- Không thể đi? Đường này là của các người sao?
Sắc mặt Thẩm Bích Như trầm xuống.
Trương Huyền cũng quay đầu lại nhìn qua.
Chân khí của hắn tinh thuần, che nấp thực lực ngay cả đám người Lưu sư cũng không phát hiện được. Mấy người này tự nhiên cũng nhìn không ra.
Hắn đạt được Thông Huyền cảnh đỉnh phong, Tông Sư không xuất hiện, đã không có gì đáng để sợ hãi. Nếu như đám người kia thật sự muốn gây phiền toái, hắn không ngại ra tay giáo huấn một chút.
Chỉ có điều, hắn vẫn không nói gì. Chỉ thấy người thanh niên vẫy bàn tay một cái.
- Làm cái gì? Buông ra! Không phải tất cả mọi chuyện đều có thể dùng võ lực giải quyết!
- Vâng!
Mọi người thu binh khí lại.
- Hai người không nên kinh hoảng. Chúng ta không có ác ý! Thực sự không dám giấu giếm, tại hạ là Vân Đào Hàn, thất vương tử của Vũ vương quốc, đang tiến hành sát hạch thuần thú sư nhất tinh. Hiện tại ta đã thông qua cửa thứ nhất. Chỉ cần có thể thuần phục một con man thú Ích Huyệt cảnh, xem như đạt tiêu chuẩn!
Người thanh niên bước lên trước, lộ ra nụ cười mỉm.
- Sở dĩ bọn họ ngăn cản hai vị, là bởi vì ta muốn thuần phục một con báo Kim Thân Thiết Tiễn. Tốc độ con man thú này cực nhanh. Chúng ta đã liên tục truy tìm tung tích hơn mười ngày, thật vất vả mới phát hiện tung tích ở phía trước không xa. Cho nên, chúng ta cố ý ở đây bố trí cạm bẫy, chờ nó tự chui đầu vào lưới. Không cho hai vị đi về phía trước, là sợ làm vậy sẽ đánh rắn động cỏ, khiến cho cố gắng của chúng ta hơn mười ngày qua sẽ chảy theo dòng nước. Mong các vị thứ lỗi! nếu như có mạo phạm, chờ bắt được con báo Thiết Tiễn này, ta sẽ tự mình nhận lỗi!
- Vậy... Chúng ta tạm thời chờ một lát!
Thấy đối phương nói chuyện khách khí, Thẩm Bích Như liếc mắt nhìn Trương Huyền, thấy hắn không phản đối, liền gật đầu đáp ứng.
Trương Huyền là kẻ người khác dễ nói chuyện, hắn cũng dễ nói chuyện.
Đối phương nói rõ lý do, thái độ thành khẩn, hắn cũng không để ý nữa.
Vừa vặn hắn liên tục đi đường, có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút cũng không có vấn đề gì. Hắn còn có thể hỏi thăm thêm một chút về tình hình của Thú Đường.
- Cảm ơn đã thông cảm!
Thấy bọn họ dừng lại, Vân Đào thoả mãn gật đầu, an bài một tiếng, để cho mọi người tiếp tục bố trí cạm bẫy. Bản thân hắn lại đi tới trước mặt Thẩm Bích Như.
- Không biết hai vị xưng hô như thế nào?
- Tại hạ Thẩm Bích Như. Đây là Trương Huyền!
Trầm lão sư gật đầu.
- Hóa ra là Trầm tiểu thư. Hân hạnh gặp mặt, hân hạnh gặp mặt!
Vân Đào gật đầu, tự động bỏ qua Trương Huyền.
Cũng không trách được hắn khinh thường. Trang phục của Trương Huyền chỉ là hàng vỉa hè. Sau khi tu luyện Thiên Đạo Kim Thân, da hắn trơn nhẵn, thoạt nhìn giống với thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Chợt nhìn thoáng qua, còn tưởng rằng là một người hầu, hoàn toàn không đáng chú ý.
- Không biết tiểu thư đi tới Thú Đường có chuyện gì? Không có gì bất ngờ xảy ra, tại hạ nhất định sẽ sát hạch thuần thú sư thành công. Ở Thú Đường, lời nói vẫn có chút trọng lượng!
Vân Đào cười khẽ nói, trong lời nói mang theo sự tự tin nồng đậm.
- Ý tốt của Thất vương tử chúng ta xin nhận tấm lòng. Chúng ta chỉ là thuê man thú bay, không tính là phiền phức!
Thẩm Bích Như lắc đầu.
Làm nữ thần băng sơn của Hồng Thiên học viện, đối với loại cố ý đến gần này, nàng từ lâu đã rất quen thuộc, tùy tiện là có thể lấp liếm cho qua.
- Gặp gỡ chính là có duyên. Trầm tiểu thư cũng không cần khách khí với ta. Nếu như không có thuần thú sư chỉ điểm, lựa chọn không được man thú bay tốt, lại rất nguy hiểm. Không bằng như vậy đi, chờ ta bắt được con báo Kim Thân Thiết Tiễn trở lại Thú Đường, sẽ tự mình lựa chọn giúp tiểu thư!
Vân Đào nói.
- Không cần!
Thẩm Bích Như xua tay.
- Man thú bay của Thú Đường tuy rằng đều được thuần phục tốt, bình thường sẽ không xảy ra vấn đề. Nhưng cùng là man thú, sự chịu đựng, sức ứng biến đều không giống nhau. Nếu như không lựa chọn được tốt, trên không trung một khi gặp phải man thú khác công kích, rất dễ dàng xuất hiện sự cố. Trầm tiểu thư lại không cần khách khí!
Khẽ vuốt ống tay áo, Vân Đào cho người ta một loại cảm giác ngọc thụ lâm phong, trong giọng nói mang theo sự quan tâm, thái độ thành khẩn.
Người con gái trước mắt này, bất kể về khí chất, diện mạo đều xinh đẹp nhất trong những người hắn từng gặp, đương nhiên hắn phải cố gắng biểu hiện ra sự ưu tú của mình, khiến mỹ nhân cảm động.
- Điều này...
Vốn còn muốn từ chối, lại nghĩ tới Trương lão sư muốn ngồi man thú bay, Thẩm Bích Như vẫn không nhịn được gật đầu:
- Vậy lại chỉ có thể lại làm phiền ngươi!
- Không có gì là phiền phức. Ta học tập thuần thú mười hai năm, gần như tất cả man thú ở Thú Đường ta đều biết rõ ràng. Tập tính, sự chịu đựng, tuổi, tốc độ phản ứng của bọn chúng... ta đều rõ như lòng bàn tay. Yên tâm đi. Ta giúp tiểu thư chọn lựa, khẳng định không thành vấn đề! Nếu như không phải nhìn thấy chúng ta có duyên, cho dù có người bỏ ra số tiền lớn đi nữa, cũng chưa chắc có thể mời được ta tự mình động thủ...
Thấy nàng đồng ý, ánh mắt Vân Đào nhất thời sáng lên, nói càng thêm có lực:
- Lần trước một vị đại thần của Thiên Huyền thành các nàng đi qua, muốn bảo ta hỗ trợ, đã bị ta uyển chuyển nói lời cự tuyệt...
Thấy người này vẫn thích thể hiện, muốn nổi lên mình có bao nhiêu năng lực, có bao nhiêu tài cán, Trương Huyền thật sự nghe không nổi nữa, bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn lại về mấy người phía trước.
Cái bọn họ gọi là bố trí cạm bẫy, không phải là đào hố, phía trên bày ra chút lá khô rơm rạ.
Loại cạm bẫy sơ cấp nhất này đối phó một ít dã thú còn có thể. Man thú đã nắm giữ trí tuệ, làm như vậy, không những không bắt được, làm không tốt còn có thể bị cho rằng đang vũ nhục chỉ số thông minh của nó, nó sẽ không chết không dừng.
Giương mắt nhìn lại, mấy cường giả Ích Huyệt cảnh đi cùng Vân Đào, trong tay mỗi một người cầm lá cờ màu xám tro, dựa theo phương hướng vị trí đã tính toán trước, cắm vào từng cái.
- Chẳng lẽ là... Trận pháp?
Nhìn thấy được hành động của bọn họ, một cái tên xuất hiện trong đầu.
Trận pháp sư là chức nghiệp trong thượng cửu lưu, tương đối sát đầu, so với luyện đan sư cũng không phân cao thấp, được cho là chức nghiệp đứng đầu.
Tuy rằng tàng thư khố của vương quốc có ghi chép liên quan đến trận pháp, lại đều nói không rõ ràng. Chỉ nói là lợi hại. Cụ thể bố trí như thế nào, kích hoạt thế nào... đều không có.
Dù sao Thiên Huyền vương quốc chỉ là địa phương nhỏ không nhập lưu, ngay cả công hội trận pháp sư cũng không có. Tin tức biết được cũng lại có hạn.
Mặc dù ghi chép lại ít, nhưng động tác của mấy người hoàn toàn tương đồng với miêu tả bày trận trong đó. Trương Huyền liếc mắt vẫn nhận ra được.
Theo lời đồn đại, một khi trận pháp bố trí thành công, sẽ hình thành khí tức đặc biệt, tiếp xúc dẫn phát, lại sẽ lập tức phát sinh đủ loại hiệu quả đặc biệt.
Ví dụ như: Khốn trận có thể vây khốn người, khiến người ta không nhận ra phương hướng không có cách nào chạy trốn. Huyễn trận có thể khiến cho người ta phát sinh biến hóa kỳ ảo mê hoặc, không rõ mình đang ở chỗ nào. Sát trận càng có thể trực tiếp gạt bỏ con người, uy lực đáng sợ.
Trương Huyền lần đầu tiên gặp được người bày trận, đầy hiếu kỳ.
- Chỉ dựa vào mấy thứ này, là có thể vây khốn được con báo Kim Thân Thiết Tiễn gì đó sao?
Nhìn một hồi, hắn phát hiện cái gì đều cũng không hiểu, bất đắc dĩ lắc đầu.
Trận pháp giống như luyện đan, thư họa, là một môn học cao thâm. Không trải qua học tập đặc biệt, đừng nói có thể nhìn ra, sợ rằng mấy thứ này rốt cuộc bày ra có ích lợi gì, đầu óc cũng mơ hồ không hiểu.
- Trương lão sư, thế nào?
Đang quan sát, hắn liền nghe được tiếng của Thẩm Bích Như vang lên. Hắn quay đầu lại, lúc này mới phát hiện ra, nàng hình như cũng chịu không nổi đối phương nói những lời tự kỷ, đã đi tới bên cạnh.
- A, xem bọn họ đang bố trí cạm bẫy gì!
Trương Huyền nói.
- Đây hình như là trận pháp. Thiên Huyền vương quốc chúng ta không có công hội trận pháp sư, cũng không có sách liên quan. Đối với cái này ta cũng không biết nhiều lắm!
Thẩm Bích Như cũng nhận ra được.
- Đúng vậy, những lá cờ nhỏ này có thể hình thành trận pháp, phát sinh uy lực cường đại, quả thật lợi hại!
Trương Huyền xúc động.
- Có thể trở thành một trong chức nghiệp thượng cửu lưu, không có một cái nào đơn giản. Theo lời đồn đại trận pháp sư chính thức bố trí ra trận pháp, ngay cả nửa bước Tông Sư cũng rất khó chạy trốn. Làm không tốt cũng sẽ bị giết chết. bọn họ thoạt nhìn cắm cờ lung tung, trên thực tế khẳng định có kết cấu riêng!
Thẩm Bích Như gật đầu.
- Ừ! Dù sao cũng không hiểu, lại tùy tiện nhìn một chút!
Trương Huyền mỉm cười.
Trận pháp ảo diệu, không có mấy năm nghiên cứu rất khó có thành quả. Dù sao cũng không hiểu, coi như nhìn một thứ mới mẻ.
- Tùy tiện nhìn một chút?
Vân Đào đã đi tới, đầu hất lên, mí mắt liếc nhìn qua, khẽ cười:
- Trận pháp cuồn cuộn đại khí, ảo diệu vô cùng. Ngươi nhìn có hiểu không?
- Ta là thường dân, chưa bao giờ nghiên cứu qua, quả thật không hiểu nhiều!
Trương Huyền cũng không giả vờ, vẻ mặt thành khẩn:
- Nghe giọng điệu này, thất vương tử rất hiểu về trận pháp?
- Đó là chuyện tất nhiên!
Khóe miệng Vân Đào cong lên, lộ ra một thần sắc ngạo nghễ:
- Nói thật cho ngươi biết, ta không chỉ là thuần thú sư, còn đang học tập trận pháp nghiệp dư, là một vị trận pháp học đồ chân chính. Đối với không ít trận pháp ta đều có nghiên cứu rất sâu.
- Trận pháp học đồ?
Trương Huyền và Thẩm Bích Như nhìn nhau, hai người có chút kinh ngạc.
Sát hạch thuần thú sư lại còn là trận pháp học đồ. Hai loại chức nghiệp sát đầu của thượng cửu lưu hắn đều đang học. Không thể không nói, vị Vân Đào này tuy rằng người có chút rắm thối, thích khoe khoang, nhưng thật sự có bản lĩnh để khoe khoang.
- Nếu không hiểu, ta lại giới thiệu cho các ngươi một chút!
Thấy hai người kinh ngạc, Vân Đào đầy đắc ý, mỉm cười đầu hất lên, rất có ý chỉ điểm giang sơn:
- Bọn họ hiện tại bố trí cái này, gọi là Thanh Mộc Khốn trận, lấy ba mươi sáu sao Thiên Cương làm trận cơ, bảy mươi hai sao Địa Sát làm cờ trận, ẩn chứa thuộc tính của cây xanh, hội tụ tám pháp linh khí... Do đó hình thành trận pháp đặc biệt, lực lượng mười phần, uy thế vô cùng.
- Thanh Mộc Khốn trận? Chỉ những thứ lá cờ nhỏ này sao?
- Không sai! Cờ trận chỉ là trợ giúp. Thật ra, bố trí trận pháp, không chỉ phương hướng vị trí phải chuẩn bị cho tốt, không được có chút sai lầm nào. Quan trọng nhất chính là kích hoạt. Chờ bọn họ bố trí xong, ta sẽ ra tay dẫn động. Một khi thành công, báo Kim Thân Thiết Tiễn rơi vào trong đó, tuy không lo lắng tới tính mạng, nhưng cũng có thể khiến cho nó lên trời không đường, xuống đất không cửa!
Trong khi nói chuyện, mấy người kia đã dựa theo phương hướng vị trí riêng, bày xong rất nhiều cờ trận.
Vân Đào khẽ cười, đi nhanh lên phía trước. Bàn tay hắn chộp một cái, lấy ra một lá cờ nhỏ màu vàng, nhẹ nhàng rung lên, cắm vào trung tâm của tất cả cờ trận.
Oong!
Một tiếng động khẽ vang lên. Trận pháp giống như trong nháy mắt được khởi động. Cờ trận trước đó có thể thấy được rõ ràng, lại ẩn giấu ở giữa những đám cỏ xanh tươi, khó phát hiện ra.
Nếu như không phải tận mắt nhìn nhìn thấy được, cũng không thể tin được ở đây che giấu một trận pháp.
- Lợi hại...
Đang xúc động, Trương Huyền muốn nói cái gì đó, đột nhiên trong đầu chấn động. Đồ Thư Quán xuất hiện một quyển sách.
Đầu tiên hắn nghi ngờ, sau đó lập tức hiểu được.
Vân Đào là trận pháp sư học đồ, bố trí kích hoạt trận pháp, với luyện đan sư luyện đan, võ giả tu luyện võ kỹ là cùng một ý, đều có thể khiến cho Đồ Thư Quán biến hóa.
Tinh thần thoáng động, sách xuất hiện ở trước mắt. Chỉ thấy phía trên viết bốn chữ lớn... Thanh Mộc Khốn trận.
Hắn tiện tay mở ra. Phía trên ghi chép khuyết điểm trong đó.
- Thanh Mộc Khốn trận, thuộc tính mộc trận pháp, lấy Thanh Mộc làm cờ trận bày trận, nắm giữ công hiệu niêm phong, bao vây chặt chẽ. Ba trăm năm trước, trận pháp nhị tinh Tông Sư Đào Nguyên sáng chế. Khuyết điểm mười bảy chỗ. Theo thứ tự là...
- Trước mắt là bản giản lược, khuyết điểm bảy mươi hai chỗ. Theo thứ tự là...
Lật qua sách xem xong, Trương Huyền có chút kinh ngạc. Vẻ mặt hắn cổ quái nhìn về phía thất vương tử bên cạnh bộ dạng dương dương tự đắc, dáng vẻ ta là đệ nhất thiên hạ.
- Ngươi xác định... trận pháp này thật có thể vây khốn được con báo Kim Thân Thiết Tiễn sao?
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận