An Hạ trễ một năm đại học. Nhưng trong thời gian học đại học, cô đã hoàn thành tín chỉ của mình trước thời hạn, vì vậy vào năm ba, An Hạ đã tốt nghiệp chung với học sinh năm tư.
Vào ngày tốt nghiệp, Yến Bắc Thần đã đến dự lễ tốt nghiệp của cô.
Là một trường đại học có tiếng ở trong nước, lễ tốt nghiệp của trường Đại học X cũng rất hoành tráng. Trong khán phòng náo nhiệt, các học sinh mặc đồng phục tràn đầy sức trẻ, nhiệt tình chào tạm biệt các bạn cùng lớp và thảo luận về tương lai.
Trong ba năm qua, An Hạ đã làm quen với rất nhiều bạn bè ở trường đại học. Sinh viên quây quần bên nhau, cùng nhau chụp ảnh kỷ niệm tốt nghiệp. Yến Bắc Thần ngồi ở một bên, chờ An Hạ.
Không lâu sau, An Hạ chạy như bay đến ngồi ở bên cạnh Yến Bắc Thần.
Trong khán phòng đã bật điều hòa, nhưng An Hạ mặc đồng phục cử nhân còn chạy đi khắp nơi, nên cô hơi nóng một chút. Yến Bắc Thần nhìn cô chạy tới, đưa chai nước trong tay cho cô, mỉm cười lấy khăn giấy lau mặt giúp cô.
An Hạ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Yến Bắc Thần, nhắm mắt lại để anh lau. Yến Bắc Thần lau xong, cất khăn giấy, đưa tay nhéo má cô.
Bị Yến Bắc Thần nhéo nhéo mặt, An Hạ mở mắt ra, cười với anh. Sau mấy năm nỗ lực, cô gái ngày càng cởi mở, đôi mắt càng trong sáng và xinh đẹp hơn. Khi cười, khóe mắt cong cong, con ngươi sáng ngời.
Trong lúc An Hạ đang cười, Yến Bắc Thần đặt bàn tay lên xương hàm của cô, cúi người đặt lên khóe môi cô một nụ hôn. Nụ hôn ngắn ngủi tản ra chút ngọt ngào, Yến Bắc Thần nhìn An Hạ, cười hỏi.
“Vừa rồi em đã nói gì với bọn họ?”
Khi Yến Bắc Thần ngồi ở đây, ánh mắt chưa từng rời khỏi An Hạ. An Hạ có rất nhiều bạn bè, chủ yếu chỉ chụp ảnh cùng nhau. Nhưng lúc nãy An Hạ cùng các sinh viên khác tụ tập lại, rõ ràng là đang bàn bạc điều gì đó, ai cũng tỏ vẻ mong chờ.
“Em muốn thành lập một tổ chức phi lợi nhuận.” Sau khi Yến Bắc Thần hỏi, An Hạ liền thảo luận với anh.
“Thời gian đầu, bọn em sẽ giúp những người bị mất khả năng nói do vấn đề tâm lý như em. Sau này phát triển hơn một chút, bọn em sẽ giúp những người bị chấn thương tâm lý và tư vấn tâm lý cho người tàn tật.” An Hạ nói.
An Hạ nói xong liền nhìn sang Yến Bắc Thần.
Trong lúc cô nói chuyện, Yến Bắc Thần nhìn cô, trong mắt anh không hề có một sự ngạc nhiên nào.
“Anh cảm thấy rất tốt.” Yến Bắc Thần nói.
Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ nghiêm túc nhìn anh, mỉm cười.
Khi hai người ở chung, Yến Bắc Thần đã rất nuông chiều cô, thậm chí sẽ kêu cô nuôi anh. Tuy nhiên, trên thực tế, năng lực cá nhân của Yến Bắc Thần rất nổi trội. Anh là một người quản lý giỏi và một tay thao túng tuyệt vời. Tất nhiên, những thứ này chỉ dùng trong công việc, không phải với cô.
Vì vậy, đối với An Hạ, Yến Bắc Thần là người ưu tú nhất mà cô từng tiếp xúc. Trong thâm tâm, ngoài tình yêu dành cho Yến Bắc Thần, khi càng gắn bó, sự ngưỡng mộ của cô dành cho Yến Bắc Thần cũng ngày càng sâu đậm.
Vấn đề mà An Hạ đề cập với Yến Bắc Thần vừa rồi chỉ là thuận miệng nhắc đến, nhưng dù sao đi nữa, đó là dự án đầu tiên mà cô cùng hợp tác với bạn bè. Nếu dự án đầu tiên của cô được Yến Bắc Thần tán thành thì sẽ là sự động viên rất lớn đối với cô.
Khán phòng hỗn loạn và nóng nực, nhưng trái tim An Hạ lại yên tĩnh, mát mẻ, còn có vị ngọt của bạc hà. Cô nhìn Yến Bắc Thần, nụ cười trên mặt không hề nguôi ngoai. Cô nhìn anh một lúc và nói.
“Nhưng tổ chức phi lợi nhuận sẽ cần khoản đầu tư rất lớn.” An Hạ nói.
An Hạ nói xong, Yến Bắc Thần nhìn cô, hoài nghi nói: “Chuyện này có nghĩa lý gì với em? Em có nhiều tiền mà.”
An Hạ bật cười thành tiếng.
Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô, Yến Bắc Thần cũng bật cười, nói: “Nếu em có tiêu hết tiền thì cũng không sao cả. Người yêu em có năng lực kiếm tiền rất tốt, có thể cho em thoải mái tiêu xài.”
Yến Bắc Thần nói thế này cũng không phải kiêu căng tự mãn.
Đúng là dù có bao nhiêu tiền thì vẫn đến lúc dùng hết, nhưng có Yến Bắc Thần thì sẽ không sao cả. An Hạ quả thật bao nuôi một nhân vật khó lường.
Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ giơ tay ôm cổ anh, hai người hòa vào nhau, An Hạ ngẩng đầu nhìn anh với đôi mắt sáng ngời, nói.
“Là vị hôn phu của em.”
Bị An Hạ nhắc nhở như vậy, Yến Bắc Thần cũng phản ứng lại, nói: “Đúng vậy. Vị hôn phu.”
Sau đó, Yến Bắc Thần nói: “Sẽ sớm là chồng em.”
An Hạ nghe anh nói, mỉm cười nhìn anh chăm chú, sau khi anh nói xong, cô chớp chớp mắt, ghé vào tai anh thì thầm điều gì đó.
Yến Bắc Thần nghe được những gì cô nói, hai cánh tay đang ôm cô siết chặt hơn một chút.
“Ở bên ngoài đừng gọi như vậy.”
“Nếu không thì phải gọi xe cấp cứu đến.” Yến Bắc Thần nói.
An Hạ cười nói: “Ở nhà thì không cần gọi xe cấp cứu sao?”
An Hạ nói xong, Yến Bắc Thần nói: “Ở nhà cũng phải gọi xe cấp cứu.”
“Nhưng có cách khác để cứu anh.”
“Cũng không nhất định phải gọi xe cấp cứu nữa.”
Dù gì thì đây cũng là một khán phòng có rất nhiều sinh viên. Hai người khẽ nói lời âu yếm, da mặt của An Hạ cũng không có dày như vậy. Tai cô lặng lẽ đỏ lên, sau khi nghe Yến Bắc Thần nói xong, cô mỉm cười ngả đầu vào vai anh, đưa tay nhéo nhéo vành tai đỏ bừng của Yến Bắc Thần.
________
Lễ tốt nghiệp kết thúc vào buổi sáng, buổi chiều sinh viên tự do sắp xếp. Họ sắp rời khỏi sân trường mà họ đã gắn bó suốt bốn năm, mà cảm xúc dành cho trường vẫn luôn nguyên vẹn như lúc đầu. Vì vậy, vào buổi chiều, khuôn viên trường Đại học X cơ bản chật kín sinh viên mặc đồng phục cử nhân chụp ảnh ở nhiều nơi khác nhau trong khuôn viên, để lại những kỉ niệm cuối cùng ở sân trường này.
An Hạ cũng đi chụp ảnh.
Cô tốt nghiệp sớm một năm, chung với các đàn anh, đàn chị cùng chuyên ngành. Bạn bè của cô bởi vì năm sau mới tốt nghiệp, nên bọn họ cũng mượn đồng phục cử nhân chụp ảnh cùng An Hạ. Ngoài những bạn học cùng chuyên ngành này, còn có những bạn học cùng trường cấp ba của cô.
Cứ như thế, An Hạ chụp ảnh tốt nghiệp xong cũng đã hơn sáu giờ chiều rồi.
Sau khi chụp ảnh tốt nghiệp xong, cuộc sống sinh viên của cô vẫn chưa kết thúc. Buổi chiều sau khi chụp ảnh tốt nghiệp xong, mọi người đã hẹn nhau đi ăn một bữa cơm.
Buổi tối, An Hạ và Yến Bắc Thần về nhà, tắm rửa, thay quần áo rồi cùng bạn học đi liên hoan.
Mặc dù Yến Bắc Thần không phải là sinh viên của trường, nhưng anh đã nói ngay từ đầu, anh chỉ hơn họ năm tuổi, ba năm đại học của An Hạ đều có anh đồng hành nên có rất nhiều chủ đề cho mọi người nói.
Cứ như vậy, đến khi hai người ăn xong và trở về nhà đã mười giờ tối rồi.
Hôm nay An Hạ rất vui vẻ.
Cô luôn khao khát được vào đại học, và cô đã thực hiện ước mơ đó từ ba năm trước. Ba năm đại học đầy màu sắc và làm phong phú thêm cuộc sống của cô. Sau khi tốt nghiệp, cô sẽ tiếp tục học nghiên cứu sinh và tiến sĩ tại Đại học X vào tháng chín năm nay.
Cô đã kết thúc khoảng thời gian làm sinh viên, nhưng đối với cô việc học sẽ không bao giờ kết thúc.
Trong bữa tiệc liên hoan vào buổi tối, An Hạ có uống chút rượu trên bàn. Cô không uống nhiều nên không say một chút nào, nhưng làn da có hơi ửng hồng.
Sau khi trở về, Yến Bắc Thần đưa cô đi tắm, sau đó lau người rồi bế cô trở lại phòng ngủ.
Hai người nằm trên giường cùng nhau, nắm tay nhau, An Hạ cầm tay Yến Bắc Thần nói chuyện luyên thuyên.
Cô đã hơn mười năm rồi không nói được, sau này đã có thể nói chuyện bình thường, nhưng tính tình trầm lặng, cũng rất ít nói. Nhưng hôm nay, một chút rượu kia dường như mở khóa cái máy hát trong cô, cô ôm Yến Bắc Thần và kể với anh rằng hôm nay cô đã hạnh phúc đến nhường nào.
Trong khi bảo mẫu nhỏ nói chuyện, Yến Bắc Thần nằm một bên và lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại cô vài câu. Nghe được những lời Yến Bắc Thần nói, An Hạ cười đến vui vẻ, trên mặt phủ một tầng hồng nhạt, ánh mắt khi say cũng có phần sáng ngời.
“Em thích anh.”
Sau khi bảo mẫu nhỏ luyên thuyên không ngừng, cô nhìn thẳng vào mắt anh và tỏ tình với anh.
Yến Bắc Thần nghe vậy, mắt khẽ cong lên, cười nói: “Hiện tại mới thích anh à?”
“Vẫn luôn thích anh.” An Hạ cười nói, khóe mắt cong lên.
“Lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã thích anh rồi.” An Hạ nói: “Anh thật sự rất đẹp trai."
Hai người đã ở bên nhau lâu như vậy nhưng đây mới là lần đầu tiên Yến Bắc Thần nghe được những lời này. Khi Yến Bắc Thần nghe được điều này, anh cười trong lòng, trên mặt cũng mang theo ý cười nói.
“Ồ. Vậy là em chỉ thích khuôn mặt của anh?”
“Khuôn mặt xếp vị trí đầu tiên.” An Hạ nói.
Nhớ lần đầu tiên cô gặp anh trong nhà ăn của biệt thự nhà họ Yến. Cô nhìn thấy một vết bẩn dưới ghế và đang lau nó bằng khăn giấy. Không biết từ khi nào, Yến Bắc Thần đã bước đến bên cạnh, hai tay ôm chân ngồi xổm trước mặt cô.
An Hạ ngẩng đầu lên, nhìn về phía Yến Bắc Thần.
Người ta sẽ luôn nhớ về những khoảnh khắc mang đến cho họ sự ngạc nhiên về mặt thị giác.
An Hạ lúc đó đã nghĩ, sau này dù có ở lại hay không, cô vẫn luôn khắc ghi ánh mắt này trong tâm trí.
Nhưng bây giờ cô không cần phải khắc sâu trong tâm trí, bên cạnh cô, trước mặt cô, người đầu tiên cô nhìn thấy khi mở mắt chính là Yến Bắc Thần.
Anh là sao trời vĩnh viễn thuộc về cô và đã rơi vào vòng tay của cô.
“Em vô cùng thích anh.” An Hạ nói.
“Em thích mọi thứ ở anh.”
Bảo mẫu nhỏ bày tỏ tình cảm với anh một cách không kiêng nể gì.
Nhịp tim của Yến Bắc Thần tăng nhanh cùng với lời nói của cô. Tình yêu của anh đã hóa thành ánh nắng rực rỡ khiến trái tim anh cảm thấy ấm áp.
“Anh muốn gọi xe cấp cứu.” Yến Bắc Thần cúi đầu hôn lên môi An Hạ, cười nói với cô.
Nụ hôn của người đàn ông nhẹ nhàng và mềm mại, cho dù hôn bao nhiêu lần, An Hạ cũng sẽ tự động theo đuổi. Cô hôn lại Yến Bắc Thần, đưa tay lên ôm cổ anh, trên môi cô nở nụ cười.
“Anh nói ở nhà còn có những cách khác để cứu anh.” An Hạ nói.
Nói xong, An Hạ ngừng hôn Yến Bắc Thần. Cô vẫn còn một chút ngại ngùng, nên không dám nhìn thẳng vào mắt Yến Bắc Thần. Vì vậy, cô nhìn xuống chóp mũi của anh.
Đang nhìn chóp mũi của anh, An Hạ khẽ cười gọi một tiếng.
“Chồng.”
Cô nhẹ nhàng gọi, Yến Bắc Thần hôn lên khóe môi đang cong lên của cô.
Đêm yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ vào những bãi đá ngầm phía xa. Vầng trăng sáng treo cao bên bờ biển, chiếu sáng bầu trời đêm không có các vì sao.
Từ trước đến nay An Hạ đều không phải là hồ nước.
Ở bên Yến Bắc Thần, cô luôn là vầng trăng sáng trên bầu trời đêm, chiếu sáng màn đêm dù cho có bao nhiêu vì sao cũng không thể soi sáng được.
Bất kể thăng trầm của cuộc sống và những thay đổi của năm tháng, các ngôi sao vẫn quay xung quanh vầng trăng.
_____ TOÀN VĂN HOÀN _____
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận