- Trang Chủ
- Huyền ảo
- Tôi Là Thợ Săn Có Kĩ Năng Tự Sát Cấp SSS (Convert)
- Chương 81: Người nghèo nhất thế giới. (1)
Trong sự im lặng của cánh đồng tuyết, những giọng nói ngoại lai vang lên:
- Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây?
"Tôi còn sống?"
- Đây có phải là Làng Đào Xuân không?
Điều cuối cùng mà các tín đồ của Trường học Quỷ dữ và Phe danh dự sẽ nhớ là cái chết của chính họ. Họ nhớ mình đã bị thây ma cắn, nhưng họ không biết rằng chính họ cũng là thây ma. Đối với họ, dường như họ chỉ chớp mắt một lần, trong khi thực tế đã vài năm trôi qua. Một số đã ở trong trạng thái này trong cả ba năm.
“Người học việc…” Devil Moon nhìn chằm chằm vào cánh đồng tuyết với vẻ hoài nghi.
- Vâng, thưa chủ nhân?
"Vậy là ngươi đến từ thế giới bên ngoài, không phải từ Tường Bắc?" Điều này ... ma thuật này không phải thứ mà người thường có thể xử lý được. Hóa ra đây là một kỹ thuật bí mật để hồi sinh một đạo sĩ huyền thoại, hoặc tôi đã không để ý rằng mình đã chết như thế nào và kết thúc ở làng Đào Xuân ...
“Không, không,” tôi lắc đầu. “Trên thực tế, giống như bạn, họ sẽ không thể sử dụng võ thuật nữa. Họ đã trở nên yếu hơn nhiều so với những gì họ đã từng. Nhưng đây không phải là thôn xuân đào, bọn họ đều có ký ức. Kiểm tra nó cho chính mình, chủ nhân.
Tuyết rơi lạo xạo dưới bước đi nhẹ của cô. Đó là tiếng kêu của một người thầy đã bị cắt xương, tiếng kêu của một chiến binh mất sức, tiếng kêu của một người phụ nữ suốt 3 năm trời không ngừng chiến đấu với bệnh tật. Đây là các bước của Mặt Trăng Quỷ. Chủ của tôi.
Với một dáng đi nhẹ nhàng, cô ấy tiếp cận những người theo học của Trường Quỷ. Họ cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Chúng ta phải nghiên cứu kỹ tình hình. Từ từ! Chúng ta cần cử người đi do thám ...
- Nữ thần của đội quân Huyết ma!
Họ bỗng im lặng. Một nhóm mười hai tín đồ của Trường Quỷ im lặng, nhìn chằm chằm vào chương với ánh mắt lấp lánh.
- Mặt trăng quỷ?
Cô chủ thở ra, một đám hơi trắng dày đặc thoát ra từ miệng cô.
- Nữ thần của Huyết Ma quân?
- Đây đích thực là Thần Chủ của Huyết Ma quân!
Sự im lặng truyền nhiễm. Lúc đầu, chỉ có mười người im lặng, sau đó hàng trăm người khác cũng ngậm miệng, và sau đó là cả nghìn người. Cánh đồng tuyết trở nên hoàn toàn thanh bình.
- Bóng trăng của Quỷ thần.
- Đúng.
- Quỷ lửa ma.
- Vâng, thủ trưởng.
- Kiếm quỷ ...
- Tôi đang chờ hướng dẫn của bạn.
Master bắt đầu gọi tên từng thành viên của Trường Quỷ. Các đệ tử có tên quỳ xuống không nói gì. Đáp lại, chỉ nghe thấy một tiếng rắc - tuyết rơi dưới đầu gối của các học sinh.
“Tôi đã mất em,” cô chủ chìa tay ra. "Tôi đã mất tất cả các bạn." Cô vuốt má của một trong những thành viên của Trường Quỷ. - Các con của tôi ...
Tay cô đang run. Nhìn thấy đầu run lên, đám người đi theo vội vàng cúi đầu. Sự chung thủy của họ dường như nằm ở chỗ phớt lờ những điều không nên thấy. Cả ngàn thành viên của Trường Quỷ đều nhìn chằm chằm vào sàn nhà. Nhưng không chỉ họ bị sốc.
"Ừm ..." Lão sư vuốt râu. “Tôi đã băng qua sông và hang động là mộ của tôi. Nhưng dù có nhắm mắt thì phong cảnh cũng không thay đổi. Không có núi, nhưng xung quanh một cánh đồng tuyết ...
- Mộ sư đệ!
- Rõ ràng là tôi đã bị ngã và mọi thứ trở nên xáo trộn. Tôi sẽ chỉ nhắm mắt và chấp nhận số phận của mình. Nhưng Phật mong đợi điều gì ở tôi?
- Tôi hiểu rồi, cô vẫn chưa bỏ được cái thói mang tiếng vớ vẩn này!
Thủ lĩnh phe Danh dự chạy đến và ôm chầm lấy vị sư già. Tôi đã biết anh ta là ai. Ngoài sư phụ và thủ lĩnh của Phe danh dự, chỉ có một người duy nhất tồn tại được lâu như vậy - đó là trụ trì Thiếu Lâm.
- Bạn sống lại rồi, bạn cũ của tôi!
"Tôi không phải bạn của bạn."
- A-ah! Không còn nghi ngờ gì nữa, phép màu này là tác phẩm của Ngọc Hoàng!
“Đừng nói nhảm. Tôi là một tu sĩ, bạn không nên làm ô uế thính giác của tôi bằng những lời lẽ bẩn thỉu của bạn. Bạn là một linh hồn xấu xa và tôi sẽ không rơi cho miếng mồi của bạn. Bạn đang cố tình bày mưu gây gổ, trong khi tôi chỉ muốn lặng lẽ đến chùa của mình.
- Chao ôi! Tôi thấy rằng vị khách quý của chúng ta biết cách kiềm chế những đam mê và làm dịu đi sự cuồng nhiệt từ một cuộc gặp gỡ vui vẻ. Bởi vì điều này, tôi chỉ muốn đấm anh!
Các Master của Trường Quỷ im lặng. Những người theo phe Honor đã ồn ào. Mỗi người đều trải qua cuộc hội ngộ theo cách riêng của họ.
Thời gian trôi qua. Người đầu tiên quay lại và nhìn tôi là cậu chủ. Giao tiếp bằng mắt đã được thiết lập giữa chúng tôi. Đôi mắt cô long lanh. Tôi có thể đọc được trái tim của cô ấy trong mắt cô ấy. Trái tim tôi cũng cảm thấy như vậy.
“Tôi…” cô chủ mở miệng và quay sang người đứng đầu phe Danh dự. “Seo Baek Hyang là người đứng đầu Trường học của quỷ.
Người đứng đầu phe Danh dự, người trước đây đã chân thành chào hỏi các đồng nghiệp và những người theo dõi của mình, đột ngột dừng lại. Anh buông tay đồng đội ra, nhìn sư phụ chủ động.
- Mặt trăng quỷ.
“Có lẽ hôm nay tôi không tỉnh dậy sau giấc ngủ, có lẽ tôi chỉ là một bệnh nhân đi trong giấc mơ ...
Đã giữa trưa, nhưng cánh đồng băng giá không hề thay đổi dù có nắng. Lớp tuyết phủ có thể tan chảy một chút, nhưng ngay sau đó nó đã được phủ một lớp mới, vì vậy dường như ánh nắng mặt trời không bao giờ có thể làm tan chảy cảnh quan này.
- Có lẽ ngay cả Thần Quỷ cũng đang ngủ. Cuộc sống này thuộc về những người đã từng bị bạo bệnh. Thế giới này thuộc về những người có cùng ước mơ.
Một số ước mơ xanh xao, nhưng ánh nắng chói chang làm hỏng kế hoạch của họ. Vì vậy, chỉ cần sinh ra đã có làn da trắng thôi là chưa đủ. Thế giới không ngừng phá hủy mọi thứ màu trắng. Bạn luôn cần chuẩn bị tinh thần màu trắng sẽ bị nát, nát và vương vãi.
- Tôi vẫn chưa quên tên căn bệnh mà mình mắc phải. Giấc mơ mà tôi thấy trong giấc mơ vẫn chưa hề hạ nhiệt. Tôi chưa bao giờ để bất cứ ai đi trên thế giới này. Baraya!
Tuyết rơi vụn.
- Tôi ở đây, và tôi sẽ ở đây cho đến cuối cùng.
Tuyết tan và lại bao phủ mọi thứ xung quanh.
“Tôi là người đứng đầu Trường học của Quỷ,” vị sư phụ ngâm nga. - Và Trường học của quỷ đang yêu cầu trận chiến thứ 990.
Mọi người xung quanh đều im lặng, ngay cả Hội Danh dự náo nhiệt và ồn ào cũng im lặng. Đây là cơ hội cuối cùng cho giới võ thuật. Cơ hội cuối cùng để quyết định ai sẽ giành chiến thắng trong cuộc chiến.
Họ không thể hành động ngạo mạn và xấc xược lúc này. Nếu những lời nói trong những phút cuối cùng của cuộc đời là một minh chứng, thì giờ đây, các thành viên của Honor Faction đã sẵn sàng để nói lên điều đó. Và những người mặc áo choàng trắng đang tìm kiếm một người đại diện cho ý chí của Phe Danh dự.
“Thủ lĩnh phe danh dự của gia đình Nam Gun,” ông già cúi đầu. - Vô Thượng Sư Nam Gong Un, Ẩn sĩ của Tây Hải.
Một nghìn người từ Trường Quỷ và một nghìn người từ Phe Danh dự đứng đối mặt với nhau.
“Trường học của quỷ của bạn đã biến tiếng kêu thảm thiết của mọi người thành bài giảng. Tiếng thét tử thần trở thành báo thù, trả thù trở thành máu nhuộm đỏ thế giới. Bạn đã đóng trong vỏ của bạn! Trời đất đỏ thẫm máu, ngươi vẫn giả làm cừu non hiến tế.
Giọng nói này đã thiết lập ranh giới giữa những người theo phe Danh dự và Trường học của quỷ.
- Bạn hét lên vu vơ, trốn sau lớp váy của Quỷ Nguyệt. Trốn xa hơn trong khi người dân đau khổ! Người đứng đầu cũ của Phe danh dự gầm lên. - Đi! Bạn có tay và chân, bạn sẽ chịu đựng những bóng ma của quá khứ bao lâu? Huayan * nói rằng ngay cả một gốc cây cũng sẽ kết trái nếu nó nở hoa. Nhưng còn bạn thì sao? Bạn chỉ là những người làm vườn đã tạo ra cả một vườn hoa từ nỗi đau của bạn!
Những người theo trường phái Quỷ rống lên và nắm lấy thanh kiếm của họ. Luồng khí độc tăng lên. Cô ấy chào các thành viên của Honor Faction với tinh thần chiến đấu, và tình hình ngày càng leo thang. Mặc dù họ không thể sử dụng năng lượng, nhưng không khí phía trên cánh đồng tuyết thực sự nổi lên bởi máu.
“Được rồi,” cô chủ nhếch lên khóe môi, “từ câu nói huyên thuyên của cậu, tôi hiểu rằng cậu đang chấp nhận thử thách.
- Tất nhiên.
- Chiến đấu sinh tử?
- Vâng, bên bờ vực của sự sống và cái chết.
- Tôi chấp nhận.
Hai chiến binh chuẩn bị cho trận chiến giành vị trí cao nhất. Cùng lúc đó, một ngàn tín đồ của Trường Quỷ và một ngàn đệ tử của phe Danh dự rút kiếm. Đã trưa. Hai nghìn lưỡi kiếm lấp lánh dưới nắng.
- Những đứa con của Chúa Quỷ! - cô chủ nắm chặt tay. - Bạn có thể nghĩ về ngày hôm nay như một giấc mơ hoặc một viễn cảnh!
- Baraya! - cả nghìn người đồng thanh hét lên.
- Bạn có thể gọi những giấc mơ này là viển vông và trống rỗng!
"Nhìn!
- Nhưng chúng ta vẫn sẽ sống trong giấc mơ này!
- Agabaraya!
- Một ngọn nến đang cháy trong tim tôi!
- Hãy đốt nơi này!
- Thế giới của quỷ!
- Người làm cỏ!
Cậu chủ phá lên cười.
- Giết chúng!
Cuộc tàn sát bắt đầu. Một ngàn người theo dõi, như những con thú hoang, lao tới và hú hét. Đây không phải là kỹ thuật đi bộ đặc biệt hay dòng năng lượng; tất cả chúng đều chạy về phía trước như những con vật thực sự và cắn đối thủ của mình. Và điều này hoàn toàn phù hợp với các nguyên lý của trường họ.
- Đồ cặn bã! Tôi là người đầu tiên trong Tứ Quỷ, Quỷ Thần Mặt Trăng! Hiểu rồi!
Đó chính là Quỷ Thần Mặt Trăng - người đứng đầu Đội quân Bóng tối Trường học Quỷ.
- Ta là người đứng đầu Võ Đang * - Thần Bí Thiên Nhân! Và tôi không thiếu đối thủ!
Đó là Thiên Tỉ bí ẩn, người đứng đầu phái Võ Đang.
(Trang: Trường phái Võ Đang là một trường phái võ thuật của Đạo giáo trên núi Võ Đang. Họ thường được nhớ đến cùng với các nhà sư Thiếu Lâm, nhưng môn phái sau này dựa nhiều hơn vào sức mạnh võ thuật, và trường phái Võ Đang dựa vào nội lực.)
Cả hai chỉ va chạm sau khi hét lên biệt danh của họ. Tuy nhiên, màn biểu diễn là khoảnh khắc duy nhất họ thể hiện sự lịch thiệp với nhau. Cuộc chiến diễn ra ác liệt.
Nguyệt Ảnh của Quỷ Thần đã dùng chuôi kiếm đâm thẳng vào mặt Thiên Nhân - máu trào ra khỏi miệng, và những mảnh răng văng ra.
- Chà! - Thiên Nhân Bí Ẩn rú lên, nhe răng nghiến lợi.
Để trả đũa, anh ta đâm thẳng ngón tay của mình vào mắt của Devil God Moon Shadow. Có một tiếng kêu thảm thiết, sau đó là tiếng cười cuồng loạn của Quỷ Thần Mặt Trăng. Tiếng hú của Người trời và tiếng cười của Bóng trăng đan xen nhau và chảy dài trên mặt đất.
Một cặp đen trắng khác xung đột gần đó:
“Ta là một trong Tứ quỷ, Ác quỷ ngọn lửa ma, và ta sẽ lấy mạng ngươi!
Đó chính là Quỷ Lửa Ma - người đứng đầu Thiên Quân của Quỷ Trường.
- Kính bạch Đức Phật A Di Đà! Tôi sẽ khai sáng cho bạn.
Đó là Thiền sư Chuông Sảng - vị sư trụ trì Thiếu Lâm Tự.
- Biết sự cao quý của một trong Tứ quỷ! Tôi sẽ nhân nhượng để cho bạn đánh tôi ba lần.
- Chớ coi thường người hết lòng kính Phật!
Sau đó, Thiền sư của Morning Jingle ngay lập tức tấn công Ma quỷ ngọn lửa. Anh giơ nắm tay bọc tràng hạt lên. Con Quỷ Lửa, kẻ hứa sẽ chịu ba đòn đầu tiên, ngay lập tức cúi xuống chém chết ba người, nhưng đã đánh trúng vị thiền sư đang đứng trên cao, húc đầu vào bụng.
- Kha-ha-ha! Vị thiền sư cố nén tiếng rên rỉ với một nụ cười giả tạo. "Không phải bạn đã nói rằng bạn sẽ cho tôi ba bản hit đầu tiên sao?"
- Có tin không?
- Hình như tôi đã tin?
- Ừ, - máu chảy ròng ròng. - Nó giống hệt như thế này.
Quỷ Lửa quỳ xuống. Mũi của ông ta bị gãy với một cú đánh cực mạnh, và ông ta cũng đánh nó bằng đầu gối khi đánh vào bụng Thiền sư. Quả nhiên anh ta dễ dàng hạ gục hắn. Máu ấm chảy ra từ chiếc mũi bị vỡ của Ghostfire Devil, và ngay lập tức anh ta bôi lên mặt mình. Thiền sư Sáng Thế Cảnh xem hết, vuốt râu.
- Và kỹ năng diễn xuất của bạn không bị gỉ.
- Đúng hơn, nó là một hòn đá trong vườn của bạn ...
- Chà, còn hai nhát nữa!
Thiền sư của Morning Jingle nắm lấy tai Quỷ Lửa, cố gắng đầu gối vào mặt anh ta một lần nữa. Đến lượt mình, anh ấy nằm gối đầu lên trán để tránh bị đánh. Nhưng đột nhiên có một tiếng rắc. Trán này làm vỡ khớp gối. Thiền sư của buổi sáng Jingle nắm lấy chân anh ta và nhảy trở lại.
- Ha ha ha! Mặc dù tôi không thể sử dụng khí của mình, nhưng nó không ảnh hưởng gì cả! Tuyệt vời, tôi đã tiết lộ bí mật của Phe danh dự, nghĩa là hôm nay là ngày may mắn của tôi! - đó là Quỷ Kiếm - người đứng đầu đội quân Sát thủ Trường Quỷ.
“Thật không đứng đắn và mất trật tự,” Kiếm của Triệu Hoa Hỗn Độn, trưởng lão của Trường Quan Thâm *, đứng gần đó.
(Pp: School of Quanzhen / Huashan / Perfect Truth / Perfect Authenticity - một trong những trường phái Đạo giáo nằm trên núi Huashan. Ở trường phái này, võ thuật được dành ít thời gian hơn, tập trung nhiều hơn vào luyện thở và thiền định.)
Hai kiếm sĩ vượt qua lưỡi kiếm của họ. Họ chỉ vung tay một cái, nhưng ngay lập tức cả hai hét lên và nắm lấy tay nhau. Tuy nhiên, bất chấp vết thương bị sốc, cả hai đều không nhả lưỡi kiếm.
“Chết tiệt, và bạn đang đề phòng…” Quỷ kiếm nhe răng. - Có lẽ chúng ta sẽ nghỉ việc?
Kiếm của Triệu Hoa Độn nghiến răng đáp lại.
- Ngừng nói.
Cả hai gặp lại nhau trong trận chiến và vung kiếm. Thời gian! - và âm thanh của lưỡi dao át đi tiếng hét. Hai! - tiếng còi của gió không còn nữa. Số ba! - và cả hai kiếm sĩ đều run tay và vai.
Cả hai đều chảy máu từ bàn tay bị đứt lìa. Có máu trên môi và trên lòng bàn tay mà họ cố gắng lau máu trên mặt. Tuy nhiên, không ai trong số họ hạ kiếm xuống.
Chiếc áo tobok trắng tung bay trong gió, chiếc áo topho đen * cũng vậy. Mặt trời chói chang đến nỗi bóng người khuất dần. Phe Danh dự và Trường học Quỷ dữ chiến đấu như ánh sáng và bóng tối. Máu đã đổ khắp nơi.
(Pp: Topkho là một chiếc áo choàng dài truyền thống mà các nhà khoa học thường mặc như áo khoác ngoài.)
- Thế giới của quỷ! Người làm cỏ!
- Aaa! Chết! Chết!
- Thằng khốn, ra ngay!
Thế giới không còn đen và trắng, nhưng nó không được tô màu bởi những màn võ thuật tươi sáng và ngoạn mục. Nó được nhuộm bằng máu đỏ của con người.
“Ha-ha-ha…” có một tiếng cười, và thậm chí nó còn được sơn một màu đỏ độc. - Aha ha ha! Vẫn còn rất nhiều tay sai của Phe danh dự xung quanh! - cậu chủ hét lên. - Được rồi, tấn công! Ai muốn đấu với tôi ?!
Các chiến binh của Phe danh dự hòa nhập với những người đàn ông mặc áo choàng đen. Dường như mặt trời đã có thời gian lặn và xuống hàng chục lần. Một người phụ nữ đã chống chọi với căn bệnh trong ba năm và không còn sức lực, một người phụ nữ vẫn có thể di chuyển hoàn hảo, thậm chí bây giờ nổi bật so với những người khác, cũng không thể dùng sức của mình.
- Thật nực cười! - cậu chủ bật cười. “Trụ trì Thiếu Lâm, ngươi đang muốn chặn đường nói chuyện của ta sao? Hermit Master, bạn có muốn trở thành như họ không?
Những từ này dường như quen thuộc với tôi.
“Sự đau khổ này có thể đã tràn ngập Núi Song *! Sự thù hận này có thể thiêu rụi núi Madang! Trường học của Quỷ là Thiên đường của Murim, và bạn là người đứng đầu Trường Quỷ. Bạn không nên thảo luận mọi thứ với Thiên?
(Trang: Núi Song, hay Tùng Sơn - một trong năm ngọn núi thiêng trong Đạo giáo. Nơi đây có thiền viện Thiếu Lâm.)
Nhưng lần đầu tiên cậu chủ nghe thấy điều này.
“Các người không thể chạy trốn, tay sai của Baek Do! - cô thốt lên. - Nam Gong Woon! - cô ấy có thể hét xuống tiếng kiếm, đòn và tiếng hét.
Cậu chủ cười lớn.
- Nam Gong Woon, anh đang ở đâu? Gọi cho Family Head Nam Gun! Triệu tập Chỉ huy của Phe danh dự! Bầu trời và rừng rậm ở Murim vô tận không quan trọng! Chỉ có một người duy nhất dưới trời và đất này có thể nắm giữ thanh kiếm của ngai vàng! Gọi cho Nam Gun Woon của Phe Danh dự ngay bây giờ!
Tiếng cười nhiệt tình của cô dường như đỏ rực lên như mọi thứ xung quanh.
- Hừ, - ông lão đi vòng quanh thế giới đang dần phủ một màu đỏ thẫm. - Tôi nhớ lại ngày đầu tiên khi cuộc chiến này bắt đầu ...
Thủ lĩnh phe Danh dự cởi bỏ áo ngoài. Bên ngoài đang là mùa đông lạnh giá, anh không còn sức lực nên cảm giác lạnh buốt hơn rất nhiều, thấu tận xương tủy. Nhưng người đứng đầu Honor Faction lại coi đó là một lợi thế chiến đấu. Xương khô và cơ bắp của anh chỉ ngày càng cứng hơn.
- Ngày đó, chúng ta không thể đưa ra quyết định, nên trận Đại chiến Vinh quang và Quỷ dữ bị hoãn lại sang ngày hôm sau. Nhưng đến ngày thứ hai, chúng tôi không dám, nên hoãn cuộc chiến thêm một ngày nữa. Rốt cuộc, chúng ta đã đặt sai hướng đi ngay từ đầu! Và khi bước tới đây, tôi nghĩ rằng ngay từ đầu tôi đã phải chiến đấu với toàn bộ sức lực.
Thủ lĩnh phe Danh dự hít một hơi thật sâu và sau đó làm một tư thế.
- Đi nào, Devil. Hôm nay chúng ta sẽ quyết định số phận của mình.
Đó là Axe of Confrontation - người đứng đầu phe Danh dự.
- Chúng ta sẽ quyết định số phận? Được rồi, - với một tiếng rắc nhẹ, cậu chủ đã tiến một bước qua lớp tuyết. - Hãy để nó chỉ là số phận của bạn ngày hôm nay.
Đó là Devil Moon - người đứng đầu trường học của Quỷ.
Một hơi thở, và họ nhìn nhau bằng ánh mắt thù địch.
Thở ra, và họ tiến một bước về phía nhau.
Họ bắt tay và nín thở.
Trắng. Tuyết rơi.
Màu đen. Tóc tung bay.
Màu đỏ. Máu bắn tung tóe.
(Pp: Huayan là tên của trường học và triết lý của Phật giáo Đại thừa. Theo nghĩa đen, nó có thể được dịch là “vòng hoa.” Bản chất của lời dạy này là “tất cả trong một, một trong tất cả”, nghĩa là con người và vạn vật xung quanh là sự phản chiếu.)
-----------------
In the silence of the snowy field, extraneous voices were heard:
- What the hell is going on here?
"Am I alive?"
- Is this Peach Spring Village?
The last thing that followers of the School of the Devil and the Honor Faction will remember is their own death. They remember being bitten by zombies, but they don't know that they themselves were zombies. It seemed to them that they only blinked once, while in fact several years have passed. Some have been in this state for all three years.
“Apprentice…” Devil Moon stared at the snowy field in disbelief.
- Yes, master?
"So you came from the outside world, not from the North Wall?" This ... this magic is not something that ordinary people can handle. It turns out that this is either a secret technique for resurrecting the legendary Taoist, or I did not notice how I died and ended up in the village of the Peach Spring ...
“No, no,” I shook my head. “In fact, like you, they will no longer be able to use martial arts. They have become much weaker in comparison with what they were. But this is not the village of the Peach Spring, they have all their memories. Check it out for yourself, master.
Snow crunched under her light tread. It was the crunch of a master who had the core cut out, the crunch of a warrior who had lost his strength, the crunch of a woman that for three years did not cease to fight the disease. These were the steps of the Devil Moon. My master.
With a light gait, she approached the followers of the Devil's School. They tried to understand what was going on.
- We must carefully study the situation. Take it easy! We need to send someone on reconnaissance ...
- Goddess of the Army of Bloody Ghosts!
They suddenly fell silent. A group of twelve Devil's School followers fell silent, staring at the chapter with gleam in their eyes.
- Devil Moon?
The master exhaled, a cloud of thick white steam escaping from her mouth.
- Goddess of the Army of Bloody Ghosts?
- This is truly the Goddess of the Army of Bloody Ghosts!
The silence was infectious. At first, only ten people were silent, then hundreds of others also closed their mouths, and then the whole thousand. The snowy field became completely serene.
- Moon Shadow of the Devil God.
- Yes.
- Ghostfire Devil.
- Yes, the head.
- Sword of the Devil ...
- I am waiting for your instructions.
The Master began to call the names of the members of the Devil's School one by one. The named disciples knelt down without saying anything. In response, only a crunch was heard - it was snow crunching under the knees of the students.
“I lost you,” the master held out her hand. “I've lost all of you.” She stroked the cheek of one of the Devil's School members. - My children ...
Her hand was shaking. Seeing the head trembling, the followers hurriedly bowed their heads. Their fidelity seemed to lie in ignoring what should not be seen. The entire thousand members of the Devil's School were staring at the floor. But not only they were shocked.
"Um ..." The old monk stroked his beard. “I crossed the river and the cave was to be my grave. But even if I close my eyes, the landscape will not change. There is no mountain, but around a snowy field ...
- Mo-monk!
- Apparently, I fell and everything got mixed up. I'll just close my eyes and accept my fate. But what does Buddha expect from me?
- I see, you have not got rid of the habit of carrying this nonsense!
The Honor Faction Leader ran up and hugged the old monk. I already knew who he was. Apart from the master and the leader of the Honor Faction, only one person lasted that long - it was the abbot from Shaolin.
- You're alive again, my old friend!
"I'm not your friend."
- A-ah! No doubt this miracle is the work of the Jade Emperor!
“Don't talk nonsense. I am a monk, you should not defile my hearing with your dirty words. You are an evil spirit and I will not fall for your bait. You are deliberately plotting a quarrel, while I just want to quietly go to my temple.
- Alas! I see that our distinguished guest knows how to curb passions and cool the ardor from a pleasant meeting. Because of this, I just want to punch you!
The Devil's School Masters were silent. Honor Faction followers were noisy. Everyone experienced the reunion in their own way.
As time went. The first one who turned around and looked at me was the master. Eye contact was established between us. Her eyes glittered. I can read her heart in her eyes. My heart felt the same.
“I…” the master opened her mouth and turned to the head of the Honor Faction. “Seo Baek Hyang is the head of the Devil's School.
The head of the Honor Faction, who had previously sincerely greeted his colleagues and followers, stopped abruptly. He let go of the hands of his comrades and looked at the master, who took the initiative.
- Devil Moon.
“Maybe today I didn’t wake up from my sleep, maybe I’m just a patient who walks in a dream ...
It was noon, but the icy field did not change even in the sun. The snow cover could melt a little, but soon it was covered with a new layer, so it seemed that the sun could never melt this landscape.
- Perhaps even God the Devil is sleeping. This life belongs to those who have suffered an illness. This world belongs to those who have the same dream.
Some dream of pallor, but the scorching sunlight ruins their plans. Therefore, simply being born with white skin is not enough. The world is constantly destroying everything white. You always need to be prepared that the white color will be crushed, smashed and scattered.
- I still have not forgotten the name of the disease from which I suffer. The dream that I see in my dream has not cooled down yet. I have never let anyone go in this world. Baraya!
The snow crunched.
- I am here, and I will be here until the end.
The snow melts and again covers everything around.
“I am the head of the Devil’s School,” the master recited in an undertone. - And the School of the Devil is asking for the 990th battle.
Everyone around was silent, even the hectic and noisy Honor Faction fell silent. This was the last chance for the martial arts world. The last chance to decide who will win the war.
They could not act arrogantly and insolently now. If words in the last minutes of life are a testament, now the members of the Honor Faction are ready to voice it. And people in white robes were looking for a person who would represent the will of the Honor Faction.
“The Nam Gun Family Honor Faction Leader,” the old man bowed. - Supreme Master Nam Gong Un, Hermit of the West Sea.
A thousand people from the Devil's School and a thousand people from the Honor Faction stood face to face.
“Your School of the Devil has turned the people's dying cry into teaching. The death scream became vengeance, revenge became blood that colored the world red. You have closed in your shell! Heaven and earth are crimson with blood, and you still pretend to be sacrificial lambs.
This voice established the line between the followers of the Honor Faction and the Devil's School.
- You scream idly, hiding behind the skirt of the Devil Moon. Hide further while the people suffer! Roared the old head of the Honor Faction. - Go! You have arms and legs, how long will you tolerate these ghosts of the past? Huayan * says that even a tree stump will bear fruit if it blooms. But what about you? You are just gardeners who created a whole flower garden out of your pain!
The followers of the Devil's School roared and grabbed their swords. The poisonous aura grew. She greeted the members of the Honor Faction with fighting spirit, and the situation escalated. Although they could not use the energy, the air above the snowy field literally sparked with blood.
“Okay,” the master lifted the corners of her lips, “from your chatter, I understood that you are accepting the challenge.
- Of course.
- Fight for life and death?
- Yes, on the verge of life and death.
- I accept.
The two warriors prepared for the battle for primacy. At the same moment, a thousand followers of the Devil's School and a thousand disciples of the Honor Faction drew their swords. It was noon. Two thousand blades glittered in the sun.
- Children of the Devil God! - the master clenched her fist. - You can think of today as a dream or a vision!
- Baraya! - a thousand people shouted in unison.
- You can call these dreams vain and empty!
"Look!
- But we will still live this dream!
- Agabaraya!
- A candle is burning in my heart!
- Let's burn this place!
- World of the Devil!
- Weed people!
The master burst out laughing.
- Kill them!
The carnage began. A thousand followers, like wild beasts, rushed forward and howled. This was not some special walking technique or energy flow; they all ran forward like real animals and bit their opponents. And this was fully consistent with the tenets of their school.
- Scum! I am the first among the Four Devils, the Devil God Moon Shadow! Get it!
It was the Devil God Moon Shadow - the head of the Devil School Shadow Army.
- I'm the head of Wudang School * - Mysterious Heavenly Man! And I have no shortage of opponents!
It was the Mysterious Heavenly Man, the head of the Wudang School.
(P.p .: Wudang School is a Taoist school of martial arts on Mount Wudang. They are often remembered along with Shaolin monks, but the latter rely more on strength in martial arts, and the Wudang school on inner energy.)
The two only collided after shouting out their nicknames. However, the performance was the only moment when they showed courtesy to each other. The fight was fierce.
The Moon Shadow of the Devil God drove the Mysterious Heavenly Man directly into the face with the hilt of the sword - blood spurted out of his mouth, and shards of teeth flew out.
- Wow! - Howled the Mysterious Heavenly Man, baring his mouth with knocked out teeth.
In retaliation, he jabbed his finger directly into the Devil God Moon Shadow's eye. There was a squelch, followed by the hysterical laughter of the Devil God Moon Shadow. The Howl of the Heavenly Man and the laughter of the Moon Shadow intertwined and flowed over the ground.
Another black and white pair clashed nearby:
“I am one of the Four Devils, the Phantom Flame Devil, and I will take your life!
It was the Phantom Flame Devil - the head of the Heavenly Army of the Devil's School.
- Glory to Buddha Amitabha! I will enlighten you.
It was the Zen Master of the Morning Chime - the abbot from Shaolin.
- Know the nobility of one of the Four Devils! I will make the concession to let you hit me three times.
- Do not underestimate the one who reveres Buddha with all his heart!
Following this, the Zen Master of the Morning Jingle immediately attacked the Phantom Flame Devil. He raised his rosary-wrapped fist. The Ghostfire Devil, who promised to yield the first three blows, immediately bent down into three deaths, but managed to hit the Zen Master, who was standing at full height, with his head in the stomach.
- Kha-ha-ha! The Zen master stifled a groan with a feigned laugh. “Didn’t you say you’ll give me the first three hits?”
- Did you believe it?
- Looks like I believed?
- Yes, - the blood dripped. - It looks exactly like this.
The Ghostfire Devil knelt down. His nose was broken with a powerful blow, and he also hit it with his knee when he hit the Zen Master in the stomach with his head. As expected, he easily defeated him. Warm blood dripped from Ghostfire Devil's shattered nose, which he immediately smeared over his face. The Zen Master of the Morning Jingle watched it all, stroking his beard.
- And your acting skills are not rusted.
- It is, rather, a stone in your garden ...
- Well, there are two more blows left!
The Zen Master of the Morning Jingle grabbed the Ghostfire Devil by the ears, trying to knee him in the face once more. He, in turn, lay with his forehead in his own knees to avoid being hit. But suddenly there was a crunch. This forehead shattered the knee joint. The Zen Master of the Morning Jingle grabbed his leg and jumped back.
- Ha ha ha! Even though I can't use my qi, it doesn't affect anything at all! Excellent, I have revealed the secret of the Scions of the Honor Faction, which means today is my lucky day! - it was the Devil's Sword - the head of the Devil's School Assassins Army.
“So indecent and disorderly,” the Sword of the Million Flowers of Chaos, the elder of the Quanzhen School *, stood nearby.
(Pp: School of Quanzhen / Huashan / Perfect Truth / Perfect Authenticity - one of the Taoist schools that was located on Mount Huashan. In this school, martial arts were devoted less time, focusing more on breathing practices and meditation.)
The two swordsmen crossed their blades. They swung only once, but immediately both screamed and grabbed hands. However, despite the shock of the wound, neither of them released the blade.
“Damn, and you're on your guard…” The Devil's sword bared his teeth. - Maybe we’ll quit?
The sword of the Million Flowers of Chaos gritted its teeth in response.
- Stop talking.
The two met again in battle and swung their swords. Time! - and the sound of blades drowned out the screams. Two! - the whistle of the wind is no longer heard. Three! - and both swordsmen have shaking hands and shoulders.
Both were bleeding from their severed hands. There was blood on the lips and on the palms with which they tried to wipe the blood off their face. Still, none of them lowered their sword.
The white tobok fluttered in the wind, as did the black topho *. The sun was shining so brightly that the shadow disappeared. The Honor Faction and the Devil's School fought like light and shadow. Blood was pouring everywhere.
(Pp: Topkho is a traditional long-skirted robe that scientists usually wore as outerwear.)
- World of the Devil! Weed people!
- A-a-a! Die! Die!
- Bastard, come out now!
The world was no longer black and white, but it was not colored by bright and spectacular martial arts. It was stained with human red blood.
“Ha-ha-ha…” there was a laugh, and even it was painted a poisonous red. - Aha ha ha! There are still so many Honor Faction henchmen around! - shouted the master. - Okay, attack! Who wants to fight me ?!
The Honor Faction warriors mingled with the dark-robed men. It seemed that the sun had time to go down and rise dozens of times. A woman who had been struggling with the disease for three years and had no more energy, a woman who could still move perfectly, even now stood out from other people, who also could not use her strength.
- It's just ridiculous! - the master laughed. “Abbot from Shaolin, are you trying to block my path with conversation? Hermit Master, do you want to become like them?
These words seemed familiar to me.
“This suffering could have flooded Mount Song *! This hatred could incinerate Mount Madang! The Devil's School is Murim's Heaven, and you are the head of the Devil's School. Shouldn't you discuss everything with Heaven?
(P.p .: Mount Song, or Songshan - one of the five sacred mountains in Taoism. It is there that the Shaolin monastery is located.)
But the master heard this for the first time.
“You can't run away, Baek Do's henchmen! - she exclaimed. - Nam Gong Woon! - she was able to shout down the clink of swords, blows and shouts.
The master laughed loudly.
- Nam Gong Woon, where are you? Call Family Head Nam Gun! Summon the Commander of the Honor Faction! It doesn't matter how endless the sky and dense forest in Murim are! There is only one person under this heaven and on this earth who can get hold of the sword of the royal throne! Call Nam Gun Woon of the Honor Faction now!
Her enthusiastic laugh seemed to be as red as everything around.
- Hmm, - the old man walked around the world, which was slowly covered with crimson. - I remembered the very first day when this war began ...
The Honor Faction Leader stripped off his outer garment. It was a cold winter outside, and he had no strength, so the cold was felt much sharper, penetrating into the very bones. But the head of the Honor Faction saw it as more of a combat advantage. His dry bones and muscles only grew harder.
- On that day, we could not make a decision, so the Great Battle of Honor and the Devil was postponed to the next. But on the second day, we did not dare, so we postponed the war for another day. After all, we set the wrong course from the start! And as I walked here, I thought that I had to fight with full strength from the very beginning.
The Honor Faction Leader took a deep breath and then struck a pose.
- Come on, Devil. Today we will decide our destiny.
It was the Ax of Confrontation - the head of the Honor Faction.
- Shall we decide the fate? Okay, - with a light crunch, the master took a step forward through the snow. - Let it be only your destiny today.
It was Devil Moon - the head of the Devil's School.
A breath, and they shot each other a hostile look.
Exhale, and they took a step towards each other.
They shook hands and their breath caught.
White. Snow was falling.
The black. Hair fluttered.
Red. Blood splattered.
(Pp: Huayan is the name of the school and philosophy of Mahayana Buddhism. Literally it can be translated as “flower garland.” The essence of this teaching is “all in one, one in all,” that is, a person and everything around is a reflection.)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận