"Điểm phòng ngự của ngươi là bao nhiêu?"
Chử Thành Hạo nhìn về phía Hứa Nham hỏi. Đẳng cấp của Hứa Nham rất cao. Nếu muốn trở thành một Thuẫn giáp chiến sĩ chủ lực, thuộc tính phòng ngự là rất quan trọng, thế nên Chử Thành Hạo mới có câu hỏi như thế.
Hứa Nham, Phí Triết cùng Hạ Thiên Vũ nhìn nhau. Phí Triết cùng Hạ Thiên Vũ nhẹ gật đầu. Nếu bọn họ muốn trở thành một đoàn thể, như vậy cần phải có sự công bằng, những số liệu quan trọng này, không phải là thứ có thể giấu diếm đội viên của mình.
Thấy Phí Triết cùng Hạ Thiên Vũ đồng ý, Hứa Nham mở miệng nói: "Vừa thay trang bị mới. Điểm phòng ngự hiện tại của ta có chừng hơn bảy nghìn a.”
"Kháo, hơn bảy nghìn." Chử Thành Hạo giật mình đứng lên, kinh ngạc nghẹn ngào.
"Ngươi chắc chắn là bảy nghìn, không có nhìn lầm?"
Những học sinh đứng ở chung quanh cũng giật mình theo. Hơn bảy nghìn, đối với đẳng cấp hiện tại của Hứa Nham, đây là một trị số gần như biến thái.
"Điểm phòng ngự hơn bảy nghìn, chúng ta hoàn toàn có thể đi phó bản Tri Chu huyệt động. Đừng nói Tri Chu huyệt động, ngay cả Minh Dạ hạp cốc đều có thể đi!"
"Hơn bảy nghìn phòng ngự, nếu như là ở một vài công hội lớn, đều có thể làm phòng ngự chủ lực.”
Người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc quả nhiên đều rất biến thái, điểm phòng ngự hơn bảy nghìn nhưng vẫn chỉ có thể ở đoàn đội tuyến hai, thậm chí không thể phòng ngự chủ lực. Bọn họ vô tình quy lý do và vì Hứa Nham là thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc, có thể lấy trang bị tốt từ chỗ Ngưu Nhân Bộ Lạc, phòng ngự mới có thể cao như vậy.
Có một vị chiến sĩ thuẫn giáp mạnh như thế này, trong vòng năm ngày, trang bị của tất cả mọi người trong đoàn có lẽ có thể tăng lên hơn hai cấp độ.
"Kháo, với trình độ phòng ngự hiện tại của ngươi, Phó Quang Vũ căn bản không thể nào có thể đánh thắng ngươi." Chử Thành Hạo cảm khái nói. "Ta mà là ngươi, ta đã sớm đánh hắn một trận cho hắn im miệng."
Kế tiếp, Chử Thành Hạo lại hỏi thăm qua tình huống của Phí Triết, Hạ Thiên Vũ. Sau khi nghe xong, hắn lập trức ngơ ngẩn.
Phòng ngự của Hứa Nham rất cao là chuyện có thể dự đoán trước. Nhưng Phí Triết, Hạ Thiên Vũ không phải người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tại sao cũng mạnh như vậy? Thuộc tính của bọn họ có thể làm cho tất cả mọi người ở đây đều tự ti mặc cảm.
Hạ Thiên Vũ cùng Phí Triết nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn đang ngồi ở cách đó không xa, không nói lý do.
"Từ nay về sau chúng ta liền phải trông cậy vào các ngươi. Kỳ thật thiên phú của các bạn học khác ở hệ chỉ huy không tệ, chỉ là từ trước đến giờ đều không có một ai đứng ra thành lập một đoàn đội tốt. Ta nghĩ đoàn đội của chúng ta nhất định có thể phát triển tốt. Ba người các ngươi chọn lấy một người làm đội trưởng đi a." Chử Thành Hạo nói.
Biết rõ thực lực của Hứa Nham, Hạ Thiên Vũ cùng Phí Triết, hắn bỏ qua việc tranh chức đội trưởng.
"Để Hứa Nham làm đội trưởng, Chử Thành Hạo làm đội phó a" Hạ Thiên Vũ đề nghị nói.
"Ta cũng đồng ý."
"Ta đồng ý!" Chử Thành Hạo không nghĩ tới mấy người Hạ Thiên Vũ lại đề cử hắn, có chút ngoài ý muốn: "Ta không làm được đâu. Ta không đủ tư cách."
"Chử Thành Hạo, ngươi đừng từ chối."
"Chúng ta tín nhiệm ngươi."
Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của mọi người, Chử Thành Hạo thật sự không từ chối được, đành đáp ứng.
Bởi như vậy, nhóm người bọn họ đoàn kết đến cùng một chỗ. Mấy người Triệu Thơ Ngọc, Phó Quang Vũ lại thành người cô đơn.
Nhiếp Ngôn chứng kiến nhóm người Hứa Nham đem các bạn cùng lớp kéo vào nhóm, mỉm cười. Những bạn học của hệ chỉ huy, tương lai nhất định có thể trở thành tinh anh của các lĩnh vực khác nhau. Tụ tập họ lại một chỗ, thiết lập mối quan hệ tốt với họ, tương lai chắc chắn sẽ rất có ích.
Sống hai đời, đã trải qua nhiều chuyện phong phú, Nhiếp Ngôn hiểu, mạng lưới quan hệ phi thường trọng yếu. Nhóm người Hứa Nham hiện tại đang giúp hắn làm một chuyện rất quan trọng. Việc mà Nhiếp Ngôn muốn làm, chính là tạo một mối quan hệ tốt với những học sinh này, củng cố địa vị của mình ở trong lớp. Mục tiêu tương lai của Nhiếp Ngôn là trở thành người đứng đầu của những người này. Nếu có thể, hắn muốn làm cho những người này làm việc cho mình.
Nhiếp Ngôn cùng những bạn học này hàn huyên trời nam đất bắc. Thành tích của hắn xếp thứ nhất, thực lực cũng rõ ràng. Những học sinh này cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, tất nhiên là rất vui vẻ tiếp xúc với hắn.
Cả một ngày, Nhiếp Ngôn ở chung rất hoà hợp với các học sinh hệ chỉ huy.
Đến buổi tối, Nhiếp Ngôn vào trò chơi, tiếp tục làm nhiệm vụ trong thế giới Viễn Cổ, gia tăng thực lực.
Khắp nơi trong thế giới Viễn Cổ đều là rừng cây rậm rạp. Từng chùm tia sáng xuyên qua khe hở của lá cây chiếu xuống, để lại trên mặt đất những mảng ánh sáng loang lổ. Đây là một thế giới tràn ngập sự thần kỳ.
Nhiếp Ngôn sửa sang qua qua mấy vật phẩm nhặt được sau khi giết quái của mấy ngày nay. Số lượng các loại sách kỹ năng chức nghiệp sản xuất trong ba lô đã đạt tới hơn một trăm tám mươi cuốn. Có tất cả các chủng loại, còn có một số sách kỹ năng nghề nghiệp rất quý hiếm, hắn còn chưa kịp nghiên cứu tác dụng của chúng. Ngoại trừ những cuốn sách kỹ năng chức nghiệp sản xuất, còn có rất nhiều ba lô không gian lớn. Nhiếp Ngôn dùng ba lô này thay cho ba lô cũ, không gian ba lô, ô không gian trở nên lớn đến đáng sợ, 720 ô, chắc chắn là đủ dùng.
Thời gian qua, Nhiếp Ngôn thu thập dược thảo cấp thấp càng ngày càng ít, đều bị hắn dùng để chế tác các loại tễ thuốc.
Để rèn luyện kỹ năng chuyên gia tễ thuốc, dược thảo cấp thấp có vẻ không đủ để dùng, hắn chỉ có thể tiếp tục tìm các chỗ có thể hái Kim Lan Thảo để thu thập nguyên liệu. Sau khi trong ba lô gom một ít Kim Lan Thảo rồi, Nhiếp Ngôn tiếp tục dùng những cây Kim Lan Thảo này chế tác tễ thuốc. Tuy trước kia chưa bao giờ thử làm công việc của Dược Tề Sư, Nhiếp Ngôn vẫn rất nhanh quen thuộc quá trình chế dược. Hết lọ thuốc hồi phục ma pháp này đến lọ khác sinh ra dưới tay hắn.
Sau đó bị hắn vứt đi.
Những lọ thuốc hồi phục ma pháp này chỉ có hắn mới có thể dùng được. Nhưng hắn là đạo tặc, không cần dùng đến giá trị ma pháp, cho nên những lọ thuốc ma pháp này không có tác dụng gì. Thế nên hắn dứt khoát ném đi, không cần để lại chiếm không gian.
Từ việc thu thập đến quá trình chế dược, đều là do bản thân tự hoàn thành như thế này, có lẽ là rất hiếm.
Nhiếp Ngôn dần dần ý thức được, chức nghiệp sản xuất phối hợp với chức nghiệp chiến đấu, có thể mạnh mẽ đến mức nào. Có được hệ thống kỹ năng chức nghiệp sản xuất như thế này, có thể khiến cho một người chơi có được năng lực chiến đấu liên tục không nghỉ.
Người chơi bình thường, sau khi đi ở ngoại thành năm sáu này rồi, nhất định phải trở về thành một lần, vì vật phẩm tiêu hao của họ không đủ dùng. Mà như Nhiếp Ngôn, học xong thu thập cùng chế dược, khi ở bên ngoài luyện cấp, nếu như gặp được các loại dược thảo, có thể tiện tay thu thập, sau đó chế tác dược tề. Nếu như đến một vài nơi có dược thảo phong phú, thậm chí hắn có thể vĩnh viễn không về thành, có thể bảo đảm tự cấp tự túc.
Ánh mắt của Nhiếp Ngôn rơi vào trên bản vật phẩm. Còn có bốn cuốn sách kỹ năng, hiển nhiên là cũng rất hữu dụng. Tỷ như đại sư chế tạo quyển trục, cơ giới sư vv. Những kỹ năng chức nghiệp sản xuất này đều có quy định như nhau, đó là những thứ chế tạo ra được, chỉ có bản thân người chế mới dùng được.
Điều này làm cho Nhiếp Ngôn sinh ra một ít ý nghĩ. Học xong những kỹ năng chức nghiệp sản xuất này, dùng những vật phẩm do kỹ năng chức nghiệp sản xuất này chế tạo, có thể làm cho chính mình trở nên mạnh hơn.
Trong thế giới Viễn Cổ, các loại nguyên liệu đều rất đầy đủ. Thu thập những nguyên liệu này, rèn luyện kỹ năng chức nghiệp sản xuất hẳn là rất nhanh. Cùng lắm thì ở lại thế giới Viễn Cổ thêm một thời gian nữa, luyện đám kỹ năng chức nghiệp sản xuất này lên cấp đại sư hoặc tông sư, phòng chừng có thể khiến hắn trở thành một tên đạo tặc có năng lực biến thái, có thể ở ngoài chiến đấu suốt ngày đêm. Như vậy, việc chuyển chức Thánh Ảnh Vũ của hắn càng có thêm tỷ lệ thành công. Nhiếp Ngôn phân tích một chút hệ thống vận hành của các chức nghiệp sản xuất. Thu thập dược thảo và chế dược là một hệ thống, có thể dùng dược thảo mọc ở bên ngoài để cung cấp chế tạo tễ thuốc cho mình. Chế tạo quyển trục chưa ghi cùng đại sư chế tác quyển trục là một hệ thống. Khi các người chơi đánh quái, đạt được các cuộn vải, trước tiên có thể chế tác thành quyển trục chưa ghi, sau đó dùng kỹ năng Đại Sư Chế Tác Quyển Trục để chế tác thành các loại hình quyển trục khác nhau. Mặt khác, thu thập khoáng thạch, luyện kim, rèn, cơ giới là một hệ thống. Các người chơi thu thập khoáng thạch, có thể tinh luyện kim loại, rèn thành các loại vũ khí, hoặc là rèn thành bán thành phẩm kim loại sau đưa cho cơ giới sư tiến hành gia công, chế thành các loại khí giới.
Ngoại trừ vài hệ thống này, còn có một vài hệ thống khác, tỷ như phân giải, phụ ma, luyện kim một chút.
Nếu quả thật có thể luyện lên cấp cao của toàn bộ những kỹ năng sản xuất này, hắn liền chính thức trở thành đại sư của tất cả các chức nghiệp! Có thể phát ra các loại tác dụng phụ trợ, tăng lên sức chiến đấu của người chơi thêm một mảng lớn.
Nhiếp Ngôn đi ở khu vực sinh trưởng Kim Lan Thảo, vừa đi vừa thu thập, dần dần xuyên qua một con suối gập ghềnh đầy đá. Phí trước, một khoảng lớn bãi có xanh hiện ra trước mắt hắn, dưới ánh sáng mặt trời, những thực vật này như thể phỉ thuý tạo thành vậy. Nó ẩn ẩn hiện hiện mờ mờ trong suốt, xanh nhạt, như thể sắp chảy nước.
Chứng kiến những thực vật này, Nhiếp Ngôn con mắt sáng ngời. Là Phỉ Thúy Kim Lan Thảo. Những dược thảo này so với Kim Lan Thảo cao cấp hơn một bậc, có thể dùng để chế tác thuốc hồi phục trong nháy mắt cấp cao hoặc cấp đại sư. Đồng thời, nó cũng là nguyên liệu của rất nhiều loại thuốc cao cấp. Nếu như có thể thu thập đến lượng lớn Phỉ Thúy Kim Lan Thảo, Nhiếp Ngôn ước lượng, hôm nay là có thể tăng cấp của kỹ năng đại sư tễ thuốc lên tới cực cao!
Ở giữa khu vực khắp nơi đều là Phỉ Thúy Kim Lan Thảo này, có một U Linh lang thang. Nó bay lờ lờ trên không trung, du đãng bốn phía. Trên người nó thỉnh thoảng lại tản ra từng đợt khí lạnh như băng, những thực vật trên mặt đất gần đó lập tức bị đóng băng một tảng lớn.
Con U Linh này không biết là sinh vật cấp mấy. Nhiếp Ngôn chậm rãi Ẩn Thân đi tới, ở khoảng cách U Linh hơn ba mươi mét thì dừng lại, dùng kỹ năng Trinh Sát.
Hàn Băng U Linh: Sinh vật hàn băng tam giai.
Lượng máu của U Linh khoảng hơn năm mươi vạn. Nhiếp Ngôn nhăn một chút lông mày. Lại là sinh vật tam giai. Không biết thực lực của Hàn Băng U Linh như thế nào, hắn có thể đối phó được hay không. Đến hiện tại, sinh vật mạnh nhất mà hắn gặp được, cũng chỉ là tinh anh nhị giai mà thôi, chỉ mạnh hơn một chút so với sinh vật nhị giai khác. Chúng nó không cùng một đẳng cấp với con Hàn Băng U Linh này.
Nhiếp Ngôn chần chờ, sau đó ra quyết định. Dù sao sớm hay muộn, hắn cũng phải đối phó với sinh vật tam giai, hiện tại thử một lần cũng không sao.
Con Hàn Băng U Linh hiển nhiên là quái vật hệ băng, yêu cầu phải có thuộc tính kháng băng tương đối cao. May mắn là Nhiếp Ngôn trước đây đã học vài kỹ năng gia tăng khả năng kháng băng, hơn nữa hắn còn có Băng Cầu. Thuộc tính kháng băng rất cao, đối phó với sinh vật băng hệ cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Ngoài ra, trong ba lô của hắn còn có một chút tễ thuốc kháng băng cấp đại sư. Tính là mọi việc đã chuẩn bị đầy đủ, Nhiếp Ngôn Ẩn Thân đi về hướng Hàn Băng U Linh, theo sát phía sau của nó, tìm kiếm thời cơ thích hợp.
Nguyên thần của Hàn Băng U Linh loé sáng nhìn chung quanh. Ở xa, Nhiếp Ngôn liền cảm thấy chung quanh nhiệt độ chợt hạ hơn mười độ. Thân thể hắn phát lạnh, tốc độ di chuyển cũng hơi chậm một ít. Điểm khó chơi nhất của sinh vật Băng Hệ, đúng là hiệu quả giảm tốc của chúng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận