Dịch: Hoangforever
Trong phòng an tĩnh không một tiếng động.
Thủy tinh cầu đen nhánh tản mát ra ánh sáng mờ ảo. Hào quang phản chiếu lên sắc mặt thay đổi liên tục của Lý Lạc đang còn ở trước mặt nó, nhìn có chút quỷ dị.
Hắn hiện tại không thể nghi ngờ chính là đang vướng vào một cái quyết định cực kỳ khó khăn.
Vô Tướng trong cơ thể hắn, dưới sự cố gắng của cha mẹ hắn đột nhiên mang tới cho hắn niềm hi vọng và ánh bình mình. Chỉ là để cho hắn không thể ngờ tới được là cái hi vọng này ấy vậy mà lại cần phải trả một cái giá lớn tới như vậy.
Hắn chỉ còn lại có 5 năm tuổi thọ nữa.
Nếu như trong thời gian 5 năm này, hắn không thể bước chân vào cảnh giới Phong Hầu, tiến hóa sinh mạng của mình lên một nấc thang mới vậy thì cuộc sống của hắn coi như chấm hết từ đó.
5 năm Phong Hầu?
Hắn hiện tại 17 tuổi, 5 năm sau, cũng chính là hắn 22 tuổi...Theo như Lý Lạc được biết, trong lịch sử của cái nước Đại Hạ này, hình như cũng chưa có vị nào tuổi còn trẻ như vậy mà đã Phong Hầu được.
22 tuổi cảnh giới Phong Hầu?? Vậy thì cần phải có thiên phú, cơ duyên cùng với sự nỗ lực như thế nào mới có thể tạo nên được kỳ tích như vậy đây?
Lý Lạc không biết...
Cho nên vào lúc này, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình to lớn đè lên người hắn làm cho hắn cảm thấy khó thở.
Hiện tại, hắn có thể lựa chọn tiếp tục một cuộc sống bình thường ở Lạc Lam phủ mà cha mẹ hắn đã lưu lại cho hắn kia. Coi như là một phần cơ nghiệp của cha mẹ hắn lưu lại, hắn không có cách nào nắm về tay được, nguyện ý nhường đi một bộ phận lớn thì dựa vào số còn lại hắn cũng có thể làm một vị phú ông giàu sang, an nhàn cho tới hết cuộc đời.
Còn nếu như hắn chọn con đường Hậu Thiên Chi Tướng kia, vậy thì lúc nào hắn cũng phải giữ vững sự tập trung, giành giật từng giây phút, đem hết toàn lực nghiền ép hết tiềm lực trong cơ thể hắn ra. Sau đó lại còn phải vật lộn với ông trời, cố gắng tranh thủ, giành giật một đường sinh cơ vô cùng khó khăn kia.
Hai sự lựa chọn, hắn phải lựa chọn như thế nào đây?
Lý Lạc chậm rãi nhắm mắt lại. Tâm tư trong lòng cuồn cuộn nổi sóng .
Giờ khắc này, hắn nghĩ tới rất nhiều thứ.
Nghĩ tới hình ảnh những học viên trong trường Nam Phong nhìn hắn với một ánh mắt khác thường. Nghĩ tới những lời châm chọc như hổ phụ sinh khuyển tử , sao cha mẹ ưu tú như vậy lại có thể sinh ra được thằng con kém cỏi tới như vậy chứ?
Cũng nghĩ tới hai con mắt vàng óng, tinh khiết mà mỹ lệ kia của Khương Thanh Nga nữa.
Ở tận sâu trong nội tâm hắn, hắn đương nhiên cũng có vài phần thích nàng và muốn được có nàng.
Về điểm này hắn không có phủ nhận. Dù sao đúng như theo lời hắn nói, Khương Thanh Nga rất ưu tú. Đối với bạn nam cùng trang lứa mà nói nàng có lực hấp dẫn chí mạng.
“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”, cái này cũng không có mất mặt. Vì đó là bản chất của con người mà.
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update tại truyenhoangdung.xyz.
Thật ra từ lúc nhỏ, hắn và Khương Thanh Nga đã phân đua cao thấp với nhau trên rất nhiều phương diện rồi. Nhưng do đủ loại nguyên nhân, Lý Lạc hầu như thắng ít thua nhiều. Loại phân đua cao thấp này tiếp tục kéo dài mãi cho tới tận khi 2 người lớn. Sau đó mới dần ít đi.
Nhất là khi hắn mở ra Tướng Cung kia, lúc đó hắn liền biết được chênh lệnh giữa hắn và nàng đã bị kéo lớn tới nỗi không có cách nào có thể khỏa lấp được.
Và cũng bắt đầu từ thời điểm đó, Khương Thanh Nga cũng hiếm khi phân cao thấp với hắn nữa.
Sau mấy năm gặp bất hạnh, tính cách Lý Lạc dần trở nên ôn hòa hơn rất nhiều. Nhưng chỉ có hắn mới biết được, ở tận sâu trong tin hắn, sự hiếu thắng kia mãnh liệt và lớn tới như thế nào.
Cái cuộc giao dịch giữa hắn và Khương Thanh Nga kia, nói thật cái này cũng chưa đủ để thúc ép hắn.
Dựa theo hoàn cảnh bình thường, hắn muốn đuổi kịp được Khương Thanh Nga đã bỏ xa hắn một khoảng cách lớn kia có lẽ còn khó hơn lên trời, thế nhưng mà hiện tại...có lẽ hắn có chút hi vọng.
Điểm hi vọng này, chẳng lẽ hắn lại đi buông tha cho nó?
Đáp án dĩ nhiên là... Không thể nào!
Lý Lạc đột nhiên mở mắt. Ánh mắt sắc bén trước nay chưa từng có.
Hắn nhìn chằm chằm vào hình ảnh cha mẹ đang ở trước mặt, nhỏ giọng nói:
“Cha, mẹ, thật ra ta vẫn luôn có một cái dã tâm, mặc dù cái dã tâm này nếu như nói ra cho người khác nghe, người ta lại bảo nực cười, không biết tự lượng sức mình...”
“Cái dã tâm này chính là...”
“Ta không chỉ muốn đuổi kịp Thanh Nga tỷ, hơn nữa ta còn muốn vượt xa nàng, thậm chí không chỉ vượt qua nàng, ta còn muốn... vượt qua cả hai người.”
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng bóc:
“Ta muốn sau này khi người khác nhìn thấy ta, sẽ không nói đây là con của Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam... Mà muốn vào thời điểm bọn họ nhìn thấy hai người... bọn họ phải thốt lên rằng.... đây chính là cha mẹ Lý Lạc, vị truyền thuyết mà ta đã kể cho...”
Lý Lạc cười nhẹ nói:
“Cha, mẹ, con rất là cảm ơn cha mẹ đã tặng cho con một món quà như thế này vào sinh nhật 17 tuổi của mình .”
“Cha mẹ yên tâm đi, con sẽ không để cho cha mẹ thất vọng đâu. Không phải 5 năm Phong Hầu sao... Được, cái khiêu chiến này, Lý Lạc ta nhận!”
Khi một chữ cuối cùng được nói xong, ánh mắt Lý Lạc dần trở nên kiên định hơn. Ngay sau đó, hắn không còn một chút nào gọi là do dự nữa, vươn lòng bàn tay ra, trực tiếp ấn lên Thủy tinh cầu đen nhánh.
Xuy!
Thủy tinh cầu phản ứng kịch liệt.
Vào giờ khắc này, Lý Lạc cảm thấy lòng bàn tay hắn vô cùng đau nhức, giống như kiểu có vô số kim châm đâm vào lòng bàn tay vậy.
Sau đó, Thủy tinh cầu đen nhánh bắt đầu chậm rãi tách ra. Mà ở chỗ sâu thẳm nhất của Thủy tinh cầu, có 2 món đồ vật lặng yên nằm ở đó.
Một vật là một quả ngọc giản màu đen (1). Nếu như hắn đoán không nhầm, bên trong đó có lẽ là “Tiểu Vô Tướng Thần Rèn Thuật” được ghi lại kia.
(1) Ngọc giản: sách được lưu trong ngọc, chữ viết được lưu trong viên ngọc.
Thứ còn lại thì một vật vô cùng kỳ lạ. Nó giống như chất lỏng, lại giống như một luồng ánh sáng hư ảo. Cái đồ vật này có màu xanh da trời, mà trong màu xanh da trời này có một tia sáng thần thánh phản chiếu ra.
Hai con mắt Lý Lạc gắt gao nhìn chằm chằm vào vật thần bí giống như chất lỏng lại giống như luồng ánh sáng này.
Hắn biết, đây chính là đồ vật có thể thay đổi được vận mạng của hắn...Cha, mẹ của hắn đã tốn rất nhiều tâm huyết mới rèn ra được một đạo Hậu Thiên Chi Tướng này.
Hơn nữa, hắn cũng cảm giác được, lần đầu tiên khi nhìn thấy thứ này, ở sâu thẳm trong linh hồn hắn có một cỗ cảm giác thân thiết sinh ra, giống như kiểu thứ này vốn là do cơ thể hắn sinh ra vậy.
Xem ra đúng như lời cha mẹ hắn đã nói, đạo Hậu Thiên Chi Tướng này vốn là lấy linh hồn và máu của hắn rèn đúc ra mà thành. Giữa hắn và nó đương nhiên sẽ cảm thấy thân thiết rồi.
“Ài..”
Mà khi ánh mắt Lý Lạc đang còn si mê nhìn chằm chằm vào đạo “Hậu Thiên Chi Tướng” thần bí kia, đột nhiên một tiếng thở dài mang theo tình cảm phức tạp nhẹ nhàng vang lên.
Lý Lạc ngẩng đầu lên thì thấy quang ảnh Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam lại một lần nữa cử động lại. Sắc mặt của hai người vào lúc này hiện ra một vẻ phức tạp.
“Tiểu Lạc, xem ra con đã đưa ra lựa chọn cho bản thân mình rồi.”
Lý Thái Huyền chậm rãi nói.
“Thân là cha của con, ngươi lựa chọn cái này, mặc dù khiến cho ta có chút đau lòng, thế nhưng, xét theo góc độ nam nhân mà nói, con làm vậy khiến cho cha vô cùng tự hào và vui mừng.”
“Từ nay về sau, con đường của con mặc dù sẽ gặp muôn vàn khó khăn và hiểm trở, thế nhưng con là con trai của Lý Thái Huyền ta, làm gì có chuyện con sẽ e ngại những thứ này đúng không?”
Đạm Thai Lam ở một bên trong con ngươi cũng hiện ra sự ướt át. Nàng nghĩ tới đạo hình ảnh lưu lại này, lại nghĩ tới việc Lý Lạc đưa ra sự lựa chọn này mà cảm thấy khó chịu cực kỳ. Dù sao thân là mẹ của hắn, chuyện con mình chỉ còn sống được có 5 năm nữa quả thật là một chuyện khó lòng mà tiếp nhận được.
Thế nhưng nàng cũng không có khuyên can gì, bởi vì nàng biết, hắn lựa chọn như thế nào là quyền của hắn. Nếu như hắn đã lựa chọn rồi, nàng cũng chỉ có thể toàn tâm toàn lực ủng hộ và tin tưởng hắn.
“Tiểu Lạc... Con cũng đã lựa chọn rồi,vậy thì để mẹ nói cho con nghe về một chút về đạo Hậu Thiên Chi tướng mà chúng ta đã luyện chế ra kia.”
Nghe thấy Đạm Thai Lam nói như vậy, tinh thần Lý Lạc liền chấn động.
“Đạo Hậu Thiên Chi Tướng này, cha ngươi và ta đã trải qua vô số lần thí nghiệm và thử nghiệm, trong vô số tài liệu mới tìm ra được thứ phù hợp nhất, cuối cùng luyện chế thành nó.”
“Tướng Tứ Phẩm này, chính là lấy Thủy Tướng làm chủ, Quang Minh Tướng làm phụ”
Lý Lạc nghe thấy vậy nhất thời liền ngẩn người, cười khổ, nói:
“Cái này...Thế mà lại là Thủy Tướng?”
Nói về Nguyên Tố, mặc dù không có phân chia cao thấp, thế nhưng nếu bàn về lực công kích, lực phá hoại tất nhiên sẽ nói tới Kim, Hỏa, Lôi vân vân... những Tướng Tính mạnh nhất kia rồi. Mà Thủy Tướng, bên trong rất nhiều Tướng Tính kia, nó thuộc về loại hình ôn hòa. Hiển nhiên Tướng Tính này thiên về tính mềm mại, dẻo dai.
Hắn thật sự không ngờ tới được rằng, cha mẹ hắn luyện chế cho hắn đạo Hậu Thiên Chi Tướng đầu tiên này ấy vậy mà là loại Tướng Tính này.
“Ha ha... Tiểu Lạc, có phải con cảm thấy Thủy Tướng rất yếu, không phù hợp với con đúng không? Đừng coi thường Thủy Tướng. Tính công kích của Thủy Tướng mặc dù có hơi yếu, thế nhưng nếu xét về lâu về dài, nó lại thắng các Tướng Tính khác. Cho nên, chỉ cần con phát huy ra được ưu điểm của nó thì nó cũng không có yếu hơn bất kỳ Tướng Tính nào đâu.”
Hơn nữa...Thủy Tướng của con, nó cũng không có bình thường. Bởi vì trong Thủy Tướng của con còn có Quang Minh Tướng làm phụ nữa. Thủy và Quang Minh kết hợp lại với nhau, nếu như con có thể khai phá tốt sự kết hợp này hiệu quả mang lại có lẽ vượt qua cả dự đoán của con đấy.”
“Đương nhiên sau cùng con có biết vì sao cha mẹ lại chọn Thủy và Quang Minh Tướng làm đạo Hậu Thiên Chi Tướng đầu tiên của con hay không? Có 2 lý do cực kỳ quan trọng để cho cha mẹ quyết định lựa chọn nó.”
“Sau khi con dung hợp đạo Hậu Thiên Chi Tướng đầu tiên này, con sẽ tổn thất mất một lướng lớn máu và tuổi thọ, nó sẽ tạo thành tổn thương to lớn dành cho con. Mà Thủy Tướng ôn hòa, tu luyện Thủy Tướng Lực có thể giúp con chữa trị những vết thương này, nhanh chóng khôi phục lại.”
Lúc này Lý Lạc mới chợt hiểu ra thì ra là như vậy. Nếu như nói về chữa trị vết thương, Thủy và Quang Minh Tướng, đích thực là 2 nguyên tố mạnh nhất trong cái vấn đề này.
“Vậy còn nguyên nhân thứ hai là gì?”
Lý Lạc có chút tò mò, thầm nghĩ trong đầu.
Câu hỏi của hắn cũng không có phải chờ đợi quá lâu, Lý Thái Huyền đã cười nói:
“Còn nguyên nhân thứ 2 thì cha mẹ hi vọng con có thể trở thành một vị Thối Tương Sư và nó sẽ hỗ trợ cho con trong việc tu hành trong tương lai.”
“Con có nhớ được điều kiện cốt lõi để trở thành một vị Thối Tương Sư là gì không?”
Lý Lạc ngẩn người, không do dự trả lời:
“Điều kiện cốt lõi để trở thành một vị Thối Tướng Sư đó là bản thân phải có .... Thủy Tướng hoặc Quang Minh Tướng.”
Con đường phát triển Tướng Tính có rất nhiều con đường. Đương nhiên song song với đó sẽ là các nghề nghiệp phụ trợ diễn sinh ra theo nó và Thối Tướng Sư là một loại ở trong đó. Khả năng của nghề này đó chính là rèn đúc ra linh thủy kỳ diệu có thể nâng cao lên phẩm chất Tướng Tinh.
Ngoài ra còn có Luyện Đan Sư, chỉ là cái nghề nghiệp này cần có Tướng Tính là Hỏa Tướng, Mộc Tướng.
Còn có Tướng Cụ Sư, chế tạo ra các loại Tướng Cụ, cái này cần có Tướng Tính là Kim Tướng, Hỏa Tướng, Thổ Tướng.
Thối Tướng Sư và Luyện Đan Sư có chút tương tự nhau. Thế nhưng về bản chất lại khác nhau. Thối Tướng Sư thì tăng lên phẩm chất Tướng Tính, mà Luyện Đan Sư thì luyện chế ra đan dược, phần lớn tăng lên Tướng Lực.
Thủy và Quang Minh Tướng đều có hiệu quả tịnh hóa, cho nên chúng là điều kiện cốt lõi và không thể thiếu để trở thành một vị Thối Tướng Sư.
“Thế nhưng vì sao lại muốn con trở thành Thối Tướng Sư?”
Lý Lạc có chút nghi hoặc hỏi.
Câu hỏi trong đầu hắn còn chưa kịp nói ra, giọng nói của Lý Thái Huyền đã vang lên:
“Bởi vì con có Vô Tướng, có thể vô hạn thối luyện (rèn luyện) phẩm chất Tướng Tính cho riêng mình. Nếu như con trở thành Thối Tướng Sư, vậy thì sau này con sẽ hiểu rõ hơn về cái nghề này, tới lúc đó con sẽ biết cách làm sao khiến cho Tướng Tính của mình gần như đạt tới trình độ hoàn mỹ.”
“Hơn nữa, những Thối Tướng Sư khác hầu như chỉ mang trong mình một loại Tướng Tính như Thủy Tướng hoặc Quang Minh Tướng. Thế nhưng con thì khác, con có trong mình Thủy Tướng làm chủ, Quang Minh Tướng làm phụ. Hai loại thuộc tính tinh lọc này tương hỗ lẫn nhau. Nói thật, có loại điều kiện này, con nếu như không trở thành một vị Thối Tướng Sư ...vậy cũng quá phung phí của trời đi.”
“Thủy linh kỳ diệu mà con rèn đúc ra e rằng phẩm chất của nó còn vượt xa so với các Thối Tướng Sư khác.”
Đạm Thai Lam che miệng, khẽ cười:
“Tiểu Lạc, cha mẹ làm vậy cũng là chừa cho con một cái đường lui. Nếu như Lạc Lam phủ bị con làm cho phá sản, ít nhất với một thân bản lĩnh như thế này, con có tới nơi nào cũng không sợ thiệt.”
Lý Lạc nghe mà há hốc miệng, cuối cùng chỉ có thể gãi gãi đầu.
Hắn còn có thể nói gì được nữa. Chỉ có thể nói rằng cha mẹ hắn đa mưu túc trí. Bọn họ đã kiến thiết cho hắn một cái nghề nghiệp như vậy, cũng coi như là đem đạo Hậu Thiên Chi Tướng đầu tiên này của hắn phát huy năng lực của nó tới cực hạn.
“Thế nhưng Tiểu Lạc, đạo Hậu Thiên Chi Tướng này chẳng qua cũng chỉ là nhập môn, cho nên cha mẹ mới có thể dùng linh hồn và máu của con, giúp con rèn đúc ra được. Thế nhưng đạo thứ 2, đạo thứ 3 thì cao thâm, phức tạp hơn nhiều... Cho nên hai đạo này cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân con tự lần mò ra mà thôi.”
“Cha mẹ kiến nghị con một điều, khi con bước vào cảnh giới Tướng Sư, con nên cân nhắc rèn đúc ra đạo Hậu Thiên Chi Tướng thứ 2. Ý tưởng rèn đúc như thế nào, chúng ta đã để lại một ít kinh nghiệm trong ngọc giản, con có thể dùng nó làm tài liệu tham khảo.”
“Còn về phần “Tiểu Vô Tướng Thần Rèn Thuật” ở trong ngọc giản, nó cũng chỉ có thể rèn ra được được Tướng thứ 2. Còn thuật để rèn ra Tướng thứ 3, chúng ta để nó ở Vương Thành, thông tin cụ thể như thế nào, tất cả đều có ở trong ngọc giản, khi thời cơ tới, con hãy tới Vương Thành mà lấy.”
Nói tới đây, Lý Lạc phát hiện ra quang ảnh của Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam đột nhiên bắt đầu trở nên mờ nhạt đi, điều này làm cho hắn trở nên gấp gáp hơn. Hắn hiểu, lần nói chuyện này e rằng sắp kết thúc ở đây.
“Cha, mẹ...”
Lý Lạc không nhịn được vươn tay ra chộp lấy quang ảnh, thế nhưng là xuyên thấu qua.
Mà Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam thì cúi đầu nhìn hắn. Trong ánh mắt hiện ra sự ôn nhu và cưng chiều.
“Tiểu Lạc, lần này nói chuyện này có lẽ phải kết thúc ở đây rồi...”
“Cha và mẹ tin tưởng con đã lựa chọn con đường này, tất nhiên sẽ thành công vượt qua được tuyệt cảnh 5 năm kia.”
“Cha mẹ cũng biết con lo lắng cho chúng ta, thế nhưng con yên tâm đi, cho tới khi chúng ta gặp lại con, chắc chắn chúng ta không có việc gì đâu.”
“Cuối cùng, Tiểu Lạc, con phải nhớ kỹ một điều, bất kể con có lo lắng cho chúng ta như thế nào, nếu như con chưa có bước vào cảnh giới Phong Hầu vậy thì con nhất định không được đi tìm chúng ta”
Quang ảnh không ngừng mờ dần, cuối cùng thì biến mất hoàn toàn. Căn phòng lại khôi phục lại dáng vẻ tối tăm và sự yên tĩnh như cũ.
Lý Lạc ngồi trước Thủy tinh cầu đen nhánh, hai con mắt đỏ hoe.Thế nhưng cuối cùng lại không có lệ rơi ra. Hắn lau mắt, nhỏ giọng nói:
“Cha, mẹ... Cám ơn hai người đã làm tất cả vì con.”
“Cha mẹ cứ chờ mà xem...chờ sau này sau khi chúng ta gặp lại nhau, ta nhất định sẽ làm cho các ngươi cảm thấy chấn động và tự hào.”
Dần dần thu lại cảm xúc cuồn cuộn trong lòng. Trước tiên Lý Lạc đưa tay ra lấy quả cầu ngọc giản ở trong Thủy Tinh Cầu đen nhánh ra, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía một vật màu xanh da trời, phát ra ánh sáng thần thánh ở một góc khác kia.
“Bắt đầu từ hôm nay...”
“Ta đã là một người có Tướng Tính.”
Hai con mắt Lý Lạc vào lúc này trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết. Sau đó hắn cũng không có do dự nữa mà trực tiếp đưa lòng bàn tay ra, thô bạo nắm lấy Hậu Thiên Chi Tướng kia.
Xuy!
Vào khoảnh khắc hắn tiếp xúc với thứ này, trước tiên là một đạo lạnh như băng xông thẳng vào lòng bàn tay hắn. Sau đó, một cỗ đau đớn không thể nào hình dung ra được đột nhiên bộc phát bên trong cơ thể Lý Lạc.
Sự đau đớn mãnh liệt này làm cho lý trí Lý Lạc trong nháy mắt bị lu mờ. Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, cả cơ thể tê liệt chậm rãi ngã xuống nền nhà.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận