Một lần đánh giáp lá cà, chết bốn người, hiện thực thảm liệt như vậy để người ở chỗ này đều sợ hãi không thôi.
Mấy người còn may mắn sống sót cũng hơi cảm thấy hối hận với quyết định không ở lại của mình, nếu như lúc ấy lưu lại, cho dù có có thể đói chết, nhưng cũng không rơi vào hoàn cảnh bây giờ. Lúc nào cũng có thể chết, cùng trong hoàn cảnh an toàn chậm rãi chờ chết, hoàn toàn là hai cái khái niệm khác nhau.
Một nam sinh tức giận quay đầu xông về gã đeo kính Vương Thành, dùng cánh tay run rẩy không ngừng nắm chặt cổ áo của hắn: "Đều là mày! Đều tại mày! Để tao giết mày!"
Nói xong, hắn liền mạnh mẽ nắm chặt tiểu đao trong tay, hướng phía Vương Thành đâm tới.
Tâm lý đang sợ hãi cùng phẫn hận, nam sinh này hai mắt phiếm hồng, trên mặt tràn đầy sát khí, động tác cũng không có nửa điểm do dự. Hiển nhiên, hắn bị dọa điên rồi. . . Ở vào loại trạng thái này trong người rất là nguy hiểm, mà lại dưới xúc động thì chuyện gì cũng làm ra được.
"Đang!"
Một màn này mặc dù đột nhiên, nhưng Hạ Na vẫn phản ứng lại trước tiên, cổ tay khẽ đảo, trực tiếp dùng trường đao đánh rơi tiểu đao trong tay nam sinh.
Lưu Vũ Hào cũng hoàn toàn sợ ngây người, nghe được thanh âm kim loại va vào nhau mới đột nhiên lấy lại tinh thần, tiến lên bắt nam sinh kia lại, sau đó chính là mạnh mẽ đám một quyền: "Ông điên rồi sao!"
Mà lúc này, sắc mặt của Vương Thành đã trắng bệch, toàn thân đều ở không tự chủ được phát run. Sau khi khó khăn thở ra một hơi xong, ánh mắt của Vương Thành nhìn về phía nam sinh kia, lập tức trở nên cực kì oán độc!
Nam sinh bị đánh bại hiển nhiên cũng mộng, hơn nửa ngày mới há miệng run rẩy đứng lên, một bộ thất hồn lạc phách. Cảm giác kích động này thoáng qua một cái, hắn trực tiếp lâm vào trong hỗn loạn. Cái này cũng khó trách, người bình thường bỗng nhiên cảm nhận được tử vong ở khoảng cách gần, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện tâm lý sụp đổ. ngắn ngủi Chỉ có điều năng lực chịu đựng của con người trên thực tế vẫn rất mạnh, sau khi sụp đổ qua đi, đối mặt với hiện thực không thể không tiếp nhận, loại người này vẫn sẽ rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Lăng Mặc một mực thờ ơ lạnh nhạt, vào lúc này mới chú ý tới ánh mắt của Vương Thành, trong lòng không khỏi run lên.
Loại ánh mắt này, xuất hiện ở trên thân một tên học sinh nhìn như cũng ôn hòa, thực sự để cho người ta cảm thấy sống lưng phát lạnh. . .
"Tốt, mau rời đi đi."
Trong thời gian ngắn như thế, hi sinh hết thảy năm đồng học, biểu lộ của Hạ Na thực sự không thế nào đẹp mắt, lúc này lại trông thấy nội chiến, ngữ khí lập tức trở nên băng lạnh lên.
Vương Thành lập tức giật mình tỉnh lại, có chút khẩn trương nhìn Hạ Na một cái, sau đó lộ ra một nụ cười gượng ép: "Đi thôi."
Suýt nữa thì bị người ta giết, trong nháy mắt vậy mà có thể cười được, tâm cơ của người này rất sâu, không hề quan hệ với tuổi tác. . . Lăng Mặc ngầm tự cảm khái trong lòng một câu, quay người kéo Diệp Luyến lại, đi theo bọn người Hạ Na nhanh chóng rời đi cái tòa nhà thương mại này.
Tạm thời rời đi khu vực Zombie dầy đặc nhất này, con đường tiếp sau đó so ra mà nói thì an toàn hơn rất nhiều. Giữa đường thậm chí còn ở trong một siêu thị chỉnh đốn tạm thời trong chốc lát, thuận tiện tìm kiếm một số đồ ăn để bổ sung thể lực, nếu như có thể mà nói, tốt nhất là tìm đươc một số tồn lương dùng làm bữa tối.
Siêu thị bên trong thành khu đã trải qua nhiều phiên cướp sạch , dụng cụ nhà bếp bình thường có thể dùng làm vũ khí, cùng lương thực trọng yếu nhất, đều bị càn quét sạch sẽ. Mặc dù có sót lại một ít, nhưng thường thường là dưới kệ hàng sụp đổ, hoặc bị dính bởi những thứ huyết tương bầy nhầy cùng mớ thịt thối rữa, thậm chí là bên trong hài cốt.
Nhưng hoàn cảnh sinh tồn trong tận thế vốn là tàn khốc, có thể tìm thấy đồ ăn được cũng không tệ rồi, cho nên vừa tiến vào siêu thị, những người sống sót này đã lập tức bắt đầu tìm tòi.
Lăng Mặc thấy Hạ Na trấn giữ tại cửa ra vào, trong lòng cũng trầm tĩnh lại, mang theo Diệp Luyến ở trong siêu thị quy mô coi như tương đối lớn này đi dạo một vòng.
Bên trong siêu thị tràn ngập một cỗ máu tanh nồng đậm cùng khí tức hôi thối, khắp nơi đều có thể nhìn thấy cặn bã của thi thể, rất nhiều nguyên vật liệu có thể làm đồ ăn, tỉ như gạo các loại, đều ở trong loại hoàn cảnh này biến chất hoàn toàn, căn bản là không có cách để ăn. Chỉ có điều coi như có thể tìm được, đám người này cũng không có khả năng nhóm lửa nấu cơm ngay tại chỗ.
Sau khi tinh thần lực được tăng lên, Lăng Mặc cảm giác độ nhạy cảm của mình cũng cao hơn rất nhiều. Dưới điều kiện có thị lực như nhau, phương thức quan sát giống y chang vậy, nhưng trước kia hắn phải tập trung mới có thể quan sát tỉ mỉ. Còn bây giờ mà nói, hắn mặc dù không thèm để ý tới những chi tiết này, nhưng khi những chi tiết này tiến vào trong tầm mắt hắn, ngay lập tức bị hắn nhớ kỹ.
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Lăng Mặc lại chú ý tới ánh mắt của Vương Thành, nguyên bản hắn đối với cái tên nhìn như người sống sót bình thường này cũng không thèm để ý, trước đó cũng chỉ bất quá là tùy ý quét mắt liếc hắn một cái thôi. . .
Mà lúc này đi dạo ở bên trong siêu thị, mặc dù không có thu hoạch gì, nhưng Lăng Mặc lại mơ hồ cảm thấy có cái gì chỗ không đúng.
Thật giống như, mình đang bị người ta nhòm ngó lấy!
Nhưng khi nhìn bốn phía một cái, đâu có người nào đâu?. . . Lăng Mặc cau mày, tỉ mỉ quan sát lấy hoàn cảnh bên trong siêu thị. Khi tiến vào siêu thị này, Hạ Na cùng Lưu Vũ Hào đã lục soát qua một lần, Zombie phát hiện được đều đã giải quyết hết, theo lý thuyết thì hiện tại ngoại trừ bọn hắn, không có ai ở trong này.
Nhưng kệ hàng thực sự quá nhiều, phạm vi ánh mắt của Lăng Mặc cũng có hạn, rất khó chân chính đem nhà này siêu thị các mặt đều thấy rõ ràng.
Nhưng ngay lúc hắn mang theo Diệp Luyến đi tới một loạt kệ hàng phía trước, lại đột nhiên toàn thân cứng ngắc lại một chút, lập tức lộ ra vẻ vui mừng!
Ở trong sự phản ứng bản năng của Diệp Luyến, nổi lên một tia khát vọng cùng dục vọng công kích mãnh liệt! Cái này nói rõ ở bên trong siêu thị, nhất định có Zombie biến dị!
Nhưng vì cái gì hiện tại mới cảm giác được đây. . . trong lòng Lăng Mặc lập tức nổi lên một cái dự cảm không tốt mãnh liệt.
"A! Cứu mạng a!"
Quả nhiên, một tiếng kêu gào thê thảm lập tức vang lên, mà Lăng Mặc thì lập tức động, mang theo Diệp Luyến vọt tới phía thanh âm truyền tới.
Đương nhiên hắn không phải là vì đi cứu người, mà là vì Zombie biến dị!
Liên tục xuyên qua mấy kệ hàng té sấp té ngửa, trước mắt Lăng Mặc lập tức xuất hiện một cảnh tượng cực kì máu tanh. Ở trước một cánh cửa kho hàng nửa mở, một người sống sót cánh tay bị kéo đứt, ruột bị móc ra, nhưng mắt trợn tròn vẫn như cũ có chút co giật, còn có một tên nam sinh đang điên cuồng xông về phía mình, nhìn kỹ thì đó chính là Lục Hân.
"Cứu mạng! Cứu mạng!"
Bình thường có cừu hận Lăng Mặc như thế nào, nhưng đến lúc này, Lục Hân lại vạn phần hoảng sợ nhào về phía Lăng Mặc, tìm kiếm cứu viện.
Con ngươi của Lăng Mặc lại co rụt lại, hoàn toàn không liếc Lục Hân thêm một cái, liền trực tiếp khống chế Diệp Luyến, theo sau cánh của kia đáng tới.
Đi theo sau lưng Lục Hân, vậy mà lại là một đại gia hỏa a! Người cao tối thiểu một thuớc tám, toàn thân thịt mỡ, bên trong cặp mắt nhỏ màu đỏ kia tản ra quang mang cực độ điên cuồng khát máu, mà động tác vẫn cứ nhanh nhẹn, trong chớp mắt liền vọt tới sau lưng Lục Hân, đại thủ to như quạt hương bồ trực tiếp phất một cái, liền nghe Lục Hân kêu thảm một tiếng, trọn vẹn bị vỗ ra xa mấy mét.
"Ta dựa vào(đọc gần giống mọe nó)!"
Một người sống sờ sờ trước mắt mình cứ như vậy ở trực tiếp bị vỗ bay, đối với Lăng Mặc mà nói là sự rung động cực mạnh. Chỉ có điều động tác nhanh như vậy, lực lượng mạnh mẽ như vậy, khó trách có thể ở trong chớp mắt đem người sống sờ sờ xé toạc.
Tình huống liếc qua thấy ngay, hiển nhiên là Lục Hân cùng người sống sót đã sắp tắt thở kia tùy tiện mở cửa nhà kho đang đóng chặt ra, kết quả đem con Zombie biến dị nhốt ở bên trong giải phóng.
Trong tận thế mà tùy tiện mở cửa, đây quả thực là muốn chết mà!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận