Dịch: Hoangforever
Ban đêm, tiểu đội dân binh luyện cấp trở về. Lúc này nhà ăn trong thôn đang nổi lửa nấu cơm, khói bếp bốc lên ngùn ngụt. Bận rộn cả một ngày trời, thôn dân tụ năm tụ bảy hàn huyên nói chuyện phiếm.
Âu Dương Sóc trở lại phủ lãnh chúa, Nhị Oa Tử đi ra đón, nhận lấy cương ngựa, binh khí trong tay Âu Dương Sóc đem cất đi. Sau khi chào hỏi, nói chuyện với mọi người một chút, Âu Dương Sóc trở về gian phòng của mình, logout.
Ánh bình minh ấm áp chiếu vào khu túc xá. Âu Dương Sóc hít lấy hít để bầu không khí mát mẻ của buổi sáng, xua tan đi cái mệt mỏi trong trò chơi. Hôm nay, vừa hay lại là ngày chủ nhật, hắn có hứa dẫn Băng Nhi ra ngoại thành chơi. Mười hôm gần đây, gần như tối nào hắn đều login vào trò chơi từ dẫn sớm, Băng Nhi không có ai chơi, nhìn có vẻ buồn buồn.
Vùng ngoại ô vào mùa đông, gió lạnh hiu hiu thổi. Cũng may thời tiết ở đây cũng không có lạnh. Mùa đông ở Lĩnh Nam không khác gì mùa thu ở các vùng khác. Cây cối bắt đầu chuyển sang màu vàng.
Ở nơi xa, Băng Nhi giống như chú chim nhỏ, hai tay giang ra, miệng kêu "vù vù" bắt chước tiếng máy bay bay, bay tới bay lui. Âu Dương Sóc ngồi trên tấm thảm dã ngoại trải trên thảm cỏ nhìn Băng Nhi chơi đùa. Trên tấm thảm bày la liệt khoai tây chiên, nước ngọt, nước trái cây và các loại thức ăn ngon.
"Băng Nhi, lại ăn một chút đi."
Âu Dương Sóc gọi to.
Tiểu nha đầu bắt chước tư thế máy bay lao xuống, "vù vù" bay vào lồng ngực Âu Dương Sóc. Ngồi trên đùi Âu Dương Sóc, ôm cổ hắn, nũng nĩu nói:
"Anh, ra ngoài chơi thật vui, chị Tiểu Nguyệt không có đi cùng, thiệt thòi rồi."
Âu Dương Sóc gật đầu, nói:
"Chị gái Tiểu Nguyệt của em thích ngủ nướng cuối tuần. Băng Nhi, dạo gần đây em có ngoan không? Có nghe lời chị Tiểu Nguyệt không?"
Tiểu nha đầu gật gật đầu, vô tội nói:
"Băng Nhi gần đây rất ngoan. Chị Tiểu Nguyệt ngày ngày kể chuyện cổ tích cho em nghe, còn dạy em làm bài tập, đối xử với em rất tốt."
Âu Dương Sóc khẽ mỉm cười,
"Nếu như chị Tiểu Nguyệt đã đối xử với em tốt như vậy, lần này Băng Nhi ra ngoài chơi, có phải nên mang một ít quà về cho chị Tiểu Nguyệt hay không?"
Băng Nhi gật đầu cái rụp, sau đó nhướn mày lên, gãi đầu, nói:
"Vâng! Anh nói chí phải. Nhưng Băng Nhi không biết nên tặng cho chị quà gì?"
Âu Dương Sóc véo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, dụ dỗ nói:
"Thế này đi, anh dạy em làm vòng hoa. Sau đó Băng Nhi tự mình làm một cái vòng hoa thật to tặng cho chị, chắc chắn chị Tiểu Nguyệt sẽ thích lắm."
Băng Nhi nghe thấy vậy, vỗ vỗ tay, cười nói:
"Tuyệt quá, tuyệt quá, Anh... nhanh dạy cho em đi. Ngoài ra, Băng Nhi còn muốn làm thêm cho mình một cái nữa."
Nói xong, hai anh em đứng dậy tìm hoa trong một đống cỏ xanh biếc. Âu Dương Sóc nhẹ nhàng dạy em từng bước sắp xếp hoa từ lớn tới nhỏ, sau đó xếp chúng thành một vòng tròn. Sau đó tìm một ít lá cây màu xanh và hoa dại, đem bọn chúng cắm lên xung quanh, tô vẽ thêm cho vòng hoa thêm đẹp. Hắn đem vòng hoa mình bện xong đặt lên đầu Băng Nhi. Tiểu nha đầu đứng dậy, xoay tròn tại chỗ một cái, hỏi:
"Anh, nhìn em xinh không?"
Cuối buổi chiều, hai anh em trở về nha. Băng Nhi đem vòng hoa mình bện đặt lên đầu Tiểu Nguyệt, nói:
"Chị, vòng hoa này do đích thân Băng Nhi làm đó, tặng chị đó."
Tôn Tiểu Nguyệt bị nha đầu làm cho cảm động, ôm Băng Nhi "chụt chụt" một cái, cao hứng nói:
"Băng Nhi giỏi quá, đi chơi còn nhớ mang quà về cho chị. Thật không uổng công chị yêu thương em mà."
Băng Nhi cũng không chịu thua, hôn chụt chụt mấy cái lại cho bằng, sau đó nắm chặt tay Tiểu Nguyệt, cùng nhau đi lên phòng.
Âu Dương Sóc đứng một bên, nhìn hai mỹ nữ một lớn một nhỏ chơi đùa, cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Thời điểm hắn login vào trò chơi lần nữa, lúc này trong trò chơi đã bước sang một ngày mới. Nhìn những đứa trẻ nhỏ trêu đùa, chạy loạn lên trước phủ mình một cách thích thú. Âu Dương Sóc cảm khái, đám nhỏ này lớn lên thật nhanh, mới có 10 ngày, thân thể đã to hơn một chút rồi.
Như thường lệ, Âu Dương Sóc tập luyện Đại Thương Thung hai giờ, sau đó mới bước tới phòng họp. Các kiến trúc thôn xóm cấp 1 cơ bản đã hoàn thành, bước tiếp theo phát triển lãnh địa như thế nào, Âu Dương Sóc đã tính toán sẵn trong đầu.
Lần này mời tới phòng họp gồm có 8 người. Ngoài 5 người cố định, lần này còn có thêm thầy ký Cố Tu Văn, đội trưởng xưởng đóng tàu sắp được bổ nhiệm Trịnh Đại Hải, thợ hồ Triệu Đắc Vượng. Trước đây, Triệu Đắc Vượng vẫn luôn làm trợ thủ cho đội trưởng đội thi công Triệu Đắc Hiền, lần này Âu Dương Sóc muốn bổ nhiệm cho hắn vị trí mới.
Sau khi ngồi xuống, Âu Dương Sóc nói thẳng:
"Mọi người, cảm ơn sự vất vả cùng chung tay góp sức của mọi người trong mười ngày qua. Ngoài trừ đồng ruộng còn chưa có được khai khẩn ra, những kiến trúc cơ bản khác, cơ bản toàn bộ đã được xây dựng xong. Thậm chí còn vượt chỉ tiêu hoàn thành thêm 4 kiến trúc nữa. Tiếp theo chúng ta làm như thế nào để phát triển lãnh, tôi tin mọi người ở đây đều có chủ ý của mình. Và cuộc thảo luận ngày hôm nay cũng tập trung vào vấn đề đó. Trước khi bước vào buổi thảo luận, mời thầy ký Cố Tu Văn báo cáo tình hình dân chúng trong lãnh địa cho mọi người biết."
Cố Tu Văn đứng dậy, khom lưng hành lễ, nói:
"Theo sự phân phó của đại nhân, hai hôm nay Tu Văn môt mực làm danh sách nhân khẩu được biên chế trong lãnh địa. Hết ngày hôm nay, nhân khẩu trong lãnh địa có tổng cộng 162 người, dự tính 4 ngày nữa, nhân khẩu sẽ tăng tới giá trị max là 200 người. Ngoài quan chức quản lý có mặt tại đây, lãnh địa chúng ta có 10 dân binh, 13 nhân tài có kỹ năng, con số này đã bao gồm 4 thợ đóng thuyền học đồ. Thợ đốn củi có 30 người, công nhân khai thác đá 10 người, công nhân xây dựng 90 người. 3 loại chức nghiệp trên toàn bộ đều do nông dân kiêm chức."
Âu Dương Sóc gật đầu đồng ý, hài lòng với hiệu suất làm việc của hắn, nói:
"Theo sự phân phối dân cư trong lãnh địa, ta thấy nổi cộm lên hai vấn đề lớn. Một là, quan chức quản lý bộ phận quá rộng, dẫn tới việc quản lý không được chính xác. Cho nên, ta phân dân chúng ra làm 5 bộ phận: nông dân, công nhân, ngư dân, người chăn nuôi và nghệ nhân. Nông dân làm ruộng, nông dân trồng rau, nông dân trồng trái cây, tất cả sẽ được cho vào nhóm nông dân. Thợ đốn củi, công nhân khai thác đá, công nhân khai thác quặng, tất cả sẽ được cho vào nhóm công nhân. Tất cả ngư dân sẽ sẽ được cho vào nhóm ngư dân. Tất cả dân chăn nuôi sẽ được cho vào nhóm người chăn nuôi. Thợ đá, thợ nề, thợ mộc... vân vân... tất cả sẽ được cho vào nhóm nghệ nhân."
"Sau khi phân định rõ ràng, mỗi một người dân sẽ được đăng ký hộ tịch tương ứng với nghề nghiệp của mình. Hộ tịch sau khi được làm xong, nếu như không có sự cho phép của ta, người dân không được thay đổi hộ tịch. Đồng thời, khu dân cư sẽ điều chỉnh sao cho phù hợp với mỗi ngành nghề, chẳng hạn như tất cả nông dân sẽ về một khu, tất cả công nhân sẽ về một khu. Để xử lý vấn đề này, ta quyết định thành lập một bộ phận mới. Bộ phận này có tên là bộ phận xử lý hộ tịch."
Nói tới đây, Âu Dương Sóc dừng một chút, nhìn về phía Cố Tu Văn, cười nói:
"Tu Văn, việc ta sai ngươi làm lúc trước, người làm rất tốt, ta rất hài lòng. Công việc xử lý hộ tịch này giao cho ngươi làm đi."
Cố Tu Văn vội vàng đứng dậy, cảm kích nói:
"Tu Văn cảm ơn đại nhân đã tín nhiệm, nhất định hoàn thành tốt công việc đại nhân giao."
"Hệ thống nhắc nhở: Cố Tu Văn đạt được sự trọng dụng của lãnh chúa, độ trung thành tăng lên 5 điểm!"
Âu Dương Sóc khoát tay, nói tiếp:
"Còn một vấn đề nữa, vấn đề này còn nghiêm trọng hơn vấn đề trước. Đó chính là nhân tài có kỹ năng quá ít. Chúng ta không thể chờ đợi như vậy được. Chúng ta cần phải bồi dưỡng, khích lệ các nhân tài có kỹ năng chiêu thu đồ đệ, đề cao đãi ngộ dành cho bọn họ. Về phương diện này, sư phụ Trịnh Đại Hải làm rất tốt, một lúc chiêu thu 4 học đồ đóng thuyền, là một tấm gương sáng mọi người cần noi theo. Cho nên, ta quyết định, bổ nhiệm sư phụ Trịnh làm đội trưởng xưởng đóng tàu sơ cấp."
Trịnh Đại Hải đứng dậy cảm tạ,
"Trịnh Đại Hải cảm ơn đại nhân đã tín nhiệm, nhất định hoàn thành tốt công việc đại nhân giao."
"Hệ thống nhắc nhở: Trịnh Đại Hải nhận được sự trọng dụng của lãnh chúa, độ trung thành tăng lên 5 điểm!"
Âu Dương Sóc nói tiếp:
"Nhân tiện, ta muốn công bố một số điều chỉnh nhân sự như sau. Bộ phận hậu cần chính thức được nâng cấp lên thành bộ phận dự trữ hàng hóa và vật liệu. Phụ trách bộ phận này sẽ do Thôi Ánh Hữu quản lý. Đội trưởng sân đốn củi sơ cấp Triệu Hữu Cách và đội trưởng đội mỏ đá sơ cấp Trịnh Sơn Pháo sẽ làm phó đội trưởng bộ phận này."
"Thành lập bộ phận khai hoang nông nghiệp. Bộ phận này chịu trách nhiệm khai hoang đất đồng ruộng, vườn trái cây, đất trồng rau. Phụ trách bộ phận này sẽ là Triệu Đắc Hiền - nguyên là đội trưởng đội thi công."
"Đội thi công xây dựng nâng cấp lên thành bộ phận xây dựng. Bộ phận này chịu trách nhiệm xây dựng tất cả công trình trong lãnh địa và sẽ do Triệu Đắc Vượng - nguyên phó đội trưởng đội thi công xây dựng tạm thời làm trưởng bộ phận này. "
"Thành lập bộ phận sản xuất muối. Bộ phận này chịu trách nhiệm phơi nước biển thành muối. Tạm thời sẽ do ta đảm nhiệm."
Một loạt bổ nhiệm mới được công bố ra, cơ cấu hành chính của thôn Sơn Hải càng thêm chính quy, có trật tự hơn, chắc chắn sẽ đề cao hiệu suất hành chính làm việc hơn. Từ việc bổ nhiệm cho thấy, Âu Dương Sóc rất tin tưởng, và trọng dụng 3 người xuất thân từ Triệu gia. Bọn họ chiếm cứ nửa giang sơn này. Họ được như vậy, một phần là do họ có năng lực có thể đảm nhận được vị trí hắn giao. Thứ hai, hắn muốn chiếu cố thêm cho nhóm nguyên lão trong lãnh địa.
Triệu Đắc Hiền làm trưởng bộ phận khai hoang nông nghiệp, trở về lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất, có thể nói đó là nhân tẫn kì tài (1).
Triệu Hữu Cách mặc dù xuất thân từ thợ mộc, là một người không có văn hóa, nhưng đầu óc hắn lại linh hoạt, vô cùng kính trọng đối với Âu Dương Sóc. Âu Dương Sóc dự định trọng điểm bồi dưỡng hắn, đợi tới khi trường học được xây dựng trong lãnh địa, Âu Dương Sóc sẽ cho hắn đi học.
Triệu Đắc Vượng năng lực có chút khiếm khuyết, không đủ năng lực để nắm giữ bộ phận xây dựng, một bộ phận vô cùng quan trọng và nặng nề. Nhưng dù sao nhân tài trong lãnh địa có hạn, hắn cũng chỉ có thể bó đũa chọn cột cờ.
(1) Nhân tẫn kì tài: có thể phát huy đầy đủ tài năng của họ.
Đợi tới khi mọi người tiếp nhận bổ nhiệm xong, Âu Dương Sóc tiếp tục nói:
"Nhân sự đã điều chỉnh xong. Tiếp theo là kế hoạch phát triển lãnh địa. Trước khi nâng cấp thôn cấp 1 lên cấp 2, có hai việc quan trọng chúng ta cần phải làm. Việc đầu tiên chính là khai hoang đồng ruộng, việc này sẽ do bộ phận khai hoang nông nghiệp xử lý, ít nhất phải khai hoang ra được 500 mẫu ruộng. Việc thứ hai chính là xây dựng ruộng muối bên cạnh bờ biển. Công việc này sẽ do bộ phận sản xuất muối chịu trách nhiệm. Xưởng đóng tàu chịu trách nhiệm vận chuyển vật liệu, công nhân tới bộ phận sản xuất muối. Tiểu đội dân binh chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho bộ phận này."
"Xong khi công việc được tiếp nhận. Bộ phận xử lý hộ tịch kết hợp với 3 bộ phận trên, kiểm tra con người và phân phối theo tỷ lệ 3:3:2:1:1 cho 5 loại ngành nghề nông dân, công nhân, ngư dân, người chăn nuôi, và nghệ nhân. "
Nói xong vấn đề này, Âu Dương Sóc nhìn mọi người xung quanh, nói tiếp:
"Nội dung kế hoạch trong tương lai trên cơ bản là như vậy. Mọi người có ý kiến gì nữa không? Nếu như có ý kiến, hiện tại có thể nói ra."
Cố Tu Văn là người đầu tiên đứng lên nêu ra ý kiến:
"Đại nhân, tôi có một câu hỏi. Lãnh địa hiện giờ của chúng ta, ngoài trừ Nhị Oa Tử ra, không có một ai là người chăn nuôi. Với lại, hiện tại lãnh địa không có gia súc, làm sao chúng ta có thể xác định được nhân số người chăn nuôi?"
Âu Dương cười "ha ha" , trả lời:
"Hỏi rất hay. Trước tiên, hộ tịch Nhị Oa Tử không cần tính vào nhân số người chăn nuôi mà được cho vào phủ lãnh chúa. Tiếp theo, hiện tại lãnh địa chúng ta mặc dù không có gia súc, nhưng ngày hôm qua, dưới sự trợ giúp của Sử Tướng Quân, chúng ta nhận được một cuốn sách có tên là 《 Sách kỹ thuận thuần dưỡng dã trư》. Thuần dưỡng Dã Trư sẽ là bước khởi đầu phát triển ngành chăn nuôi trong lãnh địa chúng ta. Sau này nhiệm vụ bắt dã trư sẽ do dân binh đảm nhiệm. Xây dựng chuồng heo sẽ do bộ phận xây dựng chịu trách nhiệm. Còn huấn luyện và quản lý nhân tài chăn nuôi heo sẽ do bộ phận dự trữ hàng hóa và vật liệu chịu trách nhiệm."
Cố Tu Văn nghe xong "vâng" một tiếng rồi ngồi xuống. Hắn đã rõ ràng tính toán của lãnh chủ đại nhân.
Kế tiếp, Thôi Ánh Dữu đứng lên hỏi:
"Đại nhân, tôi cũng có một câu hỏi. Trong các hạng vật liệu trong lãnh địa, chỉ có gỗ và đá là sản xuất, còn hai hạng mục lương thực và thiết chỉ có ra mà không có vào. Không biết đại nhân có kế hoạch gì cho chúng không?"
Không hổ là con gái của một thương nhân, Ánh Dữu đối với quản lý vật liệu vô cùng có ánh mắt và có chiến lược. Không bị giới hạn bởi cái được trước mắt.
Âu Dương Sóc vui mừng trả lời:
"Ánh Dữu hỏi vấn đề này vô cùng hay. Trước tiên ta trả lời về vấn đề lương thực. Lương thực có hai con đường thu vào. Một là mua trên thị trường, muốn mua được, phải có rất nhiều vàng mới mua được. Hai là, phát triển chăn nuôi và ngư nghiệp. Về chăn nuôi, mới vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng, sẽ không nhắc lại nữa. Về ngư nghiệp, ưu tiên phát triển đánh bắt cá gần bờ. Xưởng đóng tàu ưu tiên chế tạo thuyền đánh bắt cá cho ngư dân thuê, khuyến khích họ ra biển đánh bắt cá. Về quản lý ngư dân, tạm thời giao cho bộ phận dự trữ hàng hóa và vật liệu quản lý."
"Còn về vấn thiết, trước mắt thiết trong lãnh địa dùng để chế tạo nông cụ và các loại công cụ, số lượng cũng không tính là lớn. Chờ tới khi lãnh địa lên tới thôn xóm cấp 2, việc sản xuất sẽ bắt đầu. Đề nghị trưởng phòng dự trữ làm tốt công tác chuẩn bị cho vấn đề này, sắp xếp nhân việc hợp lý, tìm kiếm mỏ thiết thích hợp cho lãnh địa."
Sau khi Âu Dương Sóc nói xong, Sử Vạn Tuế đứng dậy hỏi:
"Chủ công, căn cứ theo sắp xếp chủ công an bài, hiện tại tiểu đội dân binh đang đồng thời làm hai nhiệm vụ khác nhau. Nhiệm vụ thứ nhất chính là bảo vệ cơ sở sản xuất muối. Nhiệm vụ thứ hai chính là tìm kiếm dã trư nhỏ. Mà hiện tại, tiểu đội dân binh chỉ có 10 người, lại còn phải bảo vệ an toàn cho lãnh địa, không biết chủ công dự tính như thế nào?"
"Đây quả thực là một vấn đề đau đầu. Thế này đi, ta tạm thời bổ nhiệm ngươi làm đội trưởng đội sản xuất muối. Ngươi sẽ thay ta chịu trách nhiệm xây dựng ruộng muối và huấn luyện kỹ thuật cho nhân công làm công tác phơi muối ở gần bờ biển. Đồng thời, đem dân binh chia ra làm hai phân đội nhỏ. Bổ nhiệm Trương Đại Ngưu làm đội trưởng phân đội nhỏ số 1, phân đội này có nhiệm vụ tìm kiếm dã trư nhỏ. Bổ nhiệm Tam Cẩu Tử làm đội trưởng phân đội nhỏ số 2, phân đội này có trách nhiệm tuần tra lãnh địa."
Sau khi trả lời câu hỏi của Sử Vạn Tuế xong, không thấy có ai đứng dậy hỏi nữa. Âu Dương Sóc tuyên bố buổi họp kết thúc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận