Cô gái nọ đã để lại lời nhắn cho tôi trong sự tổn thương tột cùng: "Vãn Tình, tôi và chồng đều là mối tình đầu của nhau. Chúng tôi đã ở bên nhau từ hồi cấp ba và cùng thi đỗ vào đại học Hàng Châu. Gia cảnh của cả hai đứa đều không khá giả gì. Anh vừa học đại học vừa đi làm, tôi thì dạy gia sư. Cuộc sống trôi qua tuy có phần vất vả, nhưng chúng tôi đều cảm thấy hài lòng.
Sau khi tốt nghiệp, nhiều cặp đôi bởi vì hoàn cảnh, vì công việc mà chia tay nhau, nhưng chúng tôi vẫn ở bên nhau như thế. Cả hai đứa đều ở lại Hàng Châu và ra sức làm việc.
Thời gian đó cũng có nhiều người đàn ông điều kiện tốt hơn ngỏ ý theo đuổi nhưng tôi chẳng bao giờ bận tâm. Một thời gian sau đó, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Vì không mua nổi một căn hộ nên hai đứa đã thuê phòng trọ. Cuộc sống hôn nhân của tôi và anh ấy khá giản đơn.
Sau này, cơ hội tìm đến,tôi được cử đi nơi khác làm Giám đốc, thu nhập gấp bốn,năm lần hiện tại. Vậy là chúng tôi bàn tới bàn lui rồi quyết định tạm thời xa nhau một thời gian vì tương lai của cả hai.
Khi tôi trở thành Giám đốc, cuộc sống đã phần nào được cải thiện, những tưởng tháng ngày tươi đẹp đang lấp ló đâu đây. Nhưng cũng chính khoảng thời gian ấy, tôi phát hiện ra anh ấy ngoại tình. Tôi thật không dám tin vào điều đó, chúng tôi yêu thương nhau đến vậy cơ mà. Có chết tôi cũng không tin anh ấy lại làm ra những chuyện như vậy.
Thế nhưng sự thật phơi bày trước mắt,tôi không thể không tin được.
Lúc biết chuyện ấy, tôi chỉ nằm trên giường, không ăn không uống suốt ba ngày liền, trong lòng cảm thấy xót xa và luyến tiếc cho câu chuyện tình của chúng tôi. Chỉ cần anh ấy thành tâm nhận lỗi và hứa sẽ thay đổi, làm lại từ đầu, chắc chắn tôi sẽ không màng những gì đã xảy ra mà tha thứ cho anh, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục những tháng ngày chung sống hạnh phúc như trước kia.
Mặc dù vậy, anh ấy không những không nhận lỗi mà còn kiên quyết đòi ly hôn với tôi. Tôi đã gặp kẻ thứ ba kia, thật sự không xinh đẹp và cũng chẳng giỏi giang bằng tôi, vậy mà chồng tôi vẫn nhất định đòi ly hôn.
Trong mắt tất cả mọi người, anh ấy là một người thật thà đáng tin. Nhưng từ khi chuyện này xảy ra, dường như anh ấy đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Anh trở nên lãnh đạm và lạnh lùng. Mối thâm tình 10 năm của chúng tôi, nói dứt là dứt được sao,vì cớ gì anh ấy có thể đối xử với tôi như vậy?
Gần đây, anh ấy liên tục đòi ly hôn, nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Cho dù bị ép phải chết thì tôi cũng kéo anh ấy chết cùng.
Nửa năm trôi qua, tôi đã hoàn toàn suy sụp, người chẳng ra người, ngợm chẳng ra ngợm. Vãn Tình, cô nói xem,giờ tôi nên làm thế nào?"
Đọc xong bức thư này, nỗi buồn như xâm chiếm lòng tôi. Dường như tôi đã nhìn thấy toàn bộ tâm can của một người phụ nữ bị mắc kẹt giữa yêu và hận đang ngồi viết ra những dòng chữ này.
Tôi đã suy nghĩ nguyên buổi hôm đó, đến tối mới ngồi trước máy tính và trả lời cô ấy: "Tôi đã gặp những chuyện như vậy rất nhiều rồi. Những chị em ở hoàn cảnh đó, ai cũng khó chấp nhận được sự thật. Họ đều đau đớn vì một trái tim đang tan vỡ. Vừa đau lòng vừa không cam lòng.
Vậy nhưng cô hãy bình tâm lại và suy nghĩ, một người đàn ông mới hôm qua còn đang rất tốt, vậy mà hôm nay đã đổi thay như vậy rồi sao? Sự thay đổi của con người không phải câu chuyện hôm trước, hôm sau mà nó là cả một quá trình. Sự thay đổi diễn ra từng ngày, từ thế này sang thế khác. Tiếc rằng trong quá trình anh ta thay đổi, đến bản thân anh ta cũng không nhận ra. Có thể trong khoảng thời gian ấy, cô đang nỗ lực đánh vật với công việc nên đã không nhận ra được sự thay đổi của chồng mình.
Cô cảm thấy anh ấy như biến thành một người khác, còn tôi, tôi vẫn cho rằng bản tính là thứ rất khó thay đổi. Có lẽ trong khoảng thời gian 10 năm yêu nhau, cô và anh ấy rất ít có những trao đổi, bộc bạch một cách thành thật với nhau. Hoặc cô cho rằng bản thân mình đã rất hiểu anh ấy rồi,nhưng thực tế con người anh ta lại không như những gì cô đã hiểu. Hoặc cô đã nhìn thấy những khuyết điểm ở anh ta, nhưng lại lấp liếm cho qua vì nghĩ rằng làm gì có ai là không có khiếm khuyết, xong rồi cứ thế lơ là, bỏ qua.
Tôi cho rằng ngoại tình không tự nhiên mà đến, nó là do sự tác động của rất nhiều nguyên nhân, rất nhiều sự việc khác mới thành. Chỉ là khi cô phát hiện ra,cô lại nghĩ ngoại tình là sự việc ngoài ý muốn, vậy nên cô không thể tin vào sự thật, cũng không cách nào chấp nhận được nó, còn trong tim thì lúc nào cũng sẵn sàng tha thứ.
Tôi hi vọng rằng cô có thể đứng ở một góc độ khác mà suy nghĩ về chuyện này. Đâu phải cô từ bỏ anh ta là mãi mãi không bao giờ có được hạnh phúc nữa. Hiện giờ kể cả cô sống chết ép anh ta không được ly hôn, phải ở bên cạnh cô thì liệu cô có cảm thấy vui vẻ hơn không? Không lẽ cô định dành hết toàn bộ cuộc sống quý giá này của mình để suy nghĩ về chuyện đó? Hay cứ yêu ai là chúng ta đều có quyền làm cho bản thân mình đau đớn mỗi ngày?
Mong cô hãy suy nghĩ thật kĩ càng!"
Sau bức thư tôi gửi, không thấy cô ấy hồi âm nữa. Khoảng một tháng sau, tôi mới nhận được thư của cô: "Tôi ly hôn rồi. Mặc dù vẫn chưa xác định được mục tiêu tiếp theo là gì,nhưng trong tôi đã bình lặng hơn trước rất nhiều. Hi vọng đây sẽ là dấu hiệu của một sự khởi đầu mới."
Đọc được những dòng đó, lòng tôi thoáng nở nụ cười. Cuối cùng thì cô ấy cũng đã hiểu ra.
Trong tình yêu, có nhiều điều bản thân mình không thể dứt bỏ. Thực ra không phải vì còn yêu rất nhiều mà chỉ là không cam tâm, không nỡ từ bỏ những gì mình đã từng bỏ ra. Oán trách người không được, lại chỉ càng khiến mình thêm dằn vặt, khổ đau.
Có câu nói tôi muốn chia sẻ cùng mọi người.
"Bất kể đồ vật tốt đến đâu thì cũng có ngày mất đi. Kí ức sâu đậm bao nhiêu cũng sẽ có lúc hóa nhạt nhòa. Người mình yêu thật nhiều cũng có ngày quay đầu bỏ đi. Giấc mơ đẹp đến đâu cũng sẽ phải tỉnh lại. Cái gì nên từ bỏ thì đừng níu giữ, nên trân trọng thì đừng buông tay. Nếu một ngày bạn cảm thấy tình yêu của mình không còn hạnh phúc hay niềm vui nữa thì hãy buông tay đi. Còn nếu như không nỡ buông bỏ thì hãy trân trọng, giữ gìn cho thật tốt.
Sự từng trải, kinh nghiệm sống sẽ giúp chúng ta hiểu ra được nhiều điều. Khi đã tích lũy đủ những điều ấy, bạn sẽ hiểu được rằng thứ quan trọng nhất trong cuộc đời này chính là làm sao để có một trái tim bình lặng,vui vẻ và an yên."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận