Qua một lúc lâu, Bạch Khinh Tuyết khẽ thở dài.
Thạch Phong có thể nhìn ra Bạch Khinh Tuyết bất đắc dĩ thông qua màn hình, dù sao cũng là công hội mà mình tốn biết bao nhiêu công sức đổ vào đó, giờ muốn sáp nhập vào công hội khác, Bạch Khinh Tuyết không thể chấp nhận là rất bình thường.
Nhưng hắn có suy tính riêng của mình.
Hai công hội dù đang liên minh, nhưng cách xa hai thành phố khác, ai cũng không biết trước về sau sẽ ra sao, bất kể quản lý cấp cao của công hội, hay thành viên hai hội vẫn luôn cảnh giác lẫn nhau, để Linh Dực không phải lo lắng thêm, kết quả tốt nhất chính là hấp thu Phệ Thân Chi Xà.
Nhìn có vẻ rất buồn cười.
Một công hội nhỏ, cũng dám nuốt công hội nhất lưu, không sợ bể bụng à?
Thế nhưng Thạch Phong có lực lượng và thực lực này.
Công hội Linh Dực bây giờ có rất nhiều cao thủ, còn có cửa hàng Chúc Hỏa không ngừng cung cấp kim tệ, vốn kim tệ giàu có vô cùng, hoàn toàn có vốn liếng nuôi nổi Phệ Thân Chi Xà, hơn nữa sau khi tiếp nhận đường cung ứng của Phệ Thân Chi Xà, thì cửa hàng Chúc Hỏa có thể kiếm được càng nhiều kim tệ hơn.
Ngoài ra Phệ Thân Chi Xà kinh doanh nhiều năm trong giới game thực tế ảo, tích lũy rất nhiều khách hàng lâu năm, bản thân những khách hàng trung thành này đều rất có tiền, cũng bằng lòng tiêu phí nhiều tiền vào game, thậm chí còn có không ít tập đoàn và xí nghiệp tài trợ, cho nên mới có thể mang đến tiền lời kinh người về cho Phệ Thân Chi Xà.
Studio Linh Dực bây giờ còn đang trong giai đoạn tìm kiếm khách hàng, nếu như có thể đạt được lượng khách hàng thân thiết của Phệ Thân Chi Xà, sẽ mau chóng kiếm được lượng lớn tín dụng, mà không phải giống như hiện tại, không có thu nhập ổn định, phải tự đi lôi kéo khách hàng.
“Hội trưởng Hắc Viêm, chuyện này tôi còn phải suy tính kĩ.” Bạch Khinh Tuyết tỉnh táo lại, từ tốn nói, “Nếu hội trưởng Hắc Viêm không tính bán ra cổ phần cửa hàng Chúc Hỏa, thì tôi có thể mua ít kim tệ ở chỗ anh được chứ?”
Ở trong trung tâm giao dịch ảo, mặc dù có rất nhiều người bán kim tệ ra, nhưng số lượng mỗi người bán ra rất ít, tính tổng cộng lại cũng không nhiều, hơn nữa giai đoạn hiện nay các công hội đều thu mua lượng lớn kim tệ, muốn mua được rất khó, chỉ có thể dựa vào đoàn cày tiền của mình để duy trì chi tiêu hằng ngày của công hội.
“Cô Bạch cũng biết các công hội đều đang không dư dả mà, bán ra chút kim tệ không thành vấn đề, không biết cô muốn bao nhiêu?” Thạch Phong hỏi.
Hắn tiêu không ít tiền thật, nhưng mỗi ngày thu nhập từ cửa hàng Vệt Sao và cửa hàng Chúc Hỏa đều có được lượng kim tệ kha khá, bán đi một hai ngàn kim tệ vẫn được.
“Tôi không muốn mua nhiều lắm, chỉ cần năm ngàn kim.” Bạch Khinh Tuyết suy nghĩ một chút rồi ra một con số, “Chỗ tôi có thể lập tức thanh toán 50 triệu tín dụng.”
Khoảng 5000 kim là có thể ổn định thế cục bây giờ của Phệ Thân Chi Xà, thành lập trụ sở công hội, để thành viên trong hội nhìn thấy hy vọng, đến lúc đó Tào Thành Hoa muốn dẫn người rời đi sẽ khó hơn.
“5000 kim, cô Bạch quá đề cao tôi rồi.” Thạch Phong cười khổ, “Chi bằng thế này, tôi có thể bán cho cô 2000 kim dựa theo giá thị trường, nhưng tôi cần nhân lực của Phệ Thân Chi Xà, thay mặt mua một ít đất ở mười thành phố lớn trong vương quốc Tinh Nguyệt, tuyên truyền cho cửa hàng Chúc Hỏa nữa, thế nào?”
Kim tệ đang không ngừng giảm giá trị trên thị trường, nhưng một kim tệ vẫn tương đương sáu ngàn điểm tín dụng, đổi ra có thể mua được một món trang bị Huyền Thiết level 25, hoặc là trang bị Bí Ngân level 20.
Bạch Khinh Tuyết bằng lòng ra giá 50 triệu điểm tín dụng, cao hơn giá thị trường rất nhiều, nhưng dù có 50 triệu tín dụng cũng không đổi được 5000 kim, thậm chí 4000 kim cũng không thể. Nếu không thì các tập đoàn lớn đã sớm mua hết các mảnh đất trong thành phố lớn rồi.
Có thể nói, kim tệ bây giờ là thời điểm đáng giá nhất, sớm mua đất tốt, tương lai có thể kiếm lời về gấp mười, thậm chí gấp mấy chục lần, những tập đoàn tài chính lớn đương nhiên không tiếc bất kỳ giá nào nện điểm tín dụng vào, đáng tiếc không làm được chuyện như thế.
“2000 kim?” Bạch Khinh Tuyết nghe thế, giật nảy mình.
Nãy cô mở miệng muốn 5000 kim, chỉ là nói mà thôi, muốn xem hạn cuối của Linh Dực thế nào. Khắp cả Thần Vực này, bất luận công hội nào muốn lấy ra 5000 kim đều không thể, nhưng bây giờ Thạch Phong mở miệng lại là 2000 kim.
2000 kim đó!
Cô khổ cực nhiều ngày như vậy, không ngừng thu mua lượng lớn kim tệ, và dựa vào đoàn cày tiền trong hội và cấp dưới thân tín mới gom góp được số lượng ấy. Thạch Phong mới mua nhiều mảnh đất vàng như thế, lại vẫn có thể lấy ra 2000 kim.
Khả năng kinh tế này quả thực vô địch…
“Không đủ sao?” Thạch Phong nghĩ nghĩ lại nói thêm, “Cùng lắm tôi chỉ có thể lấy ra 3000 kim, nếu còn chưa đủ, cô chỉ có thể tự nghĩ cách thôi.”
Bạch Khinh Tuyết từng giúp hắn không ít việc, tự nhiên hắn sẽ không bỏ đá xuống giếng, nếu có thể hỗ trợ, sẽ giúp trong phạm vi năng lực của mình.
Tuy hắn không thiếu tiền, nhưng kế tiếp hắn còn muốn mua đất ở thành phố khác, mở cửa hàng, ngoài ra còn phải giữ một số tiền để cung ứng khẩn cấp cho công hội nữa.
“Cám ơn, tôi lập tức đi chuyển khoản cho anh ngay.” Bạch Khinh Tuyết nhất thời vui vẻ, có 3000 kim, cộng thêm hơn 2000 kim trong tay cô, mua đất thành lập trụ sở công hội, duy trì chi tiêu hằng ngày của công hội đã dư sức rồi, thế thì Tào Thành Hoa sẽ khó chia cắt công hội trong âm thầm hơn.
Sau đó Thạch Phong đi đến trung tâm giao dịch ảo, bán 3000 kim cho Bạch Khinh Tuyết, rồi truyền tống tới thành Phong Diệp.
Thành Phong Diệp cũng là thành phố lớn nằm ở khu vực phía Đông của vương quốc Tinh Nguyệt, số lượng người chơi gần một triệu, đây cũng là lý do vì sao nhiều người coi trọng Nhất Tiếu Khuynh Thành.
Toàn bộ thành Phong Diệp, ngoại trừ một số công hội nhỏ rải rác, thì chỉ có một mình Nhất Tiếu Khuynh Thành là hội lớn, những công hội lớn khác đều bị Nhất Tiếu Khuynh Thành quét sạch từng cái, chạy đến địa phương khác phát triển hết rồi, cho nên thành Phong Diệp phòng thủ kiên cố, công hội khác muốn tới đây gây chuyện cũng khó.
Lúc bấy giờ Thạch Phong đi bộ trên đường cái của thành Phong Diệp, người chơi trên phố đa số là thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành, ai ai cũng kiêu căng ngạo mạn, thành viên hội khác chỉ có thể tránh đường, địa vị bá chủ được thể hiện rõ rành rành.
“Nhất Tiếu Khuynh Thành bọn này mới mở một cửa hàng ở thành Phong Diệp, tên gọi là cửa hàng Khuynh Thành, ở khu vực trung tâm, đồ ở đấy rẻ hơn cửa hàng NPC khác, đã thế còn có rất nhiều đồ không có ở trong cửa hàng NPC, mọi người nếu có hứng thú thì ghé thăm một chuyến, cam đoan các bạn như về nhà mình.”
Không ít thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành đều đang tuyên truyền cửa hàng Khuynh Thành ở khắp đường phố, quảng cáo che trời lấp biển, làm nhiều người chơi tò mò muốn đi xem thử.
Dù sao người chơi mở cửa hàng có nhiều đồ tốt hơn cửa hàng NPC nhiều, nhất là Ma Đao Thạch, căn bản không có bán ở cửa hàng NPC, bình thường chỉ có thể hối đoái với Học đồ rèn đúc, không giống cửa hàng Vệt Sao ở thành Bạch Hà do Thạch Phong đứng đằng sau, mới có thể mua được rất nhiều đồ mà cửa hàng NPC không có.
“Đúng là một nhà độc đại nha, đáng tiếc, chỉ có lúc này.” Thạch Phong ngồi dưới một chòi nghỉ mát, vừa uống rượu ngon vừa thưởng thức đường phố trung tâm vô cùng náo nhiệt.
Chỉ chốc lát, một người đàn ông turng niên tuổi gần bốn mươi đi tới trước Thạch Phong, cung kính nói: “Xin chào hội trưởng Hắc Viêm, tôi tên Lương Thần, do hội trưởng Bạch phái tới, anh muốn hợp đồng đứng tên đã được tôi mang đến, mời anh xem qua.”
“Vất vả.” Thạch Phong nhận lấy hợp đồng, quét mắt nhìn, xác định không có vấn đề rồi ký tên ngay, “Chúng ta đi đến tòa thị chính hoàn tất thủ tục đi.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận