- Đừng ồn ào nữa. Đi Sáp Bắc Thành của Hàn Vũ vương quốc, chỉ có mười người. Ngày hôm nay đã đủ. Muốn đi, ngày mai lại tới xếp hàng!
- Đây là đi Tế Bắc thành của An Viễn vương quốc, còn thiếu ba người. Muốn đi thì tranh thủ thời gian, chậm sẽ không còn chỗ!
- Ở đây bán ra ấu tể của man thú Hồng Vĩ Hồ Thông Huyền cảnh, có ai nguyện ý mua, tranh thủ thời gian qua...
...
Trước mặt đoàn người, các loại âm thanh ầm ĩ, có vẻ lộn xộn.
- Huyền Lạc sơn mạch gần sát với mười vương quốc. Bắc Vũ vương quốc, Hàn Vũ vương quốc, Thiên Huyền vương quốc... Tất cả sẽ đến đây giao dịch. Mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người. Nhất là đi xa nhà, toàn bộ Thú Đường tổng cộng lại có nhiều man thú như vậy, người tới nhiều, không có khả năng đều ngồi hết được. Cơ bản cần tới sớm xếp hàng. Có vài người ở chỗ này chờ liền nửa tháng, cũng rất khó xếp hàng được!
Nhìn đoàn người ầm ĩ trước mắt, Vân Đào giải thích.
- Nửa tháng cũng không thể xếp hàng?
Trương Huyền sửng sốt.
Thú Đường không có khả năng thỏa mãn đầy đủ nhu cầu man thú. Về điểm ấy hắn đã sớm đoán được. Nhưng hắn không nghĩ tới cần phải sắp xếp trong thời gian lâu như vậy.
Nếu như ở chỗ này chờ nửa tháng, còn không bằng trực tiếp ngồi báo Kim Thân Thiết Tiễn đi Thiên Vũ vương quốc.
- Tiền bối yên tâm!
Nhìn vẻ mặt của hắn, Vân Đào mỉm cười:
- Chỉ cần ta hoàn thành sát hạch, trở thành thuần thú sư chính thức, lại có tư cách giúp tiền bối lựa chọn man thú bay để sử dụng, không cần giống như những người khác ở chỗ này chờ đợi.
Nghe hắn nói như vậy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Bất kỳ nghề nghiệp nào, cũng có đặc quyền.
Thật giống như luyện đan sư ở nghiệp đoàn của luyện đan sư mua đan dược, không chỉ được ưu tiên, còn được giảm chiết khấu.
Thuần thú sư cũng giống như vậy.
Những người khác muốn cưỡi man thú bay, phải xếp hàng chờ. Mỗi ngày số người thuê là cố định. Nhưng thuần thú sư chính thức lại khác, có thể trực tiếp cưỡi, không cần giống như những người khác xếp hàng chậm trễ thời gian.
- Vậy... đi hoàn thành sát hạch thôi!
Nhìn thấy được mọi người xếp hàng dường như rất dài, da đầu Trương Huyền tê dại, tùy ý khoát tay áo.
- Ừ, nơi sát hạch thuần thú sư ở nơi đó!
Vân Đào đi trước dẫn đường.
Mấy người sải bước đi nhanh qua. Những người khác thấy bên cạnh Trương Huyền có con báo Kim Thân Thiết Tiễn cao lớn hung bạo mạnh mẽ, đều tránh ra.
Lúc này con báo Kim Thân Thiết Tiễn đã không còn khí tức sắc bén như khi vừa đột phá. Ngoại trừ hình thể to lớn, so với trước, nó không có khác biệt quá lớn, khiến cho người ta vừa nhìn thấy, còn tưởng rằng nó chỉ có Ích Huyệt cảnh.
Chỉ có điều, mặc dù là man thú Ích Huyệt cảnh, cũng không ai nguyện ý trêu chọc. Không phải là bởi vì thực lực của nó, mà nơi này là Thú Đường. Có thể dẫn theo một con man thú khổng lồ như vậy, khẳng định có quan hệ rất lớn. Nếu không phải là học đồ thì chính là thuần thú sư. Bất kể bên nào, bọn họ đều không thể đắc tội được.
Không ai ngăn cản, bọn họ đi thật ra vô cùng nhanh chóng. Qua thời gian không lâu, mọi người lại đi đến trước một gian phòng cực lớn. Phía trước cửa có năm chữ lớn “sát hạch thuần thú sư“.
Không giống với nơi sát hạch luyện đan sư, nơi đây có vẻ càng rộng hơn.
- Hiện tại cách sát hạch kết thúc, còn có một khoảng thời gian. Thời gian không muộn. Chúng ta vào đi thôi!
Nghĩ đến lập tức có thể thông qua sát hạch trở thành thuần thú sư chính thức, Vân Đào hưng phấn, trong mắt tỏa ra ánh sáng. Hắn cười một tiếng, muốn đi vào.
- Đây không phải là Vân Đào sao? Thế nào lại nhanh lại trở về như thế? Có phải cảm thấy không có cách nào thông qua sát hạch, xám xịt trở về hay không?
Mọi người vẫn chưa vào cửa, lại nghe được một giọng điệu thoáng hiện ra vẻ cười nhạo vang lên.
Quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên dẫn theo rất nhiều thuộc hạ và một con hổ thú cực lớn, nghênh ngang đi tới.
Con hổ thú này so với báo Kim Thân Thiết Tiễn còn lớn hơn, khí thế cũng càng thêm kinh người, khiến người ta một loại cảm giác có thể xé rách trời cao.
Chỉ có điều, bàn về thực lực, nó còn kém hơn một ít, chỉ là Ích Huyệt cảnh sơ kỳ mà thôi.
- Người này là lục vương tử của Thần Bắc vương quốc Chu Cẩm Hoàng, cùng điện hạ chúng ta luôn luôn không hợp nhau...
Nhìn thấy Trương Huyền nghi ngờ, một thuộc hạ của Vân Đào truyền âm qua.
- Thần Bắc vương quốc?
Trong đầu Trương Huyền xuất hiện thư tịch xung quanh địa đồ.
Giống như Hàn Vũ vương quốc, Thần Bắc cũng là một vương quốc nhị đẳng. Bởi vì lãnh thổ gần với Hàn Vũ láng giềng, mâu thuẫn không ngừng, xem như là một trong những vương quốc đối địch, làm thành viên vương thất của hai vương quốc lớn, căm thù lẫn nhau, cũng là chuyện rất bình thường.
- Mâu thuẫn của hai người bọn họ, thật ra... không phải là bởi vì lãnh thổ, mà là...
Thuộc hạ của Vân Đào nói còn chưa dứt lời, liền nghe được có tiếng bước chân vang lên. Ngay sau đó lại một đám người đã đi tới.
- Cẩm Hoàng, ngươi sao có thể nói như vậy được? Không thấy được con báo Kim Thân Thiết Tiễn phía sau hắn này? Có con này, hắn đương nhiên có thể thông qua đợt kiểm tra!
Một người thanh niên áo trắng dẫn đầu, khẽ cười một tiếng, lập tức nhướng mày:
- Chỉ là... Ta nhìn con báo Kim Thân Thiết Tiễn này thế nào, hình như lại không thân với hắn? Chẳng lẽ không phải là thú sủng của hắn!
Nghe là giúp Vân Đào giải vây, trên thực tế môi hơi cong lêng, mang theo ý đùa cợt.
- Đây là cửu vương tử Càn Viễn vương quốc, Chu Tuyên. Hắn cùng điện hạ cũng không quá hòa hợp...
Tiếng thuộc hạ của Vân Đào truyền âm tiếp tục vang lên.
Càn Viễn vương quốc cũng là vương quốc nhị cấp, cách nơi này cũng không tính là quá xa, không liền kề với Thiên Huyền, lại nối liền cùng Thiên Vũ vương quốc.
- A, ngươi vừa nói như vậy, ta mới nhìn ra!
Thoáng liếc mắt nhìn con báo Kim Thân Thiết Tiễn, cũng không tới gần Vân Đào, ngược lại đứng sát cùng một người thanh niên không biết tên, Chu Cẩm Hoàng mỉm cười:
- Vân Đào, ngươi sẽ không phải thật sự không thuần phục được man thú, cố ý tìm người mượn một con đến đây chứ? Nếu thật sự là như vậy, ta khuyên ngươi vẫn nên cẩn thận hơn một chút. Một khi bị Thú Đường điều tra ra, cả đời sẽ bị cấm thi. Đến lúc đó, cũng chỉ có thể cụp đuôi ngoan ngoãn rời khỏi đây!
Thú Đường có quy định rõ ràng. Khi sát hạch thuần thú sư nếu như là mượn man thú của người khác, một khi bị điều tra ra, cả đời cấm thi, cũng đại biểu đời này sẽ vô duyên cùng nghề nghiệp thuần thú sư.
Chu Tuyên, Chu Cẩm Hoàng là thuần thú học đồ, năng lực quan sát tất nhiên không kém. Bọn họ vừa liếc mắt liền nhìn ra được con báo Kim Thân Thiết Tiễn và Trương Huyền thân thiết, còn đối với Vân Đào vô cùng xa lạ. Rất rõ ràng đó không phải là thú sủng của hắn.
- Hắc hắc, chỉ cần lần này không có cách nào thông qua, xem hắn còn mặt mũi nào, theo đuổi Mạc Vũ tiểu thư!
Chu Tuyên nói.
- Còn theo đuổi sao? Ta thấy có thể lăn được bao xa thì lăn đi bấy xa. Loại thiên tài siêu cấp giống như Mạc Vũ tiểu thư, không có khả năng bị loại gà mờ giống như hắn dâm loạn được!
Chu Cẩm Hoàng hừ lạnh.
- Ta có không tư cách? Các ngươi cũng chưa chắc có chỗ nào hơn được ta. Bớt ở chỗ này nói lời châm chọc đi. Có bản lĩnh thành thuần thú sư lại nói!
Thấy hai người giáp công, Vân Đào một mình khó có thể chống đỡ, vung ống tay áo lên.
- Phải vậy không? Thoạt nhìn rất tự tin! Chỉ có điều, một lát nữa sẽ có lúc ngươi phải khóc. Sát hạch thuần thú sư, không chỉ thông qua, còn phải đánh giá cấp bậc. Ta xem một lát nữa ngươi có thể được đánh giá là cấp mấy!
Chu Tuyên nói.
- Ngươi vẫn nên quản tốt chính mình đi. Ta sợ đến lúc đó ngay cả tam cấp cũng không được đánh giá nổi, phải xám xịt rời khỏi đây!
Vân Đào nói.
- Ngươi...
Hai mắt Chu Tuyên híp lại một cái:
- Hi vọng sau khi sát hạch xong, ngươi còn có thể tự tin như vậy.
- Hừ!
Ba người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai. Một đám thuộc hạ đều căm thù nhìn nhau, không có sắc mặt tốt.
Trong tai nghe được lời đối thoại của mấy người này, Trương Huyền cũng hiểu được, mâu thuẫn của mấy người quả thực không phải là bởi vì lãnh thổ của vương quốc, mà hình như là một vị nữ tử tên gọi là Mạc Vũ.
- Mạc Vũ tiểu thư, là thiên tài nổi tiếng nhất trong thuần thú học đồ, cùng đám người điện hạ sát hạch thuần thú sư, phát ra ánh sáng chói mắt. Trong lòng điện hạ của các vương quốc đều thầm mến, ngầm cạnh tranh, hy vọng có thể nhận được sự ưu ái của nàng...
Thuộc hạ của Vân Đào tiếp tục truyền âm.
Biết được là nguyên nhân này, Trương Huyền lắc đầu.
Còn tưởng rằng làm vương tử, bởi vì tranh lãnh thổ, tranh đấu với nhau. Không nghĩ tới lại bởi vì một nữ nhân.
- Là Mạc Vũ tiểu thư!
- Mau nhìn man thú ở sau lưng nàng...
- Thật là lợi hại!
...
Ba người đang giằng co, liền nghe được xung quanh có tiếng xôn xao. Một bóng dáng yểu điệu chậm rãi đi tới.
Phía sau bóng người này có một con hùng ưng cao lớn đi theo, lưng sắt cánh vàng, hai mắt giống như điện giật, làm cho lòng người sinh ra sự cảnh giác.
- Man thú Thông Huyền cảnh?
Mắt Trương Huyền tập trung nhìn qua.
Con hùng ưng này không ngờ đã đạt đến Thông Huyền cảnh hậu kỳ. So với con báo Kim Thân Thiết Tiễn bên cạnh hắn cũng cường đại hơn rất nhiều.
Hơn nữa, khí tức mơ hồ, khiến người ta một loại cảm giác phong lôi. Sợ rằng ở trên phương diện tốc độ, so với con chim kỳ lạ trước đó, chỉ có mạnh hơn, không có kém hơn.
- Mạc Vũ tiểu thư!
Thấy bóng người này xuất hiện, ánh mắt đám người Vân Đào, Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên nhất thời đều sáng lên. Bọn họ vội vàng nghênh đón.
- Nàng chính là Mạc Vũ?
Nhìn hùng ưng xong, lúc này Trương Huyền mới chuyển lực chú ý tới trên bóng dáng yểu điệu kia.
Đó là một nữ tử khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, toàn thân mặc trường bào màu xanh lục nhạt, phác họa ra dáng người hoàn mỹ duyên dáng, thắt lưng yêu kiều tuyệt đẹp chỉ bằng nắm tay, ba nghìn sợi tóc đen bóng chảy xuôi xuống, kết hợp với làn da thịt trắng như tuyết, khiến người ta một loại thẩm mỹ khác thường.
Nói riêng về diện mạo, so với Trầm Bích Như cũng không kém hơn chút nào, thậm chí còn có phần hơn. Có thể nói còn theo kịp Triệu Nhã đã kích hoạt 10% thể chất thuần âm.
Xinh đẹp thì rất đẹp, chỉ có điều thoạt nhìn vô cùng lạnh lùng. Đối với thái độ của đám người Vân Đào, nàng còn hoàn toàn không để ý chút nào.
- Không hổ danh là Mạc Vũ tiểu thư, quả nhiên ra tay không tầm thường!
Vẻ mặt Chu Cẩm Hoàng tươi cười chào đón:
- Thanh Ưng thú Thông Huyền cảnh, chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới có khả năng thuần phục. Lợi hại, lợi hại!
- Đó là chuyện tất nhiên. Một con Thanh Ưng thú nho nhỏ mà thôi. Mạc Vũ tiểu thư ra tay, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
Chu Tuyên cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười.
Đối với lời khen tặng của hai người, vị Mạc Vũ tiểu thư này liếc mắt thoáng nhìn, trên gương mặt lạnh như băng không biểu lộ ra bất kỳ thái độ nào. Mắt nàng thoáng nhìn, thấy được Trầm Bích Như ở trong đám người, dừng lại một chút, sau đó trực tiếp đi tới.
- Nàng cũng tới sát hạch thuần thú sư sao? Hàn Quỳnh đâu? Nàng ấy không có tới sao?
Âm thanh tuy rằng thanh thúy động lòng người, lại mang theo cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm.
- Nàng không có tới. Ta là đi cùng bằng hữu qua đây.
Trầm Bích Như chỉ về phía Trương Huyền.
Mạc Vũ tiểu thư liếc mắt thoáng nhìn Trương Huyền, lập tức lướt qua, giống như không khí. Ngay sau đó thân thể nàng xoay đi, cũng không nhiều lời vô ích, tiến về phía gian phòng.
Đám người Chu Cẩm Hoàng bị đối phương bỏ qua, cũng hoàn toàn không có chút không vui nào, cũng theo sát, tiến vào trong.
- Các ngươi quen nhau?
Đối với chuyện Mạc Vũ tiểu thư này không nhìn mình, Trương Huyền cũng không quá để ý. Mà hắn nghi ngờ nhìn về phía Trầm lão sư bên cạnh.
- Lần trước ta cùng Hàn Quỳnh tới đây, có gặp qua một lần.
Trầm Bích Như gật đầu.
- Nàng thật sự chỉ là một thuần thú học đồ có tư chất thôi sao?
Trương Huyền nghi ngờ.
Cho dù nữ hài này rất xinh đẹp, rất có thiên phú đối với thuần thú, cũng không đến mức khiến cho vương tử của ba vương quốc lớn lộ ra thái độ cung kính như vậy!
Bất kể là Hàn Vũ, Thần Bắc hay Càn Viễn, đều là vương quốc nhị cấp. Cho dù thuần thú sư không nhiều lắm, khẳng định cũng có không ít. Một học đồ mà thôi, vẫn không đến mức khiến cho đường đường vương tử điện hạ ăn nói khép nép, cam tâm tình nguyện như vậy.
Ở vương quốc nhị đẳng, đừng nói thuần thú sư học đồ, cho dù danh sư học đồ, sợ rằng cũng không có được loại địa vị này.
Theo đẳng cấp vương quốc càng cao, vương quyền cũng lại càng tôn quý. Trừ phi là người chức nghiệp đẳng cấp cao, bằng không, chắc chắn sẽ không khiến cho người ta chú ý, không có khả năng giống như Thiên Huyền vương quốc, một danh sư học đồ nho nhỏ, là có thể khiến cho Trầm Truy bệ hạ đối xử cung kính.
- Nàng quả thực không chỉ là thuần thú học đồ. Ta đã nghe Hàn Quỳnh nói qua một lần, nàng còn có một thân phận khác... Tam công chúa của Thiên Vũ vương quốc!
Trầm Bích Như suy nghĩ một chút nói.
- Công chúa của Thiên Vũ vương quốc?
Trương Huyền bừng tỉnh.
Như vậy còn hiểu được.
Thiên Vũ vương quốc là vương quốc nhất đẳng, trong mười hai vương quốc xung quanh hoàn toàn là bá chủ không cần hoài nghi.
Công chúa điện hạ của vương quốc này, thân phận so với một ít quốc vương của vương quốc nhỏ còn muốn tôn quý hơn. Nếu có thể cưới được nàng, thân phận phò mã, nhất định sẽ có giúp ích cực lớn đối với chuyện tranh đoạt vị trí thái tử sau này.
Xem ra Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên thậm chí Vân Đào đều đánh chủ ý này.
Chỉ có điều, đối với Trương Huyền mà nói, công chúa hay không công chúa gì đó đều không đáng để chú ý tới.
Dựa vào người khác cũng không có tác dụng. Chủ yếu nhất vẫn là mình.
Hai người nói chuyện một hồi, cũng đi vào phòng.
Trong phòng khác hẳn so với bên ngoài, rất vắng vẻ. Chỉ có mấy nhóm người mới vừa vào tới.
- Lần này tổng cộng có bốn nhóm sát hạch, đều trở về. Ngươi nói ai sẽ là người tới sát hạch cho chúng ta?
- Đương nhiên là đường chủ đại nhân! Hắn là thuần thú sư nhị tinh cấp bậc cao nhất ở Thú Đường. Gần như mỗi lần sát hạch đều là hắn kiểm tra.
- Đúng vậy. Nghe nói đường chủ đại nhân sát hạch vô cùng nghiêm khắc, không biết là thật hay giả.
- Cần gì quan tâm điều đó là thật hay giả. Điện hạ của chúng ta đã thuần phục man thú, phù hợp với yêu cầu, thông qua khẳng định không có vấn đề gì.
...
Đi vào gian phòng, liền nghe được xung quanh có những tiếng nói thầm.
Ba vị vương tử điện hạ đều dẫn theo không ít tùy tùng. Trái lại vị Mạc Vũ tiểu thư kia, một thân một mình, thân thể mềm mại đứng ở đó, hơi nghiêng người, khí tức lạnh như băng phát ra, không ngờ không có một người dám qua quấy rầy.
- Nghe giọng điệu vừa rồi, nàng và Hàn lão sư có mâu thuẫn?
Thấy được vị tam công chúa Thiên Vũ vương quốc này tự nhiên cũng không dẫn theo một tùy tùng nào, bộ dạng xin đừng quấy rầy, lại nhớ tới lời đối thoại của nàng với Trầm Bích Như trước đó, hắn không nhịn được nhìn qua.
- Chưa nói tới mâu thuẫn. Hàn lão sư cũng là thuần thú học đồ. Hai người đều từng ở Thú Đường một khoảng thời gian. Bởi vì đều là mỹ nữ, trong lòng tự nhiên cũng có tâm tư đối lập với nhau. Chỉ là không nghĩ tới nàng tự nhiên nhanh chóng sát hạch thuần thú sư chính thức như vậy. Thiên phú quả nhiên lợi hại.
Đôi mắt thanh tú của Trầm Bích Như mang theo sự kinh ngạc.
- Thiên phú?
Trương Huyền kỳ quái.
Sát hạch một thuần thú sư lại cần thiên phú cao?
- Xem ra ngươi không biết, vị Mạc Vũ công chúa này học tập chức nghiệp thuần thú sư, thời gian còn chưa tới một năm!
Trầm Bích Như nói.
- Chưa tới một năm? Vậy quả thực xứng là thiên tài!
Trương Huyền gật đầu.
Tuy rằng hắn không hiểu về thuần thú sư, nhưng đối với luyện đan sư lại biết rất nhiều. Nếu hai loại chức nghiệp này ở trên cửu lưu, thứ hạng không phân cao thấp, độ khó khẳng định không nhỏ.
Chưa tới một năm, không chỉ trở thành học đồ, còn sát hạch thuần thú sư chính thức, phần thiên phú này, quả nhiên cường đại tới mức đáng sợ.
- Mấu chốt nhất chính là... Nàng không chỉ có học tập chức nghiệp thuần thú, còn là một vị luyện đan nhất tinh sư, khoảng cách với nhị tinh cũng không xa! Mấu chốt nhất chính là... còn là một vị danh sư học đồ. Có người nói nàng tới nơi này sát hạch thuần thú sư, là để rèn luyện mức độ tâm cảnh của mình. Một khi đủ tư cách, trở về có thể sát hạch danh sư nhất tinh.
Khuôn mặt Trầm Bích Như lộ vẻ nghiêm trọng.
- Luyện đan sư nhất tinh? Danh sư học đồ?
Trương Huyền sửng sốt.
Tuy rằng có chút tương tự với hắn, nhưng hắn biết, thiên phú của đối phương quả thực cao hơn bản thân mình rất nhiều.
Hắn sát hạch luyện đan sư nhất tinh, hoàn toàn là dựa vào thủ đoạn bất chính, dựa uy lực của Thiên Đạo Đồ Thư Quán. Nếu như thật để cho hắn luyện đan, có khả năng tối đa điều chế ra bột thuốc, ngay cả điều phối chế tạo ra thuốc viên bình thường cũng không được.
Chỉ chửng ấy tuổi, có thể dựa vào bản lĩnh thật sự sát hạch luyện đan sư nhất tinh thành công, hơn nữa còn là danh sư học đồ, thảo nào được gọi là thiên tài. Quả thực rất lợi hại.
Hai người nói chuyện với nhau một hồi, có một lão nhân đi đến.
- Yên tĩnh, ngày hôm nay do ta chịu trách nhiệm sát hạch các vị!
Nhìn thấy người này xuất hiện, tất cả mọi người đều sửng sốt.
- Là Hồng thú sư của Thú Đường? Thế nào lại là hắn tới xét duyệt?
Vân Đào cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái:
- Dựa theo đạo lý, xét duyệt thuần thú sư chính thức, đám người đường chủ phải đích thân tới. Còn phải có thuần thú sư nhị tinh trấn thủ. Vị Hồng thú sư này tuy rằng địa vị cũng không thấp, nhưng chỉ là nhất tinh đỉnh phong. Chịu trách nhiệm xét duyệt... vẫn không có tư cách.
Hình như nhìn ra được mọi người nghi ngờ, Hồng thú sư mở miệng:
- Hôm nay, đám người đường chủ đều có chuyện quan trọng cần phải xử lý. Ta lại thay bọn họ xét duyệt! Các vị yên tâm, ta sẽ nghiêm ngặt dựa theo trình tự, sẽ không vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, lừa dối. Cho nên, mọi người không cần lo lắng. Lại nói, xung quanh có ngọc tinh luôn luôn ghi lại hiện trường. Chỉ cần phù hợp yêu cầu, sẽ thông qua sát hạch, trở thành một thành viên của Thú Đường.
- Vâng!
Mọi người đồng thời gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Bất kể luyện đan sư hay thuần thú sư, sát hạch bất kỳ một chức nghiệp nào, đều cần phải ghi lại hiện trường, để sau này tìm đọc.
Có thứ này tồn tại, cho dù muốn dối trá, cũng không dám.
- Các vị đều là thuần thú học đồ, hơn nữa đều thông qua sát hạch cửa thứ nhất. Nội dung hình thức sát hạch ở cửa thứ hai, nói vậy mọi người đã sớm biết. Chỉ có điều, ta vẫn phải nói lại một chút.
Hồng thú sư nhìn quanh một lượt:
- Yêu cầu của cửa ải này là thuần phục một con man thú thực lực mạnh mẽ hơn so với mình. Mặc dù chỉ cần thuần phục sơ bộ là được, nhưng sẽ phân ra đẳng cấp.
- Tu vi của man thú cao hơn so với bản thân càng nhiều, mức độ trung thành càng cao, cấp bậc cũng sẽ càng cao.
- Dựa theo tình huống bình thường, chia ra làm đẳng cấp một, hai, ba, ba. Đẳng cấp càng cao, thành tích sát hạch cũng càng sát đầu. Đối với những điều này, các vị có ý kiến gì không?
- Không!
Đám người Vân Đào sốt ruột vội vàng gật đầu.
- Tốt lắm. Hiện tại bắt đầu xét duyệt. Người đầu tiên, Chu Tuyên!
Hồng thú sư nhìn lại.
- Vâng!
Chu Tuyên đi lên phía trước.
- Ngươi thuần phục là cái gì?
Hồng thú sư hỏi.
- Hồi bẩm Hồng thú sư, ta thuần phục là con sói Khiếu Sỉ! Man thú Ích Huyệt cảnh sơ kỳ.
Chu Tuyên chỉ một cái, thuộc hạ của hắn lập tức dẫn qua một con sói lớn dài hơn ba thước.
Toàn thân con sói lớn màu xám xanh, khóe miệng lộ ra hàm răng sắc bén, khiến người ta một loại cảm giác hung bạo mạnh mẽ. khác thường
- Ừ!
Hồng thú sư gật đầu, lấy ra một quả cầu thủy tinh.
- Đây là thủy tinh Vấn Tâm kiểm tra mức độ trung thành của man thú, có thể biểu hiện trị số, thuần phục sơ bộ, mức độ trung thành ở giữa mười lăm đến ba mươi. Trị số càng cao, đánh giá cấp bậc cũng sẽ càng cao.
- Thủy tinh Vấn Tâm?
Nhìn thấy được thứ này, Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Trước đây học thẩm tra tâm, kiểm tra mức độ tín nhiệm của Lưu Dương cũng là thứ này.
Xem ra không chỉ có thể kiểm tra độ tín nhiệm của con người, ngay cả mức độ trung thành của man thú cũng có thể kiểm tra ra.
Suy nghĩ một chút là có thể hiểu được. Người chạm vào thứ này trong đầu có thể phát sinh huyễn cảnh, lợi dụng cảnh tượng giả thuyết phán đoán trình độ tín nhiệm và trung thành, chắc là đặc biệt chính xác.
Giống như kiểm tra độ tín nhiệm, Chu Tuyên đầu tiên nhỏ một giọt máu vào trong, sau đó để cho man thú khai thông.
Thời gian không lâu, trên thủy tinh chậm rãi hiện lên một vài giá trị... 20!
- Trong thời gian không tới nửa tháng, khiến mức độ trung thành đạt được 20, phù hợp tiêu chuẩn thuần phục sơ bộ. Không tệ không tệ. Đánh giá nhị cấp!
Nhìn thấy được trị số phía trên, Hồng thú sư vuốt râu thoả mãn gật đầu.
Tìm được man thú, sau đó thuần phục, ngắn ngủi không đến nửa tháng, lại đạt được loại mức độ trung thành này, tuyệt đối có tư cách trở thành thuần thú sư nhất tinh.
- Điện hạ quả nhiên lợi hại!
- Đánh giá là nhị cấp, đây là chuyện Thú Đường rất nhiều năm cũng không có xuất hiện!
- Đúng vậy, quá mạnh mẽ!
Nghe được thành tích đánh giá, phía dưới bàn luận ầm ĩ.
Sát hạch thuần thú sư, tam cấp xem như là thông qua. Nhị cấp, ở loại vừa trở thành thuần thú sư này, tuyệt đối được tính là thiên tài.
- Nhị cấp, không tệ. Chỉ có điều, ta cũng không kém gì ngươi!
Không nghĩ tới thành tích của Chu Tuyên cao như thế, Chu Cẩm Hoàng thoáng sửng sốt một chút, sau đó lập tức cười nhạt, đi tới.
Rất nhanh kết quả xuất hiện. Con hổ thú kia của hắn, mức độ trung thành cũng đạt tới khoảng 20, nhị cấp.
- Đến lượt Mạc Vũ tiểu thư!
- Mạc Vũ tiểu thư đây là man thú bay, bản thân việc thuần phục đã khó khăn. Hơn nữa còn là man thú Thông Huyền cảnh, khẳng định sẽ càng lớn hơn nữa!
- Đúng vậy, thành tích của nàng sợ rằng vượt qua nhị cấp.
- Thú Đường sát hạch thuần thú sư, đã hơn ba mươi năm không xuất hiện thành tích nhất đẳng. Chẳng lẽ nàng có thể vượt qua quy định này?
...
Nhìn thấy được Mạc Vũ tiểu thư đi lên phía trước, tất cả mọi người lộ ra vẻ khẩn trương, đồng loạt nhìn qua.
Sát hạch thuần thú sư đánh giá đẳng cấp đạt được nhất đẳng, giống như sát hạch trong luyện đan sư chế luyện ra đan dược hoàn mỹ.
Một khi thành công, tất nhiên được Thú Đường coi trọng. Các loại tài nguyên cũng sẽ có phần được thiên vị.
Chu Tuyên, Chu Cẩm Hoàng có thể sát hạch ra thành tích nhị đẳng cũng rất chói mắt. Nhưng Mạc Vũ tiểu thư rõ ràng mạnh hơn, tất cả mọi người muốn xem thử một chút, xem nàng có thể sáng tạo ra lịch sử mới hay không.
Không để ý tới những bàn luận xung quanh, Mạc Vũ tiểu thư nhấc chân đi lên phía trước, tay ngọc vẫy một cái. Con Thanh Ưng thú cực lớn kia lại chậm rãi đi tới trước mặt.
Trình tự giống như những những người khác, rất nhanh được kiểm tra xong.
Mức độ trung thành, 30!
- Nhất đẳng! Là nhất đẳng!
Nghe xong đánh giá, gian phòng trong nháy mắt sôi trào.
Tất cả mọi người biết Mạc Vũ tiểu thư là thiên tài vô song, nhất định sẽ đạt được nhất đẳng. Nhưng khi thật sự nghe được, vẫn khiếp sợ không thôi.
- Hắc hắc, Vân Đào tới lượt ngươi. Chúng ta đều là nhị đẳng. Mạc Vũ tiểu thư còn là nhất đẳng. Vừa rồi giọng điệu ngươi lớn lối như vậy, sẽ không ra một tam đẳng chứ? Nếu thật sự là như vậy, ta cảm thấy cũng không còn mặt mũi gặp người!
Nhìn Vân Đào sắp kiểm tra, Chu Cẩm Hoàng cười nói.
- Ta cảm thấy Chu huynh vẫn quá đề cao hắn. Đừng nói tam đẳng, ta cảm thấy... hắn có thể thông qua sát hạch hay không, cũng là vấn đề!
Chu Tuyên hừ lạnh:
- Con báo Kim Thân Thiết Tiễn này khẳng định không phải là của hắn, vậy man thú hắn thuần phục ở đâu?
- Đúng vậy, sẽ không phải không thuần phục được man thú chứ?
- Nếu như không có man thú, đã nói rõ thất bại...
Giọng nói của hai người không che giấu, lập tức dẫn tới xung quanh lại xôn xao.
Ngay cả Mạc Vũ tiểu thư cũng không nhịn được, đôi mi thanh tú nhíu lại, nhìn qua.
- Yên lặng!
Hồng thú sư khoát tay chặn lại, cắt ngang lời tranh cãi của mọi người. Hắn nhìn về phía Vân Đào đang đi qua, trong mắt cũng tràn ngập sự nghi ngờ, không nhịn được hỏi:
- Ngươi thuần phục là cái gì? Là con báo Kim Thân Thiết Tiễn kia sao?
- Không phải. Đó là của Trương Huyền tiền bối thuần phục...
Vân Đào gãi đầu, có chút xấu hổ:
- Ta... thuần phục một con chim!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận