- Trang Chủ
- Truyện Việt Nam
- Đừng Coi Ai Đó Là Cả Thế Giới
- Chương 40: Tuổi trẻ đầy nỗi buồn nhưng em đừng khóc!
Có những ngày tôi chán nản mọi thứ, vứt điện thoại ở một góc, máy tính chẳng muốn bật, chỉ ngồi nghĩ bản thân mình chừng này tuổi vẫn là kẻ ăn hại khi chẳng có gì trong tay. Tôi chỉ muốn vùi đầu vào gối, làm bạn với bóng đêm bởi sợ bước ra ánh sáng thấy cuộc đời này thật bấp bênh, cứ thế những ngang trái từng ngày đi qua khiến tôi cứ nhạt nhoà dần...
Trong những vấp ngã cuộc sống, điều tôi cay đắng nhận ra ở những ngày tháng tuổi trẻ của mình là cuộc đời này chẳng công bằng. Những kẻ khéo miệng, nịnh nọt, có quan hệ, tiền tệ lại đi làm thầy những người "ngoan hiền" nhưng sinh ra với những hàng dài con số 0 tròn trĩnh.
Cái tuổi hai mươi mấy thật đau đớn và quá nhiều nỗi buồn, quá nhiều điều đáng lo sợ. Sự nghiệp, gia đình, tình yêu, bạn bè tất cả cái nào cũng sứt mẻ đôi phần, đôi khi lại dồn dập tìm đến đè nặng trên đôi vai của một gã chưa đủ tuổi trường thành như tôi hồi đó. Tôi không có một hướng đi riêng, chẳng biết làm gì sau những nỗi đau ngày dài đó.
Cho đến một ngày, trên chuyến xe buýt chiều, tôi bắt gặp một cặp vợ chồng già, người đàn ông mù, còn người đàn bà trên người đầy những vết sẹo, những khối u lởm chởm. Sau màn chào khách đi xe buýt, người đàn ông đánh chiếc đàn ghita cũ cất lên điệu bolero ngọt lịm, người đàn bà đi trước dắt tay và cầm chiếc nón rách đựng tiền của những người nghe. Mỗi lần có người bỏ tiền vào nón bà lại mỉm cười rồi gật đầu cảm ơn... cứ thế cho đến khi điệu bolero hết.
Tôi im lặng, có quá nhiều câu hỏi tôi muốn ai đó trả lời. Sao người đàn ông mù vẫn có thể đánh đàn và cất lên những tiếng ca ngọt lịm? Sao người đàn bà vẫn mỉm cười thật tươi và yêu đời đến thế? Và tôi tự hỏi bản thân có phải tôi đang để phí những ngày dài?
Tuổi trẻ, cái khoảng thời gian đầy phân vân nhưng đừng tự vùi lấp mình trong những ngày dài không mơ ước. Đừng vội sờn lòng, bởi cuộc sống không công bằng chính là một món quà tặng cho tuổi trẻ: Món quà học cách để trưởng thành.
Nhờ những ngày dài trải nghiệm, đắng cay rồi thất bại mà ta khôn lớn. Những trải nghiệm ở tuổi trẻ chính là thứ mà bên bạn mãi mãi, không bao giờ mất đi như tiền bạc, tình yêu, tình bạn.
Tuổi trẻ có những lúc đầy đau buồn. Nhưng, em đừng khóc!
- Sư Chan -
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận