- Trang Chủ
- Quân Sự Xây Dựng
- Ta Thật Sự Không Phải Là NPC (Dịch)
- Chương 60: Đục Xuyên Trận Địa! Một Đao Trừ Địch!
Thời điểm Tô Mục và Hàn Ly đồng thời ra lệnh, hàng đao thuẫn của trận doanh Hắc Phong trại tầng tầng di động, công kích về chiến trận hình mũi khoan Tô Mục cầm đầu.
Mười mét!
Tám mét!
Năm mét!
Ba mét!
Một thoáng, hai nhánh quân đội đã gần giao nhau!
Tại thời khắc này, Tô Mục làm mũi thương giơ cao huyền thiết Mạch đao lên, đột ngột chém xuống!
Uỳnh!!!
Xen giữa đường đao trắng sáng vừa nổ tung, hơn mười binh chủng tinh anh tiến vào trong phạm vi công kích lập tức bị một trảm quét qua!
Với giá trị Sức mạnh đạt cực hạn binh chủng của Tô Mục, dưới tác dụng gấp đôi của huyền thiết Mạch đao nặng nề, những đao thuẫn binh đạt binh chủng tinh anh, không khác gì thổ phỉ và cường đạo trước đó.
Tất cả đều bị kết liễu trong nháy mắt!
Lần đầu tiên tiếp xúc, chiến trận mà Hàn Ly cẩn thận luyện tập, đã bị Tô Mục phá vỡ một lỗ hổng.
Sau đó.
Chiến trận hình mũi khoang nhanh chóng tiến vào!
Hắc Phong trại chỉ có đại cường đạo tặc là binh chủng tinh anh, cũng chỉ có thủ lĩnh đạo tặc là binh chủng đặc thù.
Những binh chủng này xuất hiện trong mắt của Tô Mục, đao thuẫn binh chỉ là đại cường đạo tặc đổi vũ khí thành đao thuẫn, trường thương binh cũng chỉ là đại cường đạo tặc bỏ ngựa của mình, hóa thành bộ binh.
Chiến trận, tất nhiên bất phàm.
Nhưng, đem đại cường đạo tặc kỵ binh giáp hạng nhẹ sử dụng như đao thuẫn binh và trường thương binh, vốn là một loại lãng phí, khó mà phát huy được ưu thế và chiến lực lớn mạnh nhất của bọn họ.
Trái lại bên Tô Mục, chỉ có hai binh chủng là thuẫn binh giáp và trọng giáp đao binh!
Có lẽ, trên chiến trường hoang dã bên ngoài, hai binh chủng này biểu hiện tạm được, nhưng trên chiến trường trước mặt này, thuẫn binh giáp và trọng giáp đao binh lại có thể phát huy được tác dụng của họ đến cực hạn!
Thuẫn binh giáo, trọng giáp đao binh đều là binh chủng phòng ngự mạnh nhất!
Trọng giáp đao binh, vốn có siêu phòng ngự nhưng đồng thời, cũng có được lực sát thương không tầm thường!
Khi hai binh chủng này kết hợp chung một chỗ, lấy Tô Mục làm mũi thương, tạo trận hình mũi khoan, toàn bộ chiến trận giống như một con rùa đen có gai sắt!
Thuẫn binh giáp, vẫn cứ phòng ngự.
Mặc kệ là công kích cận chiến của đao thuẫn binh, hay là công kích của trường thương binh, hay là mũi tên ở nơi xa xa không ngừng bay tới, tất cả đều bị thuẫn binh giáp dùng khiên sắt nặng nề cao nửa người kia ngăn hết lại!
Trọng giáp đao binh, tùy thời công kích.
Giữa kẽ hở thuẫn binh giáp di chuyển, trọng giáp đao binh sẽ đan xen vào, chém ra một đao! Sau đó, dù có chém được tới địch nhân hay không, trọng giáo đao binh cũng sẽ lại đan xen chỗ đầu tiên, trao đổi vị trí với thuẫn binh giáp.
Cứ như thế.
Cho dù là dưới tình hình Tô Mục dẫn đầu, toàn bộ chiến trận hình mũi khoan đâm vào trận liệt của đao thuẫn binh; dù là cung tiễn thủ ở xa vẫn không ngừng tạo ra mưa tiến bao trùm, 140 binh chủng tinh anh vẫn giữ được trận hình hoàn chỉnh!
Thậm chí, ngay cả vết thương nhỏ còn không có!
Trước chiến trận đó.
Tô Mục như phần mũi sắc bén nhất trong cả mũi tên.
Huyền thiết Mạch đao mỗi lần chém ra, trận liệt đao thuẫn binh chắc chắn sẽ xuất hiện một lỗ hổng lớn. Những trang bị thiết giáp, thiết thuẫn trong tay của từng đại cường đạo tặc mang trên mình, cũng không thể mang đến chút lực phòng hộ nào!
Trước mặt huyền thiết mạch đao mạnh mẽ sắc bén của Tô Mục, những trang vốn có lực phòng ngự không tồi, giờ yếu ớt như trang giấy trắng!
Thần ma tránh lui, không ai có thể địch nổi!
Rất nhanh.
Trong lúc chiến trận hình mũi khoan không ngừng đón lấy mưa tiễn, đục thủng hàng đao thuẫn binh, lại đục xuyên qua hàng trường thương binh, khoảng cách với Tụ Nghĩa Đường… chỉ còn lại ấy chục mét cuối cùng!
“Vòng lại!”
“Ngăn trở bọn chúng!”
Trước Tụ Nghĩa Đường.
Nhìn chiến trận hình mũi khoan như một mũi tên den, không ngừng đục thủng từng hàng trận, không ngừng tiến gần tới Tụ Nghĩa Đường, gương mặt Hàn Ly không nhịn được khẽ run lên.
Không biết là tức giận, hay là sợ hãi.
Nhất là Tô Mục!
Khí thế chém nát mọi trở ngại kia, chính cả hắn cũng cảm thấy sợ hãi!
Không hiểu sao, hắn lui về sau một bước.
Làm một võ tướng, Hàn Ly lại lùi về một bên, trái lại mười mấy thủ lĩnh đạo tặc binh chủng đặc thù tụ lại, ngăn trước người hắn.
…
Tô Mục vẫn đang công kích.
Đục thủng trận liệt đao thuẫn binh và trường thương binh, chiến trận hình mũi khoan giờ còn cách Tụ Nghĩa Đường chỉ có ba mươi mét cuối cùng!
Mặc dù Hàn Ly đã mệnh lệnh, những đao thuẫn binh và trường thương binh bị tách ra đã tụ lại, thế như… ngay cả trận liệt nghiêm ngặt chỉnh tề cũng không đỡ nổi tấn công của Tô Mục, huống hồ là những nhóm lính đã bị tách ra!
Mới thở mấy hơi, trận liệt mới lần nữa bị đục thủng!
Sau đó.
“Thay đổi!”
“Biến trận hàng dài!”
Xuyên thủng hoàn toàn trận địa của địch, Tô Mục lần nữa hạ lệnh.
Trong thời gian cực ngắn, chiến trận hình mũi khoan biến ảo, thuẫn binh giáp phía trước, trọng giáp đao binh phía sau, tạo thành một Trường Thành sắt thép bền chắc không thể phá được, ngăn cách Tô Mục và những đao thuẫn binh, trường thương binh kia.
Trước Trường Thành sắt thép, những tên binh chủng tinh anh còn lại ra sức công kích;
Sau Trường Thành sắt thép, ánh mắt Tô Mục nhìn về phía trên Tụ Nghĩa Đường.
Dù sao thực lực cách biệt quá lớn, hơn một trăm thuẫn binh giáp và trọng giáp đao binh kết hợp xếp thành một hàng dài không có khả năng ngăn cản những cường đạo kia trong thời gian dài. Nhưng mà, cái Tô Mục cần cũng chỉ là một trạn chiến mà thôi!
Không có số lượng đông đảo binh chủng tinh anh quấy nhiễu, hắn cuối cùng cũng có thể bắt đầu một trận chiến này!
Trận chiến đột phá cực hạn binh chủng!
Có lẽ có người sẽ nói, trong hàng xếp dài như vậy, vẫn còn mười mấy thủ lĩnh đạo tặc!
Nhưng, trước mặt Tô Mục bây giờ, mười mấy binh chủng đặc thù có gì khác với mười mấy tên binh chủng tinh anh? Tất cả đều có kết quả bị giết chết trong nháy mắt mà thôi!
Mấy trăm binh chủng tinh anh, đủ để quấy nhiễu hắn.
Thời điểm số lượng giảm mạnh còn mười mấy tên… hắn phất tay cũng có thể chém chết!
Dời bước bước lên, mắt thấy Hàn Ly sau mười mấy tên thủ lĩnh đạo tặc, một tia chiến ý cuồng nhiệt dâng lên trong Tô Mục.
Hắn nắm chặt lấy huyền thiết mạch đao trong tay, bắt đầu công kích!
Một mình lẻ loi, công kích vào Tụ Nghĩa Đường!
Ba mươi mét!
Hai mươi mét!
Mười mét!
“Ngay lúc này!”
Uỳnh!
Chân phải phủ giáp giẫm trên mặt đất, lưu lại vết rạn nứt lớn trên mặt đất lát phiến đá xanh, thân ảnh Tô Mục bắn lên, tựa như một hùng ưng, vượt qua khoảng cách mười mấy mét, bổ nhào về Tụ Nghĩa Đường!
“Tấn công!”
Âm thanh có chút rung động truyền đến.
Mười mấy thủ lĩnh đạo tặc đồng thời giơ lên vũ khí trong tay, đánh tới Tô Mục gần trong gang tấc!
“Cút đi!”
Lưỡi đao hiện lên.
Một kích chém giết những thủ lĩnh đạo tặc ngăn trở mình, tốc độ Tô Mục không giảm tiến đến phía Hàn Ly!
Trải qua trận đồ sát ở cửa thành, trải qua tiến công vào trong sơn trại, trải qua đục thủng các hàng trận, Tô Mục đã tích khí thế của mình tới cực điểm
Hắn lúc này, trong mắt đã không còn những binh chủng đặc thù kia, chỉ có võ tướng Hàn Ly!
Hắn lúc này, trong lòng tràn đầy tín niệm tất thắng!
Dù là mình bị kẹt ở cực hạn binh chủng, dù đối thủ là một vị võ tướng chân chính, hắn vẫn tin chắc mình sẽ chiến thắng!
Tin chắc, mình có thể chiến thắng Hàn Ly!
Tin chắc, mình có thể mang theo khí thế chém giết võ tướng, đánh vỡ binh chủng cực hạn!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận