Mấy ngày hôm nay tôi và A Ngạn đang "chiến tranh lạnh", nói đúng hơn là anh ấy đang "chiến tranh lạnh" với tôi. Cũng chỉ vì dăm ba câu nói mà tôi đã khiến anh ấy nổi giận, có điều tôi lại chẳng thấy mình có gì sai. Có chẳng chỉ là tôi đã nói quá thẳng, quá thật, mà cái thật ấy lại nói chẳng đúng lúc, vậy là đã làm anh ấy bực mình.
Nguyên nhân cũng chẳng có gì.
Tối hôm đó, A Ngạn kéo tôi lên giường cùng xem một bộ phim tình cảm. Anh ấy vốn là một người rất dễ xúc động,xem đến cảnh nam nữ chính đối diện với cái chết, anh ấy mềm nhũn người quay sang hỏi tôi: "Em à, em có muốn cùng anh đi đến hết cuộc đời, mãi mãi không bao giờ rời xa không?"
Thật ra, tâm nguyện lớn nhất của tôi chính là được ở bên anh ấy cho tới khi đầu bạc răng long. Tôi vốn là người suy nghĩ nhiều, nhưng trong vấn đề tình yêu và hôn nhân lại khá bảo thủ. Vậy nên người mà tôi đã chọn để kết hôn thì sẽ hi vọng có thể cùng anh ấy đi đến cuối đời. Với tôi mà nói, việc được đi cùng ai đó đến cuối đời là điều lãng mạn nhất.
Theo kịch bản thông thường, lẽ ra tôi nên bám vào cánh tay của A Ngạn và nói: "Đương sự rồi, cả đời này em sẽ ở bên cạnh anh, mãi mãi không bao giờ rời xa."
Nếu như tôi nói như vậy, có lẽ chúng tôi đã không có cãi vã và giận hờn thế này, A Ngạn chắc chắn cũng sẽ mừng thầm trong lòng.
Nhưng tôi lại không nói thế. Ngược lại, tôi nói thế này: "Tất nhiên là em mong rằng cả đời này sẽ ở bên anh, nhưng còn phải xem biểu hiện của anh đã. Nếu như anh yêu em,thương em,chăm sóc tốt cho em,em nhất định sẽ đi cùng anh đến già. Nhưng chỉ cần anh không tốt với em,lơ là em,lạnh lùng với em,thậm chí làm những việc khiến em tổn thương, em chắc chắn sẽ bỏ anh đi. Tới lúc đó, cho dù trong lòng em không nỡ,em cũng sẽ rời đi, anh quá hiểu tính em rồi còn gì."
A Ngạn buồn bực nói: "Anh vẫn chưa đủ tốt với em sao? Tất nhiên anh sẽ yêu thương và che chở cho em,lẽ nào em không tin anh à?"
Lúc đó, đáng ra tôi nên nhận thức được tình hình mà thuận theo A Ngạn nói vài lời. Thế nhưng tôi lại không làm vậy.
"Em biết bây giờ anh vẫn đang rất tốt với em, nếu không sao em lại sống cùng anh cơ chứ. Nhưng cuộc đời nói dài không dài, nói ngắn chẳng ngắn, ai mà biết sau này sẽ có những chuyện gì xảy ra. Lỡ như sau này anh lại thích một người khác, không còn yêu em nữa, thì cho dù khi ấy em còn đang phải đèo bồng con nhỏ hay đã quá tuổi trung niên đi nữa, em cũng sẽ không do dự mà rời bỏ anh. Anh cũng biết em không phải một người dễ dàng thỏa hiệp, em sẽ không vì bất kể chuyện gì mà ép mình phải nhượng bộ. Điều đầu mà em nghĩ đến không phải là tuổi tác hay con nhỏ mà chính là đời sống tâm hồn của mình. Vậy nên,bản thân em mới là số một. Nếu anh muốn em sẽ ở bên anh cả đời, trước hết anh phải cho em thấy cả đời này em được yêu thương."
A Ngạn nghe xong chẳng hề vui vẻ gì, anh nói: "Sao anh thấy giống như em đang uy hiếp anh thế nhỉ? Anh không thích em nói như vậy, nghe rất khó chịu. Em phải biết rằng, một thằng đàn ông phải cực kỳ yêu thương người phụ nữ của mình mới hỏi cô ấy có nguyện bên mình cả đời hay không."
"Nhưng em cũng nói thật lòng mà. Nếu em trả lời anh rằng dù anh có không tốt với em đi chăng nữa, em vẫn sẽ sống chết ở bên anh, yêu thương chăm sóc cho anh thì anh có tin không? Hơn nữa, tương lai lúc nào cũng đầy ắp những biến số, ai mà lường trước được cơ chứ. Ở bên nhau trọn đời trọn kiếp hay không cũng không thể chỉ dùng lời mà nói được,còn phải để thực tế chứng minh. Huống hồ, anh cũng biết tuy em thích những lời lẽ ngọt ngào, nhưng bản chất em vẫn là một người phụ nữ sống lí trí. Em rất để ý đến việc đàn ông nói gì, nhưng em càng để ý hơn đến việc đàn ông làm gì." - Tôi đáp.
A Ngạn nghe xong liền với tay lấy chiếc Ipad trên đầu giường rồi một mình xem phim, điệu bộ tỏ ra vô cùng bất mãn.
Sáng hôm nay, có lẽ A Ngạn đã nghĩ ngợi thông suốt,anh vòng tay ôm lấy tôi rồi nhẹ nhàng hôn lên trán tỏ ý mình đã biết lỗi rồi bảo: "Thật ra em nói không sai. Nếu anh đối xử với em không tốt mà em vẫn bất chấp ở bên anh cả đời thì chẳng phải là quá thiệt thòi cho em hay sao. Con người mà, ai chẳng thích có một người yêu thương và chiều chuộng mình. Những lời em nói chứng tỏ em là một người con gái rất thật thà. Nhưng anh nói em nghe, có những lúc, có những điều không nhất thiết cứ phải nói thẳng đuột như vậy. Lời nói thật vừa khó nghe lại dễ làm tổn thương người khác. Mặc dù đúng là đã có nhiều cặp ly hôn, nhưng trong hôn nhân, ai lại nói với đối phương rằng em có thể sẽ ly hôn với anh cơ chứ?"
Tôi nghĩ A Ngạn nói cũng có lí. Dù sao anh ấy cũng đã hạ mình xuống nước, nếu tôi vẫn cứ làm mình làm mẩy thì thật chẳng ra sao.
Đáp lại anh, tôi chỉ biết vòng tay ôm lấy anh thật chặt rồi cuộn tròn trong lòng anh, ý là "Em đã hiểu rồi".
Thấy tôi như vậy, A Ngạn đưa tay vỗ nhẹ lên má tôi, thế là chiến tranh lạnh kết thúc.
Mặc dù từ đầu tới cuối tôi chẳng thấy mình đã sai ở đâu cả, nhưng vẫn suy nghĩ lại chuyện này một cách sâu sắc.
Là một người phụ nữ điển hình về cái tôi cá nhân, tôi có thể có bất cứ suy nghĩ và quyết định độc lập nào. Nhưng không nên để những suy nghĩ ấy làm tổn thương đến chồng mình. Có lẽ chính sự độc lập và cách nghĩ củ tôi đã thu hút được A Ngạn hồi mới quen nhau, nhưng cái gì quá cũng không tốt. Có lẽ tôi nên học cách để trở thành một người phụ nữ mềm mỏng hơn. Muốn A Ngạn ở bên mình cả đời, tôi nhất định phải học cách nói năng ôn tồn, luôn luôn là một cô vợ dịu dàng đầy yêu thương trong lòng anh ấy. Bởi lẽ, tấm lòng đàn ông một khi đã nguội lạnh, thì dù có cố gắng bao nhiêu đi nữa cũng sẽ rất khó để kéo anh ta quay về.
Vài ngày sau, A Ngạn bỗng dưng nghĩ lại rồi nói: "Em là một người nói lời nhưng chẳng bao giờ để bụng hay suy nghĩ, lẽ ra anh không nên tính toán mấy lời em nói mà phải nhìn vào việc em đã ở bên anh như thế nào trong suốt những năm tháng qua."
Từng lời nói của A Ngạn bỗng chốc khiến tôi cảm thấy đôi mắt mình nhòa đi. Tôi tự nhủ với lòng mình: Yêu thương bản thân mình không sai,yêu thương người khác mà vẫn giữ được chính mình cũng thế. Nhưng việc khiến cho người mình yêu thương cảm thấy được vui vẻ, hạnh phúc thì lại càng là điều đúng đắn.1
Hai người yêu thương nhau, ở bên nhau chính là duyên phận và sự cố gắng. Phải biết trân quý duyên phận, để cho cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua trong sự ngọt ngào và hòa hợp. Đó mới chính là điều tốt đẹp nhất dành cho bản thân mình.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận