Thời gian sống lại không bao lâu, dung hợp linh hồn của tiền thân, Trương Huyền lại đạt được tâm phẳng lặng như mặt nước cảnh.
Cho tới nay, hắn đều dựa Đồ Thư Quán kiểm tra chỗ thiếu hụt, tìm nơi xảy ra vấn đề, chưa bao giờ chú ý tới. Chẳng lẽ... tâm phẳng lặng như mặt nước của hắn không phải là Minh Lý cảnh?
Nếu như không phải, lại không thể sát hạch danh sư. Có Đồ Thư Quán lợi hại như vậy cũng sử dụng cái lông?
Không biết điều này có phải là thật hay không...
Trương Huyền cũng có phần muốn khóc.
Chỉ có điều, rất nhanh hắn cũng hiểu được.
Nhìn người khác tu luyện võ kỹ, Đồ Thư Quán trực tiếp ra sách, theo bản năng lại sẽ đi nhìn. Đổi lại thành ai cũng không sẽ để ý tới cái gọi là trật tự, trình tự, rốt cuộc có hay không. Chỉ dựa vào điểm ấy là không phân biệt được.
- Vậy... làm thế nào mới có khả năng kiểm tra đo lường ra là Minh Lý cảnh hay là Như Nhất cảnh?
Nghĩ vậy, hắn không nhịn được hỏi.
- A, cái này thật ra rất đơn giản. Chỗ của ta có một khố Văn Lý thạch. Nắm nó ở trong lòng bàn tay, điều chỉnh tâm cảnh đạt được tâm phẳng lặng như mặt nước cảnh có thể. Phía trên biểu hiện chữ số, chính là Minh Lý cảnh. Không hiện bất kỳ số nào, chính là Như Nhất cảnh!
Lưu Lăng lấy ra một khối đá màu xanh nhạt, mặt ngoài chi chít đầy các loại hoa văn, thoạt nhìn khiến người ta hoa cả mắt.
- Đương nhiên, cùng là Minh Lý cảnh, cũng có phân chia. Số càng lớn, cũng lại cho thấy thiên phú càng cao. Thông thường đạt được mức độ 3, có thể sát hạch danh sư nhất tinh! Đại sư huynh tuổi còn trẻ, lại có hiệu quả dạy học tốt như vậy, lại được Dương sư nhìn trúng, sợ rằng từ lâu đạt tới mức độ 4,5 thậm chí còn hơn. Mấy người chúng ta loại tiềm lực đã tiêu hao hết này còn xa mới có thể so sánh được!
Nói đến đây, đám người Lưu Lăng nhìn về phía Trương Huyền trước mắt, trong mắt đầy hâm mộ.
Mức độ tâm cảnh Minh Lý cảnh chính là tiêu chuẩn so sánh danh sư thiên tài. Mức độ càng cao, lý giải đối với sự vật cũng lại càng thấu triệt, sau này tiến bước cũng lại càng lớn.
Mấy người bọn họ cũng chỉ là miễn cưỡng đạt được mà thôi. Mấy năm nay tuy rằng tu luyện không ngừng, tiềm lực lại tiêu hao hết. Cho dù thành tựu Tông Sư, có thể thông qua nhị tinh sát hạch hay không cũng còn khó nói.
Vị trước mắt này, có thể được Dương sư nhìn trúng, khẳng định tiềm lực vô hạn. Theo bọn họ, trên mức độ tâm cảnh sợ rằng vượt qua 3, hoặc càng cao hơn. Cũng chính vì vậy, bọn họ mới cam tâm tình nguyện gọi đối phương là đại sư huynh, hoàn toàn không có chút xấu hổ nào.
- Cái Văn Lý thạch này... có thể đưa cho ta không?
- Vật này là lúc danh sư thu học đồ, kiểm nghiệm tiêu chuẩn, giống như cột đá đo lực. Chỗ của ta có vài khối, sư huynh muốn dùng, cứ cầm là được!
Lưu Lăng mỉm cười:
- Chỉ có điều, đại sư huynh chỉ chừng ấy tuổi, chắc hẳn còn chưa có đạt được cảnh giới tâm như mặt nước phẳng lặng, cũng không cần sốt ruột. Sau này lúc nào đạt được, lúc ấy kiểm tra là được!
- Ừ!
Tiếp nhận Văn Lý thạch, Trương Huyền cúi đầu nhìn lại.
Từng đường hoa văn phía trên tự nhiên hình thành, không có bất kỳ vết tích đục khắc nào, cho người ta một loại cảm giác đặc biệ. Sau khi nhìn vào, dường như có thể nhìn thấy được tất cả bản chất của sự vật, từ trong đó tìm được căn nguyên.
- Đúng rồi, ở chỗ nào mới có khả năng sát hạch danh sư?
Thu hồi Văn Lý thạch, Trương Huyền ngẩng đầu tiếp tục hỏi.
- Sát hạch danh sư tự nhiên phải ở Danh Sư Đường. Gần Thiên Huyền vương quốc chính là phân bộ tại Thiên Vũ vương quốc nhất đẳng. Trong đó có danh sư nhị tinh trấn giữ và phương tiện hoàn thiện. Đừng nói sát hạch nhất tinh, thậm chí ngay cả nhị tinh cũng có thể sát hạch.
Lưu Lăng nói:
- Sau này, tâm cảnh của sư huynh đạt được tâm phẳng lặng như mặt nước, có thể tới nơi đây thử xem. Chỉ cần có đầy đủ điều kiện là có thể báo danh.
- Được!
Trương Huyền gật đầu.
- Tốt lắm, sư huynh, sau này có chuyện gì trực tiếp phân phó cho chúng ta là được. Ngày hôm nay lại cáo từ trước!
Bốn người lại hàn huyên một hồi, sau đó đám người Lưu Lăng đứng dậy từ biệt.
Thấy bọn họ rời đi, Trương Huyền lật cổ tay một cái. Văn Lý thạch xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Thử một chút xem ta có Minh Lý cảnh tâm phẳng lặng như mặt nước hay không...
Thế giới này, trở thành danh sư mới có địa vị bất diệt, làm một chuyện gì cũng thuận tiện hơn rất nhiều, cũng có thể khiến cho Thiên Đạo Đồ Thư Quán có phát huy đường sống. Nếu như không có thiên phú như thế, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Đặt Văn Lý Thạch ở trong lòng bàn tay, hai tay nắm chặt, tâm cảnh thoáng động, tự nhiên tiến vào cảnh giới tâm như mặt nước phẳng lặng. Nhất thời toàn thân không buồn không vui, lại không lo lắng.
Cảnh giới này có thể áp chế phiền muộn, nôn nóng của con người. khiến người ta tỉnh táo nhất phân tích xử lý sự việc, là thứ người tu luyện nằm mơ cũng muốn có.
Chỉ có điều, muốn đạt được cần lực tập trung vào sự tình đạt đến cực hạn mới được. Toàn bộ Hồng Thiên học viện, cũng chỉ có một mình viện trưởng làm được, đủ thấy độ khó của nó.
Chính vì vậy, trước đây Thẩm Bích Như nhìn thấy được Trương Huyền tự nhiên đạt được loại cảnh giới này, mới chấn động kinh ngạc thiếu chút nữa ngất đi.
Oong!
Đạt được cảnh giới tâm như mặt nước phẳng lặng, Văn Lý thạch trong tay lắc lư một hồi, một hàng con số chậm rãi hiện lên.
Nhìn thấy được có chữ số, lúc này Trương Huyền mới trấn tĩnh lại.
Trước đó Lưu Lăng đã nói, Như Nhất cảnh tâm phẳng lặng như mặt nước, chắc chắn sẽ không hiện ra chữ số. Có chữ số, lại cho thấy là Minh Lý cảnh.
Thực đúng là buồn lo vô cớ. Hắn vẫn có thiên phú danh sư.
Trước đó người khác thi triển võ kỹ, hắn chưa bao giờ có cảm giác nhìn ra trật tự, trình tự. Hắn còn tưởng rằng mình không có thiên phú như thế. Xem ra là quá lo lắng.
Bất kể nói thế nào, hắn đều nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán tồn tại siêu cường, làm sao có thể ngay cả thiên phú danh sư nho nhỏ cũng không có được?
Thở phào nhẹ nhõm, hắn mở bàn tay cầm Văn Lý Thạch đưa lên, nhìn lại.
Đạt đến ba, có thể sát hạch danh sư nhất tinh. Loại thiên tài như mình, theo lý thuyết thế nào cũng có bốn, năm, thậm chí sáu, bảy, tám, chín vạch!
Nếu không cũng không phù hợp với thân phận.
Trong lòng hắn đắc ý. Chữ số trên Văn Lý thạch cuối cùng cũng dừng lắc lư, hoàn toàn hiện ra ở trước mắt.
Thời điểm đang hưng phấn tưởng tượng tới sát hạch danh sư, đại triển thần uy, Trương Huyền lập tức nhìn thấy rõ ràng chữ số viết phía trên. Trong nháy mắt, đồng tử của hắn thiếu chút nữa lập tức rơi xuống, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.
- Đây là... thật hay giả vậy?
Da mặt hắn co giật, hắn cũng sắp khóc.
Chỉ thấy trên Văn Lý thạch xuất hiện mấy con số khô khan...0.1.
Không cần chơi người như vậy chứ?
Nghe Lưu Lăng giọng điệu, người khác đều là ba, bốn. Thiên tài rất lợi hại năm, sáu, bảy đều có. Ban đầu cho rằng mình cho dù không phải là thiên tài, mức sát hạch danh sư thấp nhất là “ba” chắc hẳn cũng có. 0.1... là cái quỷ gì?
Đại ca, ngươi dám lại thấp hơn một chút nữa không?
- Ta không tin...
Hắn khóc không ra nước mắt, lại đặt Văn Lý thạch ở trong lòng bàn tay.
Một lát sau.
Hắn nhìn chằm chằm vào phía trên 0.09.
Trương Huyền cảm giác trên mặt hình như bị người ta hung hăng tát một cái, khóe miệng không ngừng co giật.
Trời ạ, thật đúng là dám thấp hơn à!
Vẫn cho rằng mình là thiên tài siêu cấp, thiên tài trong thiên tài. Tết quả... hiện thực này cũng thật sự quá mất mặt!
Mức độ thấp như vậy, sát hạch danh sư? Sát hạch cái búa à!
Sợ rằng đi cạnh tranh học đồ, cũng sẽ bị người ta đuổi ra.
- Ta không tin...
Liên tục thử vài lần, Trương Huyền rốt cuộc hiểu rõ, mức độ tâm cảnh này của hắn thấp đến mức khiến cho người ta giận sôi. Hơn nữa mỗi thử một lần, đều không gần như sẽ tiêu hao khoảng 0.01 vạch. Cho nên hiện tại... Thấp xuống chỉ còn lại có 0.05.
- Chỉ có thể chờ lần sau gặp được Lưu Lăng bọn họ hỏi xem, có bí quyết nào tăng thêm mức độ tâm cảnh hay không. Nếu không, tâm cảnh thấp như vậy, cho dù muốn sát hạch danh sư, cũng chỉ là nói suông!
Cố nén kích động muốn té xỉu, Trương Huyền tự an ủi mình.
Hiện tại chỉ hy vọng Danh Sư Đường có bí quyết và phương pháp tu luyện tâm cảnh. Đến lúc đó mượn Thiên Đạo Đồ Thư Quán, chỉnh lý ra bí tịch thiên đạo, sau đó nhanh chóng tiến bước, nhanh chóng trưởng thành.
Nếu không, chỉ dựa vào mức độ hiện tại này, đừng nói danh sư, lão sư sao kim cũng không đủ tư cách.
Đang suy tư mức độ tâm cảnh thấp như vậy, tóm lại phải làm thế nào, hắn liền nghe được bên ngoài phòng học vang lên tiếng gõ cửa.
- Trương Huyền lão sư ở đây không?
- Thẩm Truy bệ hạ?
Nghe giọng nói, hắn nhận ra được, trực tiếp mở miệng:
- Mời vào!
Két!
Cửa phòng đẩy ra, hai người đi đến.
Một người chính là Thẩm Truy bệ hạ. Một người khác cũng là trung niên, hình dạng có phần anh tuấn. Nhìn kỹ, hắn và Triệu Nhã có vài phần tương tự.
- Trương lão sư, vị này chính là phụ thân của Triệu Nhã, Triệu Phong thành chủ, đặc biệt tới đây cảm ơn ngươi đã chiếu cố nữ nhi của hắn.
Thẩm Truy bệ hạ hạ thấp phong thái.
Mặc dù bây giờ đối phương còn không phải là danh sư, lại là thân truyền của Dương sư, sư huynh của đám người Lưu sư.
Trước mặt người như thế, cho dù là đứng đầu một nước, cũng không dám khinh thường.
- Tại hạ Triệu Phong, ra mắt Trương lão sư!
Triệu Phong thành chủ tiến lên.
- Nếu là phụ thân của Triệu Nhã, vậy đừng có khách khí như vậy, ngồi đi!
Trương Huyền bắt chuyện.
- Mấy ngày qua Trương lão sư chiếu cố tiểu nữ, ta đều đã nghe Diêu Hàn nói, thật sự vô cùng cảm kích. Ta biết với loại thân phận và năng lực này của Trương lão sư, cũng không thiếu kim tệ. Cho nên, mấy ngày qua đã đặc biệt phái người thu thập, vừa vặn nhận được một viên ngọc tinh Minh Lý, đưa cho lão sư xem như quà cảm ơn!
Mấy người khách sáo một hồi, Triệu Phong thành chủ đưa tới một món khác.
- Ngọc tinh Minh Lý?
Nhìn thứ đối phương đưa tới, vẻ mặt Trương Huyền nghi ngờ.
- Ngọc tinh Minh Lý lại giống như linh khí đối với người tu luyện, vỗ về hấp thu, chẳng những có thể khôi phục mức độ tâm cảnh tiêu hao, còn có thể thong thả tăng cường, là vật phẩm danh sư dùng để tu luyện tâm cảnh, vô cùng trân quý. Toàn bộ Bạch Ngọc thành ta có vô số khoáng mạch ngọc thạch, cũng chỉ tìm được một khối này.
Triệu Phong thành chủ giải thích.
- Có thể tăng cường mức độ tâm cảnh sao?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Thực đúng là buồn ngủ gặp manh chiếu.
Vừa buồn rầu vì mức độ tâm cảnh quá thấp, không biết làm như thế nào cho phải, vị Triệu Phong thành chủ này lại đưa khối ngọc tinh Minh Lý này qua. Thật đúng là quá tốt!
- Vật trân quý như thế... ta làm sao có thể không biết xấu hổ tiếp nhận được?
Trương Huyền có chút xấu hổ.
Toàn bộ Bạch Ngọc thành cũng chỉ có một khối, đủ thấy mức độ trân quý, đã không thể dùng tiền tài để cân nhắc.
Đối phương đặc biệt tìm kiếm, xem ra cũng tốn không ít tâm tư.
- Ân tình của Trương lão sư đối với tiểu nữ, một khối ngọc tinh lại tính là cái gì!
Triệu Phong thành chủ cung kính nói.
Nhìn ra Triệu Nhã có thể chất đặc biệt, cũng trả cái giá lớn để hỗ trợ kích hoạt...
Ân tình thật sự quá lớn. Ngọc tinh Minh Lý tuy rằng trân quý, lại cũng không báo đáp được.
- Vậy thì cám ơn!
Biết đối phương thật lòng thật ý muốn đưa đồ cho mình, không thu, ngược lại sẽ lo lắng, hơn nữa nó cũng vừa vặn có tác dụng, lúc này hắn gật đầu nhận lấy.
- Triệu Nhã là đệ tử của ta. Chuyện chỉ điểm tu luyện cho nàng, để cho nàng nhanh chóng nâng cao, là bổn phận của ta, không phải giao dịch, cũng không cần báo đáp.
Trương Huyền giơ tay ngăn lại:
- Chỉ có điều, ta thật sự cần ngọc tinh Minh Lý. Như vậy đi, trước đây Triệu Nhã cho ta xem qua công pháp Bạch Ngọc thành của các ngươi, ta sửa đổi một chút, hiện tại cho ngươi sao chép ra. Sau đó có thể chiếu theo đó tu luyện, coi như thù lao mua cái ngọc tinh Minh Lý này!
- Công pháp? Sửa chữa... một chút?
Triệu Phong, Thẩm Truy bệ hạ đồng thời mở to hai mắt nhìn, đầy nghi ngờ.
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận