Đến một ngưỡng tuổi nào đó người ta không còn tự hào phóng với bản thân như thế nữa. Đồng ý rằng tuổi trẻ cần trải nghiệm, cần những thất bại nhưng không được huyễn hoặc mình rằng phải thất bại, bởi chính lúc suy nghĩ như thế bạn đã thất bại rồi.
Một gã đàn ông càng cần tỉnh táo hơn trên con đường đời của mình. Chắc chắn phải trải qua cái thời tiền ăn, tiền cà phê, tiền mua quà cho gấu đều từ chi viện của bố mẹ, đến cái ngưỡng ngoài hai ba, khi ra trường bạn không còn tự cho phép mình sai lầm thêm nữa. Bởi thất bại cũng có thể tạo thành một thói quen, giống như việc một đứa trẻ khi vấp ngã mẹ thường dỗ và đòi "đánh chừa" cái ghế, cái bàn. Sao không làm ngược lại, thay vì tự dỗ bản thân cho rằng "cuộc đời cho phép sai" bạn giận mình, trách mình để lần sau không sai thêm lần nào nữa?
Tình yêu cũng thế, vốn dĩ chẳng phải là trò chơi nên sao cứ yêu đi được. Đàn ông cũng cần chọn người mà yêu, không thể nhắm mắt đưa chân cho qua ngày đoạn tháng. Tình yêu vốn dĩ chẳng phải trò may rủi như xổ số để thử vận may được!
Đến tận bây giờ tôi mới hiểu vì sao phụ nữ lại thích những gã đàn ông lớn tuổi và thường cưới những gã đàn ông lớn tuổi hơn mình thay vì chọn những anh chàng trẻ cùng tuổi. Chắc chắn ở đây không có chuyện cho nhan sắc rồi, mà bởi những gã lớn tuổi thường là những gã trải đời, những gã đó sẽ không còn suy nghĩ "cứ sai đi vì cuộc đời cho phép" nữa, mà là gã nghĩ đã đến lúc không thể sai thêm được nữa, cuộc đời này nếu tiếp tục sai thì chỉ đi xuống chứ mãi không ngẩng mặt lên được.
"Không ngẩng mặt lên được" là điều mà gã đàn ông nào cũng sợ. Cái tuổi hai mươi mấy chưa sợ vì nhìn xung quanh đám bạn vẫn những đứa thường thường bậc trung giống mình, nhưng đến lúc đi làm thấy đám bạn lên như gió mình vẫn ì ạch lo cơm áo gạo tiền ngày ba bữa mà uất hận lắm!
Vì sao cùng học một lớp, cùng lớn lên một nơi, cùng thời kì đói khổ mà nay có kẻ đường đường chính chính cao ngạo với đời, và có những kẻ vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt? Tôi nghĩ đó là do tư duy sống, cách hành xử với cuộc đời này. Kẻ thành công ắt hẳn đã trải qua nhiều lần sai nhưng đến một lúc họ dừng lại và nhắn nhủ bản thân rằng "sai đủ rồi, bây giờ làm việc gì cũng phải đạt được những giá trị nhất định". Còn kẻ thấy bại cứ sống mãi trong suy nghĩ "cứ sai đi vì cuộc đời cho phép" nên sai mãi không thôi!
Đàn ông được gọi là những kê kiên cường cớ sao lại ùa theo những suy nghĩ của những đứa con trai mới lớn?
- Sư Chan -
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận