Thác Bạt Khuê:
Bắc Nguỵ Đạo Vũ Đế (371-409), tên Thiệp Khuê, Thập Dực Khuê, Dực Khuê, là khai quốc hoàng đế của Bắc Nguỵ, nguời tộc Tiên Ti. Ông là cháu trai của đại vương Thác Bạt Thập Dực Kiền, con trai Hiến Minh đế Thác Bạt Thực, ông nội Thái Vũ Đế Thác Bạt Đảo. Năm 376, Thác Bạt Khuê được mẫu thân Hạ Lan thị mang đi trốn. Năm 385, Thác Bạt Khuê 15 tuổi thừa dịp loạn lạc chấn hưng lại đại quốc, lên ngôi vương. Năm 398, dời đô từ Thịnh Nhạc đến Đại Đồng, cũng xưng hoàng đế. Những năm đầu lên ngôi, ông tích cực mở rộng lãnh thổ, chăm lo việc nước. Lúc tuổi già ham tửu sắc, ương bướng, tự cho là đúng, không đoàn kết huynh đệ, dẫn đến chính biến cung đình năm 409 bị giết chết, hưởng thọ gần 39 tuổi, tại vị 24 năm.
Năm 376, Thập Dực Kiền bị con thứ Thác Bạt Thực Quân giết chết, đại quốc đại loạn, quân Tần thừa cơ tiến vào thủ đô, đại quốc diệt vong. Thác Bạt Khuê 5 tuổi theo mẫu thân Hạ Lan thị đi lưu vong. Thác Bạt Khuê 16 tuổi phục cuốc, tích cực mở rộng lãnh thổ, cả đời chinh chiến. Sau khi tiến vào Trung Nguyên, Thác Bạt Khuê trở nên tàn bạo, lãnh khốc đến mức tinh thần thất thường, cuối cùng bị con ruột Thác Bạt Thiệu ám sát.
Năm 392, Thác Bạt Khuê phá Hung Nô Lưu Vệ Thần bộ, được hơn 30 vạn con ngựa, hơn 400 vạn trâu dê, các bộ nam Hoàng Hà đều quy phục vương triều Bắc Nguỵ.
Năm 395, đại phá Hậu Yến.
Đối ngoại: ngăn chặn tộc Nhu Nhiên tập kích quấy rối, giữ vững biên cương Bắc Nguỵ, đối nội: dời đô đến Bình thành, xưng đế, xây dựng cung điện ở vùng Trung Nguyên, đặt ra các loại pháp luật, lễ nghi, coi trọng việc phát triển văn hoá, đem văn hoá thành một điều kiện quan trọng để tuyển chọn quan lại. Đối với người tộc Tiên Ti, thực hiện cải cách, “ly tán chư bộ, phân thổ định cư”, khiến Tiên Ti tộc Thác Bạt trong hoàn cảnh mới, điều kiện mới rất nhanh thích ứng với xã hội. Về mặt kinh tế chú trọng phát triển chăn nuôi, đồng thời coi trọng nghề nông.
Hoàng hậu: Mộ Dung hoàng hậu, Lưu hoàng hậu (người Độc Cô bộ), Hạ thị (người Hạ Lan bộ, em gái mẫu thân Thác Bạt Khuê, là dì của ông)
Con trai: con trưởng Thác Bạt Tự (do Lưu hoàng hậu sinh), Thanh Hà vương Thác Bạt Thiệu (Hạ thị sinh), Dương Bình vương Thác Bạt Hi, Hà Nam vương Thác Bạt Diệu, Hà Gian vương Thác Bạt Tu, Trường Nhạc vương Thác Bạt Xử Văn, Nghiễm Bình vương Thác Bạt Liên, Kinh Triệu vương Thác Bạt Lê, Thác Bạt Hồn, Thác Bạt Thông. (Ầy, nhiều con dữ, thế mà trong Ngục quỷ, Cuồng tỷ chỉ nhắc tới Tự vs Thiệu làm ta tưởng ông này chỉ có hai đứa con trai =))
Con gái: Hoa Âm công chúa, Hoạch Trạch công chúa.
Nhiều năm chiến sự khiến tinh thần Thác Bạt Khuê luôn ở trạng thái khẩn trương cao độ, ông lo lắng mình chưa già đã yếu, dùng một loại thuốc gọi là “hàn thực tán”. Đây là một loại thuốc phổ biến đối với kẻ sĩ người Hán lúc bấy giờ, chủ yếu dùng để giải trừ lo âu và bất an. Loại thuốc này vốn là danh y Đông Hán Trương Trọng Cảnh sáng chế ra dùng để chữa bệnh thương hàn, nhưng đã bị sửa thành một loại thuốc phiện thời cổ, sau khi ăn dễ dàng bị nghiện, hơn nữa còn dễ lên cơn. Lúc lên cơn có hiện tượng gì? Kỳ thực không khác với chứng cuồng táo (nóng nảy, cáu kỉnh) là mấy: toàn thân nóng lên, bất an, điên cuồng,… Thác Bạt Khuê uống nhiều thuốc, dược tính phát tác tự nhiên càng ngày càng nhiều, ông thường mấy ngày bất tỉnh, có thể mấy ngày không ăn, thậm chí vô duyên vô cớ lẩm bẩm một mình, tính tình càng ngày càng nóng nảy, hỉ nộ vô thường nhớ lại tội cũ, oán cũ của triều thần, liền sát hại. Nhìn thấy sắc mặt đại thần khác thường, hoặc hít thở không điều hoà, hoặc nói năng lúng túng, liền gào lên, tự mình đâm chết trên đại điện, thi thể bày trước Thiên An điện. Dần dần bệnh đa nghi của ông đã đạt tới mức tột đỉnh, người tới gần ông có lúc sẽ bị đâm chết ngay tại chỗ (điểm này có phần giống Tào Tháo lúc về già). Các đại thần bởi vì vô ý nói sai một câu, liền có thể bị xử tử, ngay cả người thân, công thần cũng không ngoại lệ. Thác Bạt Tuân bởi vì rượu vào vô lễ, đã bị Thác Bạt Khuê ban chết, Tư Không Dữu Nhạc bởi vì cử chỉ ngạo mạn, cũng bị Thác Bạt Khuê xử tử; một đường đệ khác của Thác Bạt Khuê, từng lập công trong chiến tranh với nước Yến, Vệ vương Thác Bạt Nghi thấy Thác Bạt Khuê tru sát đại thần, liền mang theo người nhà muốn chạy trốn, lại bị Thác Bạt Khuê phái người truy đuổi ban chết.
Lòng dân Bắc Nguỵ sa vào hỗn loạn bất an, trong nước không ngừng xuất hiện thiên tai, Thác Bạt Khuê hiểu rõ tình huống này, tuy có ý nhận sai, nhưng vô cùng tiêu cực, lo lắng duy nhất của ông là vấn đề thừa kề ngai vàng. Sau khi ông lập con trưởng Thác Bạt Tự làm thái tử, vì lo sau này gặp cảnh mẫu hậu chuyên quyền, liền theo Hán Vũ Đế, giết chết Lưu quý nhân – mẹ ruột Thác Bạt Tự, đây là chế độ ‘tử quý mẫu tử’ (con được vinh hiển thì mẹ phải chết) được con cháu Bắc Nguỵ kế thừa. Phải nói, chế độ này về khách quan đối với việc củng cố chính quyền Bắc Nguỵ cũng có những tác dụng nhất định, nhưng lúc đó gặp phải phiền phức nho nhỏ. Thác Bạt Tự là một hài tử vô cùng hiếu thuận, ở trong cung khóc lóc một ngày, Thác Bạt Khuê sau khi biết rất tức giận, lệnh cho Thác Bạt Tự lập tức tiến cung. Thủ hạ của Thác Bạt Tự đếu nói: hiện tại tính tình hoàng thượng không tốt, lại phát hoả, tiến cung tất có bất trắc, không bằng trước tin tìm một chỗ tạm thời tránh đi, chờ cơn giận của hoàng thượng tiêu tan thì tiến cung. Thác Bạt Tự cảm thấy có lý, liền lặng lẽ ra khỏi cung, ẩn náu ở bên ngoài.
Thái tử mất tích, Thác Bạt Khuê càng bị kích thích. Nhi tử khác của ông Thanh Hà vương Thác Bạt Thiệu là một công tử vô lại điển hình, mẫu thân Hạ thị là muội muội của mẫu hậu Thác Bạt Khuê, cũng chính là dì của ông. Khi Thác Bạt Khuê còn trẻ ở trong bộ lạc Hạ Lan thị thấy nàng vô cùng xinh đẹp, cũng không bận tâm nàng đã có chồng, muốn lấy bà, Hạ thái hậu phản đối, khuyên ông: “Không thể! Muội muội này của ta quá đẹp, tất có điềm không may không lành. Hơn nữa nàng đã xuất giá, không thể đoạt thê tử của người khác.” Thác Bạt Khuê không nghe, bí mật phái người ám sát chồng của dì, ép nàng phải lấy mình, sinh ra nghịch tử này.
Thác Bạt Thiệu từ nhỏ hung ác nanh nọc, thích đánh người đi đường, lột quần áo của người ta mua vui, lại thường giết lợn, chém chó. Thác Bạt Khuê rất tức giận, đem hắn treo ngược trong giếng, sắp tắt thở mới vớt lên.
Một ngày năm 409, Thác Bạt Khuê tính tình thất thường ngang nhiên mắng to Hạ Lan phi, nhốt nàng trong cung, muốn giết chết nàng. Hạ phu nhân cũng không cam lòng ngồi chờ chết, nàng bí mật nhờ người gửi thư cho Thác Bạt Thiệu, để hắn tới cứu mình. Năm ấy vị tiểu vương gia này mới 16 tuổi, tính cách cực kỳ giống lão cha, mang theo thủ hạ và cung nhân, hoạn quan của mình tạo thành một đám quân hỗn tạp, trong đêm leo tường vào cung, xông tới Thiên An điện nơi Thác Bạt Khuê ở. Thác Bạt Khuê những năm cuối nóng nảy, đã tạo thành bầu không khí khủng bố trong cung, thủ vệ đều cảm thấy bất an, cuối cùng không dám năng trở, chỉ có người kêu lớn: tặc nhân tới! Thác Bạt Khuê từ trong mộng giật mình tỉnh giấc, thấy tình thế không ổn, tìm vũ khí khắp nơi mà không thấy, vị khai quốc hoàng đế 39 tuổi này cứ vậy chết trong tay con ruột.
Theo dật sử ghi chép, Đạo Vũ Đế từng được một vu bà tiên đoán có tai hoạ bất ngờ, chỉ có diệt “thanh hà”, sát “vạn nhân” mới có thể tránh hoạ. Vì vậy Thác Bạt Khuê phái người diệt quận Thanh Hà, lại tự mình giết người, muốn gom đủ một vạn chẵn. Ông thường ngồi trên xe kéo, cầm kiếm trong tay, đâm thẳng vào gáy người phía trước xe, một người chết, lập tức người còn lại thay thế, mỗi lần xuất hành giết hơn mười người. Cuối cùng, Thác Bạt Khuê có một ái phi (ở đây cũng ko bảo ko phải là nam phi á =))) gọi là Vạn Nhân, cùng với con ông Thanh Hà Vương Thác Bạt Thiệu tư thông. Thác Bạt Khuê muốn giết Hạ Lan thị, Thác Bạt Thiệu thấy Thác Bạt Khuê muốn giết mẫu thân Hạ Lan thị, lại sợ việc tư thông bị tiết lộ, liền giết chết Thác Bạt Khuê. Phỏng chừng Đạo Vũ Đế lúc sắp chết, có thể hiểu ra sấm ngôn diệt “thanh hà” sát “vạn nhân” là ứng nghiệm trên hai người bên cạnh mình đi.
.
Thác Bạt Tự:
có ảnh đó, nhưng ta ko muốn trưng lên đâu, mất hết cả hình tượng, rồi tưởng tượng cặp Tự vs Thiệu lại chạy đi nôn thì chết =))
Bắc Nguỵ Minh Nguyên Đế Thác Bạt Tự (392-423): Tháng 10 năm 409, Đạo Vũ Đế Thác Bạt Khuê bị con trai Thác Bạt Thiệu giết chết, Thác Bạt Tự được sự ủng hộ của binh sĩ trong cung giết chết Thác Bạt Thiệu, cùng năm lên ngôi, sửa niên hiệu “Vĩnh hưng”. Năm 423, Thác Bạt Tự tiến công nước Tống thắng lợi trở về, đó được coi là chiến tranh Nam Bắc triều lần đầu tiên, Bắc Nguỵ giành được thắng lợi, chiếm lấy Hổ Lao quan, tiến vào 300 dặm, đồng thời áp sát lãnh thổ Lưu Tống. Vì công chiến vất vả thành bệnh mà chết, hưởng thọ 32 tuổi. Thái tông Thác Bạt Tự mặc dù tráng niên tảo thệ, nhưng trước có khai quốc quân chủ Thác Bạt Khuê dựng nước, sau có Thái Vũ Đế Thác Bạt Đảo thống nhất phương bắc, đại phá Nhu Nhiên, công trạng sánh ngang Tần Phù Kiên thống nhất phương bắc và Hán Vũ đế đại phá Hung Nô. Bởi vậy Thác Bạt Tự trong lịch sử khai quốc của Bắc Nguỵ có vị trí then chốt thừa thiên khải hậu (kế thừa cái trước, sáng tạo cái mới). Tự được coi là một người lễ ái nho sinh, ham đọc sách sử (đọc cái dòng này ta liên tưởng đến người dáng vẻ hơi thư sinh chút cơ, chính vì vậy mà ta ko muốn post cái ảnh anh lên để hỏng hết hình tượng T.T).
Hoàng hậu: Diêu hoàng hậu, Đỗ hoàng hậu sinh Thác Bạt Đảo
Phi tần: Đại Mộ Dung phu nhân, Mộ Dung phu nhân, Duẫn phu nhân.
Con trai: Thế tổ Thái Vũ Đế Thác Bạt Đảo (mẹ đẻ Đỗ Mật hoàng hậu), Nhạc Bình Lệ vương Thác Bạt Phi (mẹ đẻ Đại Mộ Dung phu nhân), An Định Thương vương Thác Bạt Di, Nhạc An Tuyên vương Thác Bạt Phạm (mẹ đẻ Mộ Dung phu nhân), Vĩnh Xương Trang vương Thác Bạt Kiện (mẹ đẻ Duẫn phu nhân), Kiến Trữ vương Thác Bạt Sùng, Tân Hưng vương Thác Bạt Tuấn. (omg, coi thế mà sao cũng lắm vợ con thế hử)
Con gái: Dương Địch công chúa, Thuỷ Bình công chúa, Vũ Uy công chúa.
.
Thác Bạt Thiệu:
Thác Bạt Thiệu (393-409): Minh Nguyên đế Thác Bạt Tự thường lấy nghĩa quở trách Thác Bạt Thiệu, cho nên quan hệ giữa hai người rất tệ, thường e ngại Thác Bạt Thiệu làm phản. (vâng, theo Cuồng tỷ thì e ngại bợn Thiệu làm phản vì hổng muốn phải giết bợn ý ;)))
Sau ngày Thác Bạt Khuê chết, cửa cung tới buổi trưa vẫn chưa mở, Thác Bạt Thiệu giả chiếu chỉ triệu kiến quan lại, bảo họ ủng hộ lập hắn, phần lớn đại thần hùa theo. Chỉ có Âm Bình công Thác Bạt Liệt khóc lóc rời đi. Vì vậy triều đình và dân chúng đều nguy hiểm, đều mang ý khác. Phì Như hầu đốt bắc thành An Dương, cho nên người Hạ Lan bộ đều đi đến nơi đó, Dư Cựu bộ cũng dẫn con cháu triệu tập tộc nhân, gặp nhau ở đó. Thác Bạt Thiệu nghe nói nhân tình bất an, bèn phát vải vóc ban thưởng cho vương công quý tộc.
Khi Thác Bạt Tự nghe thấy có biến lập tức quay về, ẩn náu trong núi, ngầm sai người trong đêm báo cáo với Bắc Tân hầu An Đồng, nhiều người hưởng ứng lời hiệu triệu của Thác Bạt Tự. Khi Thác Bạt Tự tới thành tây, vệ sĩ liền lùng bắt Thác Bạt Thiệu. Thác Bạt Tự bèn ban chết cho mẫu tử Thác Bạt Thiệu, tru sát hơn mười hoạn quan, cung nhân làm nội ứng.
Thác Bạt Thiệu khi chết chỉ mới 16 tuổi. (chẹp, ko biết bợn Thiệu được chôn ở đâu nhể???)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận