1 cái Muộn Kích lv8 đủ để bọn họ khiếp sợ, nếu bọn họ biết Nhiếp Ngôn còn có 1 mớ kỹ năng cấp 10, 11, thậm chí Cước Thích lv15 thì không biết còn thế nào. Đảm bảo nhìn vô cây kỹ năng của Nhiếp Ngôn là té xỉu!
“Đúng rồi, ban nãy ngươi hình như không chỉ dùng mỗi 1 cái kỹ năng Muộn Kích.” Thôi Xán Đao Quang nhìn Nhiếp Ngôn, nói.
“Thì 1 cái Đoạn Tích lv11, còn có Kích Vựng lv9…” Nhiếp Ngôn nói, dưới sự truy vấn của đám Sun, hắn dứt khoát khoe cây kỹ năng ra 1 chút.
Cả đám đều choáng váng, cái cây kỹ năng của Nhiếp Ngôn quá đồ sộ đi!
Nếu chỉ có 1 cái kỹ năng thì còn được, nhưng gì mà toàn kỹ năng lv mười mấy trở lên, thậm chí còn có cái tới lv15, mạnh quá sức tưởng tượng. Đoán chừng có bao nhiêu đây kỹ năng đủ solo với Lĩnh chủ bằng cấp đó chứ. Nếu không đụng phải loại Lĩnh chủ biến thái như Độc Vụ Cự Hạt, 1 mình Nhiếp Ngôn không chừng có thể solo Lĩnh chủ 100.
Đoạn Tích lv11, Phản Thủ Bối Thứ lv10, Phản Chế lv10, Ảnh Huyễn Ám Sát lv10, Thuấn Kích lv10, Bối Thứ lv7, Muộn Kích lv8, Kích Vựng lv9, Cước Thích lv15…
Những kỹ năng này tùy tiện lấy ra 1 cái cũng đủ làm người khác điên cuồng, loại kỹ năng như Muộn Kích, Kích Vựng cũng thôi, nhưng mà còn tận hơn 5 kỹ năng đều trên lv10. Trừ khi có phương pháp đặc thù gì đó nếu không thì rất khó luyện các kỹ năng lên đến trình độ này! Dựa theo tiến trình game thì ít nhất phải 5, 6 năm.
“Nhìn cái cây kỹ năng của ngươi xong chúng ta cũng muốn kiếm chỗ luyện kỹ năng.” Thôi Xán Dao Quang cảm khái, thật sự thì ai mà chả muốn, đáng tiếc đó là 1 bản đồ đặc thù, phải nhận nhiệm vụ mới vào được.
“Bản đồ luyện kỹ năng à….”
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nghĩ tới 1 chỗ, có 1 NPC trong 1 map cao cấp có thể giúp người chơi tăng tốc độ luyện độ thuần thục lên 1 mảng lớn.
“Đợi các ngươi lên khoảng lv120 có thể đi 1 bản đồ luyện kỹ năng, tốc độ tăng lên khoảng chừng 3 lần, nếu kỹ năng đủ mạnh có thể tăng lên gấp 8 lần.”
So ra còn kém Mê huyễn cảnh quá nhiều nhưng cũng xem như không tệ.
Chỗ đó rất bí mật, khiếp trước do 1 người chơi ngoài ý muốn đi vào, sau khi lộ tin ra thì phiền toái ập tới. Vì sao? Cái NPC kia mỗi ngày chỉ phát 500 nhiệm vụ, hạn định nhiều nhất chỉ có 500 người nhận được, thế là xung quanh NPC phát sinh tranh đấu liên tục. Khải Hoàn Đế Quốc khống chế bản đồ đó 1 thời gian, đưa tới việc các công hội khách phản kháng kịch liệt, cuối cùng đành phải buông tay. Nơi đó cũng không phải Khải Hoàn Đế Quốc phát hiện, lấy gì độc chiếm?
Nếu như có thể dùng tốc độ nhanh nhất khống chế nơi đó thì người của Bộ Lạc Ngưu Nhân quá có phúc rồi. Để cho bọn họ tăng lv kỹ năng lên cao 1 chút, tự nhiên up lv cũng nhanh hơn, dễ dàng kéo xa khoảng cách với những người khác.
Về phần sợ những công hội khác có ý kiến hả? Đây là chỗ Bộ Lạc Ngưu Nhân phát hiện trước, đương nhiên có quyền hưởng, đây cũng là 1 trong các quy tắc người chơi phải chịu.
Nghe Nhiếp Ngôn nói xong, 1 đám tinh anh ai nấy đều ra vẻ vô cùng hứng thú. Bình thường train lv, bọn họ đều cảm thấy kỹ năng lv quá thấp, đã ảnh hưởng nghiệm trọng đến sự phát triển của bản thân, dù rằng cắm đầu luyện 1 kỹ năng duy nhất thì cũng quá chậm, không thể không tốn 1 đống thời gian. Nếu như có đường tắt thì bọn họ còn có thể phát triển nhanh hơn nữa, không còn phải phung phí thời gian nhiều như bây giờ.
Mọi người thoáng cái bị kích thích tăng lên lv, cả đám này ai nấy đều là top của Cách Lâm Lan, nếu như còn tập trung up lv thì tuyệt đối là kinh người.
Sau khi xử lý xong hết việc ở đây, đám người Thôi Xán Đao Quang lại chuẩn bị hạ tiếp Sư Thứu lâm địa. Dù sao tác chiến trên không rất quan trọng, nếu như có thể xây 1 cái lồng Sư Thứu ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư thì không kỵ của Bộ Lạc Ngưu Nhân sẽ phát triển nhanh hơn.
Nhiếp Ngôn đã đạt đến lv 97 78%, hắn muốn tiếp tục đánh sâu vào lv100. Hắn có cảm giác, Ảnh vũ đã gần ngay trước mặt.
Đám người Đao Quang rời đi, Nhiếp Ngôn thì tiếp tục train lv.
Đến càng gần lv100, up lv càng khó hơn, chả trách ai nấy up lv lâu như vậy, Nhiếp Ngôn suy nghĩ 1 chút liền chọn 1 mục tiêu.
Có nhiều kỹ năng mạnh như vậy, hắn solo Lĩnh chủ 100 bình thường hẳn là không vấn đề.
Sau khi dùng Hồi thành quyển trục trở về thành Tạp La Nhĩ, Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long bay về dãy Sùng sơn ở phía bắc thành.
Đáng tiếc Ám Dực Long giết quái, exp nhận được không quy về Nhiếp Ngôn, nếu không với sức mạnh của nó nếu đem đi train lv thì tốc độ phải gọi là khủng khiếp.
Ám Dực Long bay khoảng hơn 20 phút đã thấy phía dưới là dãy Sùng sơn trùng điệp được rừng cây ngút ngàn che phủ.
Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long vần vũ 1 hồi, ánh mắt dò dẫm 1 lúc, nơi này hẳn phải là Tác Lô Đức sơn trong Khố lỗ sơn mạch. Hắn phát hiện được giữa sườn núi có 1 vùng đất hoang, không mọc bất cứ thân cây ngọn cỏ nào, ở đó có 1 sinh vật to lớn đang đi tới lui.
Chính là ở đó!
Nhiếp Ngôn thu Ám Dực Long lại, sau đó tung người nhảy xuống.
Nơi đây có 1 con gọi là Bạch Mao Cự Thú, nó hình thể khổng lồ, không khác Bỉ Mông lắm, nhưng lại là động vật ăn cỏ, lực lượng khổng lồ, công kích khủng bố, da dày thịt béo, nhưng lại chỉ có công kích vật lý, không có kỹ năng đặc thù. Nó hành động ngu ngu, tương đối dễ nhằn, cho nên Nhiếp Ngôn mới chọn nó làm mục tiêu.
Nó là Lĩnh chủ 110!
Hắn kiếp trước cũng từng cùng đoàn đội đến săn giết qua con boss này, nên vẫn khá hiểu rõ.
Bạch Mao Cự Thú có ý thức lãnh địa rất mạnh, nó sẽ ăn sạch thực vật xung quanh, tạo thành 1 mảnh đất trống sau đó đào 1 cái động sâu làm thành sào huyệt. Nếu như từ trên cao nhìn xuống Tác Lô Đức sơn mà thấy 1 mảng đất trụi lủi thì căn bản có thể phán định đó là nơi ở của Bạch Mao Cự Thú.
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Ngôn solo với Lĩnh chủ lv100 trở lên, so với những Lĩnh chủ khác thì Bạch Mao Cự Thứ xếp vào loại tương đối dễ săn, thực lực cùng lằm sàn sàn với Tinh anh 100, chỉ là HP nhiều hơn mà thôi.
Thình thịch, Nhiếp Ngôn nhẹ nhàng rơi xuống đất, sau đó lao vút đi trong rừng cây, tiến gần đến bãi đất trống.
Nhiếp Ngôn núp trong 1 bụi cây thấp nhìn về chỗ trung tâm khu đất trống, I như hắn đoán, ở đó xuất hiện 1 con Bạch Mao Cự Thú.
Bạch Mao Cự Thú có phần giống gấu, cả người lông trắng không có tí tạp sắc nào, thân thể tròn xoe, ngay cả đi đứng cũng vô cùng bất tiện.
Kế tiếp, hắn phải solo với con boss này nên không dám quá khinh địch. Hắn dòm qua balo, chuẩn bị qua 1 chút đồ cần dùng đến, gồm cả Mẫn tiệp dược tề, Lực lượng dược tề, Gia tốc dược tề… ít nhất đều là dược tề cao cấp, có mấy bình còn là cấp đại sư. Trừ mấy loại dược tề tăng trạng thái ra còn có 1 số thuấn hồi dược tề cấp đại sư, băng vải cao cấp, thời điểm chiến đấu cần dùng đến những thứ này.
Nhiếp Ngôn lẳng lặng ngồi đó, đặt Trạch Ân Nạp Đức kiếm trước gót chân, sau đó lấy ra 1 lọ dược tề xanh biếc. Nhìn qua thì bình dược tề này màu xanh trong, hơi sánh lại như rau câu, óng ánh phát ra quang mang màu xanh.
Người chơi bình thường thấy 1 lọ dược tề như vậy sẽ cảm thấy rất dễ thương, khó thể tưởng tượng đến đây là 1 bình độc dược trí mạng!
Đây là bình độc dược do chính tay Đê Điều khó khan lắm mới luyện chế được riêng cho Nhiếp Ngôn. Độc dược chia ra làm 1 loại, 1 loại là độc tố trí mạng, có thể làm đối thủ bị mất máu theo thời gian, 1 loại khác là độc dược giảm tốc, công dụng như tên.
Bình độc dược này là độc tố trí mạng, có thể tạo thành độc thương rất lớn, mỗi giây 500 điểm, kéo dài tận 5 phút. Nếu không có giải dược cấp đại sư thì… chậc, đảm bảo hẻo.
Thời gian kéo dài 5 phút là rất dài, độc thương tích lũy có thể đạt đến 15 vạn HP, rất kinh khủng.
Sau khi bôi lên 1 chút độc, Nhiếp Ngôn liền đứng lên buff Tiềm Hành, từ từ mò ra sau lưng boss.
Con Bạch Mao Cự Thứ ngồi xổm trên mặt đất gặm cành cây, chỉ nghe những tiếng ma sát bén nhọn phát ra, mấy cành cây liền bị cắn thành mảnh nhỏ sau đó nuốt mất, trên mặt đất đọng lại 1 đống vụn gỗ.
Khoảng cách đến boss ngày càng gần, chỉ còn khoảng 5m, thế mà Nhiếp Ngôn vẫn không bị phát hiện. Xem ra giống như trí nhớ kiếp trước, năng lực cảm giác của con này khá yếu.
Nhiếp Ngôn còn cảm giác được hơi nóng từ trên người con boss truyền đến.
Hắn quăng cho nó 1 cái Điều Tra, nhìn qua thuộc tính thì hơi lè lưỡi, HP lên đến 700 vạn, còn lớn hơn Độc Vụ Cự Hạt.
Bạo Phong Đột Tập!
Nhiếp Ngôn lại buff thêm 1 kỹ năng trại thái tăng tốc, sau đó lao lên như 1 cơn gió, đâm vào lưng nó 1 cái Đoạn Tích.
Bạch Mao Cự Thứ còn chưa kịp phản ứng gì thì Trạch Ân Nạp Đức Kiếm đã chính xác cắm thẳng vào lưng nó, lút vào đến nửa thanh, máu tươi tung tóe.
Ngon, Nhiếp Ngôn nhìn qua trạng thái của boss, tàn phế 3s.
Chỉ có 3s, Nhiếp Ngôn nhắn nó. Lúc hắn khống chế Độc Vụ Cự Hạt, đồng dạng cũng là Đoạn Tích lv7 đã có thể khống chế 5s, xem ra Bạch Mao Cự Thú kháng khống chế còn cao hơn, cái này hơi phiền nha.
Suy nghĩ 1 chút, Bạch Mao Cự Thứ tương đối chậm chạp, chỉ cần động tác cảu hắn nhanh hơn nó 1 chút thì chắc cũng không xảy ra vấn đề gì.
Trên người Bạch Mao Cự Thứ tỏa ra thêm 1 chút ánh sáng xanh, nó đã bị trúng độc, trên đầu bay lên 1 đống con số 500 thương tổn.
Diệt Đính Tai Biến!
Nhiếp Ngôn buff cho nó 1 cái Diệt Đính Tai Biến, 5 trạng thái nguyền rủa cộng thêm làm phòng ngự của nó giảm mạnh. Ngay sau đó, sát thương của Nhiếp Ngôn nhờ đó bạo tăng gấp mấy lần, công kích bình thường đã hơn 1000, dùng kỹ năng có thể dể dàng đạt 5000, 6000, so với tốc độ hồi máu của boss còn cao hơn nhiều.
Bối Thứ! Dịch Cốt!
1 đống kỹ năng sát thương cao được dùng, thương tổng nhanh chóng tăng cao, thanh HP của boss từ từ giảm xuống.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận