Nếu như hỏi Soái Lãng có tham tiền không, thì khỏi cần nghi ngờ gì, có chứ! Nhưng chính vì hiểu giá trị của đồng tiền nên càng không tin người ta dễ dàng nhả cho mình khoản tiền lớn như thế:
Lúc này trong đầu Soái Lãng đang suy tính, ý nghĩa của sự kiện này với lão già, mấy ngày qua từ những điều vụn vặt, cộng thêm ít suy đoán tựa đúng tựa sai, cho dù thấy mình đoán được bảy tám phần rồi, nhưng có một số chuyện không nên tùy tiện mở miệng, đặc biệt liên quan tới lợi ích kinh tế.
Bóc trần mánh lới người khác, khoe khoang thông minh không đúng chỗ là ngu dốt.
“ Được, cậu thực sự không cần một vạn này chứ gì?” Cố Thanh Trì hỏi lại lần nữa:
“ Con người tôi rất có nguyên tắc.” Soái Lãng nói rất hùng hồn chính nghĩa, nhưng lại thêm một câu:” Không chắc, ai dại gì mà cược với bác.”
“ Thế à ... Vậy tôi thay đổi một chút, một vạn này để mua cơ hội chúng ta thẳng thắn với nhau, cậu giúp tôi xác nhận, tôi giúp cậu xác nhận, dù đúng hay sai, tiền đều là của cậu, không vi phạm nguyên tắc của cậu chứ?” Cố Thanh Trì gần như dâng tiền tới miệng:” Yên tâm, không có phiền toái gì.”
Nói sai vẫn có tiền à? Lại còn không có phiền toái, những một vạn cơ đấy, nghỉ làm vài tháng luôn, Soái Lãng nuốt nước bọt:” Nếu bác đã kiên trì như thế, ừm, mua bán không thành vẫn còn tính nghĩa mà ... Được, bắt đầu, nhưng nói trước, không được thẹn quá hóa giận đâu nhé, tôi cũng không có ác ý với bác, nói ra chúng ta cùng một bọn, đúng không?”
Cố Thanh Trì phì cười, nói thật, ông thích bộ dạng này của Soái Lãng, nếu như muốn một người nói thật là chuyện rất khó khăn thì đối với nghề nào đó, nó là phẩm chất ưu tú, gật đầu, coi như ngầm thừa nhận là một bọn rồi.
“ Thực ra cũng đơn giản, tôi đoán chừng hôm đó chúng ta tình cờ gặp nhau ở công viên, bác phát hiện ra tôi là người tỉ mỉ hơn người khác một chút, hơn nữa tính cách lại khác biệt hoàn toàn với tướng mạo, vừa vặn bác cũng cần một người trông thật thà làm trợ thủ ...”
“Để làm gì? Để cái nhà ở thôn Kỳ Khất Đang này trông có vẻ như là nơi sinh sống lâu dài, dù sao nếu ở một mình thì độ đáng tin sẽ thấp hơn rất nhiều đúng không, nên bác mới bỏ 3000 ra thuê tôi. Hơn nữa còn có một tầng ý nghĩa khác, lừa người khác sẽ mang lại người đi lừa cảm giác thỏa mãn, mà khi đủ các loại dấu hiệu ở ngay trước mắt mà người ta chẳng đoán ra, sự thỏa mãn đó càng cao ...” Soái Lãng nói tới đó hơi đắc ý:
“ Bác đừng nhìn tôi như thế, tôi biết bác đang nghĩ tôi bất học vô thuật mà nói được những lời này chứ gì? Tôi đã bảo tốt nghiệp đại học chính quy mà, tôi được học tâm lý học đấy, người khác học một lần, tôi học nhiều lần … À không, ý tôi là tôi học rất chú tâm đấy, bác đừng coi thường tôi.”
“ Ha ha ha, không sai, nhưng vẫn còn chung chung lắm, muốn lừa được tiền của tôi thì không dễ đâu, cậu làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật chưa?” Cố Thanh Trì đưa ra vấn đề như đang ở trên lớp:
“ Cũng được tám phần mười, về sau tôi nghĩ, bác cố ý để tôi nhìn thấy, kết cấu tổ chức của bác là thế này. Ở công viên, một tên béo từng nói, Lão Khấu bán thủy sản giới thiệu chúng tôi tới. Câu này rất quan trọng, vai trò của Khấu Trọng trong giới là lúc uống rượu tán gẫu bốc phét truyền tên tuổi của bác đi, vì thế cứ dăm ba ngày lại có người tới tặng tiền cho bác.”
“Nói không chừng Hoàng Hiểu đã báo cho bác thân phận thực sự của người tới xem quẻ rồi, vì thế lâu dần danh tiếng của bác lan truyền khắp nơi, trở thành đạo sinh tồn chính của bác. “ Soái Lãng giơ một ngón tay:
“Huyền cơ trong đó là, bác thực sự có nguồn tin rồi, không cần dùng cái trò phụ tại mẫu tiên vong cũng có thể nói ra gần như hết lai lịch ba tên béo, ngày hôm đó bác hoàn toàn chỉ là trêu họ cho vui thôi. Với thân phận của bác, Khấu Trọng, Hoàng Hiểu thì không tiếp xúc được với tầng cấp của Hoa Thần Dật, vậy cần có thêm một người dẫn mối nữa ... Lần này là hội trưởng Vương Tu Nhược chứ gì?”
Cố lão đầu chẳng mảy may động lòng:” Suy đoán vô cớ không tính đâu nhé, cậu phải nói sao cho tôi phục chứ?”
“ Hội trưởng Vương đem chuyện chuyển mộ nói cho bác, lại chỉ điểm đám phó tổng Trần tới nhà tìm, khi tầm long thì dẫn họ tới nghĩa trang Danh Lưu, lúc thôi phúc lại nói những chuyện đáng sợ gây căng thẳng làm hỗn loạn, đều là ông ta cả. “ Soái Lãng xì một tiếng:” Bác chối cũng vô ích thôi, không có hội trưởng Vương cái tên của bác không tới được chỗ Hoa Thần Dật, bác giỏi thật đấy, hai ông già xoay ông chủ lớn chóng cả mặt.”
“ Ha ha ha ...” Cố thanh Trì ngửa mặt cười dài, vẫn không thừa nhận hay phủ nhận gì hết:
Lão già khó chơi, Soái Lãng bất ngờ hỏi:” Phùng Sơn Hùng cũng là đồng bọn của bác hả?”
“ Cậu nói là ông chủ Phùng sao? Tôi thực sự không quen.” Cố Thanh Trì rất tùy ý lắc đầu, thấy Soái Lãng không tin thì ngồi thẳng lên, trịnh trọng nói:” Đừng lúc nào cũng dùng ánh mắt đa nghi đó nhìn tôi, tôi thực sự không quen, hay là hội trưởng Vương quen?”
“ Không thể nào, hội trưởng Vương chưa chắc đã quen, nhưng bác thì chắc chắn là quen.”
“ Thế kia à? Mấy người đó thậm chí còn chẳng nhìn tôi lấy vài cái cơ mà.”
Không giống như cãi cùn, lão già không quen thật à? Soái Lãng thoáng một giây đã dao động, nhưng sau đó trở nên kiên định:” Bề ngoài thì bác căn bản không quen bọn họ, ông chủ Phùng chỉ một mực lấy lòng Hoa Thần Dật, không chú ý tới bác ... Nhưng sự thực vấn đề là ở đó, tướng mạo thần tiên của bác còn thu hút hơn cả mỹ nữ, vợ Hoa Thần Dật còn không có tỉ lệ quay đầu cao như bác, mấy người đó nhìn bác chẳng có chút kinh ngạc gì cả, thật vô lý. Bác thừa nhận đi.”
Cố Thanh Trì im lặng chốc lát sau đó mỉm cười gật gù, cười tới nếp nhăn cũng giãn ra:” Đúng, chúng tôi là đồng bọn, khá lắm, tôi không nhìn nhầm cậu.”
Soái Lãng thở phào, đồng thời chửi thầm trong lòng, mẹ nó, tí chút nữa bị lão lừa rồi, đúng là tới cả cái dấu chấm cũng không thể tin mà, giang tay ra:” Tiếp theo còn phải nói là, thông đồng diễn kịch lừa người ta thôi chứ sao.”
“ Không đơn giản như cậu nói đâu, muốn đạt được mục đích thì việc phải chuẩn bị rất nhiều, nói như cậu quá dễ, ai chả biết là phải lừa, nhưng làm sao phải thuyết phục người khác chứ.” Cố Thanh Trì không hài lòng với câu trả lời này:” Giờ có người hỏi cậu, làm sao để thắng trên TTCK, cậu bảo mua rẻ bán đắt là xong, bản thân cậu có nghe lọt tai không?”
....
đây là chuyện về những kẻ lừa đảo, quá trình học tập cũng như tha hóa thành kẻ lừa đảo còn dài.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận