Nếu Nhiếp Ngôn có thể gia nhập tổ chức như thế thì toàn thể tập đoàn Thiên Hạ tự hào cỡ nào? Lúc đó, toàn bộ các hạng mục nghiệp vụ của tập đoàn Thiên Hạ có thể phát triển hơn gấp mấy lần. Tập đoàn Thiên Hạ không mấy chốc sẽ có thể gia nhập vào hàng ngũ top 10 tập đoàn trong nước.
Yêu cầu để tiến vào Thiên Vương quá cao, nên 1 khóa nhiều nhất chỉ chọn 1, 2 người. Chưa kể trường Đệ nhất quân giáo lớn như thế, thiên tài không kể hết, điều kiện tốt hơn Nhiếp Ngôn không chỉ 1, 2 người, như Tần Hàn vừa rồi là 1 ví dụ điển hình.
Tựa như Nhiếp phụ nói, việc có thể tiến vào tổ chức Thiên Vương là không thể cưỡng cầu, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Kiếp trước, Nhiếp Ngôn không phải là học sinh của trường Đệ nhất quân giáo nên không biết bất kì thông tin nào trong trường. Thôi, để hôm nào gặp đám Bại Hoại rồi hỏi bọn họ 1 chút.
Nhiếp Ngôn nhờ cha tìm thêm 1 số tài liệu về Thiên Vương để nghiên cứu, tránh cho khi tiếp xúc với người của Thiên Vương mà chưa có sự chuẩn bị.
Trong lúc Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao trở về biệt thự thì ở trong 1 phòng họp bí mật của trường Đệ nhất quân giáo, có 1 nhóm người đang tập trung lại.
1 đám người ngồi xung quanh 1 cái bàn vuông dài, tổng cộng có 26 người, bọn họ đang thương lượng gì đó. Tuổi bọn họ cũng không bằng nhau, lớn khoảng 50, 60 tuổi, nhỏ thì 20, 30, 40 tuổi. Ngày tựu trường mỗi năm, bọn họ lại cử hành 1 lần tụ hợp ở đây, thương lượng về việc kết nạp thành viên mới, năm nào cũng thế, không có năm nào ngoại lệ. Bọn họ đều là người từng thuộc trường Đệ nhất quân giáo, hiện tại đa số đều đã là 1 cây cổ thụ lớn trong giới chính trị, quân đội, thương giới.
“Các ngươi cảm thấy giữa Nhiếp Ngôn và Tần Hàn thì ai thích hợp hơn?”
Người ngồi đầu bàn có thân hình cao lớn, mặc quân phục, nhìn qua hết sức uy nghiêm, trên quân hàm đính 5 ngôi sao vàng, hắn chính là 1 Thượng tướng.
“Bối cảnh sau lưng Tần Hàn thì mạnh hơn 1 chút, đối với chúng ta có 1 chút tác dụng trợ giúp, tập đoàn tài chính đó ở bên Nam Mỹ cũng chiếm 1 vị trí rất quan trọng. Còn tập đoàn Thiên Hạ trong nước cũng chỉ là 1 thế lực nhỏ mà thôi, cho dù được nâng đỡ lên thì cũng không hơn được bao nhiêu.”
Ngồi cạnh đó là 1 lão giả mập mạp, mặc dù tuổi hơi già nhưng tinh thần quắc thước, mặc 1 bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, lộ ra vẻ khôn khéo giỏi giang.
Hai người bọn họ 2 nhân vật quan trọng nhất của hội này, 1 người là cao tầng trong quân đội, 1 người là thành viên quan trọng trong chính phủ. Bình thường, bọn họ không xưng hô tên riêng của mình, nhưng nếu tên của bọn họ lọt ra ngoài tuyệt đối khiến xã hội dậy sóng.
“Có điều sau lưng Nhiếp Ngôn sợ rằng không chỉ có tập đoàn Thiên Hạ. Theo ta được biết, tiểu công chúa của tập đoàn Long Dược cùng tập đoàn Quang Vinh hiện đang sống cùng Nhiếp Ngôn. Tạ Quân nếu không chấp nhận Nhiếp Ngôn thì sẽ không để cho cục vàng của mình ở cùng Nhiếp Ngôn đâu, nếu gom của tập đoàn Long Dược và tập đoàn Quang Vinh thì việc không đơn giản chút nào.”
Phía đối diện, 1 thanh niên khoảng 23, 24 tuổi lên tiếng. Gia nhập tổ chức Thiên Vương, nhân mạch, quan hệ… đều sẽ được suy xét đến.
“Xem ra Tiêu Vũ hơi nghiêng về Nhiếp Ngôn à, nếu Nhiếp Ngôn và Tần Hàn đã đối đầu không ai nhường ai thì chúng ta cứ ở 1 bên xem kết quả như thế nào đi.”
Thượng Tướng kia cười nói. Hiện tại Tiêu Vũ là người phụ trách xử lý công việc của Thiên Vương, sau khi hắn báo tên 2 người Nhiếp Ngôn và Tần Hàn, nếu 2/3 người trong tổ chức biểu quyết thông qua thì 1 trong 2 người họ mới được gia nhập tổ chức. Chứ còn bây giờ, mọi chuyện mới chỉ bắt đầu mà thôi.
“Ta mang đến 1 vài thứ, mọi người hẳn là sẽ thấy hứng thú.”
Tiêu Vũ vừa nói vừa thao tác lên máy tính, 1 lát sau, trên màn hình lớn trong phòng họp xuất 1 hiện 1 đoạn video, chính là hình ảnh Nhiếp Ngôn vừa kiểm tra thân thể trong phòng tập.
Bất cứ hành động gì của Nhiếp Ngôn, từng chi tiết một đều không thể tránh khỏi việc giám sát.
“Tên nhóc ngươi thế mà lại cài đặt giám sát trong phòng tập.”
Có vài người ngồi cạnh đó buồn bực nhìn Tiêu Vũ. Bọn họ thường xuyên đến nơi này, có người thậm chí còn mang bạn gái tới đây vui đùa 1 chút, vừa thấy Tiêu Vũ không ngờ đặt máy giám sát trong đó, trên mặt nổi cả gân xanh lên.
“Tiêu Vũ, sau khi hội nghị chấm dứt, chúng ta phải nói chuyện riêng 1 lần thật tốt ha.”
Phía xa xa, 1 người vô cùng cường tráng, bóp tay rôm rốp cất tiếng nói, gương mặt nhìn Tiêu Vũ không có chút ý tốt nào,
Tiêu Vũ vừa nghe liền thấy da đầu mình tê dại. Người trẻ tuổi kia là học sinh năm bốn, học thua hắn 1 năm, tên là Lôi Túc. Trong trường, đây chính là 1 nhân vật vô cùng nổi tiếng, là người thừa kế của tập đoàn Thiên Kình Khóa Quốc, từng liên tục 3 năm vô địch trong cuộc thi đấu võ trong trường, vô địch trong cuộc thi lái cơ giới phi hành liên bang, ngoài ra còn 1 loạt danh sách thành tích khiến người ta nghe thấy phải kính nể.
Lôi Túc người này tài hoa hơn người, cũng rất hào khí, khuyết điểm duy nhất tính là khá háo sắc. Hắn là khách quen của phòng tập, thường xuyên mang bạn gái đến đây chơi đùa. Tiêu Vũ rất có ấn tượng với tên tiểu tử này, có 1 lần hắn thấy Lôi Túc mang theo 5 cô gái vào phòng tập, tiếp theo là 1 loạt hình ảnh vô cùng khó coi, bất quá hắn thấy vậy cũng hay, xem như là xem phim heo thôi. Hắn cài đặt máy giám sát trong phòng tập tùy ý có thể phòng to thu nhỉ, muốn xem gì thì xem, tuyệt đối rõ ràng.
Nghe Lôi Túc nói, Tiêu Vũ thầm kêu khổ, hắn biết mình sắp thảm rồi, nhưng xung quanh nhiều lão đại như vậy, hắn liền điều chỉnh thần sắc lại, nói tiếp: “Đây chính là video Nhiếp Ngôn kiểm tra trong phòng tập.”
Thượng tướng nhìn video, sau đó liền quay sang hỏi Tiêu Vũ: “Số liệu chi tiết gần đây nhất hắn kiểm tra là bao nhiêu?”
“So với lúc hắn thi tuyển cao hơn rất nhiều, sức bật 915,28 , phát lực 622,81, lực chân 721,35, lực đấm 1036,28.” Tiêu Vũ nói, sau đó nhìn về phía Lôi Túc, chép miệng:
“Bây giờ ngươi không cần lại oán giận trên sàn thi đấu không có đối thủ nữa rồi.”
“Thằng nhóc này đủ mạnh nha, lực đấm cùng lực chân còn mạnh hơn ta, nhưng không biết kỹ xảo đánh nhau ra gì không đây?” Lôi Túc liếm môi, máu hắn đang sôi lên, rốt cuộc cũng tìm được 1 đối thủ xứng tầm.
“Còn 1 điều rất đáng lưu ý chính là ở cuộc thi tuyển, thành tích của Nhiếp Ngôn không cao đến thế. Có 2 khả năng, 1 là trong thời gian ngắn này thực lực của hắn tăng lên đáng kể. 2 là cuộc thi tuyển lúc trước hắn còn bảo lưu thực lực.”
Tiêu Vũ nói tiếp, hắn nhìn sang mấy lão đại đang trầm mặc bên cạnh, Tiêu Vũ biết, lúc này hắn đã thành công làm họ thấy hứng thú.
Thượng tướng kia sau khi xem xong video thì nói: “Trong Tín Ngưỡng, hẳn là hắn chuẩn bị thăng lên cấp bậc Ảnh Vũ à?”
Tiêu Vũ sửng sốt 1 chút, không rõ tại sao Thượng tướng Vân Phong lại đột nhiên hỏi đến Tín Ngưỡng.
“Theo tin tức mà tập đoàn Tín Ngưỡng cố ý tiết lộ cho chúng ta, Cuồng tặc Niết Viêm đã đạt đến lv 97, khoảng cách Ảnh Vũ không còn xa.”
Tiêu Vũ lấy lại tinh thần, nói.
“Mẹ nó, lv 97, tên này không phải con người.”
Có vài người trẻ tuổi ngồi xa xa kêu lên, bọn họ hiểu được việc up cấp trong Tín Ngưỡng khó như thế nào, trong bọn họ người lv cao nhất mới chỉ 80 mà thôi.
“Thằng nhóc này ngộ tính không tệ, vừa rồi lúc kiểm tra lực đấm hắn đã dùng kỹ xảo của bài huấn luyện vương bài chủ chốt Cơ chiến sư trong quân đội.” Vân Phong nhìn sang mấy lão đại, nói.
Tiêu Vũ có chút buồn bực, giữa 2 người này có quan hệ gì sao? Hắn quan sát vẻ mặt của mấy lão đại, hắn không biết Thượng tướng Vân Phong đang nói cái gì, chỉ biết những người kia nghe hiểu được.
Mạc Vân Phong nhìn sang Tiêu Vũ, nói: “Chú ý kỹ tên nhóc Nhiếp Ngôn này.”
“Dạ!” Tiêu Vũ đáp ngay, trong lòng không khỏi nổi lên nghi ngờ. Xem ra chỉ có thể đợi sau này tìm cơ hội giải đáp thôi, hiện tại mở miệng hỏi mấy lão đại là việc không sáng suốt.
Nhiếp Ngôn không biết mọi việc, hắn đang rầu rỉ không biết phải làm sao mới có thể tiếp cận người của tổ chức Thiên Vương thì không ngờ những lão đại của tổ chức đã chú ý hắn. So với Tần Hàn, hiển nhiên những lão đại có hứng thú với Nhiếp Ngôn hơn.
Buổi chiều, Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao ra ngoài dạo chơi, gần đến tối mới về đăng nhập vào game.
Nhiếp Ngôn thì lại tiếp tục công việc rèn luyện độ thuần thục kỹ năng của mình. Trừ 5 kỹ năng ra, hắn muốn thử xem kỹ năng Thâu Thiết có thể thăng cấp ở đây không.
Thấy xa xa có 1 Man Ngưu chiến sĩ đi qua đi lại, Nhiếp Ngôn liền từ từ mò qua, sau khi mò đến gần sau lưng, hắn đột nhiên mạnh mẽ lao lên, 1 cái Đoạn Tích cắm thẳng vào lưng nó.
Man Ngưu chiến sĩ lâm vào trạng thái choáng váng 5s.
Thâu Thiết!
Nhiếp Ngôn quăng cho nó 1 cái Thâu Thiết.
Hệ thống: tri triển kỹ năng Thâu Thiết thành công, ngươi nhận được 76 bạc, đạt được 50 điểm thuần thục kỹ năng.
Cũng là độ thuần thục x50!
Lòng hắn mừng như điên, nếu cấp bậc của Thâu Thiết có thể tăng lên thì đối với hắn rất có ý nghĩa. Trước mắt, cấp của kỹ năng Thâu Thiết là 4, đối với mức lv thấp hơn thì lv 4 Thâu Thiết đã có tỷ lệ thành công khá cao rồi, nhưng dù sao cũng phải ăn cấp nhiều lần mới thành công. Cho nên bình thường chỉ có thể trộm 1 số ít tiền, muốn trộm trang bị, đồ vật này nọ thì xác suất quá thấp.
Nhiếp Ngôn xem qua tài liệu, có 1 Đạo tặc Ảnh Vũ từng nói, Thâu Thiết lv 7 trở xuống là kỹ năng phế vật, không có bất kỳ tính thực dụng nào. Nhưng nếu Thâu Thiết lv 8 trở lên thì hiệu quả hoàn toàn khác. Còn nếu đạt lv 10 trở lên thì đó chính là thần cấp Thâu Thiết, hiệu quả vô cùng nghịch thiên, có thể chơi kẻ địch đến hộc máu.
Kiếp trước hắn từng thử luyện tập Thâu Thiết 1 thời gian nhưng kể quả là sau 1 tháng trời hắn chỉ luyện được lên lv 3, càng lên cao càng khó, phải cần vô vàn thời gian. Lúc đó hắn không khỏi buồn bực, có người luyện Thâu Thiết lên lv 8 thật sao? Phải mất bao nhiêu thời gian a! Quả thực là đầm rồng hang hổ!
Trước khi đây là điều không thể, nhưng tại chỗ này thì lại biến thành có thể.
Nhất định phải up Thâu Thiết lên lv 10!
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên có 1 nguyện vọng mãnh liệt, hắn muốn biết Thâu Thiết cấp 10 rốt cuộc có hiệu quả gì, theo như lời của Ảnh Vũ kia nói, có thể chơi kẻ thù hộc máu mồm là cảnh tượng như thế nào.
Cooldown của Thâu Thiết rất ngắn, nhưng tỷ lệ thất bại lại cao, đối với Man Ngưu chiến sĩ lv 120 thì thi triển 10 lần Thâu Thiết, thành công 1 lần xem như là nhân phẩm bộc phát rồi.
Trong lúc Man Ngưu chiến sĩ bị Đoạn Tích gây choáng, Nhiếp Nogn6 không ngừng thi triển Thâu Thiết, cứ qua 5s lại dùng 1 cái. Man Ngưu chiến sĩ sắp tỉnh lại, Nhiếp Ngôn lại quăng thêm 1 cái Cực hiệu Chấn Nhiếp, khống chế tiếp.
Dùng đủ loại kỹ năng khống chế chính là để Man Ngưu chiến sĩ không ngừng tỉnh lại, sau đó liên tục dùng Thâu Thiết.
50 điểm thần thục kỹ năng, 50 điểm thuần thục kỹ năng…
Rất nhanh, 1 tiếng thông báo hệ thống vang lên.
Hệ thống: kỹ năng Thâu Thiết của ngươi đã đạt lv 5.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận