- Đan dược?
Mạc Vũ tiểu thư sửng sốt, biến sắc, môi không ngừng run rẩy:
- Lẽ nào... vừa chế luyện thành công?
Trước khi nổ lò, tất cả mọi người cho rằng thất bại. Nhưng trong tay đối phương cầm đan dược, trơn nhẵn êm dịu, để lộ ra khí tức thuộc tính dương cường đại, không phải Chước Dương Đan lại là cái gì?
- Thành công?
- Sao có thể như vậy được?
Mạc Vũ tiểu thư kinh ngạc kêu lên. Những người khác lúc này mới chú ý tới đan dược trong tay Trương Huyền. Mỗi một người đều trợn mắt há hốc mồm.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Không ngờ... thành đan?
Nhất là hai người Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên càng giống như bị tất một cái, thân thể cứng đờ.
Vừa ngôn từ chính nghĩa mắng đối phương, kết quả đối phương lại lấy ra đan dược...
Lò luyện đan cũng nổ thành mảnh vụn rơi đầy đất bã, thứ này từ nơi nào xuất hiện?
Nếu như không phải bốc hơi nóng, sặc sỡ loá mắt, hoàn toàn không có chút năng lượng tản ra, hình dáng vừa chế luyện ra, bọn họ cũng hoài nghi có phải hắn đã sớm có đan dược này, cố ý lấy ra ở trước mặt mọi người, giả vờ giả vịt hay không.
- Lò luyện đan không phải nổ rồi sao? Đan dược này của ngươi...
Trên người run rẩy, Chu Cẩm Hoàng không nhịn được nói.
Những người khác cũng đồng loạt nhìn qua, đều cảm thấy đầu óc choáng váng, không thể tin được.
- Ai nói nổ lò lại không luyện được đan?
Mí mắt Trương Huyền lại nâng lên.
- Nổ lò cũng có thể luyện thành đan dược sao?
Tất cả mọi người đều choáng váng.
Nổ lò, người người đều biết là tượng trưng cho luyện đan thất bại. Người này thì hay rồi, lô đỉnh vỡ khắp nơi, đan dược lại hoàn hảo giống như lúc ban đầu. Đến cùng có chuyện gì xảy ra?
- Đây là có chuyện gì?
Phong đường chủ không nhịn được hỏi.
Làm đường chủ Thú Đường, xem như là kiến thức rộng rãi. Nhưng trong trường hợp trước mắt, hắn ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
- Lô đỉnh chỉ là môi giới luyện đan, thật sự khiến cho đan dược thành hình là đan hỏa và dược liệu!
Thấy tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin được, Trương Huyền giải thích:
- Vừa rồi thời điểm Mạc Vũ tiểu thư đặt một dược liệu, thời gian không nắm chắc được, khiến cho khí tức xông tới. Chỉ có điều, thời khắc cuối cùng, tăng thêm hỏa lực, ở thời điểm lô đỉnh nổ mạnh, đồng thời tự nhiên thành đan.
Nếu như đối phương nghiêm khắc dựa theo trình tự của hắn chế luyện, nhất định có thể chế luyện ra Chước Dương Đan. Đáng tiếc Mạc Vũ tiểu thư ở thời khắc mấu chốt thất thần, dẫn đến xuất hiện sai lầm.
Chỉ có điều, chỉ cần luyện đan, sách bên trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể đổi mới bất cứ lúc nào. Hắn cũng không vì một lần sai lầm liền buông tha, tiếp tục chỉ điểm luyện đan. Quá trình vẫn né tránh sai lầm, tuy rằng không bảo vệ được lô đỉnh, đan dược cuối cùng vẫn chế luyện thành công.
- Lô đỉnh nổ mạnh lúc thành đan?
- Điều này...
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, mỗi một người giống như phát điên.
Tuy rằng nghe được giải thích, bọn họ vẫn không thể tin được.
Đan dược ở bên trong lô đỉnh, làm sao ngươi biết thành đan?
Hơn nữa còn là đồng thời nổ mạnh... Vậy phải khống chế đối với dược liệu rất cao thâm mới có thể làm được đi?
Thời điểm người khác cho rằng hắn chỉ là thuần thú sư, hắn đứng ra nói mình tinh thông y đạo; Thời điểm cho rằng hắn chỉ biết y đạo, hắn lại chạy đến nói mình là luyện đan sư...
Ngươi là luyện đan sư chúng ta cũng nhịn. Tinh thông nhiều chức nghiệp không tính là gì cả. Nhưng ngươi lại nói... không biết luyện đan.
Được rồi, cũng có thể tiếp nhận.
Nhưng... không biết luyện đan, lại chỉ điểm một vị luyện đan sư nhất tinh chế luyện thành công đan dược nhị phẩm, đồng thời ở thời điểm nổ lò thành đan... cũng có chút không nói được!
Mọi người đều nói thiên tài không đi đường thường. Nhưng... con đường này của ngươi, cũng quá không tầm thường!
Mỗi lần đều ngoài dự đoán của mọi người, khiến người ta không tưởng tượng nổi!
- Lô đỉnh nổ, đan dược ở bên trong, tất nhiên không có việc gì. Chỉ có điều, ta biết nếu như không nhanh chóng bảo vệ tốt đan dược, bị vụ nổ mạnh trùng kích, vẫn sẽ khiến đan dược bị nổ thành bụi phấn. Cho nên, ta lại vọt tới, trong nháy mắt khi phát nổ, cầm đan dược ở trong lòng bàn tay. May là thành công!
Trương Huyền xúc động một câu, nhận lại nhìn về phía trước mắt Mạc Vũ tiểu thư, vẻ mặt thành khẩn:
- Ta vừa rồi thật sự vì cứu đan dược. Nàng là người luyện đan. Đan dược ra lò, tất nhiên bay về phía bên phía nàng. Cho nên, ở trước mặt nàng là vị trí tốt nhất. Nàng ngàn vạn lần không nên hiểu lầm. Ta thật sự không phải cố ý cứu nàng...
- Ngươi...
Thấy bộ dạng nghiêm túc của đối phương, da mặt Mạc Vũ tiểu thư co giật, thân thể run lên. Một ngọn lửa giận từ trong lồng ngực bắt đầu sôi trào, thiếu chút nữa bùng phát.
Trước đó nhìn thấy được hắn phấn đấu quên mình xông lên ngăn cản trước mặt mình, nàng cảm động không thể tăng thêm được nữa. Kết quả lời này vừa ra, thiện cảm vừa xuất hiện, lập tức tiêu tan thành mây khói.
Đáng giận thật đáng giận!
Có thể nói chút tiếng người được không?
Người khác thật vất vả thu được thiện cảm của mỹ nữ, cho dù không nghĩ như vậy, cũng nhất định sẽ giả vờ thân sĩ, nho nhã lễ độ thừa nhận. Hắn thì hay rồi, vội vã từ chối, gioongsn hư rất sợ sẽ dính vào...
Bất kể nói thế nào, nàng cũng là đại mỹ nữ số một số hai, còn là công chúa của một nước, địa vị được tôn sùng.
Gấp gáp ném sạch quan hệ như vậy... Có ý gì?
Là ta không xứng với ngươi? Hay cảm thấy ta quá xấu?
Mạc Vũ tiểu thư tức giận nghiến răng nghiến lợi, nắm tay xiết chặt. Nếu không biết không phải là đối thủ, khẳng định nàng đã sớm lập tức đánh một trận tơi bời.
Hít sâu mấy hơi, kìm chế lửa giận trong lòng, hàm răng nàng cắn chặt:
- Ta địa vị cao quý là công chúa Thiên Vũ vương quốc, sẽ không thiếu người ân tình. Nói ngươi đã cứu ta chính là đã cứu ta. Ngươi muốn cái gì, mở miệng là được!
- Nói như vậy... Cứu nàng có thù lao?
Trương Huyền sửng sốt.
- Không sai!
Mạc Vũ tiểu thư cắn răng.
- Hóa ra là như vậy!
Trương Huyền nghiêm sắc mặt, trong ánh mắt mang theo hào khí:
- Thật ra, vừa rồi khi ta nhìn thấy nàng rất nguy hiểm, lúc này mới phấn đấu quên mình xông tới. Đan dược... đây chỉ là chuyện nhỏ! Cứu nàng mới là quan trọng nhất. Nàng xem ta hiện tại đã bị thương. Nếu như có thể cho khoảng một ngàn vạn, hoặc một ít đan dược chữa thương, ta sẽ không ngại...
- ...
Mạc Vũ.
- ...
Phong đường chủ, những người khác.
Đã thấy vô sỉ, chưa thấy qua vô sỉ như vậy.
Mạc Vũ tiểu thư càng bị nghẹn một hơi thở không ra được, thiếu chút nữa thì chết.
Náo loạn nửa ngày, nàng đường đường là công chúa của một nước, không ngờ không có mị lực bằng những thứ vàng trắng này...
- Đan dược chế luyện ra, làm thế nào mới có thể cứu chữa cho Khiếu Thiên thú? Lại trực tiếp dùng nó như vậy sao?
Khóe miệng Phong đường chủ giật một cái. Hắn nhìn thấy Mạc Vũ công chúa sắp muốn khóc, vội vàng nói chen vào cắt ngang sự xấu hổ.
Hắn sợ không nói lời nào, để mặc cho tiếp tục phát triển như vậy, vị công chúa vương quốc nhất đẳng này, sẽ bị trực tiếp tức chết ở chỗ này.
- A, dùng nước hòa tan, sử dụng chân khí truyền nó xuống.
Trương Huyền đưa qua một viên Chước Dương Đan, hai viên còn lại thuận lý thành chương thu vào chiếc nhẫn trữ vật.
- Được!
Biết phương pháp cứu chữa, không có quá nhiều do dự, đám người Phong đường chủ vội vàng hòa tan đan dược, đút cho Khiếu Thiên thú đang hôn mê.
Ục ục ục!
Đan dược tan ra thành nước thuốc vừa tiến vào trong cơ thể Khiếu Thiên thú, lập tức phát ra âm thanh giống như tiếng sấm. Một khí tức nóng rực từ trong cơ thể nó bay lên ra, giống như dầu sôi bị thiêu đốt trong nháy mắt.
Bùm bùm!
Thời gian không lâu, một âm thanh gân cốt chuyển động vang lên. Hình thể cực lớn của Khiếu Thiên thú, lại tăng, khiến người ta có một loại cảm giác càng đồ sộ hơn.
Vù!
Con man thú cực lớn này chợt mở mắt, ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, thay đổi bất ngờ, âm thanh vang vọng sơn cốc.
Cảm nhận được uy áp cường đại của nó, tất cả man thú của Thú Đường đều ngậm miệng lại, mỗi một con đều run rẩy.
- Đây là... nửa bước Chí Tôn?
- Trực tiếp từ Tông Sư cảnh đạt tới nửa bước Chí Tôn?
Đồng tử của Phong đường chủ co lại, môi run rẩy. Đám người Lô thú sư đều mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin nổi.
Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú huyết mạch tiến thiên thành công, thực lực tăng lớn, bọn họ đã sớm nghĩ đến. Chỉ là không nghĩ tới, lại lợi hại như vậy, trực tiếp đột phá gông cùm xiềng xích của Tông Sư, đạt tới nửa bước Chí Tôn!
Chí Tôn cảnh, cảnh giới cao nhất của võ giả, so với Tông Sư cường đại không chỉ gấp đôi, là nhân vật thực sự đỉnh phong.
Tuy rằng Khiếu Thiên thú chỉ là nửa bước Chí Tôn, còn không có hoàn toàn đặt chân vào cảnh giới này, nhưng cũng không xa.
Cường giả loại này, cho dù ở Thiên Vũ vương quốc, cũng tuyệt đối được gọi là cấp bậc lão tổ!
Thú Đường ở Huyền Lạc sơn mạch, có man thú lợi hại như thế trấn thủ, đối với toàn bộ phân bộ bọn họ mà nói, địa vị cũng sẽ trong nháy mắt mạnh thêm.
- Hắn quả nhiên là đúng...
Sắc mặt Thanh Dương tông sư trắng nhợt, lui về sau hai bước.
Nếu như nói trước đó đối với lời nói của người thanh niên này, hắn còn có chất vấn. Nhưng nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ.
Đối phương nói không có sai lầm chút nào. Trong cơ thể Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú thuộc tính thật sự xung đột, dẫn đến hôn mê. Nếu như thật sự đi làm theo suy nghĩ của hắn, đừng nói thành tựu nửa bước Chí Tôn, sợ rằng vị man thú cường đại này, dĩ nhiên tử vong.
Thân là y sư nhị tinh, chữa vô số người, không nghĩ tới lại bởi vì một con man thú lại ngã bổ nhào. Toàn thân hắn dường như thoáng cái già đi mười tuổi, lại không còn uy phong lẫm liệt giống như lúc mới tới.
- Chưa đủ hai mươi tuổi, có thể liếc mắt nhìn ra căn bệnh của Khiếu Thiên thú, chỉ điểm luyện đan sư nhất tinh chế luyện ra đan dược nhị phẩm đỉnh phong...
Môi hắn run rẩy, không nhịn được nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa.
Càng nhìn hắn càng cảm thấy khó có thể tin nổi.
Loại năng lực này, đừng nói là hắn, cho dù Lưu sư nổi danh nhất Bắc Vũ vương quốc, sợ rằng cũng làm không được.
Người như thế chỉ cần không ngã xuống, sau này tất nhiên sẽ nổi danh khắp thiên hạ, danh tiếng chấn động vương quốc.
- Tiểu huynh đệ, ngươi tên là gì?
Hắn không nhịn được hướng về phía trước, nhìn sang.
- Ta?
Trương Huyền liếc mắt một cái:
- Ta là linh tinh!
- Linh tinh?
Thanh Dương tông sư cứng đờ.
Vừa rồi đối phương sờ Khiếu Thiên thú một chút, hắn nói người ta là nhân vật nhỏ linh tinh, muốn Phong đường chủ đánh đuổi... Không nghĩ tới lúc này người ta lại ném trở về.
Hắn là nhân vật lớn được Thú Đường đặc biệt mời tới, không chữa trị tốt cho Khiếu Thiên thú, thiếu chút nữa trị chết. Người ta nhân vật nhỏ linh tinh không những chữa trị tốt, còn khiến cho nó đột phá gông cùm xiềng xích đạt được nửa bước Chí Tôn...
Chỉ cảm thấy da mặt nóng rần lên, Thanh Dương tông sư một khắc cũng đợi không nổi:
- Phong đường chủ, Lô thú sư, Vương thú sư, tại hạ từ biệt!
Nói xong hắn xoay người rời đi, ngay cả man thú bay của Thú Đường cũng không cưỡi, đi nhanh rời khỏi đó.
Lần này xem như là mất mặt quá mức rồi. Hắn không còn mặt mũi nào tiếp tục lưu lại.
- Này...
Thấy Trương Huyền nói một câu khiến cho đường đường là y đạo tông sư xấu hổ rời khỏi đó, khóe miệng tất cả mọi người đều co rút.
Người này thoạt nhìn cái gì cũng không tính toán, thật sự muốn so đo, đúng là khủng khiếp.
Có thể nói... nghẹn chết người không đền mạng!
- Liễu thú sư, ngươi đi tiễn Thanh Dương tông sư một chút!
Cũng không nghĩ tới Trương Huyền lại nói như vậy, Phong đường chủ cười khổ lắc đầu, an bài một câu.
Trẻ tuổi khí thịnh, lại có bản lĩnh, bị người nói như thế, phản kích một câu cũng coi như là bình thường.
- Vâng!
Vị lão nhân trước đó vội vàng đuổi theo.
Thanh Dương tông sư khám sai, không phải trình độ của hắn không đủ, mà là hắn chuyên khám bệnh cho người, đối với man thú vốn có chút mới lạ. Còn nữa, chỉ cần là y sư, ai có thể bảo đảm, mỗi lần đều có thể chẩn đoán bệnh chính xác?
Đừng nói hắn, sợ rằng y sư cửu tinh cũng làm không được.
Chứng bệnh có trăm kỳ ngàn quái, vô số. Bất kỳ ai cũng không dám nói đã nhìn thấy tất cả chứng bệnh, bất kỳ ốm đau nào đều có thể chữa trị. Chỉ có am hiểu và không am hiểu mà thôi.
Vù vù!
Lô thú sư rời khỏi, khí tức của Khiếu Thiên thú không ngừng leo lên, cuối cùng ngừng lại. Cái đầu cực lớn dạo qua một vòng, rơi vào trên người Trương Huyền, gào thét một tiếng, đi vài bước tới trước mặt hắn, đầu thấp xuống, quay về phía hắn cọ loạn.
- Đây là... chủ động thuần phục?
Con Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú này tuy là do Thú Đường nuôi dưỡng, lại chưa bao giờ thuần phục qua bất kỳ kẻ nào, không phải là thú sủng của bất kỳ kẻ nào.
Lúc này không ngờ nói lại chủ động thuần phục Trương Huyền. Tất cả thuần thú sư ở đây, tròng mắt đồng thời muốn rơi ra, thiếu chút nữa thì sợ ngất đi.
Nhất là Phong đường chủ, toàn thân còn run rẩy, sắp muốn khóc.
Vừa rồi nói Thú Đường bọn họ sắp quật khởi, kết quả con man thú này lại thuần phục người khác. Một khi nó theo chủ nhân rời khỏi... Không trấn thủ, còn quật khởi cái rắm!
- Ngươi muốn thần phục ta sao?
Trương Huyền cũng sững sờ, lập tức bừng tỉnh.
Nó có thể vì tỉnh lại biết được ngọn nguồn sự tình, biết mình cứu nó một mạng, dưới sự cảm kích muốn nhận chủ.
- Được rồi!
Vừa vặn hắn cảm thấy tốc độ của Thanh Ưng thú không đủ nhanh. Khiếu Thiên thú nếu đạt tới nửa bước Chí Tôn cảnh, tốc độ cũng đủ rồi!
Từng giọt từng giọt máu ở ngón tay hắn bay ra, để cho Khiếu Thiên thú dùng.
Một ý niệm thần phục trong nháy mắt lại truyền đến.
Quả nhiên giống như hắn phỏng đoán, Khiếu Thiên thú biết mình thiếu chút nữa bị người cắt của quý, lại biết người trước mắt này cứu nó một mạng, thậm chí hỗ trợ đột phá, lúc này mới vội vàng nhận chủ.
Sau khi nhận chủ, thật sự có vấn đề gì, có thể liên hệ với chủ nhân, chí ít sẽ không nguy hiểm giống như trước kia.
- Ừ!
Biết những điều này, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.
Hắn không nghĩ tới đi một chuyến đến Thú Đường, không chỉ thuần phục ba con man thú, còn trở thành thuần thú sư nhất tinh, đổi lại thành trước kia, hắn tuyệt đối không ngờ được.
- Ai, đúng, Phong đường chủ, trước đó ta hỏi ngươi, thuần thú sư nhị tinh sát hạch thế nào, ngươi nói phân nửa, còn không có nói cho ta biết...
Đột nhiên nhớ tới một việc, Trương Huyền không nhịn được hỏi.
Trước đó hắn hỏi thăm sát hạch thuần thú sư nhị tinh thế nào, vừa vặn Thanh Dương tông sư đi tới, Phong đường chủ không có thời gian trả lời. Lúc này không có chuyện gì, vừa lúc để hắn hỏi rõ ràng.
Mặc dù có con Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú này, đã có cơ hội sát hạch nhị tinh, không bằng một nước thi xong lại tính. Sau này đi Thú Đường khác, cũng có thể cưỡi thú Tông Sư cảnh miễn phí.
- Sát hạch thuần thú sư nhị tinh...
Phong đường chủ lắc đầu:
- Ngươi không cần thi!
- Không cần thi?
- Đúng. Bởi vì... ngươi đã thông qua sát hạch! Hiện tại đã là một vị thuần thú sư nhị tinh!
Phong đường chủ cười khổ.
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận