- Trang Chủ
- Truyện Việt Nam
- Đừng Coi Ai Đó Là Cả Thế Giới
- Chương 28: Phụ nữ muốn hạnh phúc thì phải biết "ăn chơi"!
Từ bao giờ người ta đã luôn gắn hình ảnh người phụ nữ với hai từ "đảm đang", và cho rằng thật có phúc cho anh chồng nào lấy được một chị vợ "đảm đang tháo vát", nhà nào có dâu hiền dâu đảm thì chắc chắn được trầm trồ khen ngợi. Nhưng đã bao giờ người ta đứng dưới góc nhìn của một người phụ nữ "đảm đang" để thấu hiểu hay chưa?
Đơn cử như, đi làm về phải tất tả ngược xuôi chợ búa, bước chân vào nhà chưa kịp quẳng gánh lo công việc đã tiếp tục khoác lên vai trách nhiệm với chồng con. Cơm không lành canh không ngọt thì là do vợ không đảm không ngoan? Vậy nên muốn cơm lành canh ngọt thì vợ phải nai lưng làm việc, thậm chí làm lụng cật lực, vất vả sớm khuya để cửa nhà yên ấm. Đến nỗi thời gian tự chăm sóc cho bản thân cũng không có, đầu bù tóc rối, người vương mùi dầu mỡ hành tỏi, tay chân nhem nhuốc nhọ nồi... Là một người phụ nữ với bộ dạng nhếch nhác như vậy, nhìn vào gương có tự thấy mình hạnh phúc?
Đơn cử như, chồng có thể đi nhậu sau bữa ăn, đi đá bóng, đi xem truyền hình trực tiếp World Cup, uống bia và bàn chính sự. Con có thể đi học bài, đi sinh nhật bạn bè, đi mua sắm quần áo mới,... Trong khi đó, người phụ nữ ở nhà lại tiếp tục toan lo nhà cửa, thu thu chi chi, lẩm cẩm đến mức cái bút giắt vội lên đầu thay cho dây buộc tóc, quần áo của chồng con thì chỉn chu đàng hoàng còn quần áo của mình nhăn tít chưa kịp là. Là một người phụ nữ đến bản thân mình còn không buồn ngó ngàng chăm sóc, hoặc không có thời gian để kịp để ý chăm nom đến mình, thì có còn được hạnh phúc trọn vẹn?
Phụ nữ hãy thử trở về nhà, nấu cơm qua loa cũng được, không thì thuê giúp việc, việc nặng việc nhẹ chẳng phải động đến tay, thời gian dư dả được phép làm nail làm tóc. Thời gian chồng đi nhậu cũng là lúc được thảnh thơi shopping quần quần áo áo, cũng nước hoa son phấn như các cô gái tuổi trẻ đôi mươi chưa chồng. Rồi xức lên người thơm nức mùi mỹ phẩm, mặt hoa da phấn, môi biết cười, mắt chẳng vương chút sầu bi... Thế thì có đủ hạnh phúc không?
Chưa kể, làm con gái chưa chồng mà đẹp thì quá đỗi bình thường, chứ làm con gái đã có chồng mà vẫn đẹp thì người đời ai cũng phải xuýt xoa. Họ không cần biết đằng sau đó có phải lui cui rửa bát, dọn dẹp quét nhà, vườn tược không hay đã có người giúp việc lo. Họ chỉ cần biết rằng chồng con vẫn thành đạt, vợ vẫn trẻ đẹp, không cuộc vui nào của chồng là không góp mặt. Người ta còn khéo khen vợ chăm chồng tốt, chồng dạy vợ ngoan. Đi bên cạnh chồng mà mặt ngời ngời rạng rỡ thì chồng còn được phen hãnh diện...
Thế mới thấy, phụ nữ đảm thường chỉ có hẩm hiu chứ mấy ai được trọn vẹn hạnh phúc.
Tóm lại, gái bây giờ mà đảm đang chăm chăm lo chồng con rồi ru rú trong xó bếp thì chỉ có dại mà muôn đời không hạnh phúc. Đợi đến lúc chồng chán chả thèm ỏ ê đi ăn thêm phở bên ngoài thì chỉ biết yếu đuối khóc lóc thảm thương. Nhưng nào có ai xót? Vậy cho nên, cuộc đời này bạc lắm, muốn không bị người ta đối xử tệ bạc với mình thì tốt nhất cũng đừng bao giờ tự đối xử tệ bạc với bản thân. Đảm đang thì tốt, nhưng chưa chắc đã hạnh phúc. Còn muốn hạnh phúc, thì đừng chỉ đảm đang nội trợ!
- Hạc Xanh -
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận