Ở thế giới Viễn Cổ, mỗi ngày Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được mình đang tiến bộ, chậm rãi hình thành ý thức chiến đấu hoàn toàn mới. Càng hiểu rõ, hắn càng kinh sợ. Người có thể sáng tạo ra hệ thống khổng lồ của Tín Ngưỡng cũng như thế giới này, quả thực là một người thông minh tuyệt đỉnh.
Học được liên kích rồi, Nhiếp Ngôn tiếp tục tìm những sinh vật cấp hai kia để luyện tập kỹ năng liên kích, hiệu suất giết quái lập tức tăng lên rất nhiều. Rất nhanh, nhiệm vụ yêu cầu đánh chết năm trăm sinh vật cấp hai, đã bị Nhiếp Ngôn hoàn thành 56%. Phỏng chừng nhiều nhất tầm nửa ngày thứ hai, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ hai.
Khi hắn đang giết quái, lại thêm một tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên. Nhiếp Ngôn nhìn một chút trạng thái của mình, hoá ra là danh hiệu của hắn thăng cấp.
Xử lý thêm một con quái hệ Ác Ma và mấy con quái vật hệ vong linh, danh hiệu Thợ Săn Ác Ma của Nhiếp Ngôn đã đạt đến cấp cao cấp.
Danh hiệu Thợ Săn Ác Ma cao cấp giúp Nhiếp Ngôn gia tăng gần 10% lượng máu. Danh hiệu này, đang biểu thị màu xanh lục, hiện tại đã biến thành màu hồng đỏ.
Hồng đỏ đại biểu cho danh hiệu cao cấp, tương đương với danh hiệu địa vị của đại học giả.
Nhìn thoáng qua thanh kinh nghiệm của danh hiệu, vẫn còn có thể thăng cấp tiếp.
Không biết danh hiệu cao cấp hơn Thợ Săn Ác Ma cao cấp là gì. Nhiếp Ngôn cảm thấy một loại chờ mong mãnh liệt, hắn có thể để xác định, danh hiệu cao hơn Thợ Săn Ác Ma cao cấp, chắc chắn là một danh hiệu gì đó rất đỉnh.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh.
Đến buổi sáng, Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao đi đến trường học.
Phòng học của hệ chỉ huy, Hạ Thiên Vũ, Phí Triết cùng Hứa Nham đang lo lắng chờ đợi, liên tiếp nhìn về phía cửa phòng học. Sao Nhiếp Ngôn vẫn chưa tới nữa?
Trong khi bọn hắn vô cùng lo lắng chờ đợi, một bóng người cuối cùng cũng đi tới, không phải Nhiếp Ngôn thì là ai?
Nhiếp Ngôn đi đến gần chỗ ngồi của mình, nhìn qua Hạ Thiên Vũ, Phí Triết cùng Hứa Nham, hỏi: "Các ngươi đều nhận được trang bị rồi đúng không, sao rồi?”
"Những trang bị kia thật tốt quá, vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta. Nhiếp Ngôn, cám ơn ngươi." Phí Triết cảm kích nói.
"Nhiếp Ngôn lão đại. Những trang bị kia quá ngầu. Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn loại sáo trang cấp ám kim như thế này." Hứa Nham hưng phấn nói, sắc mặt của hắn bởi vì kích động mà biến thành màu đỏ tía.
"Nhiếp Ngôn, chúng ta đều muốn biết, ngươi rốt cuộc là ai?" Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Nhiếp Ngôn, rất chân thành nói.
"Nhiếp Ngôn ( Niết Viêm) lão đại?" Hứa Nham nhìn về phía Nhiếp Ngôn.
“Coi như các ngươi đoán được, các ngươi cũng đừng nói cho người khác biết, bằng không ta sẽ có rất nhiều phiền toái.” Nhiếp Ngôn cười nhẹ nói.
"Chúng ta đều hiểu." Phí Triết gật đầu nói.
Hứa Nham cùng Hạ Thiên Vũ nhìn nhau, cũng nhẹ gật đầu, nói: "Yên tâm đi, chúng ta sẽ không nói ra.”
Bọn họ cũng đã đoán ra Nhiếp Ngôn chính là Cuồng Tặc Niết Viêm, nhưng mà bọn họ đều không định nói ra, trong lòng biết rõ là được rồi. Trong ba người, Hứa Nham hưng phấn nhất, vừa mở miệng liền gọi lão đại lão đại liên tiếp không ngừng.
Ở trong trò chơi, hắn sùng bái nhất đúng là Cuồng Tặc Niết Viêm. Không nghĩ tới, chân nhân lại ở ngay bên cạnh mình, hắn có thể không hưng phấn sao?
"Nhiếp Ngôn, gần đây ta tham gia Tru Thần Kiếm, nhưng lại cảm thấy rất chán. Bọn họ vào phó bản bình thường cũng không mang ta theo. Ta muốn thoát Tru Thần Kiếm, gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Ta nghĩ, thi đỗ khảo sát của Ngưu Nhân Bộ Lạc đối với ta không phải là vấn đề lớn." Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Nhiếp Ngôn nói. Nếu như Nhiếp Ngôn cho phép, hắn có thể vào Ngưu Nhân Bộ Lạc hẳn là không có vấn đề lớn.
Loại bạn học, bạn bè như thế này, biết rõ hắn, cũng tính là đáng tin cậy. Nếu Hạ Thiên Vũ gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc, độ trung thành chắc chắn không cần nghi ngờ. Nhưng mà hiện tại, Nhiếp Ngôn lại có ý tưởng khác.
"Ngươi tham gia Tru Thần Kiếm bao lâu rồi?" Nhiếp Ngôn hỏi.
"Tru Thần Kiếm vốn là một cái phòng công tác trên mạng, những người chơi chuyên nghiệp làm việc trong phòng công tác này phân tán ở nhiều nơi trên thế giới. Điểm giống nhất với các phòng công tác chính là, bọn họ cũng như các phòng công tác khác, có điều lệ và chế độ thống nhất. Hồi trung học, ta có từng kiêm chức ở đó. Trước khi Tru Thần Kiếm gia nhập Tín Ngưỡng, ta chính là một thành viên của Tru Thần Kiếm. Nếu tính đến hiện tại, chắc cũng tầm ba năm. Tuy nhiên địa vị của ta ở trong Tru Thần Kiếm cũng không cao, chỉ coi như thành viên tuyến hai. Đám người trong Tru Thần Kiếm đều vô cùng ngạo mạn, cho nên ta không có nhiều cảm tình với Tru Thần Kiếm." Hạ Thiên Vũ chi tiết đáp lại. Hắn cho rằng Nhiếp Ngôn muốn nghe tình huống của hắn, để suy xét xem hắn có thể có tư cách gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc hay không.
"Không ai biết thân phận trong hiện thực của ngươi sao?" Nhiếp Ngôn hỏi. Đây là một điểm mấu chốt vô cùng quan trọng.
"Không biết. Chúng ta tại Tru Thần Kiếm, không cần báo cáo thân phận trong hiện thực của chúng ta. Tru Thần Kiếm dùng cách này để thu nạp lòng người. Ở trong Tru Thần Kiếm, là rồng rắn lẫn lộn, người nào đều có, thậm chí có ít người còn có án đấy. Những người đó đều không muốn công bố tư liệu." Hạ Thiên Vũ nói. Hắn không hiểu mấy vấn đề này Nhiếp Ngôn thắc mắc làm gì.
Nhiếp Ngôn nhắm mắt lại, lập tức mở ra. Câu trả lời của Hạ Thiên Vũ, làm cho trong lòng hắn không ức chế được, xuất hiện ngay một ý tưởng. Hắn muốn thu hoạch tư liệu của Tru Thần Kiếm, Hạ Thiên Vũ tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.
"Dù sao cũng là bạn học, ta tin tưởng cách làm người của ngươi. Ta đồng ý ngươi gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhưng mà ngươi hiện tại không thể lập tức vào Ngưu Nhân Bộ Lạc. Ta có một việc vô cùng quan trọng muốn nhờ ngươi." Nhiếp Ngôn nhìn về phía Hạ Thiên Vũ nói. Hắn nhìn một chút bốn phía, xác định xung quanh không có người.
"Ngươi cứ việc nói đi, ta sẽ hết sức đi làm." Hạ Thiên Vũ nói, hắn nghe được Nhiếp Ngôn đồng ý thu hắn, trong nội tâm thật cao hứng.
"Ta muốn ngươi tiếp tục đứng ở Tru Thần Kiếm." Nhiếp Ngôn nói.
"Vì cái gì?" Hạ Thiên Vũ nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhìn thẳng con mắt của Hạ Thiên Vũ, nói: "Ngươi xác định rời bỏ Tru Thần Kiếm, gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc sao?”
"Đúng vậy. Ta vô cùng xác định. Dù sao ta không có tình cảm gì với Tru Thần Kiếm. Tru Thần Kiếm ngoại trừ bóc lột sức lao động của ta, chưa từng cho ta ân huệ gì. Ta đã nghĩ tới việc này rất lâu rồi. Nếu không phải vẫn luôn không tìm được hướng đi phù hợp, ta đã sớm rời khỏi công hội.” Hạ Thiên Vũ nghiêm túc nói. Hắn rất buồn bực, Ngưu Nhân Bộ Lạc và Tru Thần Kiếm không phải hai công hội đối địch nhau sao? Vì sao lại muốn hắn tiếp tục làm việc cho Tru Thần Kiếm?
Xem ra Hạ Thiên Vũ xác thực không thích Tru Thần Kiếm. Nhiếp Ngôn để hắn tiếp tục làm ở Tru Thần Kiếm, làm cho hắn không khỏi có chút ít buồn bực.
Nhiếp Ngôn nói chuyện với Hạ Thiên Vũ cùng Phí Triết một ít công việc đáng chú ý, sau đó gọi điện thoại cho Quách Hoài, đem bọn họ giao cho Quách Hoài. Những chuyện còn lại, Quách Hoài sẽ an bài. Nhiếp Ngôn dặn Quách Hoài nhất định phải cho bọn hắn đủ kinh phí. Ngưu Nhân Bộ Lạc không thiếu tiền. Chỉ cần Hạ Thiên Vũ cùng Phí Triết có kết quả làm việc, cho dù tốn tiền cũng đáng.
Về phần Hứa Nham, Hứa Nham vốn là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, liền không cần làm gì cả.
“Tối hôm nay là lần tụ hội đầu tiên của lớp, Nhiếp Ngôn lão đại, chúng ta muốn ở trong trò chơi giáo huấn một chút đám người Phó Quang Vũ, Triệu Thơ Ngọc cùng Bách Tuấn? Lão đại, chúng ta muốn trưng cầu cái ý kiến của ngươi." Hứa Nham nhìn về phía Nhiếp Ngôn nói, hắn chờ đợi Nhiếp Ngôn có thể cho ra đáp án khẳng định.
"Những chuyện này không cần hỏi ta, chính các ngươi quyết định là được." Nhiếp Ngôn nói, hắn cũng có chút không quen khi nhìn đám người Phó Quang Vũ, Triệu Thơ Ngọc cùng Bách Tuấn. Để cho Hứa Nham, Phí Triết cùng Hạ Thiên Vũ giáo huấn bọn họ một chút, miễn cho những tên tăng động này vẫn còn tiếp tục đáng ghét như trước.
Có sự cho phép của Nhiếp Ngôn, Hứa Nham hưng phấn nắm chặt tay lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lúc này ta nhất định phải giáo huấn thật tốt tên Phó Quang Vũ kia. Ta đã sớm khó chịu hắn!"
Chương trình học một ngày vẫn như cũ, mặc dù có chút buồn tẻ, nhưng Nhiếp Ngôn rất nghiêm túc học tập. Trải qua kiếp trước, hắn không nghĩ lại sống lưu manh qua ngày như vậy. Hắn tuyệt đối sẽ không buông tha bất luận cơ hội cải thiện bản thân, kể cả học tập.
Buổi chiều có một kỳ thi thử, Nhiếp Ngôn không hề lo lắng đạt thứ nhất, so với tên thứ hai cao hơn hai mươi điểm. Đám người Phó Quang Vũ, Triệu Thơ Ngọc cùng Bách Tuấn đều có chút ghen tỵ, vụng trộm rải tin đồn thổi về Nhiếp Ngôn. Nói Nhiếp Ngôn là con mọt sách, ngoại trừ đấu vật cùng học tập, những vật khác cái gì cũng không biết, đẳng cấp trong Tín Ngưỡng rất thấp. Bọn họ không dám chính diện khiêu chiến Nhiếp Ngôn, chỉ có thể ở sau lưng xa lánh Nhiếp Ngôn, khiến cho một vài kẻ không biết gì tin tưởng.
Có một bạn học đem chuyện bọn người Phó Quang Vũ đồn thổi về Nhiếp Ngôn trích nguyên văn nói cho đám người Hứa Nham. Nhóm người Hứa Nham không kiềm chế được, đứng lên khỏi chỗ ngồi của mình, đi về chỗ ngồi của Phó Quang Vũ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận