Quách Hoài nhớ lại, nói: “Đám Đao Quang lúc đi hình như cũng có cầm 1 ít thuốc giải độc.”
“Bọn họ cầm theo mấy bình cấp Đại sư?” Nhiếp Ngôn hỏi. Thuốc giải độc bình thường không có tác dụng gì, ít nhất phải cấp Đại sư trở lên mới được.
“Hình như cầm 2 chai.”
Kể từ khi Đê Điều đeo vào Túc Nguyện hạng liên thì đã có thể chế tạo lượng lớn dược tề cấp Đại sư, trong đó bao gồm cả giải độc dược tề, cho nên khi đám Đao Quang đi Kịch Độc Sơn Cốc đã cầm theo 1 ít, nhưng số lượng khá ít. Thứ đồ này thường rất ít dùng đến, bọn họ nghĩ cầm theo 2 chai là đủ rồi.
“2 chai không đủ.” Nhiếp Ngôn lắc đầu nói, trong Kịch Độc Sơn Cốc có con Độc Vụ Cự Hạt rất mạnh, ở kiếp trước hắn đã từng gặp qua, vô cùng cảm xúc. Khi đó hắn đi theo 1 đoàn đội ngàn người, cuối cùng tí nữa cả đoàn chết hết, chỉ còn vài người may mắn lết xác đi ra.
Lúc ấy đoàn đội kia hơn 1000 người, trong đó có hơn 100 người vượt qua mốc lv 100, những người khác ít nhất cũng lv 90, tuy nhiên không có người chơi đỉnh cấp chức nghiệp, cấp bậc cao nhất hình như là Đại kiếm sư lv 130, mang theo lượng lớn quyển trục, dược tề, vật phẩm các kiểu vô cùng đầy đủ, cuối cùng vẫn chết gần sạch. Cứ nghĩ đến đây đã đủ hiểu bọn Thôi Xán Đao Quang đang gặp nguy hiểm cỡ nào.
Con Độc Vụ Cự Hạt kia ít nhất đoàn đội phải đạt đến lv 100 trở lên mới đánh nổi!
Nhiếp Ngôn nhanh chóng hỏi: “Chúng ta còn dư lại bao nhiêu bình?”
“Hình như còn khoảng 9 bình.”
Chỉ có 9 bình, căn bản là không đủ! Nhiếp Ngôn nhíu mày, nói: “Lấy hết ra, đưa đến Truyền tống trân!”
“Được.” Quách Hoài liền gật đầu sau đó cho người đi Tinh Không dược điếm lấy giải độc dược tề rồi mang đến Truyền tống trận.
Nhiếp Ngôn đã đợi sẵn ở đó, sau khi nhận hàng xong liền dùng truyền tống đến tiểu trấn Đặc Lạp Khắc, sau khi đến nơi liền cưỡi Ám Dực Long đi thẳng.
Muốn đến Kịch Độc Hạp Cốc phải truyền tống đến tiểu trấn Lâm Khắc, sau đó phải đi đường thêm 1 tiếng mới đến nơi. Nhiếp Ngôn lúc này chọn con đường ngắn hơn, phía bắc tiểu trấn Đặc Lạp Khắc là Sùng Sơn Tuấn Lĩnh, nếu là người chơi bình thường thì không thể nào đi xuyên qua đó đến Kịch Độc Sạp Cốc được, bất quá đường núi gập ghềnh chỗ này đối với Nhiếp Ngôn thì không có gì, vì hắn đơn giản là bay ngang qua.
Với tốc độ của Ám Dực Long thì tầm 3 phút là đủ tới nơi.
Ngay lúc này, Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu và đoàn đội đang phải chính diện đối mặt với 1 con bọ cạp khổng lồ.
Con bọ cạp khổng lồ này toàn thân đen nhánh, sáng bóng như kim loại, nhìn như 1 chiếc xe tăng vậy, cặp càng đằng trước cũng to lớn không kém, sau lưng thì đung đưa 1 cái đuôi có móc câu sắc nhọn.
Boss Lĩnh chủ lv 110, HP 500 vạn!
Độc Vụ Cự Hạt quá mạnh khiến đám người bọn họ đang lâm vào khổ chiến.
Lấy Thôi Xán Đao Quang làm đầu tàu, hơn 20 Thuẫn chiến sĩ tạo thành đội ngũ chặn Độc Vụ Cự Hạt lại, lúc này, bên cạnh nó đã nằm xuống mấy chục thi thể. Phía bên ngoài, 600, 700 Pháp sư đang không ngừng huy động pháp trượng dùng ma pháp công kích nó, nhưng mỗi ma pháp đều chỉ tạo thành 100, 200 thương tổn. Sát thương chả ra cái gì, nếu như không phải Thôi Xán Đao Quang 1 thân trang bị lv 100, phòng ngự bá đạo thì bọn họ đã sớm bị diệt đoàn.
5 phút sau, HP của Độc Vụ Cự Hạt đã rớt xuống khoảng 25%
“Mọi người cẩn thận, dùng kỹ năng khống chế!”
Thôi Xán Đao Quang hô lên, mấy Đạo tặc nhanh chóng lao đến, kỹ năng khống chế của bọn họ làm nó dừng lại vài giây, nhưng rất nhanh nó đã tỉnh lại, há miệng ra.
“Mọi người cẩn thận!” Thôi Xán Đao Quang phát hiện tình huống không ổn, hô lên.
“Lại là khói độc!”
“Lui!”
“Thánh kỵ sĩ nhanh dùng Tịnh Hóa!”
Độc Vụ Cự Hạt đột nhiên há mồm phun ra 1 đám khói độc màu đen, khói độc nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Các Chiến sĩ bên cạnh nhanh chóng lui lại, Thôi Xán Đao Quang vội vàng uống 1 bình giải độc dược tề cấp Đại sư. Dược tề cấp bậc Đại sư vô cùng hiệu dụng, còn dược tề Cao cấp, vừa rồi bọn họ đã dùng thử nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì.
Thôi Xán Đao Quang cứng rắn cản Độc Vụ Cự Hạt lại, về phần những Chiến sĩ khác thì nhanh chân chạy về phía sau.
Khói độc hoàn toàn bao phủ xung quanh Độc Vụ Cự Hạt khiến người chơi bên ngoài còn không nhìn rõ thân ảnh của nó, chỉ có hơn 10 Chiến sĩ lẫn Đạo tặc ở gần không kịp chạy, dính khói độc lăn ra chết.
Từng đạo thánh quang lóe lên trong vùng khói độc, 2 bên tiêu hao lẫn nhau, cuối cùng khói độc giảm đi 1 chút.
Sau 2, 3 phút, khói độc dần tản đi, mọi người lại nhìn về phía trung tâm thì thấy HP của con Độc Vụ Cự Hạt lại max cây.
Ở trong khói độc, không ngờ tốc độ hồi máu của nó lại biến thái như thế!
“Con mịa nó!” Thôi Xán Đao Quang không khỏi phải chửi 1 câu.
HP của Độc Vụ Cự Hạt đầy lại khiến nó lại tự tin huy vũ 2 càng quét rụng từng Chiến sĩ 1, còn phần đuôi nhọn đột nhiên đâm về phía Thôi Xán Đao Quang.
“Cách Đáng!”
Thôi Xán Đao Quang quát 1 tiếng, vung đại thuẫn trong tay lên đỡ cái đuôi của nó lại.
Sau khi đỡ 1 kích kia, da của Thôi Xán Đao Quang đột nhiên biến thành màu xanh, lượng HP rớt xuống 1 khoảng. Ngay lúc hắn sắp chết thì đám Đái Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa vội vàng dùng Trị Liệu cứu Thôi Xán Đao Quang lại.
Rất nhanh, số người nằm xuống vượt quá 50 người, bọn họ mỗi lần đánh cho Độc Vụ Cự Hạt còn 25% máu thì nó lại dùng kỹ năng này để hồi lại.
“Cần phải khống chế mạnh hơn nữa!” Thôi Xán Đao Quang buồn bực nói. Nếu có người có thể trong lúc Độc Vụ Cự Hạt phun khói độc mà khống chế 1 chút thì sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa.
“Không được, cho dù có khống chế mạnh cũng vô dụng, chống đỡ cùng né tránh của nó quá cao.” Vương Giả Thiên Hạ ở phía xa nói, bọn họ quả thật là có thử qua, 5 kỹ năng khống chế mạnh thì chỉ có 1 cái có tác dụng, dù có thêm nhiều người hơn cũng không đủ để đe dọa nó.
“Chúng ta đi thôi.” Thủy Sắc Yên Đầu tiếc nuối nói, nếu cứ tiếp tục như vậy thì thương vong ngày càng nhiều mà lại không có kết quả gì.
“Thôi Xán lão đại, Độc hạt ở phía sau cũng sống lại rồi, chúng ta căn bản không ra được!” Chợt đám người phía sau lo lắng hô lên.
Nhìn về phía sau cửa sơn cốc, nơi nó lúc này đã hồi sinh mấy trăm con bò cạp độc, 1 khi bọn họ lui lại sẽ phải gặp 2 mặt giáp công.
“Xem ra phải diệt đoàn rồi.” Thôi Xán Đao Quang buồn bực nghĩ, tuy nói diệt đoàn cũng không phải không từng xảy ra, nhưng đối với đoàn đội mà nói, mỗi lần diệt đoàn thật sự là quá tổn hại.
“Có bao nhiêu người có Tùy cơ Truyền tống quyển trục thì cứ đi trước đi.”
Hơn 1000 người thì chỉ có loe que 20, 30 cái, thứ này quá ít, không thể nào cung cấp đủ cho mọi người.
Trong khi bọn họ nói chuyện thì Độc Vụ Cự Hạt lại xông đến đụng chạm với nhóm Thánh kỵ sĩ ở đạo phòng tuyến thứ 2. Hơn 30 Thánh kỹ sĩ vừa đánh vừa lui, diệt đoàn là việc đã không thể tránh khỏi.
“Mọi người tháo hết trang bị ra, tận lực giảm thiểu tổn thất, tìm 1 địa điểm bí mật 1 chút rồi chết, đợi sống lại cho ít tổn thất kinh nghiệm.”
Đám Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu vội vàng an bài, đụng phải tình huống diệt đoàn anỳ, nếu như tìm được kiểu chết hợp lý thì sẽ có thể giảm tổn thất lên đến 5 thành.
Lần lượt từng Thánh kỵ sĩ nằm lại dưới chân Độc Vụ Cự Hạt khiến nó lâm vào trạng thái cuồng bạo.
Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long bay phía trên, nhìn xuống biển mây giăng đầy ở dưới, chỉ thấy phía xa xa hiện lên 1 đỉnh chóp núi.
Hắn rất khó tìm được Kịch Độc Sơn Cốc dưới biển mây kia, nhưng sau khi tìm tòi vô ích 1 phen thì liền thấy 1 khu vực bị khói đen nhuộm kín, nhìn cứ như tranh thủy mặc.
Trong lòng Nhiếp Ngôn liền vui mừng, cho Ám Dực Long bay tới đó, vừa đi vừa niệm chú ngữ.
Rất nhanh, Ám Dực Long đã đến trên chỗ mây đen đó.
Sau khi niệm xong đoạn chú ngữ đó, Ám Dực Long đột nhiên biến mất, Nhiếp Ngôn nhanh chóng rơi xuống.
Ám Dực Long nếu chạm vào đám khói độc kia, tuy nói không đến nỗi trực tiếp chết đi nhưng nhất định sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng, cho nên Nhiếp Ngôn vẫn quyết định thu nó lại.
Mắt thấy sắp rơi vào trong đám mây đen, Nhiếp Ngôn liền uống 1 lọ giải độc dược tề Đại sư, sau đó tiếp tục theo đà rơi nhanh xuống.
Xuyên qua vô số tầng mây, Nhiếp Ngôn đã thấy được tình huống bên dưới, gần 1000 người đang vây quanh 1 con bọ cạp khổng lồ, trên mặt đất chi chít thi thể.
“Quách Hoài lão đại nói là Nhiếp Ngôn lão đại đang chạy đến đây.”
Thôi Xán Đao Quang thở dài 1 hơi: “Đợi Nhiếp Ngôn tới sợ rằng chúng ta đã sớm diệt đoàn rồi.”
“Các ngươi nhìn kìa!”
“Đâu?”
“Trên trời!”
Các người chơi bên cạnh liền nhìn lên trên, chỉ thấy 1 thân ảnh đang nhanh chóng từ trên trời rơi xuống, cách mặt đất ngày càng gần.
Có người kích động hô lên: “Là Niết Viêm lão đại!”
Bọn họ vốn đã tuyệt vọng, thế mà Nhiếp Ngôn vừa xuất hiện lại làm cho trong lòng họ dâng lên 1 tia hy vọng. Bọn họ đối với Nhiếp Ngôn có 1 loại tín nhiệm khó hiểu, nói không chừng Nhiếp Ngôn lại có thể ngăn cơn sóng dữ.
“Tên này tốc độ thật là mau nha, tất cả đội viên nghe lệnh, mặc lại toàn bộ trang bị cho ta, chúng ta thử lại lần nữa!” Thôi Xán Đao Quang hét lên, sau đó lao đến Độc Vụ Cự Hạt quất lên người nó 1 cái Thuẫn Kích. Rầm, Độc Vụ Cự Hạt bị đập lui về sau mấy bước.
Thập Lý Họa Sa, Đái Đầu Đại Ca Thất Tử dẫn đám người vội lao lên buff cho Thôi Xán Đao Quang.
Cả đoàn đội nhanh chóng điều chỉnh đội hình, bắt đầu đối phó với Độc Vụ Cự Hạt. Trên mắt đất nằm lại hơn 200 người, hoàn hảo vẫn còn hơn 100 tanker phía trước, tạm thời hẳn là không thành vấn đề.
Pháp sư lại huy động pháp trượng, tiếp tục phóng ra ma pháp.
Nhiếp Ngôn rất nhanh lao xuống, mắt thấy sắp chạm đất liền dùng kỹ năng Vũ Lạc, tốc độ rơi xuống nhất thời chậm lại. Hắn đáp xuống đất, trên đầu bay lên hơn -2000 thương tổn.
Vì tiết kiệm thời gian, mãi đến khi sắp chạm đất Nhiếp Ngôn mới dùng Vũ Lạc Bảo Thạch, hết thảy đều như hắn tính toán, thương tổn lúc đáp đất không đủ để giết mình.
“Tất cả Nguyên tố pháp sư và Áo thuật pháp sư nghe lệnh, dùng hỏa hệ ma pháp, Áo thuật pháp sư không được dùng hắc ám và hủ thực thương tổn!” Nhiếp Ngôn nhanh chóng hô lên.
“Dạ!” Tất cả Nguyên tố pháp sư và Áo thuật pháp sư đồng thời đáp tiếng, âm thanh rung trời.
Nhiếp Ngôn vừa xuất hiện, tinh thần bọn họ lại dâng lên tới nóc!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận