Dịch: Hoangforever
Vào buổi chiều, Âu Dương Sóc đi tới khu vực đông nam của thôn. Đây là khu vực đã được quy hoạch thành khu văn hóa, giáo dục của thôn. Y quán, Từ đường mới xây dựng, trường tư thục đang còn khởi công đều nằm trong khu vực này.
Trước tiên, hắn tới thăm Y quán của Tống đại phu, thăm cái ông lão rất ham thích thể diện này. Kể từ sự cố thu nhận đồ đệ lần trước, chỉ cần có thời gian, hắn đều sẽ dành một chút thời gian tới thăm y quán.
Y quán được chia thành hai lối nơi. Phía trước là nơi cấp thuốc và chữa bệnh, phía sau là nơi lưu trú. Lúc Âu Dương Sóc bước vào, Tống đại phu đang còn xem bệnh cho bệnh nhân. Vì không muốn quấy rầy, hắn bước vào và cũng chỉ chào hỏi đơn giản sau đó liền rời khỏi y quán.
Tiếp đó, hắn đi tới Từ đường ở bên cạnh. Từ đường cấp Thôn cũng chia làm 2 nơi.
Phía trước là một công trình tương tự như cổng đình, chính giữa là một cái quảng trường, phía sau mới là Từ đường. Do thôn Sơn Hải được thành lập bởi người chơi, cho nên không có dòng họ. Lưu dân ở trong thôn cũng có rất nhiều dòng họ khác nhau. Cho nên, Từ Đường chính là nơi để cung phụng tổ tiên. Và tổ tiên Âu Dương Sóc lựa chọn chính là thủy tổ hoàng đế, người đã khai sáng là ra nền văn minh Trung Hoa.
Cách đó không xa là Trường tư thục đang còn xây dựng dang dở do đích thân Triệu Đắc Vượng tự mình giám sát và quản lý. Âu Dương Sóc cũng không có tiến tới quấy rầy mà là một lần nữa quay trở về phủ lãnh chúa.
Ngày 27 tháng 1, Trường tư thục mở cửa dạy học.
Trường Tư thục cấp Thôn chủ yếu lấy giáo dục vỡ lòng làm chủ. Phu tử (*) chủ yếu dạy mọi người biết chữ và sau khi mọi người đã học được khoảng 1000 chữ, họ sẽ dạy những tác phẩm kinh điển như “Tam Tự Kinh”, “Bách Gia Tính”, “Thiên Tự Văn”. Học sinh ghi danh vào trường trên căn bản đều là con em trong thôn, bao gồm cả Nhị Oa Tử thì có tổng cộng 12 người.
(*) Phu tử: thầy giáo,thầy đồ, học giả, sư phụ... chỉ người có hiểu biết dạy học sinh.
Đặc biệt hơn, theo yêu cầu của Âu Dương Sóc, trường tư thục còn mở ra một lớp xóa mù chữ dành cho người lớn. Lớp này sẽ dạy những nhân tài mà Âu Dương Sóc muốn bồi dưỡng biết chữ.
Chẳng hạn như dạy cho các quan văn: Triệu Hữu Phương - đội trưởng cai quản sân đốn củi sơ cấp; Trịnh Sơn Pháo - đội trưởng cai quản mỏ đá sơ cấp; Viên Thiểu Bình - đội trường khai thác quặng sơ cấp; các võ tướng : Trương Đại Ngưu - đội trưởng đội kỵ binh thứ nhất; Tam Cẩu Tử - đội trưởng đội kỵ binh thứ 2; Triệu Tứ Hổ - đội trưởng đội kỵ binh thứ 4; Lý Minh Lượng - đội trưởng đội kỵ binh thứ 5.
Những người này phần lớn đều đã lớn tuổi thế nhưng lại không có biết chữ, hơn nữa lại còn giữ chức vụ quan trọng.
Vì để bồi dưỡng họ thành tài, Âu Dương Sóc đã hạ tử lệnh đối với bọn họ. Bất kể bọn họ có bận rộn như thế nào, vào mỗi buổi sáng mỗi ngày, họ đều bị ép buộc tới trường tư thục để học. Đồng thời, hắn còn cố tình ra lệnh cho lão thầy đồ Phạm Tiến, ngày nào cũng phải kiểm tra tiến độ học tập của bọn họ. Nếu như có ai đó không đủ tiêu chuẩn đề ra, thầy sẽ lập tức báo cáo lại cho hắn. Hắn đương nhiên có cách trừng trị đám “ranh con” này rồi.
Tại buổi lễ khai giảng lớp xóa mù chữ dành cho người lớn, Âu Dương Sóc nói:
“Chư vị, các bạn rất là may mắn đó. Ở tuổi này rồi thế mà vẫn còn cơ hội để nhập học lại. Hầu hết các bạn, trước khi tới thôn Sơn Hải đều là những người nông dân chân chính. Có lẽ, ai trong số các bạn lúc còn nhỏ đều có một ước mơ là tới trường đi học. Thế nhưng đối với trường tư thục mà nói, đó là ước mơ xa vời, không bao giờ dám nghĩ tới. Hiện tại, các bạn đã trưởng thành, cảm thấy việc học là một chuyện không đâu. Dù sao thì, các bạn không biết chữ, các bạn vẫn sống tốt đấy thôi. “
“Tôi nói này, các bạn nghĩ như vậy là sai lầm rồi, quá sai lầm luôn đấy!! Lúc các bạn bước chân vào thôn Sơn Hải, cũng là lúc các bạn đã không còn là các bạn lúc trước nữa rồi. Trong số các bạn, có người thì trở thành đội trưởng, quản lý tài nguyên chiến lược của lãnh địa; có người thì trở thành tướng quân dự bị, cai quản binh sĩ. Những gì các bạn đang làm hiện tại cũng như những gì các bạn sẽ sắp sửa làm trong tương lai đều rất là quan trọng. Nó còn khó khăn hơn rất là nhiều so với những công việc lúc trước các bạn làm. Quyền lợi chính là trách nhiệm. Tôi đưa các bạn lên những vị trí quan trọng này, không phải là để các bạn hưởng thụ mà là để các bạn thực hiện nghĩa vụ, chức trách của mình. Vì vậy, nếu như các bạn muốn đi xa hơn, muốn đi vững chắc hơn, các bạn cần phải có cho mình một nền tảng vững chắc. Một khi đã có nền tảng vững chắc rồi, cho dù núi có rung, đất có chuyển thì các bạn cũng không có bị làm sao cả. Tôi không hy vọng, vào một khắc nào đó trong tương lai, chỉ vì các bạn không biết chữ mà bị người khác bỏ lại phía sau. Nếu như thật sự có chuyện đó xảy ra, vậy thì lúc đó tôi chân thành nói với các bạn rằng, không có ai chờ các bạn cả.”
“Cho nên, xin mọi người hãy trân trọng lấy cơ hội lần này. Tôi xin nhắc lại rõ ràng rằng, đây cũng chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch huấn luyện lãnh địa của chúng ta và nó cũng chỉ là điểm khởi đầu mà thôi. Trong tương lai, còn có rất nhiều cơ hội huấn luyện cao cấp nữa. Tới lúc đó, tôi hi vọng mình còn có thể gặp lại các bạn và cho các bạn nhiều lời khuyên hữu ích hơn nữa.”
Trong số 7 người ngồi ở bên dưới lắng nghe, có người nghe thì hiểu, có người nghe thì cái hiểu cái không, có người nghe thì không hiểu gì cả. Cuối cùng, những người ở đây sẽ như thế nào, tất cả còn phụ thuộc vào vận mệnh của bọn họ.
Sau khi Âu Dương Sóc phát biểu xong bài diễn thuyết của mình, hắn liền nhường lại bục cho thầy đồ Phạm Tiến.
Thầy đồ là một người từng trải, tinh thần minh mẫn, thân thể khỏe mạnh, cũng không phải là loại “hủ nho, toan nho” nói gà nói vịt kia mà là một người có học vấn uyên bác, hiểu biết rộng rãi.
Âu Dương Sóc rất là kính trọng những người có học vấn như vậy. Hắn nhiệt tình xuống cuối lớp, ngồi với mọi người và dự khán buổi giảng bài.
Sau giờ học, Âu Dương Sóc rời khỏi Trường Tư thục và đi về phía con phố buôn bán. Tối hôm qua, Thanh Nhi có bảo với hắn rằng, bộ áo giáp làm từ da Dã trư Vương đã được làm xong, bảo hắn đi qua cửa hàng lấy.
Trong khoảng thời gian này, Thanh Nhi cùng với 4 gã học đồ của mình làm việc rất là chăm chỉ và bận rộn. Hoàn thành cái mục tiêu 500 bộ quần áo cũng không phải là công việc dễ dàng a!
Đừng nghĩ rằng lúc bình thường Thanh Nhi thường hay nghịch ngợm, thích gây sự người khác, sẽ dễ làm hỏng việc. Lúc này nàng làm việc vô cùng nghiêm túc và nghiêm khắc với đám học đồ của mình. Nghe nói bốn tên học đồ nhìn thấy nàng giống như chuột gặp mèo, vô cùng sợ hãi.
Âu Dương Sóc cũng không ngờ được, muội muội có tâm tính giống như trẻ con này lại còn có một mặt như vậy. Dù sao trên cái thế giới này không có thành công nào gọi là ngẫu nhiên cả. Thanh Nhi ở độ tuổi này mà đã trở thành một thợ may cao cấp rồi đấy!!
Mặc dù, tài năng thiêm bẩm đóng vai trò rất là quan trọng cho sự thành công này, thế nhưng cũng không thể nào phủ nhận được sự cố gắng cũng như niềm yêu thích nghề may của nàng.
Quả nhiên, lúc Âu Dương Sóc bước chân vào cửa hàng, các nàng đều đang cắm cúi làm việc, nhìn rất là bận rộn. Hắn đứng ở cửa gần 10 phút đồng hồ rồi thế nhưng mà cũng không có ai phát hiện ra cả. Nhìn cô gái nhỏ Thanh Nhi làm việc vô cùng chăm chỉ, Âu Dương Sóc cảm thấy xót thương cho nàng.
Thế nhưng, hắn không thể ngoài mặt đối xử quá tốt với nàng được. Cô nàng này ấy vậy mà rất khó đối phó đấy nha! Bản lĩnh “dựa cột trèo lên” cũng không có nhỏ đâu! Nếu như hắn cưng chiều nàng quá mức, rất có thể nàng sẽ được nước làm càn!!!
“Khụ khụ, Thanh Nhi, đại ca tới, sao em không ra đón vậy?”
Âu Dương Sóc cố tình trêu chọc nàng.
Thanh Nhi ngẩng đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn ra nói:
“Hừ, hừ, đại ca, anh không thấy muội muội đáng yêu của mình đang rất là bận rộn hay sao? Em đã vì anh mà bán mạng làm việc, còn không thưởng cho em đã đành lại còn trách móc.”
Giỏi! Âu Dương Sóc nói không lại nàng, đành ép buộc mình chuyển sang chủ đề khác:
“Ngày hôm qua không phải em nói với anh rằng áo giáp đã được làm xong rồi sao. Anh tới lấy nó đây!”
“Áo giáo làm ra lần này thế nhưng mà là lại là cấp Hoàng Kim đấy nha! Đại ca, anh thưởng cho em như thế nào đây?”
“Cái gì? Áo giáp cấp Hoàng Kim?”
Dựa theo sự phỏng đoán của hắn, có thể làm ra áo giáp cấp Bạch Ngân đã là quá tốt rồi. Không ngờ được, lần này Thanh Nhi lại cho anh một cái bất ngờ lớn tới như vậy.
“Hàng thật giá thật, trẻ con không nói dối a!”
Thanh Nhi nói xong, từ bên cạnh lấy ra một chiếc áo giáp màu đen, ngoài ra còn có một đôi giày màu đỏ sậm và một đôi bao tay nữa.
Âu Dương Sóc đem áo giáp cầm trong tay, kỹ lưỡng đánh giá. Toàn thân áo giáp hiện lên màu đen, do một khối lớn da và các tấm da con may lại mà thành. Hơn nữa nó còn không phải là một tầng, mà là dùng nhiều lớp da đè lên nhau tạo thành. Chỗ nối tiếp giữa các lớp da được che đậy bằng kim loại.
Âu Dương Sóc không khỏi cảm khái. Cô nàng Thanh Nhi ở thiên phú may mặc này quả nhiên quá nghịch thiên rồi! Tuổi còn nhỏ, không chỉ tay nghề thuần thục mà còn biết cách thiết kế làm sao cho phù hợp với tính cách, thân thể của người sử dụng. Âu Dương Sóc nóng lòng muốn kiểm tra thuộc tính bộ áo giáp da này.
-----
【 Tên 】: Dã man thủ hộ (Cấp Hoàng Kim)
【 Loại hình】: Áo giáp
【 Cân nặng 】: 3 kg
【 Phòng ngự 】: 45
【 Độ dẻo dai】: 50
【 Người chế tác 】: Mục Thanh Ti (có quyền đặt tên cho trang bị)
【 Đánh giá 】: Mục Thanh Ti, một thợ may cao cấp, lợi dụng da Dã Trư Vương có phẩm chất 8 may thành áo giáp da. Tay nghề tinh tế, thiết kế hợp lý, phòng hộ tuyệt vời.
-------
Quả nhiên cường đại a! Sức phòng thủ 45 điểm cộng thêm với việc độ dẻo dai đạt tới 50 điểm, đủ để làm cho binh khí dưới cấp Hoàng Kim trở xuống, nếu như không có quán chú nội lực vào liền không thể nào phá vỡ được.
Nhìn vẻ mặt giật mình của Âu Dương Sóc, Thanh Nhi liền hiện ra vẻ mặt vô cùng cao hứng. Áo giáp là do nàng đặt tên, đúng theo nguyện vọng của Âu Dương Sóc. Nàng hi vọng cái áo giáp này có thể thay nàng bảo hộ cho ca ca tốt của nàng.
Âu Dương Sóc dưới sự giúp đỡ của Thanh Nhi, đem áo giáp mặc vào liền cảm thấy an toàn lên không ít. Từ nay về sau, hắn không còn lo lắng bị người khác bắn lén sau lưng nữa.
“Không tệ. Thật sự rất là lợi hại. Thanh Nhi nhà chúng ta quả nhiên rất giỏi.”
Vào giờ khắc này, Âu Dương Sóc vô cùng nhiệt tình tán thưởng Thanh Nhi.
“Hì hì, đó là điều hiển nhiên mà. Ai bảo người ta là thiếu nữ thiên tài cơ chứ.”
Cô nàng Thanh Nhi này phải nói là không biết khiêm nhường gọi là gì. Bất kể người ta khen ngợi nàng như thế nào, nàng đều tiếp nhận hết.
“Đúng rồi! Ca ca, nơi này còn có một đôi bao cổ tay và một đôi giày nữa. Thanh Nhi đã dùng da Dã trư biến dị làm ra đó. Mặc dù có kém hơn so với áo giáp, nhưng cũng là trang bị cấp Bạch Ngân đó nha.”
Thanh Nhi cầm đôi giày và đôi bao cổ tay đưa cho Âu Dương Sóc.
--------
【 Tên 】: dã man Bao cổ tay (Cấp Bạch Ngân)
【 Loại hình 】: Áo giáp
【 Cân nặng 】: 1 kg
【 Phòng ngự 】: 30
【 Độ dẻo dai 】: 40
【 Người chế tác 】: Mục Thanh Ti (có quyền đặt tên cho trang bị)
【 Đánh giá 】: Mục Thanh Ti, một thợ may cao cấp, lợi dụng da Dã Trư biến dị có phẩm chất 6 may thành bao cổ tay. Tay nghề tinh tế, thiết kế hợp lý, phòng hộ tuyệt vời.
-----------
【 Tên 】: dã man Chiến ngoa (Cấp Bạch Ngân)
【 Loại hình 】: Áo giáp
【 Cân nặng 】: 1. 5 kg
【 Phòng ngự 】: 30
【 Độ dẻo dai 】: 40
【 Người chế tác 】: Mục Thanh Ti (có quyền đặt tên cho trang bị)
【 Đánh giá 】: Mục Thanh Ti, một thợ may cao cấp, lợi dụng da Dã Trư biến dị có phẩm chất 6 may thành giày. Tay nghề tinh tế, thiết kế hợp lý, phòng hộ tuyệt vời.
------
Ài, tất cả những trang bị này có thể hợp thành một bộ “Dã man” a! Trình độ đặt tên của cô nàng cũng quá kém đi, còn cần phải cải thiện lên nhiều!
Sau khi đeo lên bao cổ tay và giày, Âu Dương Sóc liền kiểm tra lại thuộc tính cá nhân của mình.
-------
【 Họ tên 】: Khởi Viết Vô Y
【 phong hào 】: Danh sĩ ( tăng thêm 10% độ hảo cảm đối với các nhân vật lịch sử)
【 Lãnh địa 】: thôn Sơn hải
【 Chiến công 】: 1400/1600
【 Tước vị 】: Tử tước Tam đẳng
【 Nghề nghiệp 】: võ tướng (kiêm chức)
【 Cấp bậc 】: cấp 20 (1027540/1109980)
【 Danh vọng 】: nổi tiếng xa gần (1400/10000)
【 Căn cốt 】: 18
【 Ngộ tính 】: 20
【 Phúc nguyên 】: 5
【 Mị lực 】: 8
【 Thống soái 】: 29
【 Võ lực 】: 9
【 Trí lực 】: 9
【 Chính trị 】: 29
【 Thiên phú 】: Chưa mở ra
【 Công pháp 】: Không
【 Kỹ năng 】: Thu thập trung cấp, đóng thuyền sơ cấp, Ngoại giao sơ cấp, Điều tra sơ cấp , thông thạo vũ khí sơ cấp, Thuật cỡi ngựa cơ bản, Thương pháp cơ bản, Bắn cung cơ bản.
【Cỡi ngựa 】: Chiến mã chất lượng tốt (Cấp Hoàng Kim)
【 Trang bị 】: Nhẫn Dũng khí (cấp Hắc thiết), Cung tổ hợp sơ cấp (cấp Hắc thiết), Thiết kiếm tinh xảo (cấp Bạch Ngân), Thiết thương bằng sắt tinh xảo chất lượng tốt (cấp Hoàng Kim), Dã Man Thủ Hộ (cấp Hoàng Kim), Dã man Bao cổ tay (cấp Bạch Ngân), Dã Man Chiến Ngoa (Cấp Bạch Ngân)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận