Anh từng nghĩ em sẽ là tình cuối. Anh đã nghĩ sẽ cùng em đi tới cuối chặng đời, chặng tình còn dang dở.
Anh đã hứa, anh vẫn nhớ lời anh hứa, nhưng anh lại không thể thực hiện nó nhưng thâm tâm anh từng khao khát.
Anh nợ em.
Nợ em một lời yêu đong đầy đủ để hai ta già đi cùng thời gian.
Nợ em một nụ cười, nụ cười rạng rỡ trong chiếc váy trắng giữa ngàn hoa.
Đã nói cả đời khiến em hạnh phúc mà rồi anh lại chẳng thể.
Em sinh ra là để yêu anh, trái tim em đập là vì anh. Còn anh lại nợ em quá nhiều.
Nợ.
Để rồi chẳng biết tới khi nào mới trả hết.
Ngày gió ngừng trôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận