- Trang Chủ
- Quân Sự Xây Dựng
- Ta Thật Sự Không Phải Là NPC (Dịch)
- Chương 59: Một Người Một Đao, Kinh Sợ Đẩy Lùi Ngàn Quân
Khi lấy trường đao cùng cấp bậc làm vũ khí, Tô Mục có thể trực diện với mấy trăm người vây công mà không lùi một bước. Vậy khi đổi trường đao cùng cấp thành vũ khí thật sự của hắn, huyền thiết Mạch đao với phạm vi công kích tới hai mét, uy lực phát huy sẽ khủng bố đến mức nào?
Trong nháy mắt Tô Mục dùng huyền thiết Mạch đao chém ra!
Trong phạm vi hai mét lấy hắn làm trung tâm, mọi thứ hóa thành địa ngục trần gian!
Đao cản, đao nát; người cản, người vong!
Dù là thổ phỉ hay cường đạo, dù là đại cường đạo tặc hay thủ lĩnh đạo tặc chạy đến sau, chỉ cần bước vào trong phạm vi này, tất nhiên là kết cục bị một đao chẻ làm hai!
Không có ngoại lệ!
Từ lúc bắt đầu vào trong bầy địch, Tô Mục triệt để hóa thành cối xay thịt trên chiến trường, không có bất kỳ người nào là địch thủ của hắn.
Một bước một đao, một đao giết mười!
Một bước lại một bước, đao quang của huyền thiết Mạch đao sẽ nổ tung một lần, trong phạm vi nhỏ địch nhân bị diệt sạch.
Bắt đầu khi ở giữa bầy địch, chờ cho đến lúc Tô Mục xuyên thủng trận địa, người dưới trướng một lần nữa tập hợp, số lượng địch nhân chết dưới huyền thiết Mạch đao, đã vượt quá hai trăm người!
Mà thời gian này, cũng mới chỉ có một phút ngắn ngủi!
Chiến lực như vậy thảm trạng như vậy, chính những tên xưng là thổ phỉ và cường đạo hung tàn, cũng bắt đầu sợ hãi.
Không đến một phút, giết đến tận trận địa của địch.
Tô Mục xoay người lại, rung rung huyền thiết Mạch đao trong tay.
Một hạt máu đỏ thẫm trượt từ trên lưỡi đao xuống, nhỏ giọt xuống suối máu trên mặt đất.
Ti tách.
Âm thanh trong trẻo vang lên.
Tô Mục thậm chí chưa làm ra động tác gì, những tên thổ phỉ và cường đạo nhìn đồng bạn thân dính đầy máu tươi, xác thịt nát bươm trên mặt đất… lập tức đồng loạt lùi về sau một bước!
Một người, một đao, kinh sợ đẩy lùi ngàn quân!
“Kết trận!”
Ánh mắt thanh lãnh đảo qua đám thổ phỉ và cường đạo đang khiếp đảm, thanh âm Tô Mục truyền ra xa.
Sau đó.
Lấy Tô Mục làm mũi thương, làm trung tâm, một trăm bốn mươi lính binh chủng tinh anh nhanh chóng kết thành chiến trận hình mũi khoan, tiến đến nội bộ Hắc Phong trại tân công!
Từ đầu đến cuối, Tô Mục không quên mục đích của mình.
Lần này đến, là vì hắn muốn chiến một trận với Hàn Ly, để cầu đột phá cực hạn binh chủng, chứ không phải để giết địch.
Những địch nhân trước mặt đã bị hắn dọa sợ mất mật, không còn là uy hiếp. Tô Mục không cần thiết phải lãng phí thời gian nữa.
…
Uỳnh!
Theo một tiếng uỳnh vang, cửa lớn của một tòa nhà gỗ bị đánh nát.
Chiến trận hình mũi khoan như cuồng phong xông đến, tiến vào nội bộ của Hắc Phong trại.
Xét theo quy mô, Hắc Phong trại không thua gì một tòa thành nhỏ; xét theo kiếm trúc, Hắc Phong trại còn xa mới chỉnh tể, nhanh gọn như những thành trì chân chính.
Dựa vào thế núi,
Bắt đầu từ cửa thành, toàn bộ Hắc Phong trại có bố cục tầng tầng đi dần lên.
Qua mỗi một khoảng cách, chính là một loạt các kiến trúc.
Những kiếm trúc này không chỉ để toàn bộ Hắc Phong trại tách rõ ra những bộ phận đẳng cấp khác biệt, mà còn có hiệu quả như một tường thành đơn giản.
Nửa bộ phận trước của Hắc Phong trại, là lấy thổ phỉ và cường đạo làm chủ.
Ngẫu nhiên cũng xen lẫn đại cường đạo tặc và thủ lĩnh đạo tặc, cũng có sự xuất hiện của những đầu mục cường đạo.
Bộ phận sau của Hắc Phong trại, mới là đất tinh nhuệ của sơn trại.
Sau lúc Tô Mục phá vỡ cửa thành đến giờ, đã qua mấy phút.
Thời gian này, đủ để tinh nhuệ nội bộ của Hắc Phong trại phản ứng kịp.
Vì thế, khi Tô Mục mang theo lính dưới trướng phá vỡ một tầng kiến trúc, đột nhập vào sâu trong Hắc Phong trại, thứ chờ đợi bọn họ chính là những cường đạo tinh nhuệ đã được kết trận, chuẩn bị kỹ càng!
Nội bộ của Hắc Phong trại không lớn.
Từ vị trị Tô Mục đứng đến đối diện Tụ Nghĩa Đường, tổng cộng cũng chỉ có khoảng cách tầm một trăm mét.
Nhưng là,trong khoảng cách tầm một trăm mét lúc này, lại hội tụ đầy đủ hơn ngàn tên địch đã kết trận!
Phóng tầm mắt nhìn, phía trước nhất là hai hàng binh chủng tinh anh cầm đao và khiên, phía sau là binh chủng tinh anh cầm trường thương, ở rìa quảng trường nhỏ, là một dãy dài cung tiễn thủ đã cài cung sẵn sàng.
Sau cùng!
Đó là một người trung niên khí thế bất phàm, người mặc giáp bạc, cầm trường thương trong tay!
Người trung niên này đứng trước Tụ Nghĩa Đường, được mười mấy tên thủ linhx đạo tặc vây quanh ở giữa, ánh mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm sang đây.
Võ tướng, Hàn Ly!
Võ tướng, không hổ là võ tướng.
Cho dù là võ tướng hạng rác rưởi nhất trong võ tướng, cũng biết bày binh bố trận.
Tô Mục nhìn một màn trước mắt, nghiễm nhiên là diễn xuất một bộ quân đội, rất khó tưởng tượng nổi trận liệt nghiêm ngặt có sắp xếp thứu tự, lại được xếp ra từ một đám cười đạo.
Tô Mục nhìn Hàn Ly, Hàn Ly cũng đang nhìn Tô Mục.
Sau đó, vị võ tướng mạnh mẽ trong trận doanh này chậm rãi giơ tay lên, rồi đột ngột hạ xuống! Một câu nói lãnh lẽo được tung ra từ trong miệng hắn!
“Phạm vào người Hắc Phong trại…”
“Giết không tha!”
Ra lệnh một tiếng, hàng trận đao khiên bắt đầu tiến lên, hàng cung tiễn thủ kéo cung, một màn mưa tên bao phủ tới bên này!
Cùng lúc Hàn Ly ra lệnh, Tô Mục cũng giơ huyền thiết mạch đao trong tay lên, mũi nhọn chỉ về phía trước!
“Công kích!”
Chỉ một thoáng!
Lấy Tô Mục làm mũi thương, chiến trận hình mũi khoan như một mũi tên màu đen, đón lấy vô số mũi tên bay đến, hướng đến phía Tụ Nghĩa Đường đánh giết!
Khoan thủng!
Khoan thủng!
Khoan thủng!
Khoan thủng hàng đao khiên!
Khoan thủng hàng trường thương!
Xôn lên Tụ Nghĩa Đường! Đao chém Hàn Ly!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận