Tan vỡ trong hôn nhân là điều không ai muốn. Nhưng có những cuộc hôn nhân, thoát ly là điều tốt cho cả hai. Hậu ly hôn, người đàn ông lúc nào cũng dễ tìm kiếm hạnh phúc mới hơn những người phụ nữ. Một người đàn ông bốn, năm mươi tuổi ly hôn xong vẫn có thế cưới một cô gái mười tám đôi mươi còn trinh trắng, đó đôi khi còn lả điều tự hào, là chiến tích của người đàn ông đó.
Nhưng một người phụ nữ chia tay xong nếu yêu một người đàn ông trẻ, chưa từng có vợ, thì dư luận đều chĩa mũi dùi vào người phụ nữ, cho rằng cô ta là gái nạ dòng không thế xứng VỚI trai tân, rằng lắy một người phụ nữ đã qua một lần đò thì quả là điều đáng xấu hổ.
Đó là sự bất bình đồng một cách vô hình, không ai lý giải được nguyên nhân vì sao lại như thế, chì biết rằng sự bất bình đẳng đó tồn tại từ thế hệ này qua thế hệ khác. Cho đến khi xã hội đã tân tiến hơn, kinh tế đã hội nhập hơn, nhưng tư tưởng con người thì mãi không thế cải thiện được. Chính vì vậy mà rất nhiều người phụ nữ phải gánh chịu một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, thậm chí là bị bạo hành, bị phản bội, sống trong đọa đày địa ngục nhưng họ không đủ can đảm để tự giải thoát cho chính mình.
Vì họ sợ.
Giải thoát khỏi đọa đày hôn nhân, họ sẽ dấn thân vảo một địa ngục mới cũng không kém phần bi thương, đó là dư luận.
Phụ nữ một lần đò, gái nạ dòng - Nghe sao mà tàn nhẫn và đắng cay.
Xã hội ngày càng phát triển vả cởi mờ hơn, tuy nhiên ở đâu đó vẫn còn tồn tại một bộ phận nhỏ có tư duy rằng phụ nữ ly hôn là hư hỏng. Họ gièm pha, bỉ bai với sự hả hê và ác ý. Cá nhân tôi luôn suy nghĩ rằng, thêm một cuộc hôn nhân hạnh phúc thì cuộc đời sẽ bớt đi một người nữ khỗ đau. Nhưng nếu vì một lý do nào đó, ly hôn lả sự lựa chọn cuối cùng của những cuộc hôn nhân đã đi vào ngõ cụt, thì cho nhau một cơ hội lảm lại là điều hoàn toàn chính đáng. Ly hôn là câu chuyên trong cuộc sống riêng tư của mỗi người. Đó không phải là điều kiện đế đánh giá về nhân phẩm, đạo đức và năng lực của bất kỳ ai.
Nhiều người thường có tư tưởng khuyên người phụ nữ đã từng dở dang hãy tìm yêu và đi bước nữa với một người có đồng hoàn cảnh với mình, để có sự đồng cảm với nhau mà dễ dàng chấp nhận nhau hơn. Nhưng tôi không nghĩ vậy. Khi đã yêu nhau thì dù người đàn ông đó lả trai tân hay từng dở dang thì cũng sẽ đều có sự đồng cảm, thấu hiếu, cảm thông vả bao dung với dang dở của người phụ nữ mình yêu.
Bản thân tôi cũng từng nhận được lời khuyên như vậy khi tôi vừa ly hôn xong, khi mả mọi thứ đều ngồn ngang, lời khuyên ấy như khắc sâu thêm vào sự chới với của tôi ở thời điếm đó. Tôi mất tự tin, tôi không dám mở lòng, càng không dám nghĩ đến một cơ hội hạnh phúc khác. Càm tưởng như cuộc đời mình vậy đến đây là chấm hết.
Nhưng, tôi nhanh chóng lấy lại thăng bằng và hiếu một điều rằng, tôi không cần phải vội vã tìm lắy cho mình một người đàn ông, cảng không phải yêu hay tái hôn ch] vì cô đơn, chỉ vì sợ mình giả đi, hay khỏa lắp cảm giác thiếu vắng sự an toàn. Điều mà tôi cần làm ngay sau vấp ngã đó là đứng dậy một cách mạnh mẽ, là chuyển minh sang một trang mới tươi sáng hơn, lả trau dồi bản thân, tiếp tục phấn đấu trong sự nghiệp riêng bởi vì tôi nhìn nhận rằng tôi phải tôn trọng và tự tin vào bản thân mình trước thì người khác mới không có lý do để xem thường tôi chỉ vì câu chuyên đồ vỡ trong đời sống hôn nhân. Tôi có nhiều thời gian hơn cho sự nghiệp, tôi tiếp tục đi học đế nâng cao sự hiếu biết của bản thân, tôi cũng đi du lịch nhiều hơn, khám phá những chân trời mới và tự cảm thấy mình được tự do, được sống và xứng đáng được yêu.
Những điều đó khiến tôi luôn tin rằng, tôi sẽ tìm được một người đàn ông thật sự yêu tôi, thật sự nhìn thấy nội lực trong tôi vả thật sự đủ bản lĩnh để che chở cho tôi khỏi hai tiếng dư luận khi mà người đàn ông đó muốn kết hôn cùng mình.
Còn nếu có một người đàn ông, nói yêu rất nhiều và thề hẹn cũng chẳng ít, nhưng không đủ mạnh mẽ để vượt qua định kiến sai lệch của xã hội đế nắm tay bạn mà tiến vào lễ đường, thì hãy quên anh ta đi và đừng quên nói với anh ta một lời cảm ơn khi anh ta đã trao cho bạn một cơ hội đế tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm nửa kia đích thực của đời mình. Đừng tiếc nuối hay tự dằn vặt bản thân bởi một người không đủ bản lĩnh để bảo vệ người phụ nữ của mình trước dư luận, bảo vệ tình yêu của mình trước sóng gió. Bởi như vậy thì họ bằng cách nào để vững vàng làm chỗ dựa cho bạn suốt cả cuộc đời?
Một người phụ nữ dù có mạnh mẽ bao nhiêu thì sâu bên trong họ vẫn mang nội tâm nhạy cảm. Sau ly hôn họ phải tự mình đứng dậy với những vết thương, những lo toan về hiện tại và tương lai, họ phải tự vật lộn với cuộc sống và thích nghi với những thay đổi. Vì vậy, nếu không thế cảm thông hay giúp đỡ họ thì cũng đừng làm tồn thương họ thêm bằng những phán xét cay nghiệt. Bởi vì chúng ta không trài qua những cảm nhận của họ, cũng không thể sống thay hay chịu trách nhiệm được cho cuộc đời của họ.
Tôi đã từng chứng kiến rất nhiều những câu chuyện tréo ngeo ở đời để rồi rút ra được một suy nghĩ rằng: Gái nạ dòng mà sống biết trước biết sau, có đạo đức và sự hiếu biết thì vẫn giá trị hơn khối cô gái mang danh chưa chồng nhưng có lối sống lầy lội, buông thà.
Đừng bao giờ lấy bất hạnh, vấp ngã của người khác để làm thước đo đánh giá nhân phẩm và tước đi quyền được hạnh phúc của họ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận