Đang nghĩ vị Bạch y sư này đối mặt với ba vị phó điện chủ, tất cả trưởng lão, sẽ ứng phó như thế nào, lại nghe được câu này, đại dược vương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.
Kim lệnh độc tâm đại biểu thân phận. Đặc sứ đi tới nơi này, đối phương kiểm tra, là yêu cầu vô cùng bình thường, không có bất kỳ vấn đề gì.
Một câu đủ tư cách sao...
Hiện tại điện chủ chết bất đắc kỳ tử, chỉ có ba vị phó điện chủ và tất cả trưởng lão. Bọn họ không đủ tư cách, vậy ai đủ?
Cho dù đặc sứ có thân phận cao quý, kiêu ngạo cũng phải có một giới hạn. Lớn lối như vậy... rất dễ dàng bị đánh chết!
- Đặc sứ nói đùa!
Quả nhiên, nghe nói như thế, gương mặt phó điện chủ Liêu Huân mới vừa rồi còn tươi cười ôn hòa, hiện tại trở nên khó coi:
- Ta là phó điện chủ thứ nhất của Hồng Liên phân bộ. Hiện tại điện chủ không còn, là chức vị cao nhất. Ta tự nhiên có tư cách!
- Điện chủ các ngươi bỏ mình, chuyện này ta đã biết. Ngày hôm nay đứng ở chỗ này, chính là xử lý việc điện chủ mới nhậm chức. Bằng không loại địa phương thâm sơn cùng cốc này, ta làm sao có thể tới?
- Trước khi chưa xác lập điện chủ mới, tất cả mọi người thân phận đều giống nhau. Nếu quả thật muốn có tư cách, không cần cùng ta nói các ngươi đảm nhiệm cái gì. Mà là... lấy ra khả năng khống chế đối với độc, lý giải của các ngươi đối với độc.
Trương Huyền vung tay áo một cái, ánh mắt lộ ra uy nghiêm:
- Độc Điện ta cần, chính là độc sư có bản lĩnh, không phải là tài năng tầm thường!
- Khống chế đối với độc?
Liêu huân sửng sốt:
- Đặc sứ đây là muốn sát hạch chúng ta?
- Không sai, ta không có thời gian tiêu hao cùng các ngươi, cũng lười tốn giấy mực. Độc sư, vẫn phải lấy độc mạnh yếu, tới kết luận thực lực. Các ngươi điều phối độc dược, ta ở bên cạnh quan sát. Ai có thể điều chế qua loại độc ta chưa từng thấy, hoặc nói ra lý luận ta chưa từng nghe qua, sẽ có tư cách xem kim lệnh độc tâm của ta, trở thành người đảm nhiệm điện chủ tiếp theo!
Trương Huyền mặt không thay đổi nhìn qua:
- Bằng không, cùng với giao Độc Điện cho gối thêu hoa, còn không bằng để cho nó tự sinh tự diệt!
- Vâng...
Nghe hắn trực tiếp nói như vậy, mọi người nhìn nhau, đầy nghiêm trọng.
Trước đây đặc sứ qua, cơ bản đều ăn uống cướp đoạt, đòi hỏi. Chỉ cần phục vụ thư thái, yêu cầu cũng có thể thỏa mãn.
Hiện tại xem ra, những thủ đoạn này ở trước mặt đặc sứ này không tiện sử dụng.
Vị trước mắt này vừa đến lại ra oai phủ đầu, cho ra phạm vi, muốn thượng vị dựa vào thực lực!
Không thực lực, lại đừng lôi kéo vô dụng.
...
- Không hổ danh là người có thể giải quyết khế ước cổ, lợi hại!
Nghe được “Bạch y sư” nói một câu liền hóa giải nguy cơ, đại dược vương thở phào nhẹ nhõm, bội phục muốn quỳ rạp.
Vị Bạch y sư này không chỉ y thuật cao minh, khống chế đối với lòng người, cũng tinh chuẩn ngoài dự đoán của mọi người.
Biết ba vị điện chủ đều đang mơ ước vị trí điện chủ, lợi dụng điều này làm mồi dụ.
Bọn họ vốn đang tranh chấp khó bỏ khó phân, ai cũng không phục ai. Hiện tại quy định ra điều lệ, tự nhiên lập tức tuân thủ.
Cho dù đối với thân phận của hắn có hoài nghi, cũng không có khả năng kiểm nghiệm lúc này. Trừ khi... ngươi không có bản lĩnh, không có cách nào phục chúng!
Chỉ một câu nói chuyển đầu mâu rơi xuống trên người mình tới trên người của ba vị điện chủ, khiến cho bọn họ tranh tới ngươi chết ta sống.
Quả thực lợi hại!
Chỉ có điều...
Muốn sát hạch ba người, bản thân cũng phải hiểu sử dụng độc mới được. Ngươi ngay cả độc sư là cái gì cũng chưa từng biết rõ ràng, làm thế nào sát hạch?
Nếu như ba vị điện chủ thật sự điều chế độc dược, ngươi đều không nhận ra, cho dù không cần kiểm nghiệm kim lệnh độc tâm, cũng sẽ lập tức bị lộ!
Nghĩ vậy, gương mặt đại dược vương lại biến thành trái mướp đắng.
Người khác chơi chính là trống ngực đập dồn đập, hắn đây là liều mạng!
...
Quy định ra điều lệ, mọi người liền không chờ đợi ở ngoài thành nữa. Mấy vị phó điện chủ dưới sự dẫn được, rất nhanh đi tới một ngôi đại điện rất rộng lớn khí thế.
- Đặc sứ, sát hạch thế nào, vẫn mong lập ra một điều lệ!
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Liêu Huân phó điện chủ nói.
- Rất đơn giản, chỉ có hai cửa ải. Đầu tiên, từng người thi triển ra bản lĩnh điều chế dược. Độc dược cấp bậc cao hơn thắng! Thứ hai, điều chế dược vật mình nghiên cứu chế tạo ra. Ai điều chế ra loại độc tính cao nhất, ngay cả ta cũng không có cách nào nhận ra, cũng thắng lợi!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Nghe được nội dung, ba phó điện chủ đồng thời gật đầu.
Độc sư giống như luyện đan sư, chế biến độc dược cấp bậc cao, cấp bậc bản thân tát nhiên cũng lại cao. Bản thân nghiên cứu chế tạo thuốc lợi hại, lại nói rõ sau này có thể đi xa hơn.
Hai sát hạch, một kiểm tra đo lường thực lực, một kiểm tra đo lường thiên phú. Nếu như đều có thể làm ra loại xuất sắc, lên làm điện chủ, cũng không có dị nghị.
- Được, cho các ngươi thời gian hai canh giờ để chuẩn bị!
Tùy ý khoát tay áo, Trương Huyền đứng dậy:
- Tàng thư khố của các ngươi ở chỗ nào? Lần này qua, ta còn nhận lệnh của tổng bộ, muốn tìm một quyển sách.
- Tìm kiếm sách?
Vẻ mặt mọi người nghi ngờ. Chỉ có điều nghe được là mệnh lệnh của tổng bộ, có chút do dự, nhưng vẫn không có hỏi ra.
- Đặc sứ, tàng thư khố lại ở bên đó. Ta sẽ phái người dẫn ngài đi qua!
Liêu Huân vội hỏi.
- Không cần, ta tự mình đi là được. Các ngươi đều đi chuẩn bị một chút cho sát hạch tiếp theo. Liên quan tới vị trí điện chủ, hy vọng có thể cho ta một đáp án thoả đáng, cũng tiện trở về ăn nói!
Trương Huyền đặt một bàn tay ra sau lưng.
- Vâng!
Đám người Liêu Huân gật đầu.
Không tiếp tục để ý tới mọi người, Trương Huyền đi nhanh về phía tàng thư khố.
Độc Điện của Hồng Liên sơn mạch sừng sững mấy nghìn năm,. Sách chứa trong đó, số lượng vô cùng phong phú. Tuy rằng kém hơn so với tàng thư khố của Thiên Huyền vương quốc, so với Thú Đường trước đó, cũng không quá nhiều.
Tiến vào trong đó, lập tức nhìn thấy được vô số sách trưng bày ở trên giá sách, liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối.
Có thẻ tre, đóng buộc chỉ, thậm chí khắc ở trên các loại gốm sứ, xương thú.
Bởi vì không trải qua chiến tranh, những sách này đều được bảo tồn rất hoàn chỉnh.
- Không nghĩ tới dễ dàng tiến vào như vậy...
Thấy không ai theo ở phía sau, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Tới Độc Điện, mục đích của hắn chính là vì xem những sách này. Hắn vốn tưởng rằng sẽ có rất nhiều phiền phức. Không nghĩ tới lại đơn giản như vậy.
Thật ra suy nghĩ một chút cũng có thể hiểu được. Người của Độc Điện đối với thân phận đặc sứ này của hắn tuy rằng có hoài nghi, lại cũng không dám nghi vấn quá mức lộ liễu.
Dù sao, nếu như là sự thật, đại biểu ý tứ của tổng bộ. Xé rách da mặt, toàn bộ phân bộ cũng có thể bởi vậy thành xong đời.
Nếu như là giả, chỉ cần không trốn đi, sớm hay muộn đều có biện pháp vạch trần.
- Tạm thời không cần quan tâm nhiều như vậy. Xem xong sách, giải quyết xong khí độc trong người, lại nói tiếp!
Khí độc trong cơ thể hắn, tuy rằng bị chân khí thiên đạo áp chế, tạm thời không có cách nào chuyển động. Nhưng hắn biết, một khi cắn trả, nhất định sẽ xuất hiện vấn đề lớn. Nếu không phải là bởi vì loại sinh tồn này chèn ép, hắn cũng không có khả năng phải mạo hiểm tới nơi này.
Hiện tại thuận lợi đi tới Độc Điện, đồng thời quang minh chính đại tiến vào tàng thư khố, phải tận dụng thời gian.
Tuy rằng mấy phó điện chủ bị mình hù dọa, nhưng ai cũng không dám bảo đảm, sẽ không kịp phản ứng, trở mặt bất cứ lúc nào.
Sách tuy nhiều, nhưng hắn có “phương pháp đọc sách chạy nhanh” mới. Khoảng một canh giờ là có thể xem xong, thời gian cũng đủ.
- Bắt đầu đi!
Thở ra một hơi, Trương Huyền tập trung tinh thần, bàn tay đặt ở trên hàng giá sách thứ nhất, lại chạy nhanh.
...
- Phó điện chủ, ngươi nói đặc sứ này... Có phải là thật hay không?
Bên trong gian phòng, Liêu Huân ngồi ở chỗ ngồi. Hắc Đồng trưởng lão ngồi đối diện, không nhịn được nói.
Người người đều biết Hắc Đồng trưởng lão là thiết diện vô tư, trên thực tế lại không biết, hắn thật ra là người của phó điện chủ Liêu Huân.
- Không thấy được kim lệnh độc tâm, ta cũng không có cách nào xác nhận!
Liêu Huân có chút do dự, nói:
- Chỉ có điều, Độc Điện tuy rằng lâu không xuất thế, uy danh vẫn còn. Nói vậy cũng không ai dám cả gan làm loạn chạy tới đâm đầu vào chỗ chết!
- Đây ngược lại cũng phải...
Hắc Đồng trưởng lão gật đầu.
Tuy rằng Độc Điện ẩn cư thế ngoại, không có nghĩa là có thể để cho người tùy tiện khi dễ. Giả mạo đặc sứ qua... Trừ khi thật sự không muốn sống!
- Hơn nữa, bất kể làm chuyện gì, cũng phải có mục đích. Nếu quả thật là giả, cũng phải có mục đích có thể khiến cho hắn bỏ qua tính mạng mới được...
Liêu Huân nói tiếp:
- Độc Điện chúng ta, ngoại trừ độc vật ra, cũng không có quá nhiều vật phẩm trân quý. Nói vậy cũng sẽ không khiến cho người ta cam tâm mạo hiểm!
Làm một chuyện gì cũng phải có mục đích, có lý do.
Độc Điện có một ít độc dược, trân quý nhất cũng lại là một ít dược liệu. Giả mạo đặc sứ, một khi bị phát hiện, mười chết không sống. Mà mạo hiểm lớn như vậy, dù sao cũng không khả năng chỉ vì những thứ này!
Hắn cũng không cho là phải. Những độc dược và dược liệu này có thể dùng tiền mua được, có thể cho người làm như vậy.
Đương nhiên, nếu như để cho hắn biết đối phương quả thực tới không phải là vì độc dược, chỉ vì đọc sách... Chắc hẳn hắn sẽ lập tức nôn ra máu, phát điên mất.
Độc dược chí ít còn có giá trị... Đọc sách có tác dụng gì?
Mấu chốt nhất chính là, còn chạy tới chạy lui...
- Phó điện chủ lẽ nào quên... vật kia?
Hắc Đồng trưởng lão có chút do dự, nói.
- Ngươi là nói thứ ở dưới núi lửa kia sao?
Sắc mặt Liêu Huân trở nên nghiêm trọng.
- Đúng vậy!
Hắc Đồng trưởng lão gật đầu:
- Phân bộ Hồng Liên chúng ta canh giữ ở nơi chim không ỉa này, mục đích chủ yếu chính là vì vật kia. Có thể có người biết, thứ này đã chín, lão điện chủ cũng bởi vì nó nên tử vong hay không?
- Không phải là không có khả năng!
Nghe nói như thế, Liêu Huân lại không bình tĩnh giống như trước nữa:
- Đi dẫn đại dược vương vào, ta hỏi rõ ràng!
- Vâng!
Hắc Đồng trưởng lão lui ra ngoài. Chỉ một lát sau, đại dược vương bị dẫn vào theo.
- Ra mắt Liêu phó điện chủ, ra mắt Hắc Đồng trưởng lão!
Đại dược vương ôm quyền.
- Nói một chút, ngươi gặp phải vị đặc sứ này thế nào? Còn nữa, ta nếu như đoán không sai, ngươi hiện tại chắc hẳn đã chết, làm sao có thể không có việc gì?
Mắt Liêu Huân híp một cái.
- Ta trúng khế ước cổ, quả thực sắp phải chết. Là vị đặc sứ này ra tay thay ta giải quyết. Sau đó hắn bảo ta dẫn hắn tới Độc Điện. Về phần những cái khác... tất cả đều không biết!
Đại dược vương vội vàng đem nói ra cách nói đã bàn trước đó.
- Thật sự không biết?
Liêu Huân hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi cũng biết hậu quả giấu diếm ta chứ?
- Ta biết!
Đại dược vương quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt sợ hãi:
- Những câu ta nói là sự thật. Phó điện chủ cũng biết, ta chính là một khôi lỗi, người phát ngôn của Độc Điện. Vị tiền bối này nói là đặc sứ, ta cũng không dám ngăn cản. Ta không thể làm gì khác hơn là dẫn tới. Về phần những chuyện khác, ta thật sự không biết được rõ ràng!
- Ừ, đi xuống đi!
Lại hỏi vài câu, thấy cái gì cũng hỏi không ra, Liêu Huân khoát tay.
- Vâng!
Đại dược vương giống như được đại xá, vội vàng đi ra ngoài.
- Khế ước cổ dung nhập máu, cho dù là sư phụ của ta, cũng không có cách nào giải quyết. Có thể khiến cho người này một chút tai hoạ ngầm cũng không có, sợ rằng chí ít đạt tới trình độ độc sư tứ tinh!
Thấy hắn rời khỏi, ngón tay Liêu Huân gõ xuống bàn, phân tích từng chút một:
- Độc sư tứ tinh, cũng chỉ có tổng bộ bên kia mới có!
Độc sư lợi hại nhất của Hồng Liên Độc Điện, cũng chỉ là tam tinh.
Tứ tinh, cũng chỉ có tổng bộ mới có khả năng phái đi ra.
Nói như vậy, đặc sứ này chắc là thật.
- Chỉ có điều, vẫn cẩn thận một chút cho thỏa đáng. Hắc Đồng trưởng lão, làm phiền ngươi lặng lẽ đi tới tàng thư khố xem thử, vị đặc sứ này đến cùng đang tìm sách gì, lại muốn làm gì!
Có chút do dự, Liêu Huân nói.
- Được!
Hắc Đồng trưởng lão lên tiếng, lui ra ngoài.
Qua khoảng chừng một canh giờ, hắn mới trở về, trên mặt đầy vẻ khó hiểu và cổ quái.
- Thế nào? Có cái gì không đúng? Hắn có phải muốn tìm sách không?
Thấy bộ dáng này của hắn, Liêu Huân không nhịn được hỏi.
- Không vấn đề gì... Cũng không có muốn tìm sách gì đặc biệt!
Nhớ tới cảnh tượng nhìn thấy được trước đó, Hắc Đồng dùng sức lắc đầu.
Trước đó nhìn thấy đặc sứ lạnh lùng tàn khốc vô cùng, ở tàng thư khố không ngờ chạy loạn giống như người điên, hoàn toàn không có ý định dừng lại chút nào. Nói muốn tìm sách, lại không rút ra một quyển sách nào...
Ngay cả loại trưởng lão kiến thức rộng rãi như hắn, cũng nhìn đầy mơ hồ, không biết đến cùng muốn làm gì.
Nếu không phải xác nhận, đối phương chính là đặc sứ, hắn thật sự nghi ngờ người này có phải điên rồi hay không.
- Không là tốt rồi!
Liêu Huân thở phào nhẹ nhõm:
- Xem ra vị đặc sứ này chắc là thật, không cần hoài nghi! Vẫn tận dụng thời gian nghĩ xem điều chế loại thuốc nào, có thể khiến cho ánh mắt hắn sáng lên!
Hắc Đồng trưởng lão gật đầu, đang muốn nói chuyện, lại thấy Liễu độc sư trước đó, vội vã đi tới, trên mặt bối rối.
- Phó điện chủ...
- Thế nào?
Liêu Huân nhướng mày.
- Bên ngoài có một người tới, muốn ngài và hai vị phó điện chủ khác gặp hắn... Còn nói hắn là... đặc sứ!
Giọng nói của Liễu độc sư có chút nói lắp.
- Đặc sứ?
Liêu Huân và Hắc Đồng trưởng lão nhìn nhau, đồng thời con mắt trợn tròn, vẻ mặt nghi ngờ.
Đặc sứ không phải đã tới rồi sao? Thế nào...
Lại xuất hiện một người nữa?
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận