Lúc này bên ngoài nghe thấy tiếng động cơ, có xe tới, dừng lại bấm còi, là Hoàng Hiểu tới, Cố Thanh Trì vẫn dùng ngón trỏ gõ nhịp lên bàn, hồi lâu không nói ...
“ Hoàng Hiểu, cậu đợi một chút.”
Cửa vừa két một cái, Cố Thanh Trì mới lên tiếng, còn Hoàng Hiểu thì ngẩn người, một già một trẻ hai người ngồi trên ghế cứ như tượng gỗ, giống như đang tạo dáng, trông quái dị vô cùng. Thầy cha vừa lên tiếng, Hoàng Hiểu không nói gì lùi ra, khép cửa lại, không hề thắc mắc, nghe lời cực kỳ.
Đuổi Hoàng Hiểu đi rồi, Cố Thanh Trì mới quay đầu nhìn Soái Lãng ngồi im hồi lâu không nhúc nhích, có điều mắt thi thoảng lấm lét nhìn mình, xem ra cũng tự biết thân phận lắm, không vì phá được một vở kích lớn mà vênh vào đắc ý.
Chàng trai này thực sự là đã làm ông bất ngờ, là một viên ngọc thô chưa được mài rũa, Cố Thanh Trì không muốn bỏ qua, cầm chén trà đặt ngay ngắn lại:” Có nhân ắt có quả, vậy cậu cho rằng tôi muốn làm gì? Cậu nghĩ tôi là nhân vật chính trong sự kiện này?”
“ Trong một vụ lừa đảo không có nhân vật chính, như thế mới không dễ bị phá, nếu nhất định nói có, vậy chỉ có thể là tiền, không phải là người.” Lão già bỗng dưng khách khí hơn nhiều, làm Soái Lãng đâm mất tự nhiên:
“ Nói rất hay, vậy tiền từ đâu tới?”
“ Nhất định muốn tôi nói ra à?” Soái Lãng cẩn trọng hỏi:
“ Đương nhiên, cậu cho rằng tôi ăn phần trăm bán mộ đúng không?” Cố Thanh Trì lấy hỏi thay cho đáp:
“ Không, chắc là lớn hơn nữa nhỉ?” Soái Lãng vốn cũng nghĩ thế, nhưng lúc này y nhạy bén phủ quyết ngay, dù chính bản thân cũng không chắc lắm, nhìn thấy sắc mặt Cố Thanh Trì biến đổi, tức thì ngừng nói ngay:
Lại lần nữa thấy mấy đã chọc thủng một bí mật, làm lão già mất mặt lúng túng, Soái Lãng không đành lòng, nghĩ lại chục ngày qua, tuy lão già hay mỉa mai châm chọc mình, nhưng đối xử với mình rất tốt, bao dung cho y nhiều chuyện. Lại còn chỉ bảo y không ít, ở mặt này Soái Lãng vẫn chỉ là đứa bé thiếu thốn quan tâm dạy bảo mà thôi, nên dễ bị cảm động.
Lương tháng trả trước, tiền điện thoại cũng bảo Hoàng Hiểu trả, mỗi ngày Soái Lãng mua rau mua thịt bớt xén ra được tiền thuốc, lão già chẳng nói gì. Dù sao khi mình chẳng có công ăn việc làm người ta cho mình một công việc, ân tình này phải nhớ, làm người phải có lương tâm.
“ Bác Cố, tôi không định mạo phạm bác, cũng không có ý khiến bác xấu mặt, bác cũng nhìn ra rồi đấy, mồm tôi rất chặt, nếu không phải bác truy hỏi, lại còn lấy tiền ra dụ tôi thì tôi chẳng nói đâu. Chuyện ăn tiền sau lưng thì tôi cũng làm không ít, ai lấy được là người đó có bản lĩnh ....”
“ Nghiêm khắc mà nói, chỉ cần không phạm pháp thì ai mà quản được. Chuyện này thậm chí không thể tính là lừa đảo, dù sao từ đầu tới cuối bác không lấy từ tay Hoa Thần Dật đồng nào. Điểm này tôi phục bác, so với việc lấy phí tầm long, bác làm thế cao hơn không chỉ một bậc.”
Lại lần nữa bất ngờ, làm đôi mắt Cố Thanh Trì như sáng lên, xua tay:” Cậu đừng hiểu lầm, tôi không hề sợ cậu thăm dò bí mật của tôi, chỉ là tôi có một suy nghĩ còn chưa xác định được. Thế này đi, nếu cậu nói vào điểm mấu chốt, không chừng đây là cơ hội của cậu. Đã tới mức này rồi, vì sao không nói suy nghĩ của cậu ra, chỉ còn một vấn đề nữa thôi mà, tiền ở đâu sẽ nhiều hơn?”
“ Là ở việc tiểu thụ của toàn bộ nghĩa trang đúng không?” Soái Lãng nói thẳng, không quên quan sát tỉ mỉ sắc mặt của ông già, cho dù là người tu luyện thành tinh tới mấy cũng không thể nào chẳng mảy may động lòng khi bị người ta phát hiện chân tướng:
Quả nhiên bàn tay cầm chén trà của Cố Thanh Trì nắm chặt hơn:” Tiếp tục, vẫn có chỗ bất hợp lý, chuyện giá mua mộ còn chưa bàn ổn cơ mà.”
“ Đây là chiêu dục cầm cố túng phải không? Mục đích là để Hoa Thần Dật nhảy vào, chứ không phải là xẻo thịt.” Từ biến hóa của ông ta, Soái Lãng càng nói càng tự tin:
“ Tôi vốn cho rằng bác sẽ xẻo một phát thật đau, có điều khi bác gọi dơi tới tạo thành cả cảnh tượng hùng tráng như vậy, tôi nghĩ chuyện không đơn giản.”
“Kỳ thực Hoa Thần Dật đã ưng nơi này lắm rồi, lại thêm một ngày bị bác khích cho nóng máu, chuyện còn lại rất dễ dàng, hắn không thiếu tiền, sẽ không tốn công mặc cả, muốn xẻo thế nào thì xẻo. Hơn nữa biểu hiện của Phùng Sơn Hùng càng khiến Hoa Thần Dật thêm tin vào nơi phong thủy bảo địa, nếu vừa gặp xẻo ngay 200 vạn, e là tinh minh như Hoa Thần Dật sẽ đặt dấu hỏi. Còn bây giờ, tôi nghĩ, có đuổi hắn cũng không đi.”
Đúng là đuổi cũng không đi, dù Hoa Thần Dật có nghi vấn, cũng không chống được sự mê tín của đám thân thích ở quê, nơi này đã quá tuyệt vời, ngày dời mộ tới gần, không làm e không kịp.
Cố Thanh Trì vẫn chưa biểu hiện gì thêm:” Còn nữa.”
Soái Lãng gật đầu, tất nhiên là vẫn còn:” Tiếp theo đây Hoa Thần Dật do lòng áy náy với mẹ sẽ tổ chức một cuộc an táng thật rình rang, hắn là ông chủ có tiếng, thế nào cũng thu hút được nhiều chú ý, như thế Danh Lưu nổi tiếng thật rồi.”
“ Còn nữa.” Cố Thanh Trì tiếp tục:
Soái Lãng gãi đãi đầu suy nghĩ một lúc:” Tiếp theo nữa không phải đơn giản sao? Bác đã ra một nét bút thần thánh, nghĩa trang này lại có điều kiện tốt như thế, thêm vào Hoa Thần Dật làm ra đỗng tĩnh lớn, sẽ đẩy giá của Danh Lưu lên, thậm chí người xung quanh Hoa Thần Dật là quần thể khách hàng bác nhắm tới. Cho nên mục tiêu của bác không phải là phần trăm của một ngôi mộ, mà là phần trăm của toàn bộ nghĩa trang ... Bác không phải là cổ đông của nghĩa trang chứ?”
“ Ha ha ha, tôi thực sự không phải là cổ đông, nếu đúng thì vở kịch này không dễ diễn rồi, lừa được kẻ tinh minh từng trải như Hoa Thần Dật đâu dễ. Chỉ có người đặt mình ở ngoài thế tục như tôi mới có thể khiến một kẻ không mê tín như hắn tin vào những thứ quỷ bí.”
“ Đúng là thế thật.”
Hai người cùng nhìn nhau cười, rất ăn ý dừng câu chuyện ở đó.
Rất đơn giản trực tiếp, không có quá nhiều cảm bẫy tinh vi rối rắm trong này, kỳ thực ai chẳng biết đưa một nhân vật tiếng tăm như Hoa Thần Dật vào sẽ khiến đẳng cấp cả nghĩa trang tăng lên, đó là lý do không biết bao nhiêu nghĩa trang chạy tới mời chào, thậm chí sẵn sàng ưu đãi giảm giá, bản thân Hoa Thần Dật buôn bán xe hơi, càng hiểu mánh khóe tiếp thị.
Nhưng lấy phong thủy làm phương thức marketing thì chưa từng có, một người không mê tín như hoa Thần Dật đúng là lựa chọn có một không hai.
Còn lại là thao tác nữa thôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận