Ngày em quyết định buông tay để anh rời xa em, cũng là ngày em chấp nhận mình không phải là người có thể mang hạnh phúc đến bên anh. Ngày mà anh một câu dứt khoát "anh không còn yêu em nữa" cũng là ngày em biết thực ra từ trước đến giờ chúng ta không thuộc về nhau. Vậy thì sao phải đau khổ, phải níu kéo, phải dằn vặt? Cho dù chia tay nhau bởi bất kỳ lí do gì thì điều em mong muốn nhất vẫn là hạnh phúc. Hạnh phúc không chỉ cho riêng em. Mà còn dành cho anh.
Vậy ra cho đến tận bây giờ, mọi thứ đối với em thật nhẹ nhàng, ngay cả khi anh có người yêu mới.
Không ai xứng đáng với tình cảm của ai, mà đơn giản là, cô ấy phù hợp với anh hơn em. Khi mà em thờ ơ và vô tâm với những lo toan trong anh, thì cô ấy lại là người thấu hiểu tất cả, lắng nghe tất cả và động viên anh mỗi ngày. Khi mà em lúc nào cũng tỏ ra kiêu ngạo với tình yêu chúng mình thì cô ấy lại thầm lặng xoa dịu từng tổn thương anh chịu đựng. Một người như cô ấy - nếu là em - cũng thật không nỡ mà phụ lòng, mà bội bạc, mà buông tay.
Người ta bảo tình yêu không chỉ là đúng người, mà còn là đúng thời điểm. Đối với một đứa con gái yêu tuổi trẻ và tự do hơn tất thảy mọi thứ như em thì không nên ràng buộc anh vào một câu chuyện tình lơ lửng. Cái thứ lơ lửng của cảm xúc, của thương nhớ dễ dàng khiến chúng ta rời xa nhau. Mà khi đã nhận ra rằng không ai là hạnh phúc của đời mình thì tất nhiên sẽ phải rẽ tìm một người thích hợp nhất. Em không muốn so sánh mình với bất kì ai, cũng không muốn mang cô gái ấy ra để làm vạch ngăn giữa câu chuyện của chúng ta. Cô ấy xứng đáng được tôn trọng, được quan tâm, và được anh trao tất thảy những yêu thương mà trước giờ em đã không nâng niu, gìn giữ. Em chỉ mong rằng anh đừng bao giờ làm tổn thương một ngườicon gái thật lòng với anh như thế, cũng đừng vì cái tôi ích kỷ mà vội vã buông xuôi.
Anh à, bây giờ em đã không còn phải lo lắng về cuộc sống của anh như ngày chúng mình mới chia tay nữa. Đã có một người quan tâm anh mỗi ngày, nấu cho anh những món anh thích, đợi chờ từng dòng tin mỗi tối trước khi đi ngủ. Anh sẽ chẳng còn cô đơn mỗi dịp lễ tết, chẳng còn buồn vui một mình những ngày rảnh rỗi. Cuộc sống của anh sẽ là một cuộc sống mới, là những kỷ niệm mới với tình yêu của riêng mình - tình yêu mà hoàn toàn không còn em ở đó.
Trên đời này, đúng là chẳng thể nói trước được điều gì. Cho dù tưởng chừng đã nắm chặt tay nhau, đã nghĩ rằng đó sẽ là người ở bên mình suốt đời thì vẫn có thể phải rời xa nhau để tiếp tục một hạnh phúc khác thích hợp hơn, tốt đẹp hơn. Chúng ta chẳng thể cứ giữ mãi những gì thuộc về quá khứ, hãy để chúng ngủ yên như lúc đầu để bước tiếp, để yêu và được yêu.
Người yêu mới của anh - cô ấy - là người mà em thực sự phải nói lời cảm ơn...
- Cát Cánh -
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận