Dịch: Hoangforever
Nhân lúc rãnh rỗi, Âu Dương Sóc tranh thủ kiểm tra thuộc tính ba trang bị mà hắn đang cầm.
【 Tên 】: Cung ghép sơ cấp (hắc thiết cấp)
【 Chiều dài 】: 1. 4 m.
【 Tầm bắn】: 200 m.
【 Bình phẩm 】: Cung được làm từ gỗ cây Hắc Hoa, có tính dẻo dai lớn, bề mặt ngoài làm từ gỗ Tùng, lót ở giữa hai lớp gỗ có thêm gân hươu hoặc gân bò. Sau đó dùng da da cá vảy mịn dán chặt lại với nhau. Sau khi cung được chế tạo xong, lấy da hươu làm dây cung.
-------------
【 Tên 】: Thiết kiếm tinh xảo (Bạch Ngân cấp)
【 Độ cứng 】: 15
【 Độ bền】: 20
【 Bình phẩm 】: Một thanh thiết kiếm được rèn từ hàng trăm loại loại thép khác nhau và được rèn đi rèn lại nhiều lần. Mũi kiếm sắc bén, tính bền tốt.
----------------
【 Tên 】: Thiết thương loại tốt (Hoàng Kim cấp)
【 Độ cứng 】: 30
【 Độ bền 】: 45
【 Bình phẩm 】: Cán thương được làm từ mộc và thiết chất lượng tốt. Đầu thương được rèn đi rèn lại nhiều lần bằng sắt tinh chế, kỹ nghệ tinh xảo.
-----------
Âu Dương Sóc hài lòng gật đầu. Hiện tại hắn chính là đổi từ súng hơi sang súng lớn.
Hắn đem Thiết kiếm dắt bên hông, còn cung ghép và thiết thương thì để lại ở trong phòng. Dù sao, hắn cũng đâu phải là võ tướng thuần túy đâu. Thời điểm bình thường, cũng không phải lúc nào cũng cầm kiếm, cầm thương kè kè bên người như vậy được.
Trên quảng trường trước phủ lãnh chúa, 22 con chiến mã được buộc lại thành một hàng. Bắt mắt nhất là hai con ngựa ngoài cùng bên trái. Một con đen và một con trắng, nhìn xinh đẹp vô cùng.
Âu Dương Sóc nhìn thoáng qua đã thích con ngựa màu đen. Nó có một chiếc bờm đen tuyệt đẹp, thân thể mạnh mẽ, phi thường xinh đẹp.
------------
【 Tên 】: Chiến mã loại tốt (Hoàng Kim cấp)
【 Tải trọng 】: 60 kg.
【 Tốc độ 】: 40 km / ngày
【 Tiêu hao 】: 3 lương thảo / ngày
【 Bình phẩm 】: Đây là một chú ngựa chiến chất lượng cao tới từ vùng đồng cỏ phía Bắc. Nó đủ sức đưa bạn xông pha chiến trường.
------------------
Âu Dương Sóc than thở nói:
“Quả đúng là một con ngựa tốt. Từ nay về sau, người sẽ gọi là Hắc Toàn Phong.”
Con ngựa kia giống như kiểu có nhân tính vậy. Vừa nghe Âu Dương Sóc nói như vậy, nó liền gật đầu một cái, giống như kiểu nghe hiểu Âu Dương Sóc nói vậy. Điều này càng làm cho Âu Dương Sóc thêm yêu thích nó hơn nữa. Hắn đem Hắc Toàn Phong dắt vào trong sân.
Vừa khéo ngày hôm qua, hắn có đánh ra một bản vẽ kiến trúc chuồng ngựa. Thế cho nên, hắn dự tính xây cho con ngựa Hắc Toàn Phong này một cái chuồng nho nhỏ ở bên cạnh sân của mình.
Chưa tới 10 phút sau, Nhị Oa Tử đã dẫn một đám người Sử Vạn Tuế trở về. Giỏi thật, vậy mà kéo tới đây những 30 người. Vừa vào sân, Sử Vạn Tuế đã oang oang nói,
“Ha ha ha, chủ công, nghe nói chủ công chuẩn bị đem những món vũ khí trang bị thu được lần này ban thưởng cho các thuộc hạ ở bên dưới?”
“Đúng vậy! Lần này tiêu diệt doanh trại giặc cỏ, đội dân binh là có công lao lớn nhất, tất nhiên phải được khen thưởng rồi.”
Nói xong, hắn chỉ vào đống trang bị chồng chất trong sân, rồi nói tiếp,
“Bảo mọi người đem đống trang bị này khiêng tới quân doanh. Ngoài ra, bên ngoài quảng trường có 21 con chiến mã nữa, các ngươi dắt qua đó nốt luôn. Sau khi chúng ta tới quân doanh, ta sẽ bắt đầu tiến hành tổ chức một buổi lễ ban thưởng cho mọi người.”
“Ha ha ha, cái ý kiến này hay à nha.”
Sử Vạn Tuế kêu hay một tiếng. Sau đó chỉ huy dân binh vận chuyển vũ khí trang bị tới quân doanh. Ngoài ra, còn phân ra 10 người, ra ngoài quảng trường dắt theo 21 con chiến mã nữa.
Đoàn người trở về quân doanh. Đợi tới khi tất cả mọi người tập trung lại hết ở sân tập, Âu Dương Sóc bắt đầu luận công trao thưởng,
“Lâm Dật, bước ra khỏi hàng!”
“Rõ!”
Là người đầu tiên được xướng tên. Cho nên, vị tiểu tướng trẻ tuổi biểu lộ ra sự kích động.
“Trong chiến dịch tiêu diệt doanh trại giặc cỏ lần đầu tiên này, Lâm Dật, đội trưởng phân đội 3, liên tiếp giết chết thủ lĩnh và hai vị phó thủ lĩnh, công lao rất lớn, ban thưởng nhiều nhất.”
Âu Dương Sóc dừng lại một chút, nói,
“Đặc biệt khen thưởng , ban thưởng cho một con chiến mã loại tốt, một cây cung ghép sơ cấp, một bộ Huyền giáp bình thường.”
“Cảm ơn đại nhân đã ban thưởng!”
Khi Âu Dương Sóc đem chiến mã, bộ Huyền Giáp và cây cung giao lại cho Lâm Dật làm phần thưởng, đám dân binh ở bên dưới liền hiện ra vẻ mặt hâm mộ.
Lâm Dật đã có sẵn một cây thiết thương và Hoàn thủ đao trên người, hiện tại nhận được thêm một con chiến mã, cung và Huyền Giáp. Đối với một võ tướng mà nói, trang bị của hắn về căn bản đã được gom đầy đủ.
“Tam Cẩu Tử bước ra khỏi hàng!”
“Rõ!”
“Trong chiến dịch tiêu diệt doanh trại giặc cỏ lần đầu tiên này, Tam cẩu tử, đội trưởng phân đội 2, có công dụ địch, giúp ích rất nhiều cho việc tác chiến, công lao lớn xếp hàng thứ 2. Đặc biệt khen thưởng, ban thưởng cho một cây cung gỗ bình thường, một bộ Tử Giáp bình thường, một cây trường mâu tinh xảo .”
“Cám ơn đại nhân đã ban thưởng!”
“Trương Đại Ngưu, bước ra khỏi hàng!”
“Rõ!”
“Trong chiến dịch tiêu diệt doanh trại giặc cỏ lần đầu tiên này, Trương Đại Ngưu, đội trưởng phân đội 1, tác chiến dũng mãnh, có công lao rất lớn. Đặc biệt khen thưởng, ban thưởng cho một con chiến mã bình thường, một cây mộc cung bình thường, một bộ Tỏa Tử Giáp bình thường, một thanh chiến phủ loại tốt.”
So sánh ra mà nói, phần thưởng ban tặng cho Trương Đại Ngưu có chút nặng nề, dày cộm hơn so với Tam Cẩu Tử. Cũng đành chịu thôi, Tam Cẩu Tử thuộc về chiến sĩ loại hình nhanh nhẹn, trường mâu đối với hắn mà nói thích hợp hơn so với chiến phủ. Mà Trương Đại Ngưu lại thuộc về chiến sĩ loại hình lực lượng, đương nhiên hắn sử dụng chiến phủ là quá phù hợp rồi.
“Triệu Tứ Hổ, Lý Minh Lượng bước ra ngoài!”
“Rõ, rõ!”
“Trong chiến dịch tiêu diệt doanh trại giặc cỏ lần đầu tiên này, hai người Triệu Tứ Hổ, Lý Minh Lượng tác chiến dũng mãnh, có công giết địch. Sau khi cân nhắc, ta chính thức thăng hai người lên làm đội trưởng phân đội 4 và đội trường phân đội 5. Ban thưởng cho một bộ trang bị bình thường.”
“Cảm ơn đại nhân đã ban thường! x2)
Triệu Tứ Hổ và Lý Minh Lượng đồng thanh nói.
Hai người này đều là thành viên của nhóm thứ hai gia nhập đội dân binh. Trải qua chiến dịch lần này, mặc dù vào sau nhưng hậu sinh khả úy. Thế cho nên, hắn quyết định thăng hai người bọn họ lên làm đội trưởng phân đội 4 và đội trưởng phân đội 5 vẫn đang còn thiếu chỗ trống kia.
Hai người này, Sử Vạn Tuế đã sớm vừa ý. Lúc trước cũng có nhắc tới, đề cử hai người này lên đảm nhiệm chức vụ đội trưởng.
Do xuất phát từ cảm xúc chiếu cố cho các thành viên cũ, nên lúc đó Âu Dương Sóc cũng chưa có bổ nhiệm hai người này mà tạm thời gác lại, nhân tiện muốn xem xem họ có biểu hiện như thế nào trong chiến dịch diệt trừ thổ phỉ sắp tới.
Quả nhiên, hai người này không khiến hắn thất vọng. Lần này, trong quá trình tiêu diệt doanh trại giặc cỏ, biểu hiện của họ vô cùng xông xáo. Vì vậy, Âu Dương Sóc thuận thế đem hai người bổ nhiệm làm chức vụ đội trưởng luôn.
Sau khi ban thưởng xong cho những người có công chính. Hắn liền dừng lại, cũng không có tiếp tục ban thưởng nữa.
Phần ban thưởng tiếp theo là dành cho các binh sĩ bình thường, hắn nhường nhiệm vụ này lại cho Sử Vạn Tuế. Vừa để hắn duy trì, vừa để hắn cũng cố uy tín trong quân doanh. Về phần ban thưởng cho Sử Vạn Tuế, đối với vị tướng quân này mà nói, đống trang bị vũ khí này, hắn nhìn không thuận mắt.
Âu Dương Sóc hắng giọng một cái, sau đó lớn tiếng nói:
“Tiếp theo, Sử đại tướng quân sẽ thay mặt ta ban thưởng cho những người có công. Đề nghị mọi người nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh!”
Đám lính liền vỗ tay nhiệt liệt, háo hức chờ đợi.
Sử Vạn Tuế ngạo nghễ, cười hắc hắc bước lên bục cao. Sau đó bắt đầu lựa chọn dân binh có biểu hiện tốt nhất bắt đầu tiến hành trao thưởng.
Lợi dụng khoảng thời gian trống này, Âu Dương Sóc lấy từ trong túi trữ vật ra tấm Binh phù sơ cấp. Sau đó xem xét qua thuộc tính của nó một chút.
-------------
【 Binh phù kỵ binh cung nỏ】( sơ cấp ): có thể đem 100 dân binh max cấp trực tiếp chuyển chức thành kỵ binh cung nỏ cấp 1.
--------------
Quá trâu bò!
Giá trị của cái binh phù này, Âu Dương Sóc là người rõ ràng hơn ai hết.
Đầu tiên, hắn có thể trực tiếp chuyển chức dân binh thành quân tốt cấp 1 mà không cần thông qua việc nâng cấp binh doanh lên thành binh doanh trung cấp, tiết kiệm được một khoản chi phí kha khá khi chuyển chức. Nên nhớ rằng, dân binh chuyển chức thành quân tốt cấp 1, chi phí của nó phải gấp 10 lần so với chi phí chuyển chức thành dân bình, cũng tức là 1 vàng.
Thứ hai, dân binh chuyển chức làm quân tốt cấp 1, chỉ có 3 lựa chọn duy nhất đó là bộ binh, kỵ binh và thủy binh. Nói cách khác, quân tốt cấp một chỉ có 3 lựa chọn lớn. Còn nếu như muốn có lựa chọn loại nhỏ, thì phải xem xem bọn họ đang mặc trang bị loại gì, võ tướng truyền thụ cho họ kỹ năng loại gì nữa.
Ví dụ như ở bên trong bộ binh. Giả như như thống soái của bọn họ là một gã võ tướng tinh thông đao pháp. Như vậy tên quân tốt chỉ có thể phù hợp dùng đao và thuẫn. Sau khi từ từ huấn luyện, hắn sẽ biến thành một Đao Thuẫn binh.
Mà sử dụng binh phù liền có thể trực tiếp chuyển chức thành binh chủng loại nhỏ như thế này. Ví dụ như cái binh phù mà Âu Dương Sóc đang cầm trong tay, hắn liền có thể trực tiếp chuyển chức dân binh thành kỵ binh cung nỏ trong nhóm kỵ binh loại lớn.
Sau khi Sử Vạn Tuế ban thưởng xong xuôi, Âu Dương Sóc lại một lần nữa bước lên bục. Hắn nhìn qua một vòng đám dân binh bên dưới, nói:
“Trong chiến dịch tiêu diệt doanh trại giặc cỏ lần này, mọi người đã không khiến ta phải thất vọng, cũng không khiến người dân trong thôn Sơn Hải phải thất vọng. Việc ban thưởng tới đây là chấm dứt. Xem như khép lại một trang sử sách vẻ vang, hào hùng. Từ bây giờ, ta hy vọng, mọi người không có đắm chìm trong quá khứ vinh quang này nữa. Chúng ta là chiến sĩ, thiên chức của chúng ta chính là chiến đấu! Ngày hôm nay, chúng ta đã tiêu diệt được một doanh trại giặc cỏ. Thế nhưng ngày mai thì sao?? Ngày mai vẫn còn rất nhiều địch nhân cường đại đang chờ đón chúng ta.”
“Là một gã chiến sĩ, điều ta muốn duy nhất đó là, ở trong thời điểm hòa bình như thế này, trong lúc huấn luyện, mọi người phải khắc khổ, chăm chỉ, siêng năng hơn nữa! Có được như vậy, mỗi khi chúng ta xuất trận, chúng ta sẽ không có sợ hãi nữa mà là anh dũng giết địch! Hiện tại, ta có một kỳ ngộ mới muốn dành cho mọi người.”
Âu Dương Sóc giơ cao tấm binh phù trong tay lên,
“Đây là một tấm binh phù kỵ binh cung nỏ, cũng là chiến lợi phẩm trân quý nhất trong chiến dịch lần này. Tiếp theo, ta muốn đem mọi người toàn bộ chuyển chức thành kỵ binh cung nỏ. Hi vọng mọi người có thể tận dụng tốt giai đoạn khó khăn lanaf này, khắc khổ huấn luyện. Không lâu sau, chúng ta sẽ có một trận khiêu chiến lớn hơn nữa đang chờ đợi chúng ta. Mọi người có tự tin là sẽ chiến thắng hay không?”
“Có!”
"Có!”
"Có!”
....
Đám lính nghe Âu Dương Sóc nói như vậy, nhiệt huyết sôi trào lên, nói “có” vang vọng cả một góc quân doanh.
“Tốt lắm! Hiện tại, mọi người xếp thành một hàng, đứng ở phía trước mật thất chuyển chức, bắt đầu chuyển chức.”
Âu Dương Sóc bước xuống bục cao, đi tới trước cánh cửa mật thất chuyển chức. Sau đó đem binh phù cầm trong tay gắn lên trên cửa. Một trận âm thanh hệ thống vang lên nhắc nhở.
“Hệ thống nhắc nhở: Qua kiểm tra, đo lường phát hiện có binh phù Kỵ binh cung nỏ (sơ cấp), có muốn sử dụng hay không?”
“Sử dụng!”
Một đạo ánh sáng trắng hiện ra, binh phù dung nhập vào trong cánh cửa, biến mất không thấy đâu nữa.
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Khởi Viết Vô Y thành công sử dụng binh phù Kỵ binh cung nỏ (sơ cấp), mật thất chuyển chức tự động tăng lên làm chuyển chức dành cho kỵ binh cung nỏ cấp 1. Sau khi chuyển chức đủ 100 người sẽ dừng lại!”
“Hệ thống nhắc nhở: Có muốn lập tức bắt đầu chuyển chức hay không?”
“Bắt đầu!”
“Hệ thống nhắc nhở: Vui lòng lựa chọn số người chuyển chức?”
“47 người!”
Hai tên dân binh trọng thương kia, Âu Dương Sóc đã cho họ giải ngũ. Vì vậy hiện tại hắn chỉ có thể chuyển chức được 47 người. Hắn dự tính sẽ bù đắp lại sau khi thôn xóm lên tới cấp 3.
“Hệ thống nhắc nhở: Nhân số chuyển chức đã lựa chọn xong. Mật thất chuyển chức bắt đầu vận hành. Số người chuyển chức kỵ binh cung nỏ cấp 1 còn thừa lại là 53 người.”
Ngoài trừ Lâm Dật ra, đám dân binh còn lại bắt đầu từng người một tiến vào trong mật thất chuyển chức, bao gồm cả 5 tên đội trưởng. Tên binh lính đầu tiên bước ra khỏi mật thất chuyển chức là đội trưởng phân đội 1. Âu Dương Sóc nhân cơ hội này kiểm tra thuộc tính của hắn một chút.
------------
【 Tên】: Thiết Ngưu
【 Thân phận】: Đội trưởng phân đội 1 kỵ binh cung nỏ.
【 Nghề nghiệp 】: Kỵ binh cung nỏ
【 Cấp bậc 】: Cấp 1.
【 Lực chiến 】: 20 điểm ( Đây là chỉ số tổng hợp giữa công kích và phòng ngự, cứ mỗi cấp tăng lên, kỵ binh cung nỏ tăng thêm 5 điểm)
【 Tiêu hao 】: 5 lương thảo / ngày ( giải thích: bao gồm cả tiêu hao do ngựa ăn nữa)
【 Kỹ năng 】: Bắn cung căn bản và cưỡi ngựa căn bản.
【 Trang bị 】: Chiến mã bình thường, Cung ghép sơ cấp, Thần Tí Nỏ bình thường, Thiết kiếm bình thường, Cây lao bình thường, Ao giáp bình thường, Tấm chắn gỗ bình thường.
【 Bình phẩm】: Một đơn vị kỵ binh sử dụng thú cưỡi làm phương tiện di chuyển, được trang bị nỏ làm vũ khí. Được trang bị đầy đủ, sở trường đánh lừa, chạy trốn, đánh du kích bất ngờ, sử dụng cung tên để bắn tỉa.
-------------------
Thông thường, một gã dân binh max level, giá trị lực chiến là 11 điểm. Sau khi chuyển chức làm quân tốt cấp 1, lực chiến tăng lên là 15 điểm. Còn như kỵ binh cung nỏ loại hình binh chủng nhóm nhỏ này, trực tiếp cộng thêm vào 5 điểm lực chiến.
Điểm giá trị lực chiến tăng thêm này, một phần lớn là do trang bị hắc thiết cấp được trang bị đầy đủ. Nếu như so sánh thực lực giữa kỵ binh cung nỏ và một người chơi bình thường, kỵ binh cung nỏ hoàn toàn có thể đè bẹp người chơi có đẳng cấp cao nhất là Huyết Sắc Lãng Mạn - đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Huyết Sát.
Hầu hết trang bị, vũ khí thu được lúc trước, phần lớn đều kém trang bị căn bản do hệ thống phân phối cho kỵ binh cung nỏ này. Bởi vậy, có thể thấy được tấm binh phù này trân quý tới mức độ nào.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận