Kẻ đứng sau nguyên nhân làm Tùy Du cô bị sát chết, cuối cùng đã đến rồi.
So với lần trước còn muốn hoành tráng hơn, cũng hiện ra luôn mấy cái danh hiệu mà lần trước Tùy Du không có nhìn thấy.
Thật phô trương làm sao.
[Phụ cận] Liên Miêu Hồng: Đại Thần, cuối cùng huynh cũng đến rồi, huynh mau giúp chúng ta dành lấy công đạo, sử lý cô ta đi. Nữ nhân này ăn nói thực lợi hại, liền bức ép bọn muội đến không làm được gì, thật muội rất uất ức a...
Triệu Nhất Hoán vừa xuất hiện, Liên Miêu Hồng liền mừng rỡ chạy đến trước mặt Đại Thần, khiến mọi người xung quanh không khỏi trề cái môi.
Thật không giống vừa rồi một nữ nhân hồng y nào đó la ó muốn giết người, bây giờ giả cái gì tiểu muội tử yếu nhược cần che chở đi. Thật sự đa số mọi người ngưỡng mộ Đại Thần ở đây đều biết, Liên Miêu Hồng là một cái người chơi thực vô dụng, chỉ biết bị người ta kéo đi phó bản hưởng điểm kinh nghiệm. Nàng ta vì dựa vào thân phận em họ của Đại Thần, giương oai trước mặt mọi người, sau lại giả cái tiểu muội muội yếu nhược trước Đại Thần.
Thật sự chính là một cái đại hóng hách thiên kim tiểu thư được nuông chiều thành hư, cùng với Liên Miêu Nhiễu hai tỷ muội kiêu ngạo vô cùng.
Đám muội tử trong game ngưỡng mộ Đại Thần có rất nhiều, nhưng lại trở thành e dè nhiều hơn khi có Liên Miêu Hồng, thập phần là ghét bỏ nàng nhiều hơn, nhưng không dám nói, sợ Đại Thần biết được sẽ xử lý thật tốt bọn họ.
Triệu Nhất Hoán không trả lời mà lướt qua người Liên Miêu Hồng, đứng đến trước mặt Tùy Du.
[Phụ cận] Triệu Nhất Hoán: Tùy Du cô nương, chúng ta lại tái kiến.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Rất vui được tương kiến Đại Thần. Phải, cô "rất vui" đấy.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Hôm nay thật đặc biệt Đại Thần lại đại giá quan lâm đến, là hứng thú xem náo nhiệt sao?
[Phụ cận] Triệu Nhất Hoán: Tất nhiên không phải, ta đến là muốn giải quyết chuyện này.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: A, vậy sao? Vậy mời Triệu Đại Thần thoải mái nói, tiểu nhân thực chăm chú nghe chỉ bảo. Tùy Du cười nhạt, muốn nhìn xem vị Đại Thần này như thế nào giải quyết đây?
Triệu Nhất Hoán luôn tỏ ra là một nam nhân rất lịch thiệp, dù mang danh là Đại Thần nhưng không hề kiêu ngạo, không xa lánh với mọi người mà rất ôn nhu hiểu lễ nghĩa, đặc biệt lịch sử của hắn rất sạch sẽ, cho nên thiếu nữ trong game yêu thích hắn có bao nhiêu đại, thật khó xác định được, chỉ trong vài tháng game vừa ra mà Triệu Nhất Hoán đã nắm giữ lòng người thế nào.
Danh tiếng lẫy lừng, vừa giàu vừa giỏi, vô cùng có uy tín. Đến Tùy Du cũng có ấn tượng không tồi đối với cách ứng xử của vị Đại Thần này, mặc kệ là thật hay giả tạo, thì chí ít cũng là kẻ có não hơn so với người của hắn.
[Phụ cận] Triệu Nhất Hoán: Không dám. Chắc Tử Hạ cô nương cũng đã hiểu phần nào chuyện ngày hôm nay, bằng hữu của ta là bọn họ, họ trong một đêm, đồ vật trong gương đều mất sạch rồi. Họ cho rằng là cô nương làm, bởi vì trước đó mọi người đã diễn ra trận xung đột với nhau.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Cho nên nói, ngày hôm đó mười người của ngươi đánh hội đồng ta, ỷ đông hiếp yếu, ta thua, ta ghi hận trong lòng, nên tìm cách trả thù?
Đại Thần im lặng một lát, rốt cuộc không muốn nghe cái câu "ỷ đông hiếp yếu", nhưng cuối cùng vẫn đáp lại.
[Phụ cận] Triệu Nhất Hoán: Phải.
Nói một từ này, chính là tự tát vào mặt mình rồi, mọi người xung quanh càng không nghi ngờ gì nữa, chính xác là Tử Hạ Tùy Du này thật sự bị ức hiếp. Cũng thật quá đáng. Hơn nữa bọn họ đều còn là người của bang phái.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Nếu ta nói không phải ta làm?
Triệu Nhất Hoán hít một ngụm khí lạnh, có phần mất kiên nhẫn rồi, nhưng vẫn duy trì thái độ rộng lượng nói tiếp:
[Phụ cận] Triệu Nhất Hoán: Tử Hạ cô nương, mong cô trả lại họ đồ, chúng ta sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Đã biết các ngươi không muốn tin ta, nói chung ta nói gì cũng vô dụng. Muốn đánh muốn giết thì cứ đến, không cần tìm cớ, ta vốn không có cái gì trả cho các ngươi. Dù sao ta cũng so với các ngươi yếu, lại chỉ một người, đánh không nổi một bang đâu.
Tùy Du thật sự lười nói nữa rồi. Ai bảo cô yếu, haizz, đúng là kẻ yếu thì bị kẻ mạnh dẫm đạp. Vốn muốn an bình một thời gian đi, cuối cùng lại bị kích động, đừng trách Lý Tùy Du cô lửa giận lên rồi. Quân tử báo thù mười năm còn không có muộn.
Một lời này, thật sự là châm biếm một đám người. Bọn họ đã tái mặt, tức giận đến mức muốn lập tức giết chết nữ nhân lộng ngôn trước mặt này.
[Phụ cận] Lão đại gia: Aaaa, Đại Thần, ta thật sự không nhịn được tiểu nhân này nữa rồi!
Lão đại gia nói xong một câu, liền không đợi được liền vung kiếm hướng Tùy Du tấn công.
Tùy Du không định tránh né, còn đang muốn thủ thế đánh trả thì một đạo quang ánh sáng từ phía sau vung tới, đánh thẳng vào người Lão đại gia, hắn lập tức mất đi hơn một nửa máu.
Tùy Du ngón tay đốn lại tại chỗ trên bàn phím, đại não chưa kịp tiếp thu vấn đề hiện tại. Lão đại gia cũng trấn động, nhìn thấy nhân vật của mình sắp chết, đương nhiên không nhịn được mắng chửi.
[Phụ cận] Lão đại gia: TMD*, là kẻ nào nhiều chuyện nhúng tay vào!?
*TMD: Câu chửi thề của Trung Quốc.
Đám người xung quanh ý thức được chuyện không tốt, đương nhiên không muốn liên lụy, liền lập tức di chuyển lùi lại về phía sau.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận