Lâm Vãn lao thẳng một mạch trên đường không dám quay đầu, dồn hết khí lực vào chân mà chạy. Bất thình lình có người phía sau túm được áo.
Bạn học Tiểu Lâm sợ đến mức liều mạng vùng vẫy cánh tay, vừa giãy dụa vừa kêu to: “ A..A”.
“ Này , nhìn kĩ đi! Là tôi!”
Lâm Vãn định thần lại, thì ra là Tần Phong đuổi theo.
“ Nhìn cậu như gấu túi, lại có dũng khí chọc mông ba tôi, ba tôi đánh người rất hung dữ, cẩn thận lần tới ông ấy tóm được cậu!”. Tuy rằng ngoài miệng là đang mắng, nhưng tay lại gắt gao ôm vai Tiểu Lâm.
Cái bạn mặt dưa này, tuy rằng bình thường nói đớt đần độn, nhưng vào thời điểm mấu chốt trái lại rất có khí phách.
Trên tay chính mình còn hằn hai dấu răng, vài ngày nữa mới hết sưng. Thật đúng với câu: “ Chó cắn người thì không sủa”, mặt dưa mặc dù ngốc nhưng tiểu vũ trụ bạo phát vùng dậy cũng rất hùng tráng.
Lâm Vãn dè dặt mà dùng ngón tay chạm khuôn mặt sưng phù của Tần Phong, dùng cái miệng trước đó dính đầy mỡ khe khẽ thổi thổi.
Tần Phong không né, còn gắng sức hếch cái mũi nghe nghe, phiền muộn mắng một câu: “ Lão quỷ rượu kia trở về thật đúng lúc, thật tiếc thịt nướng ngon của mình!”
Ngày đó lần đầu tiên Tần Phong bỏ tiền túi mời Lâm Vãn uống một chén lớn canh dê một đồng, ngoài ra còn 5 mao tiền hai cái bánh bột mì hấp.
Mặc dù phần lớn canh vào bụng Tần Phong, nhưng Lâm Vãn cảm thấy thỏa mãn không gì sánh được, bởi vì cậu cho rằng cuối cùng bản thân mình đã có tình bạn chân chính, gúp bạn không tiếc mạng sống.
Về phần “Dao” cắm ở bên sườn hay chính là trên mông ba người ta, đứa trẻ ngây thơ không hề suy nghĩ.
Về sau Lâm Vãn phát hiện Tần Phong một nửa cũng không để mình trả tiền. Có đôi khi bản thân muốn mời hắn cái gì đó, Tần Phong lúc nào cũng trừng con mắt nói: “ Khinh người hả! Khoe khoang nhà cậu lắm tiền à?”
Tần Phong mời ăn gì đó, chắc chắn sẽ không quý giá. Nhưng đều là bản thân trước kia chưa từng ăn qua. Nhớ tới hôm trước mới ăn xong thịt ếch, Lâm Vãn trong lớp không nhịn được rùng mình một cái. Thấy Lâm Vãn sống chết không chịu ăn, Tần Phong nắm lấy mũi, cứng rắn nhét một miếng vào, làm Tiểu Lâm buồn nôn, ngay cả cơm chiều cũng không ăn. Nhưng hắn lại ở một bên ôm bụng cười ha ha, thật đúng là tên khốn mà.
Nghĩ vậy, Lâm Vãn không nhịn được quay đầu nhìn bàn trống thứ năm, đã hết hai tiết buổi sáng, vua đi trễ Tần Phong vẫn chưa đến.
Khi hết giờ học, Lâm Vãn mất hứng chạy đến cây dương cổ thụ nhặt lá. Bỗng nhiên trông thấy bóng lưng Tần Phong ngồi hướng về phía cậu trong rừng cây nhỏ cách đó không xa.
Con mắt Tiểu Lâm tức khắc sáng lên, cách thật xa hô lớn: “ Tần Phong!”
Thế nhưng Tần Phong lại dường như không nghe thấy. Khi Lâm Vãn thoáng cái chạy đến trước mặt hắn thì trợn tròn cả mắt.
Mặt Tần Phong giống như cái bảng màu, một khối bầm tím.
Không cần nghĩ, khẳng định là ba hắn đánh. Nếu không đổi thành người khác, Tần Phong cho dù đánh không lại, cũng sẽ tìm cơ hội chuồn mất, sẽ không chịu bị đánh cho thảm như vậy.
“ Cậu…Ba cậu làm càn sao lại đánh cậu!”
Tần Phong dứt khoát nằm trên mặt đất, đầu gối lên cặp sách, lấy cánh tay che khuôn mặt rầu rĩ nói: “ Mẹ tôi tìm luật sư, muốn cho tôi đi cùng bà. Ba tôi tâm tình không tốt, lại uống rượu nhiều hơn.”
Lâm Vãn bĩu môi nói: “ Ba cậu đánh cậu, cậu chỉ cần theo mẹ là được rồi!” Vừa dứt lời,lại âm thầm ảo não đứng lên, ngộ nhỡ Tần Phong theo mẹ hắn, cần phải chuyển trường thì làm sao bây giờ?
May mà Tần Phong nói tiếp: “ Tôi mới không cần bà ấy! Là bà ta lúc trước không cần tôi với ba tôi, mới hại ba tôi thành ra thế này! Vả lại khi ba tôi không uống rượu đối với tôi tốt lắm. Cậu xem! Đây là xe hôm trước ông mua cho tôi.”
Nói xong, trong cặp sách móc ra một hộp giấy nhỏ, bên trong là một chiếc xe đua đồ chơi màu đỏ, nhưng lại có một cột ăng ten thẳng đứng điều khiển từ xa.
Lâm Vãn thấy cũng là yêu thích không muốn rời tay, Tần Phong đắc ý dào dạt nói: “ Thế nào? Rất oách phải không? Là cậu tôi mới cho chơi, người khác ngạy cả chạm vào cũng không thể chạm vào một cái.”
Phiền não con nít chung quy cũng không có khả năng tồn tại lâu. Những chuyện khó chịu đều như lá rụng, qua lại giống con thoi, theo hướng chiếc xe điều khiển từ xa tiêu tan mây khói.
11 tuổi bầu trời một mảnh xanh trong.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận