‘Chúng tôi biết. Nhưng chúng tôi không có cơ hội nào’.
Một già làng lo lắng nói.
‘Kể từ khi được sinh ra, tộc gấu mèo vốn không phải là dòng dõi thú chuyện biệt cho chiến đấu. Ngài có biết tại sao chúng tôi phải sông dưới lòng đất không? Đó là để tránh mọi mâu thuẫn, xung đột. Chúng tôi chỉ là tộc chỉ biết sáng tạo, thủ công’.
‘Nhưng….’.
‘Được rồi. Tôi không muốn nói về vấn đề đó nữa’.
Dù cho Ark có cố gắng nói chuyện, thuyết phục họ bao nhiêu lần, những người đứng đầu vẫn chẳng chịu nghe.
Sau cùng, cậu chỉ còn biết đi vào làng của họ. May thay, nhờ làm rõ được sự hiểu lầm mà họ đã không còn thù địch với cậu nữa. Tuy nhiên, mức độ thân mật vẫn còn thấp.
Với vài từ ngữ thì không đủ để động viên, thuyết phục họ chiến đấu. Cũng có khả năng khi cố gắng làm như thế, điểm thân mật sẽ càng giảm.
‘Hãy tạm thời rút lui và tìm cách thích hợp hơn’.
‘Ark-Hyung…’.
Bé Popo chạy lại gần cậu khi Ark bước ra khỏi sảnh.
Nó đã không quên ra hiệu báo rằng nó sẽ trốn ở đây, chờ Ark đến.
‘Anh thấy không? Đúng như em nói chứ? Tất cả bọn người lớn đều là lũ hèn. Họ cứ viện cớ nhưng sau cùng, chính họ còn không có đủ can đảm để chiến đấu với quái vật, không giống như một người ngoại quốc. Anh sẽ đánh lũ quái chứ anh Ark?’.
Âm giọng như con nít hòa quyện cùng như giọt nước mắt của Popo vang lên khi bé cất lời.
Ark ngạc nhiên nhìn Popo khi bé lau nước mắt bằng tà áo rồi nói.
‘Chết cả rồi. Mọi người đều chết cả rồi. Bố, mẹ…..mọi thứ…Em…không nhớ được thứ gì hết….em chỉ biết thế. Ngôi làng em là nơi đầu tiên bị tấn công. Chắc chắn bố mẹ em đã chết hoặc họ đã biến thành Kangguel. Nhưng em sẽ không bao giờ chết như thế đâu. Em sẽ tìm ra thứ đã gây ô uế cho làng em, và giành lại làng mình. Anh ơi, anh sẽ giúp em chứ?’.
Một cơn đau đột nhiên nhói lên trong lồng ngực của Ark.
Cậu đã quên.
Popo vừa mất cha mẹ tầm 10 ngày trước.
Tại sao đến giờ cậu mới nhận ra? Rằng Npc cũng là những người đang sống.
Chí ít thì, đó là những gì Ark nghĩ. Ai lại không đau buồn khi mất đi người thân, mà đặc biệt lại là bố mẹ mình chứ?
Ark cũng đã từng như thế. Khi cậu mất đi người cha luôn phàn nàn mình sống sao cho đúng và mẹ cậu thì bị hôn mê, nằm liệt trong bệnh viện. Ark còn chẳng thể khóc. Cậu phải kìm nén những tiếc thương xuống nhưng khi những buổi đêm dài vô tận tràn về, nước mắt cứ chảy ra. Cậu tiếc nuối nhưng trên hết, cậu đau khổ đến mức quên hẳn cả sự tiếc nuối ấy đi.
Ark quỳ xuống bên bé Popo, dùng hai tay nựng má và xoa đầu, vuốt ve bé.
‘Ừ. Anh sẽ giúp. Nhưng dù anh có cố như thế nào, sức mạnh của riêng anh là không đủ. Em biết điều đó mà, đúng không?’.
Popo nuốt nước mắt gật đầu.
‘Vậy nên anh sẽ phải thuyết phục tộc gấu mèo. Những người lớn sẽ hiểu nếu anh nói chuyện thật nhẹ nhàng với họ. Nếu không ăn thua, anh sẽ cùng em tìm ra cách khác. Hãy cứ tin anh nhé, Popo’.
‘Dạ, em cảm ơn hyung’.
Ark mỉm cười và ôm nhẹ người bé Popo lại.
Cảm giác như cậu đang có một người em trai.
‘Giờ thì, điều chúng ta vừa nói’.
Khi Ark làm Popo bình tĩnh, họ cùng nhau thống nhất kế hoạch trong một thung lũng vắng người.
Ark nói rất dễ dàng nhưng cậu lại nghĩ rằng kế hoạch này thì vô dụng.
Tộc gấu mèo là chủng tộc thú khác hoàn toàn với những chủng cậu gặp trước đây. Cả Meow và Mermaid đều là những tộc có khả năng chiến đấu.
Nếu là họ, thậm chí dù Ark có hết mực ngăn cản, họ cũng sẽ tự vũ trang lên để chiến đấu mà thôi.
Tuy nhiên, gấu mèo là chủng tộc thiên về thủ công nên họ rất sợ đánh nhau.
‘Cách thuyết phục họ chính là nâng cao điểm thân mật’.
Vấn đề bây giờ là làm cách nào để nâng cao điểm.
Trong quá khứ, tộc người cá biệt lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài nên khi ấy, cậu có thể tăng điểm thân thiện với họ bằng cách bán đồ, sửa chữa, nấu ăn. Tuy nhiên, mặc dù tộc gấu mèo cũng sống biệt lập, song họ lại trao đổi hàng hóa với con người. Họ có kiến thức và sẽ chẳng thèm nhìn cái đống rác phẩm của cậu.
Cậu đã thử sử dụng survival cooking với tộc người cá.
Thức ăn ngon rất có công hiệu nhưng không giống như tộc người cá, gấu mèo là chủng thú quen với lửa và thủ công, họ sẽ chẳng hoảng lên chỉ vì một ngọn lửa.
Khi ăn một món gì đó một hoặc hai lần, dẫu có ngon họ cũng nhanh chóng chán.
Một trong những phương thức để nâng cao điểm thân mật nữa chính là hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng làm thế nào mà nhận được những cái quest ấy trong tình trạng nước sôi lửa bỏng thế này?
‘Còn cách nào khác để nâng điểm thân mật nữa không?’.
Đột nhiên, một ý tưởng thông minh lóe lên trong đầu cậu.
‘Chỉ có? Thế còn thức ăn thì sao? Thức ăn…có lẽ…Không, đó là cách duy nhất. Mình không còn cách nào ngoài việc phải thử. Hoặc thì ăn cả, hoặc thì ngã về không’.
Ark nhanh chóng lôi cái nồi ra và đặt nguyên liệu vào đó nấu.
Cậu phối trộn nhiều hương liệu để tạo ra một món ăn mới. Thường thì, một công thức mới có thể được ghi nhận sau rất nhiều lần thử thất bại. Ark dặt những món ăn cậu chế ra thành công trong một túi riêng rồi tiếp tục nấu.
Cậu đã dành một ngày như thế chỉ để nấu ăn.
Mặc dù rất buồn ngủ, những đôi bàn tay của cậu vẫn tự động kết hợp, phối trộn các thành phần nguyên liệu mới. Đột nhiên, một âm thanh lớn vang lên, làm cậu điếc cả tai.
Kwadang, delgureok, bugulbugul!
Ark trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê nhanh chóng ngước đầu lên. Trong nồi, một dịch lỏng màu đen đang nổi bong bóng liên tục như điên dại.
‘Hả? Hả? Thế là sao? Mình đã bỏ cái gì vào nồi thế nhỉ?’.
Ssak ssak ssak!
Song, Snake thè lưỡi, liếm phần dịch rớt xuống đất.
‘Eeek, đừng nói với mình là mình vừa bỏ vào…?’.
Ark nhanh chóng quay đầu kiểm tra.
Cạnh bên cậu là một mớ những thứ vật dụng Ark săn được cùng những nguyên liệu nấu nướng. Thường thì, cậu nghĩ mình chỉ lấy ra những nguyên liệu dùng để nấu ăn. Thế nhưng, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, cậu đã lấy nhầm giữa nguyên liệu và vật dụng. Trong lúc ngái ngủ, Ark đã bỏ vào nồi một ít những thứ ấy.
‘Mình đã bỏ cái quái gì vào đó vậy nhỉ?’.
Ark vội vã mở túi và kiểm tra danh sách vật dụng cậu săn.
Tất cả năm món vũ khí đều ở đó, giáp trụ cũng tương tự. Những thứ khác cũng hầu như đủ số lượng.
‘Thế thì mình đã bỏ cái gì vào vậy ta? Ể,hình như…đừng nói là ..’.
Ark nhận ra vật gì đang thiếu trong danh sách japtem của mình. ‘Essence of shining slime’ mà cậu nhặt được khi hạ những con quái nhầy trong mê cung dưới lòng đất.
Mặc dù không biết chính xác nó có thể làm gì nhưng nhìn mô tả, cậu chắc chắn có thể kiếm được một khoảng tiền lớn từ nó.
Bởi vì cậu không thể gửi cho Sid nên Ark đành bỏ vào túi của mình…Và giờ đây, Ark lại lỡ bỏ vào nồi trong lúc mình ngủ mê. Nó không phải là một nguyên liệu để nấu ăn mà là một vật phẩm sẽ kiếm ra tiền. Kết quả là món ăn được tạo ra không ổn định và dường như, cái nồi đang sùng sục thế kia giống như một cái dạ dày đang gặp vấn đề.
‘Mình không thể tin là mình lại gây ra lỗi khi đang ngủ’.
‘Không, vẫm còn quá sớm để khẳng định vì nó vẫn chưa hoàn toàn bị nấu chảy’.
Ark vớ lấy cái nồi. Khi cậu chuẩn bị đảo qua thì đột nhiên khói bốc lên từ nồi tạo thành hình chiếc nhẫn.
Cậu giật mình và nhìn xuống cái nồi một cách ngây ngô. Thứ dịch màu đen kinh tởm đã biết mất hệt như những gì cậu thấy chỉ là một lời nói xạo. Và những khối sệt sệt màu đen xuất hiện trong nồi.
‘Hả? Cái gì đây?’.
Cậu vớ lấy miếng thạch với khuôn mặt đực cả ra.
Vào lúc đó, một cửa sổ tin nhắn xuất hiện.
Ark ngạc nhiên nhìn vào bảng thông tin. Trong một lúc cậu chẳng hiểu được điều gì đang xảy ra.
‘Một món ăn có công dụng ẩn?’.
Đây là hệ quả của sai lầm cậu gây ra trong lúc ngủ.
Vấn đề là, Ark chưa thật sự xác định được kết quả này là tốt hay xấu. Cho đến khi mọi thứ đã xong, cậu sẽ chẳng có thông tin gì thêm về cái đơn thuốc này.
Tuy nhiên, ưu điểm lớn nhất của Ark chính là tính cách luôn lạc quan. Sau một hồi phân vân, Ark xác định đây là điều tốt đẹp.
‘Bây giờ mình không thể vứt cái thứ này đi được. Từ quan điểm bất thành văn của các luật game, thứ này nên cấp cho người chơi một lợi ích rất lớn. Có vẻ như nguyên liệu thu thập được hơi khó tìm nên chắc chắn kết quả sẽ vượt quá mong đợi của mình. Uhehehe, đúng thế. Chắc chắn nó là một phần thưởng khổng lồ’.
Ark bỏ viên thạch vào túi rồi mỉm cười.
Đây chính là sai lầm khi cậu ngủ. Nhưng kết quả thế này thì thật đáng mong chờ, dù trong trường hợp nào đi chăng nữa.
Cậu đã biết được một thông tin mà người khác chưa biết. Và điều đó sẽ sớm mang lại cho cậu một nguồn lợi nhuận lớn.
‘Mình muốn thấy kết quả của công thức này bây giờ nhưng vì nguyên liệu không phải là thứ có được chỉ với việc hỏi xin và nhìn. Nó sẽ tốn thời gian. Được, tốt rồi. Mình nên làm nhiều món ăn hơn’.
Ark hào hứng, ngay lập tức trổ tài đầu bếp để tạo ra những món ăn mới. Và cuối cùng, 24 giờ đã trôi qua và Ark có thể triệu hồi quỷ thể của mình thêm lần nữa.
Biểu hiện thật nghiêm trang, Ark triệu hồi Skull đến.
‘Skull, sẵn sàng chưa?’.
Clack….Clack clack clack!
Skull lăn tới rồi lại lăn lui để thể hiện rõ lòng quyết tâm.
Song, Ark bắt đầu cho nó ăn những món cậu đã làm.
Skull ngay lập tức suýt bị ngất xỉu. Nó cố gắng chịu đựng cảm giác khủng khiếp như người bị say sóng nặng đứng giữa boong tàu. Tuy nhiên, những thức ăn này cũng có hiệu ứng tích cực, tăng năng lực của nó. Tuy thế, đây không phải là điều Ark mong mỏi.
‘Tốt thật, nhưng không có hiệu ứng nào mình muốn cả’.
Ark lắc đầu và tiếp tục nấu món khác.
Dần dà, những thức ăn được nấu nhờ thử nhiều cách phối trộn cũng dần cạn.
‘Đây rồi’.
Một lần nữa. Hiệu ứng tích cực của món ăn vừa rồi đã nâng cao chỉ số của Skull. Nhờ thế, điểm chỉ số của nó đã tăng 7 và đạt ngưỡng level 47. Tuy nhiên, đó không phải là lí do Ark vui mừng. Cậu vui mừng vì phản ứng phụ của Skull khi ăn miếng bánh quy.
‘Đây rồi. Đây chính là chìa khóa để giải quyết nhiệm vụ’.
Ark vui mừng, làm thêm nhiều miếng bánh quy nữa. Cậu đặt tất cả vào một cái túi và hướng về phía sảnh trung tâm.
‘Ngài đang tính làm gì? Hình như lúc này ngài có điều muốn nói’.
Ngay khi Ark vừa vào, những người đứng đầu đón chào cậu nhưng với khuôn mặt bí xị. Tuy nhiên, Ark vẫn mỉm cười thân thiện khi cậu tới gần.
‘Không, hôm nay tôi có một đề xuất khác. Đôi khi tôi cũng nghĩ về điều này, tôi đã trải nghiệm một điều hoàn toàn mới mẻ. Tôi mới đến mà mọi người lại mời tôi một ly nước, thể hiện lòng hiếu khách. Vậy nên hôm nay, tôi đã đích thân chuẩn bị những miếng bánh quy tự làm để xin lỗi vì những lỗi lầm tôi gây ra.
‘Bánh qui? Không cần đâu. Xin hãy đi đi’.
Một già làng lạnh lùng nói. Tuy nhiên, Ark vờ như không nghe và lấy ra cái túi da.
‘Eh? Thôi nào! Tại sao lại ngượng ngùng quá vậy? Nên có một chút gì đó giữa những người đồng đội với nhau chứ? Đến đây lấy một miếng đi. Tôi đã làm ra những chiếc bánh rất tuyệt đấy’.
Ark mở túi và mùi hương ngọt ngào bay ra, lan rộng khắp cả sảnh.
Đó là một mùi hương cuốn hút, sử dụng nhiều nguyên liệu khác nhau để tạo ra.
‘Nếu như ngài nghĩ điều đó là cần thiết thì…ờm..nhanh đi, lấy mấy miếng bánh ấy ra’.
Lão gấu mèo cố gắng làm bộ ngoảnh mặt đi. Song, cậu chắc chắn rằng ông ta đã bị dính bẫy. Bằng chứng là cái mũi cứ đang hít khịt khịt cùng cái đuôi lắc lên xuống mà chẳng có dấu hiệu dừng lại.
‘Huhuhu, sau cùng, gấu mèo chỉ vẫn là gấu mèo’.
Chúng không thể giấu đi bản năng động vật tự nhiên của mình.
‘Đến đây nào, đến đây nào. Cứ tạm dừng việc mình đang làm lại đi và lại đây ăn’.
‘Heh! Có lẽ đúng…Chẳng còn người nào làm nữa thôi nên…’.
Lão gấu mèo không thể cầm cự hơn được nữa và lấy một miếng bánh quy.
Đôi mắt Ark sáng lên.
‘Nó lấy rồi. Nó lấy rồi. Con gấu mèo bị bẫy rồi’.
Đó chính là kế hoạch của Ark.
Khi ăn một cái, ông ta sẽ tiếp tục nhồi hết sức có thể những miếng bánh khác vào miệng mình. Những gấu mèo đứng đầu khác cũng làm điều tương tự. Mặc dù dạo đầu, họ không có hứng thú gì với miếng bánh quy, họ cũng muốn được ăn ngay sau khi thấy đồng bọn của mình cố ăn lấy ăn để.
Một lão gấu thốt lên khi mặt mình bị vùi vào bột bánh quy.
‘Đúng thật. Kỹ năng nấu nướng thật tuyệt vời. Trong cả đời mình, đây là lần đầu tiên tôi được ăn cái bánh quy ngon thế này. Nữa, có nữa không?’.
‘Tất nhiên luôn có đủ’.
‘Đưa đây, đưa đây’.
Ark trao cho họ một cái túi da chứa đầy bánh, miệng cậu nở nụ cười quỷ quyệt. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, túi da chứa toàn bánh qui của cậu đã trống rỗng và những lão gấu ấy thì lại đang rất thỏa mãn.
‘Được rồi. Tuyệt vời. Ngài có định làm nó nữa không?’.
‘Đó là lúc này…’.
Ark lộ ra mục đích thật của mình.
‘Tất nhiên. Nhưng mà tôi muốn nói về chủ đề lúc trước’.
‘Lúc nãy chúng ta đang nói về cái gì?’.
‘Vâng, tôi cảm thấy lý tưởng của những già làng hơi hơi sai. Tất nhiên là tôi hiểu quan điểm của các người. Sau một đời chú tâm vào các việc thủ công, tất nhiên các người sẽ dần sợ phải chiến đấu’.
‘Ta sợ? Ngài đang nói người khác rồi’.
Những lão gấu mèo cầm chiếc bàn nhỏ xíu lên đầu, vừa chạy vừa hét.
‘Cái bọn đó chẳng có gì đáng sợ, chỉ là một con quái vật bé tí. Tài năng của chúng ta không chỉ dừng lại ở việc sáng tạo, phát minh ra những thứ đồ vật đâu. Thay vào đó, trong chiến đấu, tộc gấu mèo có thể trang bị cho mình những chiến giáp và vũ khí hoàn hảo nhất. Khi hành động, bọn ta cũng có thể đương đầu với bất kì con quái vật nào’.
‘Đúng đấy!’.
Mấy lão gấu bắt đầu đập đập chiếc đuôi của mình xuống mặt đất khi đồng thanh hét to. Song, khuôn mặt của Ark nặn ra biểu cảm khó hiểu rồi lầm bầm.
‘Thế thì sao chúng ta phải trốn chui trốn lủi ở cái nơi thế này?’.
‘Uả? Đúng thế. Làm cái quái gì mà mình lại nghĩ bọn chúng đáng sợ?’.
‘Cây Thần Yggdrasil cũng chúng ta trở nên độc ác vì bị nguyền. Đây chẳng phải là lúc ta đứng lên rồi đó sao?’.
‘Đúng thế. Thời gian đã chín muồi. Ra lệnh cho tất cả mọi người mang vũ trang vào, ta phải giải phóng Yggdrasil khỏi lời nguyền. Đây không phải là lúc để trốn chạy’.
Thái độ của những lão gấu mèo thay đổi 180 độ.
Tộc họ không chiến đấu là bởi vì không đủ lòng can đảm. Vì họ biết rằng quái vật sớm muộn gì cũng tới được làng, họ không đủ dũng khí để đứng lên chiến đấu. Đó là khi Ark nghĩ về một nguyên liệu mình đang có.
Lá Nurunma cậu tìm thấy ở hang ổ của bọn cướp.
Lá của cây Nurunma là một loại thuốc phiện tuy nhiên, các đây rất lâu về trước, nó đã được sử dụng để tăng sĩ khí và sức mạnh tinh thần cho các chiến binh. Và bởi vì thế, nếu nấu thức ăn có thành phần là lá Nurunma, hiệu ứng ấy sẽ vẫn còn. Ark đã kết hợp nhiều nguyên liệu cùng với lá Nurunma để tạo ra nhiều loại món ăn mới. Song, cậu nhờ Skull xác nhận rằng đó có phải là món ăn cần thiết hay không.
Nhờ thế mà tinh thần chiến đấu của những già làng tăng cao. Khi mọi thứ trôi qua, chắc chắn họ sẽ đổ lỗi cho cái thuốc phiện đó.
‘Nào, hãy cùng nhau tụ tập mọi người lại, đã đến lúc hành động’.
‘Thế thì tôi sẽ đi kêu gọi tất cả đến đây’.
Ark rời sảnh tìm kiếm những người dân khác. Tất nhiên, cậu không quên đưa cho bọn họ một túi bánh quy làm quà.
Những chú gấu mèo hớn hở lấy bánh mà không chút hoài nghi. Và chẳng mấy chốc, toàn bộ cư dân bây giờ đều đã mắc nghiện.
Thế nên, tình hình giờ đây đã dễ dàng giải quyết hơn rất nhiều.
‘…….Vì thế, chúng ta nên chiếm lại Subarutalp bằng chính đôi tay mình. Hãy tiến lên nào. Xông lên hỡi đồng bào’.
‘Ồ Ồ Ồ Ồ!’.
Những bài diễn văn của những người đứng đầu thổi hùng khí vào đội quân. 300 cá thể gấu mèo đang tụ tập tại đây đồng thanh hô lớn, cuốn theo nhịp điệu. Sự chuẩn bị cho trận chiến sắp tới diễn ra trong thoáng chốc.
Bé Popo nhìn Ark với biểu hiện lạ lẫm.
‘Ah, Ark – hyung. Làm thế nào mà?’.
Ark chỉ mỉm cười, xoa đầu của Popo.
Ark tiếp tục nở nụ cười xảo quyệt với tiến trình một lúc một bền vững này. Tuy nhiên, sự gian xảo đây chỉ là một phần của tảng băng nổi. Khi họ chuẩn bị xong hết mọi thứ cho chiến tranh, những gấu mèo đứng đầu nhanh chóng, chạy ào đến Ark.
‘Ơ nhưng mà, làm thêm tí bánh quy nữa được không?’.
‘Tôi không biết tại sao mình lại thích bánh quy thế này’.
‘Oh! Ý ông là mấy cái này sao? À thì, tôi còn thừa chỉ tí xíu thôi’.
Ark lắc lắc cái túi đựng bánh quy trước khi lấy ra từng cái một. Cả đoàn gấu mèo thấy bánh quy, ai nấy đều thèm thuồng chảy dãi. Cậu lắc mẫu bánh cho nó hòa trộn hoàn hảo cùng độc gây nghiên, bỏ lại trong túi da và nói.
‘Nhân tiện thì, trước khi phát bánh, phải có một vấn đề cần nói trước chứ?’.
‘Hả? Cái gì? Là cái gì?’.
‘Khi tập hợp được quân đội, các người không định xông vào ngẫu nhiên đánh với quái vật đó chứ? Phải có người chỉ huy quân đội. Và tôi đây, có kinh nghiệm cần thiết để chỉ huy quân lính’.
‘Oh? Chỉ thế thôi hả? Thế thì tôi sẽ trao quyền chỉ huy cho ngài’.
Dường như đó là việc rất rắc rối, tất cả những người đứng đầu ngay lập tức từ bỏ quyền chỉ huy.
Đúng thế. Thuốc phiện thật đáng sợ. Một khi nghiện bạn có thể sẽ bán cả con gái của mình cho nó. Tất nhiên, liều lượng thuốc trong bánh không nhiều để có thể gây ảnh hưởng xấu, nhưng như thế cũng là quá đủ. Mà xét cho cùng thì, người có kinh nghiệm chiến đấu ở đây nhất là Ark. Dù xét thế nào, Ark cũng nên là người chỉ huy.
Kết quả làm cậu hài lòng. Ark mỉm cười rồi gật đầu.
‘Tôi hiểu rồi. Mặc dù tôi vẫn chưa đủ khả năng nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức và dẫn dắt tộc gấu mèo.
‘Ừ ừ, vậy nên còn bánh quy thì sao?’.
‘1L cho một một túi’.
‘Hả? những tới 1L cho một túi?’.
‘Cái gì? Bánh ăn phải tốn tiền hả?’.
‘Oh! Chỉ vì tôi không còn nhiều nguyên liệu để làm bánh nữa. Nghĩa là tôi không thể làm nó cho đầy đủ. Và hiện giờ, tôi chỉ có thể làm ra một túi bánh mỗi một lần thôi. Nếu các trưởng làng không muốn thì tôi buộc lòng phải bán cho người khác vậy?’.
‘Ah, không. 1L thôi sao. Đây nè’.
Lão trưởng làng gấu mèo lấy ra một khoáng quặng và giao nó ngay cho cậu.
Ark nhanh chóng tính toán. Số lượng lá Nurunma cần để làm ra một túi bánh quy là một. Cậu cũng đồng thời dùng những thành phần khác để làm, nhưng những thứ ấy đã có sẵn trong làng gấu mèo. Sau cùng thứ tốn kém thật sự ở đây chính là một chiếc là Numunra. Giá cả của một chiếc lá tương ứng với 10 silver.
Bằng việc trao đổi một túi bánh với một khoáng quặng (1L), có giá thấp nhất là 20 silver. Nghĩa là cậu sẽ thu được 10 silver lợi nhuận cho mỗi túi bánh.
Sau cùng thì, thuốc phiện vẫn là thuốc phiện. Bất kể một thành phố có vô pháp vô tắc thế nào, việc công khai bày bán thuốc phiện hầu như không phải là điều dễ. Câụ đã lo rằng không có chỗ nào thích hợp để bán thì giờ đây, lại tìm ra đượ cái mỏ vàng này.
Tất cả mọi thứ đã được giải quyết êm đẹp chỉ với một chiếc lá Nurunma trong mớ bánh quy.
Tất nhiên, dần dà cậu phải tăng liều lượng thuốc lên, tạo ra những miếng bánh có hoạt tính gây nghiên cao hơn nữa. Điều đó cũng có nghĩa là giá cả sẽ tăng. Tuy nhiên, nếu nó liên quan tới tiền bạc thì nó không thể được bán một cách tùy tiện. Đã đã chuẩn bị sẵn 1600 lá Nurunma. Cậu phải cung cấp cho 300 cá thể gấu mèo khi chiến đấu.
Ark mỉm cười tự mãn khi thấy cửa sổ thông tin mới hiện lên.
‘Đúng như dự đoán, câu trả lời đúng chính là thuyết phục tộc gấu mèo đứng lên’.
Ark kiểm tra thông tin nhiệm vụ liên quan tới Ba Kỳ Quan và tự nhủ rằng hướng lựa chọn của mình là chính xác. Sau cùng, mục tiêu tuy không đổi nhưng cậu vẫn phải tìm ra Heartsoul Bead và Ba Kỳ Quan.
Tất nhiên, hai bảo vật này thuộc hai phạn trù nhiệm vụ khác nhau.
‘Nhưng, Lore Quest? Độ khó lại rất khác nữa? Nó nghĩa là sao?”.
Khi Ark đang suy nghĩ, một trưởng làng đứng ra hỏi.
‘Vậy ta nên làm gì bây giờ?’.
‘Giờ thì…’.
Ark trả lời, nụ cười nở trên môi.
‘Tập luyện’.
Vào buổi chiều của ngày hôm đó, Ark đã tập trung 300 gấu mèo lại và họ bắt đầu đắm chìm vào việc luyện tập.
Số lượng của Bánh Quy của Chiến Binh là có hạn. Nếu cậu muốn họ chiến đấu mà không mất đi nhuệ khí, thì chỉ có cách là tiết kiệm bánh cho tới lúc đó và tập luyện không ngừng, không lãng phí thời gian. Tuy nhiên, khi cậu họ lại, một tiếng thở dài lại phát ra từ Ark.
Cấp độ của một Kangguel là 150. Trung bình level của tộc gấu mèo là 70. Hơn nữa, họ còn phải chiến đấu khi không biết cách cẩm vũ khí sao cho chính xác. Nhưng Ark lắc đầu.
‘Không. Điều quan trọng nhất không phải là sức mạnh cá nhân mà là khả năng chiến đấu trong tập thể. Thế nên, ngày đầu tiên, Ark phải sắp xếp, tổ chức quân kỷ và cho họ thấy được khả năng của một người dẫn đầu là thế nào.
Vì thế, Ark đã dần họ nhừ tử trong ngày đầu tiên.
‘Ở đó, tên gấu mèo đang buông lời đồn xằng bậy, bước ra đây’.
Ark chỉ vào một chiến binh gấu mèo xấu số.
Sau khi cho cậu làm ra món súp Medley có mùi vị vô cùng kinh tởm, cậu nhồi hết vào miệng của chú gầu mèo đó.
Ark cũng phân ra hệ thống thưởng phạt công minh, lấy bánh quy làm phần thưởng. Bởi vì số lượng có hạn, cậu phải thực sự quản lý cho đúng số lượng bánh cần dùng. Nhờ bọn gấu mèo ấy luôn bị ám ảnh, điên cuồng vì một miếng bánh quy và Ark lại là người đang giữ bánh, nên tất nhiên không có bất cứ gấu mèo nào muốn chống lệnh Ark cả. Những ai thể hiện tốt, chiến đấu tốt sẽ được quyền mua nhiều bánh quy hơn. Hệ thống thưởng phạt này khiến những người được thưởng thì vui mừng, trong khi kẻ bị phạt thì sợ hãi tới chết, chỉ vì những lời nói của Ark.
Ark giờ đây đã hoàn toàn sở hữu được một đội quân gấu mèo. Cậu chia cả quân đội thành nhiều phân nhánh dựa trên sở trường và chất lượng của họ. Các Elders đã nói rằng chủng tộc Raccon không hiểu gì về chiến trận nhưng Ark lắc đầu với lời khẳng định đó. Tất nhiên, qua hình dáng cơ thể…có thể nói rằng gấu mèo là tộc không trưng dụng trong chiến đấu và họ cũng không có bất kì những kĩ năng tấn công nào. Tuy nhiên, bản thân tộc Gấu Mèo là những thợ thủ công bậc thầy, để chiến thắng, cậu phải tận dụng được đặc tính này, ứng dụng nó vào trong trận chiến. Khi tạo ra trò chơi này, người cha đẻ của tất cả các tộc chắc chắn đã có một suy kiến, quan điểm gì đó trong đầu họ. Cũng không ngoa khi nói rằng, trang bị cũng đóng một vai trò hết sức quan trọng trong một trận chiến.
Đặc biệt Ark chú ý đến những khẩu pháo cầm tay của tộc gấu mèo. Những khẩu đại pháo có tốc độ tái nạp chậm nhưng phạm vi và sức mạnh của nó thì vượt quá sát thương của cung tên. Ngoài ra, khi chiến đấu với quái vật cỡ lớn, các vũ khí là Cannon còn nhận được thêm điểm công, giúp tăng sức mạnh lên tới 10 lần. Tuy nhiên, Ark không quan tâm. Chi phí quân ngũ đến từ túi tiền của tộc gấu mèo.
‘Cho đến bây giờ, mình không thể có được những thứ vũ khí như thế’.
Nếu cậu nghĩ về thế giới bên ngoài, Ark cảm thấy không có động lực cho lắm.
Dù gì đi chăng nữa, tộc Gấu Mèo có khả năng sản xuất vũ khí và chiến giáp với những năng lực đáng kể. Không may là, vì họ sống ẩn sâu, cách biệt với bên ngoài nên họ không đủ nguồn cung cần thiết để làm đủ trang bị.
‘Được rồi. Mình nghĩ rằng mình phải phân đội cho quân đoàn thôi. Đội đầu tiên sẽ là quân tinh nhuệ’.
Ark chỉ vào nhóm gấu mèo có level và chỉ số thể lực cao nhất. Cho họ những vũ khí và trang bị tốt nhất. Số lượng xấp xỉ 120 gấu mèo.
Nhóm binh thứ 2 đựa lựa chọn trên chỉ số Agility cao. Họ được trao cho những bộ giáp có chỉ số phòng thủ cao và đạn dược.
Nhóm binh thứ ba và nhóm cuối cùng chính là những kỹ sư hỗ trợ việc phá hủy những hang động bằng cách sử dụng đặc tính kĩ năng của loài gấu mèo.
‘Hình như rất tuyệt khi trang bị tất cả các Npc bằng những item thế này’.
Một Gấu Mèo Elder đã hào phóng quyên góp cho trận chiến một chiến giáp. Nhưng đó là tài sản công. Ark không thể lấy được bỏi vì ai biết chính xác được rằng khi nào cậu sẽ phải mua những thứ cần thiết cho trận chiến.
Thế là, việc phân đội nhóm cho các gấu mèo đã xong. Không ngủ, không nghỉ ngơi, Ark bắt đầu huấn luyện họ theo những hướng chiến thuật giao tranh khác nhau. Việc tập luyện cứ thế diễn ra, những chú gấu mèo liên tục chạy tới chạy lui khi tuân theo hệ thống tập huấn. Sau 6 ngày trong game, tương ứng với 2 ngày trong thực tế, họ đã hoàn thành được việc luyện tập. Ark tập trung mọi người lại và bắt đầu diễn văn.
‘Các bạn!. Tôi biết các bạn đã phải chịu đựng. Có thể sẽ có những lời không hay về tôi. Tuy nhiên, tai ương vẫn còn chưa qua. Tôi hi vọng mọi người sẽ nhớ lấy điều này khi chúng ta hướng về cây Yggdrasil để giải cứu cho đồng bào mình, giành lấy hòa bình lại một lần nữa. Đây là trách nhiệm của tôi rằng phải đảm bảo cho các bạn sẵn sàng, dù tôi có phải ép buộc!.
Những lời nói thật lòng. Đúng thế. Sẽ không có cơ hội thứ hai nếu thất bại nhiệm vụ này.
Nếu tộc gấu mèo bị tuyệt diệt, hai nhiệm vụ Find The Heartsoul Bead và Three Marvel của cậu sẽ thất bại. Cậu phải đạt được mục tiêu của mình và cậu cần tộc gấu mèo giúp mình thực hiện điều đó.
‘Bây giờ, kì tập huấn địa ngục đã kết thúc. Điều còn lại duy nhất là giành lại sự an bình ngày cho Subarutalp bằng chính đôi tay của chúng ta. Vì tương lai và vận mệnh của tộc gấu mèo’.
‘Ahhhh Ahhhh Ahhh’.
‘Vị tương lai và vận mệnh của tộc gấu mèo’.
Những chú gấu mèo ngây thơ đã bị Ark hút hồn, đồng thanh hét lớn.
Bây giờ, mọi chuẩn bị đã xong. Điều duy nhất còn lại là tiến lên phía trước. Và chỉ khi Ark sắp sửa hô ‘XUNG PHONG!’
Dririririri. Dririririririri.
Một âm thanh vang lên. Nó không phải ở trong New World. Đó chính là tiếng âm của chiếc điện thoại đang đặt cạnh hộp nhân vật của cậu.
‘Hử? Ai lại gọi mình giờ này?’.
Thực tế thì đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm.
Trong số những người Ark quen, không ai gọi cậu vào giờ này cả. Ark tính lờ nó đi nhưng cậu cũng cần phải thư giãn một lát để chuẩn bị cho trận chiến lớn. Ark ngắt kết nối.
‘Đợi tôi một lát’.
Cả đoàn quân gấu mèo đang hăng hái bỗng nhiên chỉ biết gãi gãi đầu ngượng ngịu khi Ark rời đi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận