Chương 450: Hàng tỷ tấn (đại kết cục)
Biên: Hắc Dược
Quả thật công kích của Chất Lượng Bạo Tán đã đánh vỡ được phòng ngự của hắn, nhưng nhờ Bất Tử chi Thân, hắn khôi phục lại rất nhanh.
Sau khi khôi phục lại, hắn làm bộ như hôn mê, mà Phương Bình lo rằng hắn sẽ khôi phục lại, cho nên không cẩn thận xác nhận, nhất thời bị hắn đánh lén.
Đây là dương mưu.
Cho dù Phương Bình có đoán được rất có thể là hắn cũng không hôn mê, vẫn liều phải cược một phen, bởi vì năng lực Bất Tử chi Thân sẽ khôi phục rất nhanh, vốn dĩ thời gian lưu lại không đủ cho Phương Bình tiến hành kiểm tra hắn cho cẩn thận.
Vù vù vù!
Phương Bình bị bay ngược đâm xuyên qua từng ngọn từng ngọn núi, sau khi liên tiếp đập vỡ hơn mười ngọn núi, ngã bay đến nơi cách đó năm sáu kilomet, khảm nhập vào trong một ngọn núi, thì mới ngừng lại được.
Vèo!
Lợi Duy Thản đuổi theo rất nhanh, nắm tay được bao bởi hắc quang, đánh về phía Phương Bình với thân thể hóa thành tinh thể màu đen được khảm trong núi kia.
Rầm!
Ngay lúc này, Phương Bình với thân thể đã hoàn toàn hóa thành tinh thể màu đen, trong nháy mắt đã khôi phục thành máu thịt một lần nữa, thương thế trên người lại khôi phục lại hoàn toàn.
Năng lực Hắc Tinh là năng lực trình tự cấm kỵ, dưới loại năng lực này, cho dù là trên người có Bất Tử chi Thân cấp Chân tổ thì cũng rất khó có thể khiến cho hắn khôi phục lại trong khoảng thời gian ngắn được.
Chẳng qua là, trên người hắn còn có một loại Bất Tử chi Thân khác nữa, loại Bất Tử chi Thân này là năng lực Phân Giải Trọng Tổ diễn sinh mà ra, tên là Tự Ngã Tu Phục (tự tao chữa tao :v).
Loại năng lực chữa trị này, có thể lấy số liệu thân thể trong thời gian ở quá khứ thay cho hiện tại, thà nói là chữa trị, không bằng nói là thay bản thân mình ở quá khứ cho hiện tại.
Đối mặt với loại quy tắc chữa trị này, cho dù năng lực Hắc Tinh mức độ cấm kỵ cũng không thể gây trở ngại được, cho nên mới chữa trị trong nháy mắt như thế.
Vù!
Hai mắt Phương Bình hóa thành lốc xoáy nhiều màu, Zanpakuto trong tay hắn chém về phía Lợi Duy Thản đang đánh úp lại.
Lợi Duy Thản vội vã lui về phía sau tránh né, kéo khoảng cách ra xa với Phương Bình, hắn có một chút kinh nghi bất định mà nhìn về phía Phương Bình.
“Thế mà Bất Tử chi Thân của ngươi lại trên cả ta!”
Từ tốc độ khôi phục mà Phương Bình vừa mới bày ra, tốc độ khôi phục của Bất Tử chi Thân của Phương Bình thậm chí còn vượt qua cả Bất Tử chi Thân của hắn.
“Không phải phòng ngự của ngươi cũng vượt qua ngoài dự kiến của ta hay sao?”
Phương Bình hừ lạnh, hắn và Lợi Duy Thản chịu thiệt từ nhau, xem như ngang tài ngang sức.
“Vừa rồi là loại năng lực gì?”
Sắc mặt Lợi Duy Thản hơi ngưng trọng mà hỏi.
Công kích vừa rồi đã có thể đánh vỡ được phòng ngự của hắn, uy hiếp đến hắn, hơn nữa loại năng lực này không có hạn chế khi sử dụng, cũng không cần cái loại tiến đến gần người này thì mới có thể phát huy được hiệu quả cực đại của năng lực, điều này không khỏi làm cho hắn kiêng kị.
“Nói ngươi cũng không hiểu được.” (B: Vật lý lượng tử một thời vật chết trâu :’))()
Phương Bình không có ý trả lời, hắn không có nghĩa vụ phải giải thích cái gì gọi là chất có thể chuyển hóa thành lượng với thứ đồ cổ ngàn năm kia.
Vận dụng ma pháp truyền tống, hắn kéo khoảng cách giữa hắn với Lợi Duy Thản ra xa, nếu một triệu tấn không thể giết chết, vậy thì mười triệu tấn, một trăm triệu tấn.
“Không ổn, hắn muốn vận dụng loại năng lực vừa rồi!”
Thấy Phương Bình chủ động kéo cự ly ra xa, nhất thời tóc gáy Lợi Duy Thản dựng đứng, tốc độ khủng bố vượt quá hai mươi lần vận tốc âm thanh bùng nổ, hắn rời khỏi chỗ đó rất nhanh.
“Makahadoma.”
Năng lực hệ Băng trừ vận dụng được loại năng lực đặc thù Binh đoàn Băng giá ra, còn có thể đông lại thời không, bao gồm cả Lợi Duy Thản ở bên trong, tất cả đều đình chỉ, cũng chỉ có Phương Bình là còn có thể chuyển động được.
Với cảnh giới cấp Liệt Dương của Lợi Duy Thản, không cần một chớp mắt là đánh vỡ được thời không bị đông lại, nhưng chính là thời gian không đến một chớp mắt này, cũng đã đủ để Phương Bình dùng Chất Lượng Bạo Tán rồi.
Ầm!
Ở cách Lợi Duy Thản không xa, một khối đá với sức nặng khoảng 5000g được Phương Bình dùng Chất Lượng Bạo Tán phân giải ra.
Đây là cực hạn phân giải mà hiện giờ Phương Bình có khả năng làm được, khối lượng này mà bộc phát ra được cũng đủ để có thể so với một trăm triệu tấn đạn hạt nhân.
Răng rắc, ầm ầm!
Lợi Duy Thản đánh vỡ thời không bị đông lại, mà cùng lúc đó, uy lực khủng bố có thể so với một trăm triệu tấn đạn hạt nhân bùng nổ ra, tản mát ra ánh sáng cùng nhiệt độ khủng bố.
Bởi vì quá mức chói mắt, bất kể là Phương Bình hay là Lợi Duy Thản, tất cả đều không khỏi lóa mắt.
Ầm!
Vận dụng truyền tống ma pháp, Phương Bình biến mất rồi xuất hiện ở nơi xa hơn chỗ vừa rồi, mà ngược lại Lợi Duy Thản thì lại tóc gáy dựng đứng, bộc phát ra tốc độ điên cuồng.
Không có mồ hôi lạnh, bởi vì mồ hôi lạnh vừa xuất hiện, lập tức đã bị hoàn cảnh nhiệt độ cao ở xung quanh làm bốc hơi.
Xích!
Chạy mới được năm mươi mét, ánh sáng và nhiệt độ nóng cháy đã đuổi kịp hắn.
Tác dụng cực nóng khủng bố phải cao hơn gấp trăm lần tâm mặt trời thiêu đốt trên người hắn.
Tầng bề mặt thân thể kia của hắn, Phương Bình dùng năng lực cấm kỵ mà công kích toàn lực vào tinh thể màu đen cũng không thể đánh vỡ, nháy mắt đã hoá khí.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng truyền ra từ trong miệng hắn.
Lông tóc hắn, máu của hắn, da thịt hắn, xương cốt hắn, tất cả đều hoá khí.
Cho dù có được Bất Tử chi Thân, nhưng dưới tình huống không có không dư thừa huyết nhục, cũng không có cách nào sống lại được, hắn hoàn toàn bị xóa sổ khỏi thế giới này.
Không chỉ có hắn, một đám cường giả Ma Nhân tộc cấp Huyết Nguyệt ở nơi cách trận chiến hơn mười kilomet đã bốc hơi dưới quang nhiệt khủng bố.
“Thần La Thiên Chinh.”
Phương Bình trực tiếp thuấn di quay trở về khu căn cứ Ngân Xuyên, sau đó lập tức khởi động Thần La Thiên Chinh, bảo hộ cả khu căn cứ Ngân Xuyên lại.
Gần như là trong nháy mắt tiếp theo khi hắn khởi động Thần La Thiên Chinh, sóng xung kích khủng bố đã đánh tới, hung hăng mà đánh lên trên Thần La Thiên Chinh.
Thần La Thiên Chinh rung động kịch liệt, giống như là tùy thời đều sẽ bị đánh vỡ, cho dù cách xa hơn mấy trăm kilomet nhưng vẫn có uy lực như vậy, có thể rõ ràng uy lực ở trung tâm trận nổ mạnh biết bao nhiêu.
Chỉ có điều, dù sao thì cũng may là cũng cách xa hơn mấy trăm kilomet, uy lực đã suy yếu đi rất nhiều lần, cuối cùng là bị cản lại được.
Bên trong khu căn cứ Ngân Xuyên, cũng không có thể xem là hoàn hảo không tổn hao gì, không ít nhà cửa bị sập xuống dưới sự chấn động kịch liệt.
Ầm!
Không thèm xem xét tình hình bị hao tổn của khu căn cứ Ngân Xuyên, Phương Bình truyền tống quay trở lại chỗ cũ.
Lơ lửng trên không, một hồ nham thạch nóng chảy thật lớn xuất hiện trước mắt hắn, ở nơi mà Lợi Duy Thản ở, thậm chí là phạm vi xung quanh hơn mười kilomet, tất cả đều hóa thành nham thạch nóng chảy.
Trong phạm vi này, hắn không cảm nhận được một chút hơi thở sinh mệnh nào, là tuyệt địa của cả vi sinh vật siêu nhỏ bé.
“Chắc là đã chết rồi!”
Phương Bình thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nếu đây mà còn không chết nữa, chắc chắn hắn nhất định không nói hai lời xoay người rời đi, ẩn náu vài năm mười mấy năm, đến lúc đó lại trở ra tìm ma vật viễn cổ tính sổ.
Chỉ có điều, chắc là dự định xấu nhất này sẽ không xảy ra đâu, hắn không cho rằng ma vật viễn cổ còn có thể sống sót được dưới nhiệt độ cực nóng khủng bố còn cao hơn gấp mười gấp trăm lần đứng ở giữa mặt trời nữa.
Sau khi hắn cẩn thận tìm kiếm một lần, lại xác nhận không có sinh mệnh gì một lần nữa, hắn đi thẳng tới cứ điểm bí mật, đón đám người Yến Tuyết, Phàn Huyên.
“Tình hình bây giờ thế nào?”
Nhìn thấy hắn xuất hiện, Yến Tuyết và Phàn Huyên vội vàng hỏi.
“Sau hôm nay, chắc là sẽ không còn ma vật viễn cổ nữa rồi.”
Phương Bình mỉm cười mà nói.
Nghe được lời nói của hắn, đầu tiên là mọi người mừng như điên, tiếp theo vẻ mặt lại không khỏi chấn động.
Ma vật viễn cổ thế mà đã bị Phương Bình tiêu diệt, chẳng phải là nói thực lực hiện giờ của Phương Bình còn mạnh hơn cả ma vật viễn cổ sao?
Ma vật viễn cổ đã mạnh đến mức không dám tưởng tượng rồi, vậy thực lực của Phương Bình lại mạnh cỡ nào nữa chứ?
Quay trở về khu căn cứ Ngân Xuyên.
Khu căn cứ Ngân Xuyên đã bị chấn động của vụ nổ làm ảnh hưởng, có một vài tòa nhà bị sập, chẳng qua là thương vong cũng không lớn, dù sao sóng xung kích chủ yếu cũng đã bị hắn đỡ lấy rồi.
Nghe tin Phương Bình trở về, đám người Từ Đông chạy tới, biết được ma vật viễn cổ đã chết, bọn họ cũng đều không khỏi chấn động.
Vội vã truyền tin tức cho các khu căn cứ loại lớn khác, trong nhất thời mấy cường giả đứng đầu mang tâm tình bất định, vẻ mặt dại ra, khiếp sợ vì tin tức này, thật lâu không thể phục hồi tinh thần lại.
Sau một lát phục hồi tinh thần lại, lại không thể rơi vào mừng như điên, tựa như là phát bệnh vậy.
Không ai trách cứ bọn họ, bởi vì những người khác cũng giống như bọn họ vậy, thậm chí còn quá hơn so với bọn họ nữa.
Hơn mười năm sau.
Sau khi khu căn cứ Ngân Xuyên trải qua một lần lại một lần mở rộng thì đã trở thành khu căn cứ lớn nhất trong mười đại khu, tổng số đất đai cũng đủ để so với chín khu căn cứ lớn cộng lại.
Đối với Nhân tộc mà nói, nơi đó là Thánh thành, nơi đó là chỗ ở của thánh.
Đối với Ma Nhân tộc còn sót lại kéo dài hơi tàn mà nói, nơi đó là Ma đô, là nơi ma ngự trị.
Căn biệt thự của Phương Bình được mở rộng chừng hơn mười lần.
Phương Bình cùng Yến Tuyết, Phàn Huyên mỉm cười mà nhìn một thiếu niên mười mấy tuổi giao chiến với một thiếu nữ độ xuân xanh trong không gian kết giới.
Hai đứa là do hắn và Yến Tuyết cùng Phàn Huyên sinh ra, tuy rằng chỉ mới trưởng thành, nhưng bởi vì kế thừa thiên phú khủng bố của hắn, hai đứa đều đã có được chiến lực cấp Huyết Nguyệt.
Hơn nữa di truyền thêm năng lực cấm kỵ, thực lực của hai người đã không thua kém một cường giả cấp Huyết Nguyệt nào trong Nhân tộc rồi.
Bộp bộp bộp!
Cùng với tiếng bước chân thanh thúy, một nữ tử mang theo mặt nạ màu vàng đi tới, chính là Kim Lệ.
Đi đến trước mặt Phương Bình, nàng cung kính mà hành lễ rồi nói.
“Lão gia, tìm được địa phương kia rồi!”
“À, tìm được rồi.”
Ánh mắt Phương Bình sáng ngời.
Tra cứu tư liệu tuyệt mật của mười khu căn cứ lớn, hắn biết được một sự thật, ma vật viễn cổ cùng với ma vật đều không có nguồn gốc ở trong thế giới này, mà là thông qua vết nứt không gian, đến từ một thế giới khác.
Đây là một tai hoạ ngầm rất lớn, nếu không giải trừ tai hoạ ngầm này đi, chắc chắn một thời gian sau, chỉ sợ lại sẽ xuất hiện ma vật viễn cổ khác nữa.
Hắn quyết định làm một phi vụ lớn giải quyết triệt để vấn đề này, tất nhiên phương pháp đó là xâm nhập vào thế giới kia, chinh phục nó.
《 Kết thúc bộ truyện 》
Lời tác giả: Hết truyện rồi, không làm thế giới mới, chỉ tới đây thôi.
(B: Bộ nào lão chả mở <(“) Xì!!!)
(B: Tên gốc là “ức vạn đốn cấp”, ức vạn = 1.000.000.000.000 = một ngàn tỷ, toi sẽ tự mặc định nó là đơn vị năng lượng, không phải khối lượng =v= Cục sạn này to quá toi gánh không được, bớ lão tác =v=)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận