Dịch: Hoangforever
Thứ Bảy, ngày 10 tháng 10 năm 2020, 7:30 sáng.
“Tiểu tử thúi, bảy giờ rưỡi rồi đấy, còn không nhanh dậy.”
Tiếng quát của bố hắn từ phòng khách vọng vào :
“Con tính cả đời ăn bám ta sao?? Nhanh dậy đi, ăn cơm xong, xuống phố lượn 1 vòng xem xem có công việc nào làm không. Kể cả có đi làm bồi bàn, bán trái cây, hay là làm nhân viên chuyển phát nhanh thì cũng còn hơn ở nhà ăn bám cha già mày như thế này!!”
“Rồi, rồi! Con biết rồi.”
Lý Nguy nằm trên giường trở mình, lẩm bẩm nói:
“Dậy thì dậy...”
Mẹ hắn không vui, ở trong bếp hung hăng chặt mạnh con dao vào cái thớt, nói:
“Này lão già kia, lão gọi nó dậy thì gọi nó dậy, việc gì phải quát to lên như thế làm cái gì?? Ngày trước không phải lão khư khư cố chấp, thì nó làm gì tới nông nỗi như thế này??”
Mẹ hắn vừa nói xong, trong phòng khách nhất thời truyền ra tiếng thở dài não nề của cha hắn:
“Cũng là tại ta cả. Ngày trước nếu như không phải ta bảo nó chờ ta xin cho một công việc làm ở trong nhà nước thì cũng không đến nỗi như thế này. Thi hai năm liền cũng không có đậu, tính dựa vào quan hệ xin xỏ cho nó vào, tiền thì cũng đưa cho họ rồi. Ai ngờ người ta lại bảo có qui định mới. Mới thành ra vỡ lỡ, chậm trễ từ lúc khi tốt nghiệp xong tới bây giờ cũng đã 2 năm rồi, ai....”
Nói tới đây, cả cha và mẹ hắn đồng thời thở dài.
Lý Nguy, nam, 24 tuổi. Thân cao 1m82, lớn lên cũng xem như đứng đắn, đàng hoàng. Mặc dù không tính là đẹp trai, thế nhưng ngoại hình cũng khá. Nếu như hắn đi Hàn Quốc chỉnh sửa một chút có lẽ cũng không kém mấy diễn viên điện ảnh là bao.
Cách đây 2 năm, hắn tốt nghiệp xong, tính cố gắng nỗ lực tìm công việc ở một công ty nào đó, mặc dù không tính là giàu có, thế nhưng 1 tháng dăm ba triệu không thành vấn đề.
Kết quả là cha hắn gọi hắn về, bảo hắn ở nhà chờ cha hắn xin việc ở trong nhà nước cho.
Một lần thi công chức chính là hai năm, thế nhưng hắn thi không có đậu.
Thời gian 2 năm đủ để một học sinh vừa mới tốt nghiệp đại học ra ngoài thử việc và có kinh nghiệm kha khá rồi.
Sau này, cha hắn lại tốn không ít tiền nhờ vả người ta, kết quả là mọi chuyện vỡ lỡ, người cha hắn nhờ vả bị công an bắt vào tù. Dù sao thì cha hắn cũng chỉ mong hắn có một công việc ổn định, yên bề gia thất.
Hiện tại, trạng thái của Lý Nguy chính là vô công rồi nghề, hay thường được biết tới cái tên ăn bám cha mẹ.
Dĩ nhiên, đối với hắn mà nói, hắn thật ra cũng không có oán trách bố mẹ.
Mặc dù miệng lưỡi cha mẹ hắn thối thật đấy. Nhưng dù sao cha mẹ hắn cũng vì lo cho hắn mà ra cả.
Hơn nữa, với tích cách không thích ganh đua của mình, hắn không thi đậu được thì trách ai cơ chứ? Do hắn chứ do ai!!
Chỉ có thể nói tạo hóa trêu ngươi mà thôi.
“Tiểu Nguy à”
Sau khi cha hắn ăn điểm tâm xong, mẹ hắn nói vọng vào phòng ngủ:
“Cơm mẹ để ở trong nồi. Tí nữa con dậy xuống mà ăn. Con trai, phấn chấn lên. Ở cái phố này, con của mẹ là đẹp trai nhất, cho nên không có việc gì phải lo hết. Chờ tới khi con trai của mẹ tìm được công việc tốt rồi, mẹ sẽ giới thiệu cho con một cô gái tốt, sau đó sinh con đẻ cái. Hiện tại, cha mẹ vẫn có thể nuôi được cả gia đình trong vài năm nữa. Nếu như túng quá, thì mẹ sẽ đi làm bảo mẫu, dù sao công việc đó cũng được kha khá tiền...”
Cha hắn nói:
“Được rồi, được rồi. Nói nhiều cũng có tác dụng gì đâu, bớt nói lại đi, đi nhanh nào!”
Mẹ hắn nói tiếp:
“Tiểu Nguy cố gắng lên! Cha con nói tầm phào đó, ở trong mắt mẹ, con trai của mẹ lúc nào cũng là giỏi nhất!”
Sau đó tiếng đóng cửa vang lên.
Lý Nguy trở mình, khẽ thở dài.
Công việc cán bộ nhà nước có lương ổn định, không lo không có tiền cho dù là mưa hay nắng , dễ kiếm được đối tượng, không cần bố mẹ phải lo lắng.
Hắn thật ra cũng muốn thật.
Thế nhưng công việc này không phải....
Thôi! Quên đi, dù sao việc cấp bách nhất lúc này chính là tìm được một công việc trước cái đã.
Cũng không thể ăn bám bố mẹ mãi cả đời thế này được.
Nhưng mà mình nên tìm công việc gì đây?
Lý Nguy nằm ở trên giường, lăn qua lăn lại suy tính.
Hắn lăn một lúc lâu mà vẫn nghĩ chưa ra.
Chán nản hắn rời khỏi giường, gãi gãi cái đầu như tổ quạ, lắc lư đi vào phòng rửa mặt:
“Thôi, kệ mẹ nó đi, nghĩ nhiều đau đầu. Trước tiên cứ ra phố đi dạo vài vòng cái đã, hiện tại không phải là mình chọn việc mà là việc chọn mình...”
Cầm lấy bàn chải và bóp kem đánh răng lên bàn chải, thế nhưng khi đưa bàn chải lên miệng hắn đột nhiên sững người.
Bởi vì lúc đó, trong đầu hắn vang lên một âm thanh giống như tiếng chị google trong máy tính vậy.
“Hệ thống Big Brother phát hiện ra ký chủ, bắt đầu khóa lại.”
Lý Nguy: “Cái quái gì vậy?”
Ngay khi hắn nghĩ tới thứ này, trong đầu liền hiện ra một tiểu nhân vật, nhìn lại thì đúng là hắn.
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống lại một lần nữa vang lên...
“Hệ thống Big Brother đã khóa lại thành công. Bắt đầu đọc dữ liệu ký chủ.”
“Họ tên: Lý Ngụy.”
"Ngày sinh: 6 tháng 6 năm 1996, tuổi: 24 tuổi."
"Giới tính: Nam."
"Nghề nghiệp: Chưa có."
"Vợ /chồng: tạm thời chưa có..."
Lý Nguy nghe mà ngẩn người ra.
Hệ thống? What the hệ thống?? Âm thanh này từ đâu ra vậy??
“Khoan đã.”
Lý Nguy nhìn xung quanh, chỉ thấy tường là tường:
“Ngươi rốt cuộc là thứ quỷ gì vậy?? Tại sao có thể ở trong đầu ta nói chuyện được vậy?? Ta tại sao có thể nhìn thấy hình chiếu của mình??”
Hệ thống giải thích vô cùng cộc cằn:
“Hệ thống chính là Bàn Tay Vàng (Hack) giúp ngươi bước lên đỉnh cao cuộc sống.”
Mặc dù nghe không hiểu lắm, thế nhưng ít nhất Lý Nguy cũng hiểu được một câu.
Bước lên cuộc sống đỉnh cao!!
Tuyệt vời như vậy sao??
Lý Nguy hưng phấn quên cả đánh răng, xoa xoa tay nói:
“Hiểu rồi! Hiểu rồi!Người... Người gọi là hệ thống Brother sao?”
Hệ thống:
“Không phải là hệ thống Brother mà là Big Brother.”
Lý Nguy: “.......”
Có cái gì khác nhau cơ chứ?
Lý Nguy vội vàng hỏi:
“Hệ....hệ thống....người giúp ta bước lên đỉnh cao cuộc sống như thế nào vậy??”
Hệ thống:
“Bổn hệ thống có tác dụng trợ giúp ký chủ, ban bố đủ loại nhiệm vụ chính tuyến, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong có thể đạt được phần thưởng, có thể sử dụng phần thưởng để rút thẻ hoặc đổi các loại kỹ năng trong Thương Thành.”
Lý Nguy dù sao đầu óc vẫn rất là nhanh nhạy.
Hắn vừa nghe tới cái này liền hiểu:
“Có phải giống như đang chơi trò chơi hay không?”
Hệ thống:
“Ngươi có thể hiểu như vậy cũng được. Sau khi người có hệ thống, thế giới thực của người sẽ biến thành trò chơi “Địa Cầu Online”, và ngươi chính là người chơi duy nhất.”
Nói như thế ngay lập tức Lý Nguy liền hiểu ra:
“Hiểu rồi! Hiểu rồi! Ngươi cũng rất là lợi hại nha!”
Hệ thống tiếp tục....
“Các tài nguyên có sẵn của ký chủ đang được đọc, xin vui lòng chờ đợi....”
“Tài nguyên đã đọc xong.”
“Danh sách Big Brother (anh trai tốt): Không. Chú thích: Danh sách Big Brother, là danh sách tập hợp tất cả các loại Big Brother có thể giúp ký chủ bước lên đỉnh cao cuộc sống. Danh sách này có giới thiệu các Big Brother ở trong đó. Nó được chia làm 4 cấp độ: N, R, SR, SSR.”
Lý Nguy:
“Trâu bò như vậy sao?? Lại còn phân chia cấp bậc nữa? Ta lúc nào thì mới có thể rút thẻ được?”
Ông trời phù hộ a! Bắt đầu rút thẻ liền cho ra SSR đi a!
Hệ thống:
“Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên, hệ thống sẽ kích hoạt rút thẻ lần đầu tiên cho ký chủ. Tác dụng của hệ thống là rút thẻ. Sau đó tùy theo nhu cầu, hệ thống sẽ giúp ký chủ liên hệ với nhân vật trong thẻ mà ký chủ đã rút ra. Sau đó ký chủ phải tạo mối quan hệ thật tốt với nhân vật Big Brother này, nhân vật này sẽ trợ giúp cho ký chủ đủ loại trợ giúp.”
Lý Nguy nghe thấy vậy ánh mắt càng thêm sáng ngời.
Cái này mà cũng có thể được sao?
Điều này có nghĩa là sau khi hắn rút thẻ xong, hắn sẽ gặp một Big Brother. Sau đó dựa vào hệ thống, hắn sẽ gặp mặt nhân vật Big Brother này. Sau đó nhân vật Big Brother này sẽ trợ giúp hắn bước lên cuộc sống đỉnh cao.....Cùng Big Brother làm công trình à?
“Lợi hại! Lợi hại!”
Lý Nguy đối với kết quả suy luận ra được này khá là vừa ý.
Hắn cười cười, tiếp tục đem bàn chải đánh răng đánh răng cho xong, sau đó bắt đầu rửa mặt:
“Hệ thống, người có thể giới thiệu cho ta bốn cấp bậc thẻ được không? Ta cũng có chơi qua mấy trò chơi chơi điện thoại di động, cấp bậc SSR kia có thể nói là còn khó hơn cả lên trời ....nhưng mà trong hiện thực nó được phân chia như thế nào vậy?”
Hệ thống:
“Cấp N chính là người có một ít tiền trong thực tế.”
Lý Ngụy: “.........”
Trực tiếp như vậy sao??
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, không có tiền đó chính là em trai chứ không phải là anh trai nữa rồi....
Hệ thống tiếp tục:
“Cấp R thuộc về tiền hoặc quyền, hai thứ này hoán đổi cho nhau cũng được. Ví dụ như người có tổng tài sản lên tới 100 triệu, hoặc người có chức vụ tương đương với số tiền đó.”
Nghe thấy vậy, Lý Ngụy liền sợ ngây người.
Tổng tài sản lên tới 100 triệu, đó là cảnh giới mà hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Thế nhưng mà ở trong miệng hệ thống nó bất quá cũng chỉ là cấp R?
Về phần thực quyền, thử nghĩ một chút thì nó có lẽ ít nhất cũng phải là lãnh đạo một bộ phận nào đó ở cấp tỉnh??
Hệ thống:
“Cấp SR có tổng tài sản từ hàng trăm triệu lên tới một tỷ. Hoặc là thực quyền lãnh đạo cấp thành phố. Ký chủ có thể tự mình xem xét.”
Lý Ngụy hung hăng gật đầu nói:
“Đã hiểu!”
Cuối cùng là cấp bậc SSR.
Hệ thống:
“Big Brother cấp SSR thực sự là một nhân vật quyền lực trên cái thế giới này. Tổng tài sản của hắn trên 10 tỷ trở lên, hoặc là lãnh đạo cấp trung ương. Mỗi một người trong đó đều có sức ảnh hưởng lớn tới một ngành nghề hoặc một khu vực nào đó.”
Lý nguy: "! ! !"
Con mẹ nó chứ! Cái này không phải nổ tung sao??
Big Brother cấp SSR này không phải ngang bằng với Mã Mỗ Vân, Mã Mưu Đằng sao?
Không hổ là SSR a! Quá trâu !
Hệ thống :
“Hệ thống đã giới thiệu xong chức năng của hệ thống. Kế tiếp hệ thống bắt đầu ban bố nhiệm vụ chính tuyến. Khi ký chủ hoàn thành xong nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên và lấy được tấm thẻ thứ nhất, hệ thống rút thẻ sẽ được mở ra.”
Lúc này Lý Nguy đã đánh răng rửa mặt xong, tinh thần vô cùng phấn chấn. Hắn mặc quần áo chỉnh tề, nghiêm chỉnh ngồi nghe.
“Tới đi hệ thống.”
Lý Nguy nhẹ nhàng ho khan 2 tiếng, vẻ mặt hưng phấn nói:
“Xin hãy dùng nhiệm vụ tha hồ giày xéo ta đi!”
Hệ thống:
“Nhiệm vụ chính tuyến chương đầu tiên:【 Hút thuốc lá chỉ hút Hoa Tử, hút cái khác sẽ ho】. Mời ký chủ ra ngoài mua một hộp thuốc lá. Phần thưởng nhiệm vụ: một cuộn phổ thông.”
Lý nguy: ". . . . . ."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận