gì có được.
Tôi muốn nói với mọi người rằng: "Có người yêu thương chúng ta là một điều tuyệt vời, nhưng nếu không có ai yêu thương chúng ta, chúng ta phải yêu thương bản thân mình gấp bội. Cuộc đời này ít người trong tuyết đưa than”, mà đa phần là ‘dệt hoa trên gấm", bởi vậy hãy biến bản thân thành gấm trước đã!”
Cuối cùng, mong người có tình đều sẽ thành quyến thuộc, mong tấm lòng của mọi cô gái đều không trao gửi nhầm người.
Vãn Tình
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận