Bại Hoại Giết Hoài Không Chết huy động pháp trượng, từng chiêu ma pháp bắn ra ngoài.
Mới chỉ trong thời gian ngắn không gặp nhau, thế nhưng hiện tại lại có sự thay đổi lớn đến không thể tin nổi, Bại Hoại Giết Hoài Không Chết đi theo sau lưng đám người Đao Quang Sáng Chói, Thủy Sắc Yên Đầu, kỹ thuật đã có tiến bộ nhảy vọt, vào thời điểm PK, tâm lý cũng ổn định hơn nhiều so với trước kia, tiết tấu tiến công ngay ngắn trật tự, hơn nữa trang bị của hắn bây giờ so với trước kia đúng là một trời một vực.
Trải qua thời gian dài như thế, hai người đều đang tiến bộ, nhưng Bại Hoại Giết Hoài Không Chết tiến bộ hiển nhiên xa hơn Ảnh nhiều.
Tật Phong Bộ!
Ảnh mở một cái Tật Phong Bộ tránh né Hoả Cầu Bạo Liệt của Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, lao tới phía Bại Hoại Giết Hoài Không Chết.
Dao găm lập loè ánh sáng trắng như tuyết.
Bại Hoại Giết Hoài Không Chết nhanh chóng lùi về phía sau, vung lên pháp trượng, tự dùng kỹ năng Cảm Giác Nhạy Bén. Hắn nhanh chóng lựa chọn và phong toả vị trí, giơ pháp trượng lên.
Băng Thứ!
Những địa phương Ảnh đứng lại, lập tức mọc ra hàng loạt hàng loạt từng mảng băng gai, trong nháy mắt, tưởng như sẽ đâm xuyên qua người Ảnh. Ảnh lập tức nhảy lên tránh né, tay trái lấy sức, xoay người nhảy khỏi vị trí kia.
Ảnh còn không rơi xuống đất, chỗ hắn rơi xuống lại lập tức mọc ra gai băng dày đặc.
Tốc độ phóng ra ma pháp thật là nhanh.
Lúc này hắn đã không còn cách nào né tránh, nhanh chóng sử dụng một quyển trục kháng băng, thuộc tính kháng băng của hắn lập tức gia tăng rất nhiều. Tuy nhiên rất nhiều kỹ năng của hắn đã bị Bại Hoại Giết Hoài Không Chết mài hết, không kỹ năng nào có thể sử dụng bây giờ, thật sự vô cùng khốn quẫn.
Phốc phốc phốc, những cái gai băng này đâm xuyên qua thân thể của Ảnh, máu tươi bắn ra ngoài, thân thể của Ảnh lập tức bao phủ thêm một tầng băng sương dày đặc. Tốc độ hành động, di chuyển của hắn dần trở nên cực kỳ chậm chạp.
Dựa vào, tính sát thương hàn băng thật là cao, dùng quyển trục kháng băng cũng không có hiệu quả!
Ảnh còn không kịp chạy đi, trên bầu trời, từng mảng lửa cháy ném xuống, bao trùm phạm vi mười mấy mét, ngọn lửa bùng cháy đè ép xuống làm Ảnh bị ném bẹp trên mặt đất.
“Con mẹ nó, giết một người mà thôi, còn phải dùng đến ma pháp quần công sao!”
Trên đấu trường, các người chơi khác khó chịu nghĩ thầm. Trên thực tế, mấy chiêu cuối cùng kia, Bại Hoại Giết Hoài Không Chết chỉ cần sử dụng một kỹ năng Viêm Bạo là có thể giết chết Ảnh, nhưng mà thủ đoạn của Bại Hoại Giết Hoài Không Chết lại cực kỳ tàn nhẫn, thậm chí dùng đến ma pháp quần công điên cuồng đánh vào người Ảnh, khiến thi thể hắn bị đốt trọi.
Mới quá một hồi, trận chiến bên Bản Chất Ác Ma cùng Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân cũng đều kết thúc, bọn họ cũng đều nhanh chóng mà thắng thi đấu.
“Các ngươi mỗi một tên, chính là một đám chất thải công nghiệp! Liền mấy tên như các ngươi còn dám nói là thiếu chút nữa ám sát Niết Viêm lão đại, các ngươi cũng không tự soi gương xem, Niết Viêm lão đại cho dù không triệu hoán Hoàng Kim Địa Long, cũng không dùng kỹ năng cấp cao, các ngươi vẫn là không thể làm hắn bị thương chút nào.” Bản Chất Ác Ma không chút khách khí mà mắng đám người Huyết Sát kia.
Bản Chất Ác Ma kính trọng nhất, chính là Nhiếp Ngôn, nhóm năm người Huyết Sát cùng nhau ám sát Nhiếp Ngôn nhưng chưa thành công, lại dựa vào tên tuổi của Nhiếp Ngôn, cứ thế kiêu ngạo mà tuyên truyền, làm hắn rất khó chịu, lần này tự nhiên là không chút khách khí mà đáp lễ lại.
“Con mẹ nó! Ngươi nghĩ mình là cái gì vậy, đừng tưởng mình thắng được trận này là ghê gớm.”
Lời nói của Bản Chất Ác Ma cũng chọc giận người của Huyết Sát, bọn họ năm người thay phiên lên sân khấu, nhưng hài kịch chính là, năm người bọn họ thay phiên đi lên, cũng chưa có thể đánh thắng Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma cùng Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân. Ba người bọn họ vẫn như cũ sừng sững không ngã, làm cho mọi người ở đây kiến thức cái gì gọi là chân chính kỹ thuật!
Các người chơi của Lam Sắc Phong Linh một đám kích động hưng phấn, phát ra tiếng la đinh tai nhức óc.
“Bại Hoại lão đại uy vũ!”
“Bản Chất lão đại uy vũ!”
“Dục Vọng lão đại uy vũ!”
Tiếng gọi ầm ĩ hết đợt này đến đợt khác, quanh quẩn ở toàn bộ đấu trường, khí thế của bọn họ hoàn toàn áp đảo người của Huyết Sát. Huyết Sát một đám ủ rũ cụp đuôi, tựa như gà trống đấu bại. Đám người Minh tức giận đến toàn thân phát run, nhưng kỹ thuật của bọn hắn xác thật không bằng Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma cùng Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân, loại chênh lệch này không có cách nào khác có thể đền bù.
Toàn bộ người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc tự dưng thở dài nhẹ nhõm sung sướng.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma cùng Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân, lộ ra mỉm cười.
“Bọn người kia, tiến bộ so với trong tưởng tượng của ta còn nhanh hơn rất nhiều.” Nhiếp Ngôn nói, những tên đội viên này có tiến bộ, làm hắn rất là kinh ngạc.
“Bọn họ đều là một đám người rất có thiên phú, chỉ cần có một vài lý do thúc đẩy, thực lực của bọn họ liền bộc phát ra.” Tạ Dao mỉm cười nói.
“Ừ.” Nhiếp Ngôn gật đầu, hắn cũng đồng ý cách nói của Tạ Dao, xác thật là như thế này. Hơn nữa Ngưu Nhân Bộ Lạc cùng những công hội khác rất khác, cao thủ nhiều đến quá mức, có thể giao lưu qua lại với nhau, so với những người kia đóng cửa không giao lưu tất nhiên là tiến bộ nhanh hơn nhiều.
Toàn bộ người của trường Đệ Nhất Quân Đội ở trong đấu trường gần như tròng mắt đều rơi ra ngoài, bọn họ vốn tưởng rằng thực lực của đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma, Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân nhiều nhất cũng chỉ ngang hàng với nhóm người Huyết Sát mà thôi, nhưng là không nghĩ tới, thực lực của hai bên chênh lệch lớn như vậy, năm người thay phiên nhau lên chơi chiến thuật quay bánh xe cũng chưa đánh thắng được Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma cùng Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân.
“Huyết Sát thật đúng là không có tiền đồ mà!” Có người chơi than thở nói.
“Đúng vật, đoàn đạo tặc Huyết Sát này tự cho mình là mạnh nhất, vẫn luôn tự xưng mình là tinh anh, hôm nay thấy nhóm người Ngưu Nhân Bộ Lạc này, mới biết được cái gì gọi là tinh anh chân chính. Nói đến cùng, kẻ mạnh nhất trong giới đạo tặc, hầu như đều ở Ngưu Nhân Bộ Lạc, Aun, Vương Giả Thiên Hạ, Nhất Chuy Định Tình, Thanh Oa Đích Nan Nan, Vô Đạo, những người này mới là cao thủ chân chính, nhóm người Huyết Sát này chính là một ít cặn bã mà thôi.”
Năm tên đạo tặc Huyết Sát cùng đám người Bại Hoại vừa giao thủ, làm chiếc khăn che mặt thần bí của đám người Huyết Sát bị vạch trần, làm mọi người thật sự nhận ra vị trí chân chính của Huyết Sát, nhóm người Huyết Sát này, chỉ là một ít người chơi bình thường mà thôi.
Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Dục Vọng Nhiễm Chỉ Thanh Xuân cùng Bản Chất Ác Ma cũng hiểu, nhóm người Huyết Sát này, thiên phú rất mạnh, chỉ là khuyết thiếu người dẫn đường, đám người Minh còn không có chân chính lý giải ý nghĩa của PK, đám người Bại Hoại đi ở phía trước nhóm Huyết Sát, đám người Huyết Sát nếu không ai dẫn đường, chính mình tự mình tìm hiểu, phỏng chừng ít nhất phải mất hai ba năm, thậm chí càng lâu hơn.
Nhóm Minh siết chặt dao găm trong tay, móng tay cắm thật sâu vào thịt, thậm chí đến mức sắp chảy máu, hai mắt của bọn họ đỏ bừng, trong lòng lại cảm thấy cực kỳ suy sụp, nếu như chiến đấu một mình, bọn họ căn bản không phải đối thủ của đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết.
“Lam Sắc Phong Linh, có dám chơi năm năm hay không?” Minh cắn răng nói, phẫn nộ nhìn chằm chằm Bại Hoại Giết Hoài Không Chết.
“Sao lại không dám, cứ ra tay, chúng ta sẽ chơi với ngươi đến cùng.” Bại Hoại Giết Hoài Không Chết lạnh giọng nói, thực lực của bọn họ, bọn họ tự tin tuyệt đối, tại sao lại sợ lời khiêu chiến của đám người Huyết Sát!
Lúc này bọn người Phương Như Kiệt, Tần Hàn ở cách đó không xa quan sát tình hình chiến đấu, bọn họ căn bản không nghĩ tới, năm người Huyết Sát bị thua trên tay Bại Hoại Giết Hoài Không Chết thảm hại như thế, bọn họ hiểu biết rất rõ thực lực của đám người Huyết Sát, nghe nói thực lực của đám người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, so sánh với nhóm tinh anh đông đảo của Ngưu Nhân Bộ Lạc, không tính là đứng đầu, nói như vậy, những người đứng đầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc, càng khó tưởng tượng.
“Cuồng Tặc Niết Viêm làm sao có thể triệu tập một đám người như thế lại thành một nhóm?” Tần Hàn vô cùng đố kỵ với Nhiếp Ngôn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận