Do phản ứng phụ của thuốc, tôi đau đầu, chóng mặt, buồn nôn suốt ngày hôm sau đành xin nghỉ ở nhà. Nhàn cư vi bất thiện, tôi lục lọi fb bạn bè, đồng nghiệp để nghe ngóng thông tin của anh. Tôi cũng quên luôn Ngọc, không cảm giác, không cảm xúc. Ngọc cũng không nhắn tin gì nữa, có vẻ anh ta đã đạt được mục đích của mình nên để tôi yên chăng?
Một tuần sau ngày xảy ra với Ngọc, tôi nhận được tin nhắn đầy bất ngờ từ Minh: “Tối nay gặp nhau, chỗ cũ”.
Tôi chán nản, chúng ta là gì của nhau hả anh? Là gì của nhau mà khi cần thì anh gọi, khi không muốn thì anh phớt lờ?
-Em bận, và em không muốn gặp anh nữa.
-Em cần phải gặp anh để nói rõ chuyện của Ngọc.
Woman looking stressed at her desk
Woman looking stressed at her desk
Điện thoại rơi xuống nền nhà. Tôi hoảng hốt. Không giống như lần trước Ngọc dọa tôi về chuyện của Minh, tâm trạng tôi hờ hững vì tôi không quan tâm cảm xúc của Ngọc thế nào. Anh thì khác, anh đã biết được gì rồi? Ngọc nói gì với anh? Nếu biết chuyện, anh coi tôi là loại người thế nào?
Lúc tôi đến, Minh đã chờ sẵn. Tôi vừa đóng cửa phòng, anh đã lao vào đẩy tôi đập vào tường đau điếng. Rồi anh hôn tôi, như trút hết sự giận dữ, như điên cuồng. Tôi thấy mùi máu. Tôi thấy cả vị mặn của nước mắt tôi đang chảy. Tay anh thô bạo kéo váy, kéo đồ lót và đâm thẳng vào trong tôi. Trời đất quay cuồng, anh đang giết tôi trong từng khoảnh khắc. Mỗi lần anh thúc mạnh, anh rít lên bên tai, “Em điên rồi, An ơi”.
Lần đầu anh gọi tên tôi, lần thứ hai anh hôn tôi, nhưng là trong cảm xúc giận dữ có, căm hận có và dường như có cả sự xót xa.
Tôi nhắm mắt, tay ôm chặt anh, liệu đây có phải lần cuối cùng tôi được ôm anh như thế, sau tất cả những điều đã xảy ra? Tại sao tôi không thể sống một cuộc sống bình thường, là một cô gái bình thường?
Tôi đặt tên fb này là Mi Na, đơn giản quá phải không? Một cách gọi khác của Minh An, ít ra, tôi cũng còn chút gì đó lưu giữ cho đoạn tình cảm đầy nước mắt này.
Anh ôm tôi đặt lên giường, rồi lấy khăn lau từng chỗ, từng chỗ. Vì anh mạnh bạo quá nên chỗ đó của tôi rướm máu.
Tôi khép chân lại, còn đau hơn lần đầu.
Anh kéo tôi nằm gác lên tay anh, tôi úp mặt vào ngực anh để hít hà mùi hương luôn khiến trái tim tôi thắt lại, tôi ôm anh giống như bức ảnh anh đã từng chụp lúc tôi ngủ. Rồi anh cho tôi xem mấy bức ảnh anh nhận được. Là của tôi và Ngọc! Tôi nhắm mắt lại, chua xót quá. Người tôi yêu nhận được ảnh tôi lên giường với người đàn ông khác, lại chính là em trai của anh! Có cả anh anh đang ôm tôi. Tôi không dám khóc.
cam-giac-dau-sau-quan-he
Tôi nhận thấy ánh mắt đau đớn của anh. Rồi tôi loáng thoáng nghe anh kể Ngọc dùng những tấm hình này để uy hiếp anh giao lại một số cổ phần mà anh đứng tên để có tên trong Hội đồng cổ đông trong công ty gia đình, lĩnh vực này tôi không rõ vì tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào một cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trên thương trường. Tôi, một cô gái 25 tuổi, bị phản bội bởi mối tình 3 năm, yêu phải người có vợ…thì làm được gì cho ai. Vậy mà cuối cùng, chính tôi lại rơi vào vòng xoáy đầy tai ương.
Anh vẫn thì thầm bên tai, anh nói anh có thể xử lý được vụ này, nhưng anh muốn cho tôi biết để tôi không bị lợi dụng.
Dù chúng tôi không là gì của nhau, anh vẫn luôn dõi theo tôi… Tiếng anh nhỏ dần nhỏ dần…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận