Trên đường cái, tuy người qua người lại rất đông, nhưng là tất cả mọi người tự giác dạt ra cho Nhiếp Ngôn một con đường. Những người chơi này đều hết sức tôn sùng Nhiếp Ngôn. Uy vọng của Nhiếp Ngôn ở Ngưu Nhân Bộ Lạc cao đến mức những người chơi ở công hội khác không thể nào tưởng tượng nổi.
Có thể nói, Nhiếp Ngôn là trụ cột tinh thần của Ngưu Nhân Bộ Lạc, chống đỡ cả Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nhiếp Ngôn đi thẳng một đường, có rất nhiều người chơi quen với Nhiếp Ngôn đều mở miệng hỏi thăm tình hình gần đây của Nhiếp Ngôn.
"Lão đại, thời gian vừa qua có kiếm được thứ tốt gì không?"
“Thứ tốt cũng không thiếu." Nhiếp Ngôn cười cười.
"Lão đại, thể hiện một vài kỹ xảo ảnh vũ đi a."
"Đúng a!"
"Lão đại, bộc lộ tài năng a."
Tiếng hô của các người chơi càng ngày càng cao. Ảnh vũ đối với những người chơi đạo tặc bình thường, quả thực xa không thể chạm tới. Bọn họ đều rất muốn biết, chức nghiệp đỉnh cấp của đạo tặc rốt cuộc là như thế nào.
Chứng kiến yêu cầu mãnh liệt của các người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc, Nhiếp Ngôn cũng không từ chối, suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, ta sẽ cho các ngươi xem một chút. Ta tin tưởng, từ nay về sau, một vài người trong các ngươi, chắc chắn cũng sẽ thăng cấp đến cấp bậc ảnh vũ."
Các người chơi đang định nói gì đó, đột nhiên hoa mắt một cái. Bọn họ đã không thấy bóng dáng của Nhiếp Ngôn đâu, chỉ thấy vài ảo ảnh liên tiếp hiện lên, Nhiếp Ngôn đã đứng cách đó mười mét, như ảo ảnh lướt gió vậy.
Trong lòng bọn họ rất rung động, đây là tốc độ của Ảnh Vũ sao? Thật là đáng sợ!
Tốc độ của Nhiếp Ngôn thật sự quá đáng kinh ngạc, khiến cho chung quanh đều trở nên tĩnh lặng.
Tất cả những người chơi hệ pháp sư trái tim đều cảm thấy rất lạnh lẽo. Nếu lúc PK gặp phải một tên đạo tặc như thế này, quả thực khó lòng chuẩn bị. Có lẽ không đợi đến khi bọn họ ngâm xướng hết một cái chú ngữ ma pháp, thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức trong tay Nhiếp Ngôn cũng đã rạch xong cổ họng của bọn hắn, để bọn hắn trong lòng kinh sợ.
Ảnh vũ! Đây là ảnh vũ!
Trong đám người, cảm xúc của những tên đạo tặc là bành trướng nhất. Danh hiệu ảnh vũ này, trong nháy mắt khắc thật sâu vào óc của bọn hắn. Bọn họ âm thầm quyết định, từ bây giờ, bọn họ cũng phải theo đuổi sự tồn tại cực hạn này.
Nhiếp Ngôn chỉ là thoáng biểu thị một chút tốc độ của hắn mà thôi, hắn cũng không muốn lộ ra quá nhiều, bởi vì giờ phút này, khẳng định cũng có rất nhiều kẻ địch đang theo dõi hắn.
Hắn đi qua một lối đi dài, vào tổng bộ của công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Tin tức Nhiếp Ngôn xuất hiện ở cứ điểm Khắc Lí Phổ Tư, làm cho rất nhiều thế lực chú ý.
Phòng hội nghị của tổng bộ Tru Thần Kiếm, có một nhóm người đang tụ tập lại. Ngồi ở vị trí chính giữa đúng là Tần Hàn. Vào trò chơi, bề ngoài của hắn thay đổi một ít, mặc một bộ pháp bào tối màu. Lúc này sắc mặt của hắn có điểm khó coi. Tất cả những việc Nhiếp Ngôn làm ở cứ điểm Khắc Lí Phổ Tư đều bị người của hắn thu thành hình ảnh, gửi cho hắn. Tốc độ vừa rồi của Nhiếp Ngôn, khiến cho hắn cảm giác được cổ của mình hơi lạnh lẽo. Nếu như hai người đụng độ, thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức của Nhiếp Ngôn nhất định sẽ không chút do dự gác ở trên cổ của hắn.
Nếu đánh nhau một chọi một, hắn chắc chắn không phải đối thủ của Nhiếp Ngôn.
Mặt Tần Hàn lạnh như băng. Mọi người phía dưới đều đang phỏng đoán ý nghĩ của hắn.
"Tần Hàn lão đại, Cuồng Tặc Niết Viêm đã trở lại, chúng ta còn tiếp tục kế hoạch sao?" Phía dưới, một vị hội trưởng công hội hỏi. Cái tên Cuồng Tặc Niết Viêm này, làm từ trong đáy lòng hắn bốc lên từng trận khí lạnh.
Bên trong phòng hội nghị này, có ít nhất một trăm ba mươi người, tất cả đều là những người lạnh đão của các công hội có thế lực lớn. Kể cả Thần Thánh Thủ Hộ, Quang Ám Đế Quốc, Tru Thần Kiếm đều là những công hội siêu cấp. Một đám người như vậy tụ tập lại, có thể thấy được đại biểu thực lực đứng sau mà nói là không thể nào đánh giá được.
Trong góc, Quang Ám Vĩnh Tội híp mắt nhìn Tần Hàn, hiện lên một tia sáng. Thế lực của Tần Hàn xác thực rất mạnh. Hơn nửa các công hội của đế quốc Cách Lâm Lan đều bị hắn thu nạp, quả thật có thể ganh đua cao thấp với Ngưu Nhân Bộ Lạc. Gia nhập với Tần Hàn, cũng chỉ là do tình thế bức bách, hắn thật ra muốn xem, giữa Tần Hàn và Nhiếp Ngôn, đến tột cùng ai sẽ thắng.
Trong phòng hội nghị im lặng đến mức một cái kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng. Bọn họ đều chờ câu trả lời của Tần Hàn.
"Hết thảy tiếp tục! Trước lấy được Cuồng Chiến Liên Minh! Kế tiếp là Chiến Thần Bộ Lạc." Tần Hàn trầm giọng nói, muốn phá vỡ liên minh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, cần phải trước cắt bỏ cánh chim của hắn, Cuồng Chiến Liên Minh và Chiến Thần Bộ Lạc cách Ngưu Nhân Bộ Lạc khá xa, dễ dàng đối phó.
Giọng của Tần Hàn thập phần kiên quyết, giải quyết dứt khoát.
Bọn họ đều nghe theo Tần Hàn. Tần Hàn là tài chủ của bọn hắn, cho nên không người nào dám nói bất kỳ ý kiến phản đối nào.
Mệnh lệnh của Tần Hàn vừa có, bọn họ bắt đầu trở nên bận rộn, nhiều nhất năm sáu ngày nữa sẽ bắt đầu hành động.
Nhiếp Ngôn ở tổng bộ công hội của Ngưu Nhân Bộ Lạc, gặp nhóm người Quách Hoài.
"Gần nhất đế quốc Cách Lâm Lan có động tĩnh gì sao?" Nhiếp Ngôn hỏi. Hắn ở Thế Giới Viễn Cổ lâu như vậy, tin tức khá bế tắc, chỉ mới nói chuyện với Quách Hoài mấy câu, chỉ biết đại khái tình huống trước mắt.
“Gần nhất Tru Thần Kiếm, Quang Ám Đế Quốc và Thần Thánh Thủ Hộ liên tiếp có động tác. Mặc khác, cả một ít công hội ở thành thị như thành Cổ Vi Tư, thành Khoa Nhĩ Đặc, thành Bổn Ni Đông, cũng bắt đầu xây dựng liên minh. Họ đã nhiều lần liên lạc với Tru Thần Kiếm, Quang Ám Đế Quốc và Thần Thánh Thủ Hộ. Ta đoán rất nhanh bọn họ sẽ có động tác." Quách Hoài nói. Trước kia, hệ thống tình báo không hoàn thiện, bọn họ thường xuyên gặp phải tình trạng chiến cơ bị sai sót, bị người đánh tới cửa nhà. Bị lừa vài lần, Quách Hoài mất rất nhiều sức lực xây dựng ngành tình báo, xếp nội tuyến vào gần như tất cả các công hội, hơn nữa tiêu một số tiền lớn để mua thành viên trung tâm của công hội này. Như vậy, nguồn tình báo liền tương đối phong phú, mới biết mấy chuyện này.
"Ngươi đoán bọn họ chuẩn bị khi nào thì ra tay?”
"Bọn họ ít nhất còn phải chuẩn bị ba ngày. Theo tin tức thu được từ chỗ Quang Ám Đế Quốc, là năm, sáu ngày sau sẽ ra tay, trước tiên sẽ đối phó Cuồng Chiến Liên Minh, tiếp theo là Chiến Thần Bộ Lạc. Bọn họ muốn khiến chúng ta suy yếu từ bên ngoài."
"Tin tức của Quang Ám Đế Quốc có tin được không?" Nhiếp Ngôn hỏi, tay phải gõ mặt bàn. Liệu đây có phải là tin tức sai hay không?
"Ta cảm thấy có thể tin được. Tin tức này giống với những tin tức ta nghe được ở con đường khác. Thái độ cả Quang Ám Vĩnh Tội rất đáng nghi. Hắn chính là người cố ý tiết lộ tin tức cho chúng ta biết." Quách Hoài nói, nhìn về phía Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhắm mắt lại. Tên Quang Ám Vĩnh Tội này, khiến cho người khác khó hiểu. Hắn đang lấy lòng Ngưu Nhân Bộ Lạc sao?
"Ngươi chuẩn bị làm thế nào?" Quách Hoài hỏi.
"Tiên phát chế nhân, Ngưu Nhân Bộ Lạc nghỉ ngơi lấy lại sức lâu như vậy, thực lực tăng hơn trước quá nhiều. Chúng ta không cần cẩn thận rón rén giống như trước kia. Ai dám khiêu khích quyền uy của chúng ta ở đế quốc Cách Lâm Lan, không phục, giết bọn họ cho đến khi họ chịu phục mới thôi!" Nhiếp Ngôn nghiêm nghị nói.
Nghe được lời nói của Nhiếp Ngôn, tâm tình của Quách Hoài kích động. Trước kia căn cơ của Ngưu Nhân Bộ Lạc không ổn, cho nên thận trọng, e sợ người khác đánh lên cửa, rất ít khi chủ động ra tay. Bọn họ kinh doanh lâu như vậy, rốt cục có thực lực và quyết tâm quét ngang đế quốc Cách Lâm Lan. Ngẫm lại những khó khăn nhấp nhô mà bọn họ cùng nhau vượt qua, hắn không khỏi vạn phần cảm khái.
“Ngưu Nhân Bộ Lạc có mười bảy, mười tám vạn người chơi, phân hội có hơn ba mươi vạn người, hơn nữa có những công hội như Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng, quét ngang cả đế quốc Cách Lâm Lan, cho dù là Tru Thần Kiếm, Thần Thánh Thủ Hộ, Quang Ám Đế Quốc, muốn giết ai thì cứ giết thoải mái!" Quách Hoài nói, hào khí vạn trượng.
Bọn họ tận mắt nhìn Ngưu Nhân Bộ Lạc sinh ra từ trong tã lót, không ngừng phát triển, cuối cùng xưng bá một phía, tranh bá thiên hạ. Loại cảm giác vui mừng, cảm giác thành tựu này, là không gì so sánh nổi.
"Bọn họ còn phải chờ năm, sáu ngày mới động thủ lần nữa, chúng ta trước tiên chuẩn bị một chút, hai ngày sau ra tay, mục tiêu là thành Khoa Nhĩ Đặc!" Nhiếp Ngôn nói. Thành Khoa Nhĩ Đặc là một thành thị nằm giữa thành Ni Tác Đức, và thành Tạp La Nhĩ. Chỉ cần xử lý thành Khoa Nhĩ Đặc, thế lực bên này của bọn họ sẽ trở nên bằng phẳng, dễ dàng vận chuyển máy ném đá hoặc những khí giới to lớn tương tự.
"Ừ, ta lập tức an bài!" Quách Hoài gật đầu nói.
"Chúng ta có bao nhiêu máy ném đá rồi?" Nhiếp Ngôn hỏi, hắn vừa rồi quên hỏi vấn đề quan trọng này.
"Chúng ta đã có ba trăm máy ném đá thiết giáp băng sương, một trăm cái máy ném đá đường đạn. Ở Ngưu Nhân Bộ Lạc, Chiến Thần Bộ Lạc có vài toà cứ điểm quan trọng, trên cơ bản cũng đã trang bị địa tinh ma đạo hoả pháo.” Quách Hài nghi ngờ nói, bởi vì kinh tế của Ngưu Nhân Bộ Lạc khá dư dả, đầu tư một số tiền lớn. Những ngành sản xuất như cơ giới sư, luyện kim sư, phụ Ma Sư của Ngưu Nhân Bộ Lạc, phát triển rất mạnh, năng lực sản xuất tương đương kinh người. Trong khoảng thời gian Nhiếp Ngôn không có ở đây, số lượng máy ném đá nhanh chóng gia tăng.
"Khàn, nhiều như vậy!?" Nhiếp Ngôn lắp bắp kinh hãi, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Quách Hoài lại có thể làm ra đến nhiều máy ném đá băng sương thiết giáp cùng máy ném đá đường đạn như vậy, tính thời gian, hắn mới vào Thế Giới Viễn Cổ gần hơn hai tháng.
Kiếp trước, Nhiếp Ngôn đã được chứng kiến cảnh bắn đạn đồ sộ cùng một lúc của trên trăm cỗ máy ném đá, quả thực là tràn ngập trời đất. Mới bắt một lượt, tường thành đều sụp đổ, núi đổ đất nứt.
Ngẫm lại, đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Có nhiều máy ném đá như vậy, công thành chiến đấu, quả thực coi như bất bại!
"Ngươi có thu thập tình báo xem bọn họ có bao nhiêu máy ném đá không?" Nhiếp Ngôn hỏi, biết địch biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
"Thần Thánh Thủ Hộ, Tru Thần Kiếm, Quang Ám Đế Quốc cộng với các công hội khác, có chừng hai trăm cỗ máy ném đá bình thường, còn có hai ba mươi cỗ máy ném đá băng sương, nhưng đều rất phân tán. Muốn khai chiến với chúng ta, đúng là tìm đường tự sát mà!”
“Bọn họ hẳn là không biết chúng ta có nhiều như vậy, ta tại thành Nguyệt Quang làm một cứ điểm, bên trong chỉ có người của Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể đi vào, trên cơ bản, máy ném đá đều để ở đó, vô cùng bí ẩn an toàn." Quách Hoài nói.
Việc này Quách Hoài làm được cực tốt. Dấu những cỗ máy ném đá này đi, đến lúc khai chiến, chắc chắn có thể làm cho đối thủ không kịp phản ứng. Nhưng mà, những công hội như Tru Thần Kiếm, Thần Thánh Thủ Hộ, có lẽ cũng đang che dấu thực lực. Với việc này Nhiếp Ngôn đã sớm có tính toán. Hai ngày này, hắn còn có rất nhiều chuyện để làm.
"Ta ở Thế Giới Viễn Cổ kiếm được ít đồ, ngươi tìm vài người, hỗ trợ công tác thống kê đi." Nhiếp Ngôn nói. Hắn trút toàn bộ sách kỹ năng trong ba lô ra, để trên mặt bàn.
Sách kỹ năng chức nghiệp sản xuất hết chồng này đến chồng khác, đều thuộc loại hi hữu, có chừng hơn hai trăm cuốn.
Ánh mắt Quách Hoài đã dán chặt vào những cuốn sách kỹ năng chức nghiệp sản xuất này, thoáng cái choáng váng, khiếp sợ nói: "Những thứ này đều lấy từ Thế Giới Viễn Cổ?"
Nhiếp Ngôn nhẹ gật đầu, nói: "Chia mấy thứ này cho những người chơi chức nghiệp sản xuất đi. A, ở chỗ ta cũng có rất nhiều nguyên liệu."
Nói xong, Nhiếp Ngôn lấy từ trong ba lô ra khoáng thạch, dược thảo, những thứ tương tự ra.
"Kháo, Hồng Long Thảo, Kháo, Hắc Kim, nhiều như vậy."
Chứng kiến những nguyên liệu này, ánh mắt Quách Hoài đứng hình, kìm lòng không được sợ hãi nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận