Tiêu Ngự giống như ăn phải một con chuột chết, khó có thể hình dung tâm trạng lúc này.
Bây giờ anh ấy có hai câu hỏi.
Thứ nhất: Muốn chào hỏi một chút tất cả phụ nữ người khống chế con chim này, không biết là có tiện không?
Thứ hai: Ngươi đặc biệt là làm thế nào được như vậy?
Đầu tiên, khống chế con chim ngậm đồ vật, còn không bị rơi, đây không phải là độ khó bình thường.
Sau đó, khống chế con chim bay đến nơi chỉ định, đem đồ vật đặt xuống vị trí chỉ định.
Tiếp đó, khống chế con chim mổ kính, thu hút chú ý của người khác, hơn nữa còn phối hợp....
Loại cảm giác không khoa học này, giống như lúc đi học, học tiếp học tiếp phát hiện thượng đế vì ngươi mà đóng cửa sổ tiếng anh, thuận tiện mang theo môn toán, nhét môn vật lý vào ống thoát nước, đến cả chuồng chó của môn ngữ văn đều xây cho cậu ròi.......
Không, mình không thể một mình chống chọi tất cả.... Tiêu Ngự quay đầu, nhìn về phía Vương Động.
Kết quả, bộ dáng này của đồng bạc cũ cũng không khá hơn là bao.
Từ đầu đến cuối Vương Đông trầm mặc đứng bên cạnh, sắc mặt càng khó coi, biểu cảm toàn là kinh ngạc.
Đến cả vị an ninh quốc gia như anh ấy đều mờ mịt, cảm thấy họa phong của thế giới có chút huyền nhiễm.
Nếu không thì?
Ngươi làm thế nào để khống chế năm con chim, làm ra những việc vượt qua lẽ thường?
Nuốt một ngụm nước, Vương Đông lấy lại tinh thần nhìn về phía Tiêu Ngự, “Có thể làm sao?”
“Trên lý luận.....”
Tiêu Ngự gật đầu, “Có thể thực hiện!”
Cậu không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được.
Nhớ đến đã xem qua video một con quạ.
Nó làm ra một công cụ, đem một con giun trong gốc cây đào ra.
Lúc đó con ngươi của Tiêu Ngự suýt chút nữa rơi ra ngoài.
Đương nhiên, đây đều là trên lý luận có thể thực hiện.
Như tình huống của camera giám sát, Tiêu Ngự và Vương Đông đều là lần đầu tiên nhìn thấy!
“Tìm người thôi.” Tiêu Ngự đi ra khỏi phòng bệnh.
Biểu cảm của Vương Đông nghiêm túc theo sau Tiêu Ngự.
Quả thực là muốn tìm người.
Tai nghe không dây căn bản là bluetooth, thích hợp để dùng trong phạm vi khoảng 10 mét.
Quả thực nói có người trốn trong bệnh viện, khống chế chim, lợi dụng tai nghe bluetooth thành công, thực thi phạm tội......
Bây giờ bắt người khẳng định không bắt được, làm sao có thể không chạy?
Không sao, chỉ cần ngươi xuất hiện qua, nhất định sẽ lưu lại dấu vết.
Trong bệnh viện ở đâu đều là camera.
Tất cả an ninh quốc gia điều tra, ngươi muốn ẩn núp hành tung?
Muốn ăn rắm!
.........
Một tiếng rưỡi sau.
“Báo, đã tìm được. D!”
Một nhân viên an ninh quốc gia đến trước mặt Vương Đông.
Trong bệnh viện có phòng giám sát, có một video sao lưu.
Có bốn loại người có thể đi vào khu phòng bệnh lớn.
Bác sĩ và y tá, bệnh nhân, người nhà, người dọn dẹp vệ sinh.
Loại trừ bốn loại người này, nhân viên khả nghi rất dễ tìm.
Người tình nghi, một thanh niên đội mũ bóng chày!
Từ sau khi anh ta đi vào bệnh viện, cố ý dùng mũ che mặt, đeo một cặp kính lớn và khẩu trang.
Dáng người rất dễ nhận ra, cao khoảng một mét tám, hơi gầy yếu, có chút gù lưng.........
Tiêu Ngự cầm ảnh của người tình nghi, đứng trước cửa sổ của hành lang bệnh viện,
Chỗ này là lầu ba, lầu năm là ngoài hành lang phòng bệnh của Lã Kim Nhan.
Mùa đông, hơn nữa là bệnh viện, bình thường cửa sổ sẽ không mở.
Nhưng cửa sổ trước mắt có dấu vết mở ra.......
Đặt tấm hình xuống, cầm lấy máy tính bảng, ấn mở đoạn video sao lưu.
Trong sao lưu, người thanh niên đứng chỗ này mở cửa sổ, lại từ trong lòng lấy ra một cái hộp, thả mấy con chim ra ngoài, khoa tay múa chân với con chim.
Sau đó, lấy ra tai nghe bluetooth.
Không, không phải là một cái tai nghe, là hai cái.
Một cái còn lại là tai nghe sao?
Không phải, là một cái mini.... camera!
Người thanh niên đem cái camera đội lên cổ một con chim.........
Tiêu Ngự bừng tỉnh.
Thì ra là như vậy, như vậy ngươi mới có thể nhìn thấy động thái trong phòng bệnh đúng không?
Lại sau đó, người thanh niên để cho một con chim ngậm tai nghe, vẫy vẫy tay, năm con chim bay đi.
Anh ta cầm một chiếc điện thoại đợi........
Một đạo linh quang, giống như sấm sét, xuất hiện ở trong đầu của Tiêu Ngự.
Anh ấy nhớ đến lúc ở khách sạn thành phố K, một phỏng đoán của mình.
Đầu tiên, trong cơ thể của năm người đã chết còn sót lại dấu vết của thuốc.
Nhưng không có ai đến gần họ, cũng không có cách nào tìm được phương pháp để cho họ “uống” thuốc.
Cuối cùng Tiêu Ngự đã hiểu rồi.
Uống, quả thực không nhất định cần người, có thể là chim.
Để chim ngậm một loại thuốc nào đó, nhân lúc người bị hại không chú ý........
Lại lợi dụng phòng livestream tiến hành thôi miên.....
Tất cả manh mối toàn bộ liên hệ với nhau.
Quá trình phạm tội hoàn thành, đặt ở trước mặt!
“Vậy thì vấn đề cuối cùng đến rồi.”
Tiêu Ngự lẩm bẩm, “Ngươi hao hết tâm tư, mục đích giết người là gì?”
Làm việc gì đều có mục tiêu, đây là đạo lý muôn thuở không đổi.
Người muốn ăn cơm, là đói rồi.
Người muốn uống nước, là khát rồi.
Người muốn ngủ, là buồn ngủ rồi...
Mỗi ngày mọi người đều làm rất nhiều việc, lớn có nhỏ có, đều có mục đích.
Ngoại trừ cái bệnh thần kinh, và một số bệnh nhân tâm thần.
Loại việc giết người này, nói giết thì giết?
Vì để giết người, tốn thời gian tốn sức lực, vắt hết óc, các loại thủ đoạn, nói không có mục đích cậu sẽ tin sao?
Điểm này Tiêu Ngự có thể nghĩ đến.
An ninh quốc gia làm sao có thể không nghĩ đến?
Năm người chết..... Không, bây giờ là năm người bị hại.
An ninh quốc gia đã điều tra qua, trong quá khứ bọn họ không quen thuộc với nhau, thậm chí không quen biết, càng không tồn tại xuất hiện hận thù gì, hoặc là xúc phạm, hoặc là thương hại những người đó.
Đam mê giết người?
Tiêu Ngự nghĩ không thông rồi.
“Phát hiện mục tiêu!” Vương Đông đặt điện thoại xuống.
“Nhanh như vậy?” Mắt Tiêu Ngự phát sáng.
Hai người ra khỏi bệnh viện ngồi trên xe cảnh sát, chạy nhanh về hướng trung tâm thương mại nào đó......
Chỉ cần xuất hiện, phải có dấu vết.
Có dấu vết rồi, tìm hiểu nguồn gốc.
Mắt camera của thành phố lập công rồi!
Mắt camera, là công cụ theo dõi không thể thiếu của mỗi thành phố trong hiện nay.
Thích hợp dùng với giám sát an ninh toàn và giám sát từ xa, hình thành hệ thống hóa quản lý.
Hệ thống này cho phép người sử dụng có thể thực hiện quản lí có liên quan bằng cách giám sát video và sao lưu video.
Ví dụ nói, sử dụng mắt camera toàn thành phố điều tra một người.
Loại phương thức điều tra này chỉ cần thông qua quét chân dung, sử dụng hệ thống giám sát quét dấu vết, quét hành trình, quét toàn bộ hành trình....... có thể nhanh chóng khóa chặt mục tiêu.
Ví dụ, người tình nghi mang mũ lưỡi chai kia.
Sau khi từ bệnh viện rời đi, anh ninh quốc gia dùng mắt camera lục soát, được chốt rồi.
Lúc này đang tiến vào trong trung tâm thương mại.
Bắt!
.......
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận