Gửi con trai của bố!
Lúc bố viết những dòng này cho con, trong lòng bố ngổn ngang những vết sẹo chưa lành. Bố muốn con nghe để trở thành một người đàn ông tốt và trái tim con sẽ không phải gánh chịu những vết sẹo giống bố.
Bố muốn dạy con cách yêu như thế nào mới đáng mặt đàn ông.
Này con, tình yêu luôn có cách bắt đầu của nó. Con có yêu ai thì cũng hãy yêu sao cho xứng đáng là yêu.
Con nhất định phải là một chàng trai mạnh mẽ, lý trí và bản lĩnh. Là đàn ông, con hãy chủ động nói lời yêu thương người con muốn yêu, tuyệt đối không được làm khổ họ.
Bố đã từng tổn thương vì một cô gái rồi bố cũng đã từng khiến một cô gái khác bị tổn thương.
Có thể, sau này, con cũng rơi vào vòng tròn quẩn quanh và bế tắc giống như bố. Nhưng con cần phải tìm bằng được lối ra cho những quẩn quanh ấy. Con không được chà đjap lên tình yêu của bất cứ ai, cũng không được để bất kì ai có thể giẫm đạp lên tình yêu chân thành của mình.
Nếu yêu ai đó, con phải yêu chân thành, đừng hời hợt hay qua loa. Nếu như sự cẩu thả trong văn chương là đê tiện thì sự hời hợt trong tình yêu còn đáng ghê tởm hơn gấp trăm nghìn lần. Nếu không thể yêu toàn tâm toàn ý, nếu không thể thương họ hơn cả bản thân mình, nếu không thể hy sinh vì nhau... con đừng vội yêu!
Khi yêu một cô gái, con hãy học cách nói lời xin lỗi trước. Ai sẽ đánh thuế những lời xin lỗi? Chẳng ai cả. Vì thế con đừng để dành chúng hoặc tiếc rẻ chúng. Cái con mất đi, có thể sẽ xót xa hơn nhiều lời xin lỗi.
Khi con yêu, đừng ngụy biện mỗi lần con phạm sai lầm, đừng đổ lỗi cho cái này, đổ thừa cho cái kia. Nếu con yêu họ thật lòng, con sẽ không cho phép mình phạm sai lầm.
Con đừng hững hờ với những lời bố dạy. Trước khi biết và hiểu về mọi thứ, bố muốn con phải xứng đáng là một người đàn ông tốt để phụ nữ nương tựa vào.
Khi rơi vào bế tắc hoặc cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, là đàn ông, con phải tìm cách im lặng. Đừng đôi co hay dùng tới nắm đấm, bố thương hại những kẻ luôn dùng vũ lực để chấm dứt mọi chuyện quẩn quanh.
Khi nhớ quá nhiều về một hình dung hay một kỷ niệm xưa cũ, là đàn ông, đừng tìm rượu hoặc lên bar. Những cái đó sẽ khiến con mất đi nhiều thứ, bố không thể kể hết những thứ con sẽ mất đi khi ấy, nhưng chắc chắn sẽ mất nhiều hơn được.
Này con!
Nếu con buồn hay nhớ cô ấy, con đừng ngại cầm điện thoại lên và gọi cho cô ấy. Thật ra, cô ấy đã chờ con cả thế kỷ rồi.
Nếu con trót lỡ làm cô ấy tổn thương, con đừng để vết đau thêm dài và thêm sâu, hãy đến gần cô ấy, giúp cô ấy tan chảy trong tình yêu của con.
Bố không muốn con là một kẻ vô tâm!
Ở đời này, ai cũng là một nửa của ai đó. Không có ai được sinh ra mà không phải để dành cho ai cả. Sau này, khi con trưởng thành, con nhất định phải đi tìm cho ra người con gái ấy.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận