Ở pháo đài Bố La Cơ của Tru Thần Kiếm, tòa pháo đài này ở ngay cạnh thành Phỉ Thuý. Nơi này nhìn có vẻ rất hoang tàn, bốn phía là hoang mạc kéo dài vô tận, ngày thường có rất ít người chơi sẽ đến nơi này. Toà pháo đài này đứng lẻ loi sừng sững ở nơi này.
Trên đường phố ở bên trong pháo đài, chỉ có một ít người chơi đi đi lại lại.
Từ mấy giờ trước, Tru Thần Kiếm tiến hành phong toả toà pháo đài này một cách toàn diện, không cho phép bất kỳ người chơi nào không thuộc Tru Thần Kiếm đi vào. Muốn đi vào trong pháo đài Bố La Cơ, phải tiến hành kiểm tra xét duyệt vô cùng nghiêm khắc.
Tại đại sảnh của phòng hội nghị ở tổng bộ của hiệp hội nằm trong pháo đài, mấy trăm người chơi đang nơm nớp lo sợ nhìn Tần Hàn ở trước đại sảnh, cùng với tên mặc quần áo đen ở bên cạnh Tần Hàn.
Bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của Tru Thần Kiếm lão đại, Thần Kiếm Vô Song mới đi vào nơi này. Nhóm người bọn họ xem như thành viên trung thành nhất của Tru Thần Kiếm. Bọn họ đều nghe lệnh Thần Kiếm Vô Song, cầm tiền lương của Tru Thần Kiếm, Thần Kiếm Vô Song muốn bọn họ làm cái gì, bọn họ sẽ không chút do dự chấp hành mệnh lệnh.
Tần Hàn nhìn thoáng mấy người ở phía dưới, trong ánh mắt của hắn lạnh nhạt đến không có một tia cảm tình.
Thần Kiếm Vô Song nhìn về phía Tần Hàn, hỏi: “Tần Hàn lão đại, nơi này tổng cộng năm trăm người, tất cả đều là tử sĩ của Tru Thần Kiếm.”
Không biết vì sao, mỗi khi Thần Kiếm Vô Song nhìn về phía Tần Hàn, luôn có cảm giác sợ hãi. Sự lạnh nhạt trong ánh mắt của Tần Hàn, làm cho người ta lạnh gáy. Qua một khoảng thời gian ở chung, Thần Kiếm Vô Song dần dần hiểu biết Tần Hàn là người như thế nào. Tần Hàn tuy ngày thường thoạt nhìn có vẻ ôn văn nho nhã, nhưng một khi hắn cần, lập tức, hắn có thể không chút do dự trở thành ác ma giết người.
Nghe nói, tập đoàn tài chính Nội Mạc ở Nam Mĩ là anh hùng một phía. Đối thủ cạnh tranh của bọn họ trên cơ bản đều bị bọn họ dùng các loại thủ đoạn xử lý hết. Trên tay tên Tần Hàn này, chắc chắn dính không ít máu tươi.
Đúng là xuất phát từ lý do này, Thần Kiếm Vô Song càng không dám làm trái với ý của Tần Hàn. Nếu chọc giận Tần Hàn, hắn có thể đoán ra được kết cục của mình sẽ như thế nào.
“Được rồi, bắt đầu đi!” Tần Hàn nhàn nhạt nói.
Tiếng nói của Tần Hàn vừa dứt, chỉ nghe người mặc đồ đen bên cạnh Tần Hàn hỏa phát ra một trận tiếng cười khặc khặc quái dị, thanh âm bén nhọn chói tai, làm người ta sởn tóc gáy, cả người không được thoải mái.
Những người chơi phía dưới không nhìn rõ gương mặt của tên này. Mặt của hắn dấu ở bên dưới áo choàng. Thứ duy nhất mà bọn họ có thể thấy là tay phải của hắn, cả cánh tay đềy là xương trắng, còn có chút da thịt hư thối bám lên trên. Trong tay hắn nắm một cái pháp trượng bằng xương màu đen, đỉnh của pháp trượng có một bộ xương khô lâu nhỏ, toàn thân bộ xương khô lâu đều được bao phủ bởi ngọn lửa màu đen.
Chỉ thấy hắn vung pháp trượng. Ở vị trí chỗ các người chơi đang đứng, đột nhiên mọc ra một đám gai xương cao tới hai, ba mét, đâm xuyên qua cơ thể của những người chơi này, cứ treo ở giữa không trung như vậy. Những người chơi này phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, máu tươi văng khắp nơi, toàn bộ đại sảnh như biến thành địa ngục vậy.
Thần Kiếm Vô Song nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt biến đổi, trong lòng phát lạnh. Khi hắn nhìn về phía Tần Hàn, phát hiện sắc mặt của Tần Hàn vẫn như thường, như thể những việc này đối với hắn, cũng chỉ là chuyện thường ngày vậy.
Đúng là kẻ đáng sợ! Thần Kiếm Vô Song yên lặng thu hồi ánh mắt.
Thi thể của năm trăm người chơi này bị gai xương màu trắng ghim lại, treo ở trên không trung. Từng dòng máu đỏ thắm theo gai xương lượn lờ chảy xuống đất.
Ngay sau đó, thi thể của mỗi một người chơi đều xảy ra sự lột xác. Hết bộ xương khô này đến bộ xương khô khác đứng lên từ chỗ thi thể của các người chơi này. Những bộ xương không này có màu trắng như tuyết, cầm các loại vũ khí. Có pháp trượng, có rìu, có kiếm lớn, mỗi con đều có một chức nghiệp riêng khác nhau. Chúng nó đều là quái vật cấp một trăm. Giữa năm trăm bộ xương khô, có một bộ xương là quái vật tinh anh cấp một trăm
Kế tiếp, hết đám người chơi này đến người chơi khác của Tru Thần Kiếm, Quang Ám Đế Quốc, còn có những người chơi của các hiệp hội lớn khác bị đưa đến pháo đài Bố La Cơ. Tất cả bọn họ đều bị giết, rồi mới biến thành bộ xương khô.
Một người chơi, nếu biến thành bộ xương khô, chỉ có khi nào bộ xương khô chết thì mới có cơ hội sống lại, nếu không, vẫn sẽ hiện ra là trạng thái bộ xương khô, chịu ước thúc của vong linh pháp sư, mãi cho đến khi tử vong. Hơn nữa, những người chơi bị biến thành xương khô, rồi mới sống lại, sẽ mất từ hai đến năm cấp, ngoài ra còn sẽ phải chịu sự suy yếu trong một thời gian dài. Bình thường, các người chơi không ai muốn làm chuyện như vậy, nhưng tài lực và thế lực của Tần Hàn, khiến cho phần lớn người chơi đều không thể không tuân theo mệnh lệnh của Tần Hàn.
Pháo đài Bố La Cơ tụ tập càng ngày càng nhiều bộ xương khô. Dần dần, số lượng xương khô đạt tới ba vạn. Phạm vi hoạt động của chúng nó đã không còn hạn chết chỉ quanh quẩn ở pháo đài Bố La Cơ, mà chúng bắt đầu phát triển ra các hướng chung quanh.
Dưới sự chỉ huy của Tần Hàn, những bộ xương khô này tấn công cướp đoạt ba thôn trang của NPC, biến những NPC ở bên trong thành bộ xương khô.
Quân đoàn bộ xương khô càng ngày càng khổng lồ, bởi vì Tần Hàn làm việc rất cẩn thận, tin tức này còn không có truyền ra. Rất nhiều người biết ở xung quanh pháo đài Bố La Cơ có bộ xương khô hoạt động, nhưng cũng chỉ cho rằng chúng là quái vật bình thường xuất hiện mà thôi, căn bản sẽ không nghĩ, tất cả chuyện này là do người chơi làm ra. Có vài người chơi chạy chậm, bị bộ xương khô xử lý, cũng trở thành một thành viên trong đại quân bộ xương khô. Sau khi biến thành bộ xương khô, bọn họ vẫn còn ngây thơ mờ mịt, không biết trong trò chơi đã xảy ra cái gì.
Hết thảy đều hết sức im ắng, cũng không có bất cứ dấu hiệu gì dự báo rằng tai nạn sắp xuất hiện.
Nhiếp Ngôn để Quách Hoài chặt chẽ chú ý động tĩnh ở các nơi, đặc biệt là sinh vật vong linh, vừa xuất hiện bất luận tình huống dị thường nào, phải lập tức báo lại.
Ngày hôm sau, máy ném đá của Ngưu Nhân Bộ Lạc tiếp tục oanh tạc các pháo đài của thành Khoa Nhĩ Ti. Các công hội đầu hàng Ngưu Nhân Bộ Lạc càng ngày càng nhiều, dư lại mấy cái hiệp hội cũng không có cách nào xoay chuyển trời đất, chỉ có thể hấp hối giãy giụa. Rất nhiều hiệp hội nhận được mệnh lệnh yêu cầu chịu chết của Tần Hàn, cho dù chết đến chỉ còn một người cuối cùng, cũng phải ngoan cố chống đối. Bọn họ không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục tham gia chiến đấu. Nhưng mà thực lực của bọn họ hoàn toàn không cùng cấp bậc với Ngưu Nhân Bộ Lạc. Pháo đài của bọn họ, dưới sự oanh kích điên cuồng của máy bắn đá, biến thành mảnh nhỏ.
Thành Khoa Nhĩ Ti trở thành một mảnh phế tích. Mười mấy công hội mang theo người của bọn họ, truyền tống tới thành Phỉ Thuý, nhập vào Tru Thần Kiếm.
Ngưu Nhân Bộ Lạc dùng cơ sở của thành Khoa Nhĩ Ti, thành lập lên từng tòa pháo đài. Tiếp theo, thành Ni Tác Đức, thành Khoa Nhĩ Ti và thành Tạp La Nhĩ liền nhau thành một mảnh. Ở trên mảnh đất này, Nhiếp Ngôn thành lập cấu trúc phòng ngự phi thường hoàn mỹ. Thành Khoa Nhĩ Ti có rất nhiều pháo đài trên không, vốn dĩ có thể giao cho Chiến Thần Bộ Lạc cùng tập đoàn tài chính Long Dược khai phá, nhưng Nhiếp Ngôn ý thức được, tương lai, có lẽ sẽ xuất hiện một vài nhân tố không an toàn, cho nên không đem khu thương nghiệp điểm tín dụng của những pháo đài này giao cho tập đoàn tài chính Long Dược cùng tập đoàn Thiên Hạ khai phá.
Không hề trì hoãn mà đánh hạ thành Khoa Nhĩ Ti, Ngưu Nhân Bộ Lạc tiến vào thời kỳ nghỉ ngơi chỉnh đốn, củng cố chiến quả trước mặt.
Tập đoàn tài chính Nội Mạc trước sau không thực hiện bất luận phản kích nào. Điều này làm cho trong lòng Nhiếp Ngôn cảm thấy vô cùng đáng nghi.
Điều làm Nhiếp Ngôn hưng phấn chính là, trải qua thời gian dài như thế, sử dụng lượng lớn kim liệu hi hữu làm nguyên liệu, hắn rốt cuộc đã cải tạo xong kỵ nỏ của Kỵ Sĩ Không Đầu Đa La. Một cái nỏ hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt hắn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận