Rất nhanh, từng Hắc ám thị nữ lần lượt ngã xuống, Nhiếp Ngôn và Hoàng Kim Địa Long cũng theo sau, Hoàng Kim Địa Long phun ra từng ngụm long tức đốt trụi đám Hắc ám thị nữ.
Leng keng, thanh âm hệ thống chợt vang lên.
Hoàng Kim Địa Long thăng cấp!
Nhiếp Ngôn nhìn qua lv của Hoàng Kim Địa Long, không ngờ đã lên đến 89.
Bởi vì thiên phú quá mạnh nên Hoàng Kim Địa Long lv càng cao, thuộc tính càng mạnh, cho nên mỗi khi nó up 1 lv, thuộc tính tăng gấp mấy sủng vật thường mấy lần là bình thường, đây chính là chỗ tốt của điểm trưởng thành cao.
Trên mặt đất nằm đầy thi thể Hắc ám thị nữ, nhìn Lai Phất Tư 1 đẩy chết mười mấy xác, 1 đường xung phong lao lên làm Nhiếp Ngôn cũng phải chấn khiếp. Lai Phất Tư đằng trước xung phong, Hoàng Kim Địa Long phía sau góp damage, họp tác vô cùng ăn ý, Nhiếp Ngôn căn bản không cần làm gì cả thì Hắc ám thị nữ cũng bị gặt như lúa.
Nhiếp Ngôn nhàn nhã tiến lên đạp qua xác đám Hắc ám thị nữ, chỉ thấy từng cỗ thi thể biến thành bạch quang, như bụi bay đi mất.
Nhiếp Ngôn tịnh hóa đám thi thể này để tích lũy lực lượng thần thánh, khi đủ số lượng hắn có thể phá giải thêm 1 tầng phong ấn của Trạch Ân Nạp Đức kiếm.
Đối với Nhiếp Ngôn mà nói, đây là nhiệm vụ trọng yếu nhất, hắn đương nhiên sẽ không quên. Hắn liếc qua cây nhiệm vụ, số lượng tinh lọc đã hơn 11 vạn, đây đều là nhờ lúc đánh quái tích lũy lên.
Lai Phất Tư 1 đường lao lên, động tĩnh ngày càng lớn, càng nhiều Hắc ám thị nữ hướng về phía này lao tới, số lượng lên đến mấy trăm. Sau đó chỉ thấy Hoàng Kim Địa Long niệm 1 đoạn long ngữ, triệu hồi 1 viên thiên ngoại lưu tinh oanh đập xuống giữa bầy quái.
Rầm, trong phạm vi 30 thước vuông, tất cả đều chìm ngập trong biển lửa.
Trong biển lửa, 1 đám lớn Hắc ám thị nữ kêu gào thảm thiết, sau đó nối đuôi nhau nằm sấp.
Đột nhiên trong lúc đó, 1 đạo bạch quang rơi lên người Nhiếp Ngôn, hắn cảm giác tay trái mình có gì đó khác thường nên cúi đầu nhìn qua thì thấy ở đó xuất hiện 1 ấn ký màu trắng. Cái Thánh Quang ấn ký này tựa như 1 đồ đằng cổ xưa, tạo thành từ các đồ án khác nhau, nhìn vô cùng thần bí.
Hệ thống: Ngươi nhận được Thánh linh ấn ký.
Cái Thánh linh ấn ký này có thuộc tính gì cũng không biết, hẳn là có liên quan tới nhiệm vụ Thánh linh tâm.
Hắn nhìn qua trạng thái nhân vật thì phát hiện mình đã từ Sơ cấp Ác ma liệp sát giả biến thành Trung cấp Ác ma liệp sát giả.
Trung cấp Ác ma liệp sát giả được nhiều hơn 1 trạng thái gọi là Ác ma sưu tầm, khiến cho bản đồ xung quanh nếu xuất hiện sinh vật ác ma thì mình sẽ nhanh chóng cảm nhận và tìm được chính xác địa điểm, hơn nữa lúc công kích ác ma sẽ được tang thêm 200% lực công kích.
Nhiếp Ngôn có rất nhiều kỹ năng cũng như trang bị nhằm vào sinh vật ác ma, cho nên thương tổn hắn gây ra cho hệ ác ma bình thường đã cao hơn mấy lần, bây giờ lại được buff, sau này đi luyện cấp hẳn là nên đi tìm sinh vật ác ma, như vậy có thể train nhanh hơn không ít.
Danh hiệu vừa up cấp đã được 1 đống tác dụng, không biết tiếp tục tăng lên sẽ được cái gì.
Một đường quét ngang, vượt qua quãng đường 500, 600 thước toàn là Hắc ám thị nữ, nếu là người chơi bình thường hoặc là đoàn đội tới đây thì đảm bảo sẽ bị trận thế như này hù chết. Dù sao Hắc ám thị nữ nhiều như thế mài ai mà chả chết, gần như là giết hoài không hết, nhưng đối với Nhiếp Ngôn mà nói dễ hơn cả ăn cơm, hắn train cả ngày cũng được.
Đại khái sau khi giết mấy trăm Hắc ám thị nữ, thanh mana của Lai Phất Tư cũng không còn nhiều lắm, Nhiếp Ngôn chỉ huy Hoàng Kim Địa Long lao lên trước, thay phiên cho Lai Phất Tư ngồi nghỉ hồi mana.
Hoàng Kim Địa Long cũng rất trâu bò, lao vào giữa đám Hắc ám thị nữ, bị cả đám đánh thì tự động bật Phản Kích Phong Bạo, quét cả đám nằm đất thở oxi.
Nếu như mất nhiều HP, Lai Phất Tư phía sau cũng có thể cho Hoàng Kim Địa Long 1 cái buff máu.
Thánh kỵ sĩ thật sướng, vừa tank được, vừa buff được, còn có thể buff trạng thái, mặc dù mỗi mặt đều là trung trung nhưng năng lực tổng hợp lại đứng đầu trong tất cả nghề nghiệp kiểu trung trung này.
Ở chỗ này train cũng khá nhanh, đại khái sau tầm 1 tiếng, thanh EXP của Nhiếp Ngôn đã đạt 71%.
Với lại đám Hắc ám thị nữ này cũng hiến cho Nhiếp Ngôn không ít thứ tốt, chỉ riêng bảo thạch loại xịn cũng đã hơn 10 viên, cộng thêm trang bị rơi ra đem về bán ít cũng dư lấy lại vốn 2 vạn kim tệ kia, đảm bảo không bao giờ lỗ.
Dần dần khi xâm nhập vào sâu phía trong, số lượng Hắc ám thị nữ ngày càng thưa bớt, 2 bên hành lang dài bài trí 1 dãy thạch thất, cũng không biết bên trong còn thứ gì.
Hắn tiếp tục cho Hoàng Kim Địa Long cùng Lai Phất Tư đánh quái, còn mình thì đi đến 1 gian thạch thất mở ra xem thử, chỉ nghe 1 loạt tiếng động, sau đó vô số mũi tên bay ra. Cũng may hắn cũng cảm giác được nguy hiểm, nhanh chóng bật Tật Phong Bộ né đi công kích.
Đốc đốc đốc, nơi hắn đang đứng đột nhiên cắm đầy các mũi tên to như tên công thành đúc bằng kim loại, trên đó lóe lên lục quang.
Đạo tặc vẫn thường xuyên tiếp xúc với các loại bẫy rập như này cho nên lúc nào cũng phải tập tính cẩn thận, chứ nếu phản ứng không kịp thì chẳng biết sống chết lúc nào. Nhưng dù vậy, Đạo tặc chết dưới bẫy rập cũng đếm không hết, hơn nữa chết cũng vô cùng thảm thương.
May là Nhiếp Ngôn mau lẹ, chứ nếu không bị đống mũi tên khổng lồ này cắm vô người không chết cũng mất nửa cái mạng.
Sau khi xác nhận đã an toàn, Nhiếp Ngôn mới đi tới cửa phòng thò đầu nhìn vào. Đây là 1 thạch thất nhỏ hẹp, chỉ chừng khoảng 3 thước vuông, ở giữa đặt 1 thạch quan, ngoài ra không còn vật gì khác.
Giữa miệng thạch quan hiện lên 1 hình chữ nhật được luyện chế hơi thô ráp, nhưng xung quanh lại được chạm trổ rất đẹp.
Bên cạnh thạch quan nhô ra 1 cái nút, có lẽ là cơ quan mở thạch quan.
Những loại như thạch quan, khi mở ra sẽ không biết được xuất hiện thứ gì, lúc thì là cực phẩm bảo vật, lúc thì xuất hiện quái vật mạnh mẽ, có khi còn bị nguyền rủa khủng khiếp.
Nhiếp Ngôn chần chờ 1 hồi liền đi tới nhấn nút, chỉ thấy thạch quan chấn động 1 chút sau đó từ từ mở ra.
Ngay lúc đó, Nhiếp Ngôn liền lùi lại mấy bước, tay nắm chặt Trạch Ân Nạp Đức kiếm, chuẩn bị ứng phó với bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào.
Thế mà sau khi thạch quan mở ra, gian thạch thất vẫn bình thường không xảy ra chuyện gì.
Xác định mọi thứ an toàn xong, Nhiếp Ngôn mới tới bên cạnh thạch quan nhìn vào trong, chỉ thấy bên trong đặt 1 bộ hài cốt, theo phán đoán chắc là nữ tính, thân thể hủ hóa chỉ còn xương khô, bên cạnh đặt 3 miếng bảo thạch màu xanh lam.
Nhiếp Ngôn nhặt 3 miếng bảo thạch lên, xem qua thuộc tính.
Toái ảnh thủy lam bảo thạch: có thể khảm vào trang bị.
Thuộc tính: lv yêu cầu – 10.
Lv -10 đã có thể xem như bảo thạch cấp bậc cao nhất, không nghĩ tới lần này lại nhặt được 3 viên, Nhiếp Ngôn không khỏi mừng rỡ.
Vận khí xem như không tệ, Nhiếp Ngôn bỏ 3 viên bảo thạch vào balo, quét nhìn thạch thất 1 phen để chắc chắn không bỏ sót thứ gì rồi mới đi ra.
Hắn đi về phía trước vài bước lại thấy 1 gian thạch thất khác, Nhiếp Ngôn lần mò mở thử thì lần này không có bẫy rập gì. Gian thạch thất này bày trí y như gian ban nãy, ngay cả phương hướng đặt thạch quan cũng giống nhau như đúc.
Nhiếp Ngôn cũng như ban nãy, lại gần nhấn nút, đột nhiên bên trong tỏa ra mùi thuốc súng nồng nặc.
Không ổn!
Hắn biến sắc, trong lòng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, liền nhanh tay dung Âm Ảnh Vũ Bộ chạy như điên ra ngoài.
Ầm, phía sau vang lên 1 tràng nổ mạnh đinh tai nhức óc, ngay sau đó 1 cơn sóng xung kích mãnh mẽ quét ngang ra, thổi bay Nhiếp Ngôn ra ngoài.
Cả địa cung chấn động kịch liệt.
Nhiếp Ngôn bị thổi bay tận 5, 6 thước, sau đó phun ra 1 ngụm máu, trên đầu bay lên 1 con số thương tổn hơn 6000. May là phòng ngự hắn đủ cao, HP cũng kha khá, chứ nếu là Đạo tặc bình thường thì chắc đã về thành dưỡng sức rồi.
Hắn đứng lên nhìn lại bên phía đó liền trắng bệch mặt, tòa thạch thất đã hoàn toàn bị phá hủy, cửa phòng cùng thạch quan các kiểu đã bị nát thành khối vụn, nhìn qua có chút hoang tàn.
May nhờ hắn chạy nhanh, chứ nếu chậm chân hơn 1 chút thì chắc cũng như mấy tảng đá này, tan xương nát thịt.
Khói bụi bị thổi bay lả tả, dần dần rơi xuống đất.
Khung cảnh dần khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Nhiếp Ngôn ngồi trong góc khôi phục 1 chút, phía trước còn rất nhiều thạch thất, ít hơn hơn 20 cái, hắn không khỏi do dự không biết có nên tiếp tục thăm dò hay không?
Trầm mặc 1 lát, trong mấy thạch thất này lỡ còn nhiều bảo bối, bỏ lỡ chẳng phải rất đáng tiếc sao?
Muốn đoạt bảo, phải có dũng khí cược mạng.
Nhiếp Ngôn tiếp tục mở thạch thất, hên thì mở được bảo thạch, quyển trục… xui thì bị nguyền rủa xém chết, may nhờ Lai Phất Tư kịp thời xua tan nguyền rủa. Trừ nguyền rủa ra còn có khi gặp phải quái vật Hắc ám thị nữ cấp Tinh anh. Bất có có Thánh kỵ sĩ Lai Phất Tư cùng Hoàng Kim Địa Long trợ giúp, 3 anh em hội đồng cũng nhanh chóng giết boss.
Lần này mặc dù tính mạo hiểm hơi cao nhưng thu hoạch cũng hơi tệ.
Sau khi đi tới phía trước 1 đoạn, trước mặt hắn hiện ra 1 cánh cửa đá màu vàng, xa hoa hơn hẳn đại điện ban nãy, chỉ riêng 2 cánh cửa đá đã được chạm khắc vô cùng tinh xảo.
Bên trong đoán chừng cũng đầy thạch thất, Nhiếp Ngôn trù trừ trước cửa đá 1 chút xem có nên đi vào hay không, rồi bên trong có nguy hiểm gì hay không?
Nhiếp Ngôn suy đoán, trong này nếu kiếm được bảo vật thì chắc phải cao cấp hơn căn điện trước, nhưng nhân tố nguy hiểm cũng cao hơn. Như vừa rồi ở thạch điện ban nãy mà nguyền rủa cùng nổ tung đã tí nữa giết chết hắn rồi.
Dù sao hiện tại lv hắn quá thấp, dưới tình huống gặp bản đồ cao cấp này không cẩn thận là nằm sấp ngay.
Trước hết cứ suy nghĩ cặn kẽ 1 chút rồi tính, Nhiếp Ngôn cũng không dám lập tức hạ quyết định. Hắn cho Hoàng Kim Địa Long cùng Lai Phất Tư đi tới, đầu tiên cứ tinh lọc hết dám thi thể Hắc ám thị nữ trên mặt đất rồi thu chiến lợi phẩm trước đã.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận