Vương Hiệp trong lòng cũng thoáng sững sờ, hắn vội vàng kể lại chi tiết tình hình, lại nói Trương Hằng đang giằng co với Sở Hiên, còn có sơ hở tâm linh của Trịnh Xá càng lớn, thực lực của ác ma Freddy sẽ càng lúc càng mạnh, thực lực của Sở Hiên giả cũng càng lúc càng tiếp cận Sở Hiên thật.
Triệu Anh Không thoáng nhíu mày, khẽ lẩm bẩm:
- Quả nhiên là tại thế giới trong mơ, nếu không ta cũng không thể sống lại... Bây giờ tất cả chỉ có thể trông cậy vào Trịnh Xá thôi. Nếu hắn có thể đột phá sơ hở tâm linh thì chúng ta đều có cơ hội sống sót thoát ra. Nếu như hắn không nhìn thấu được sơ hở tâm linh, vậy thì chúng ta đều cùng hắn chết ở chõ này, lại còn thực lực của Sở Hiên trong thế giới hiện thực sao?
Lẩm nhẩm mấy câu, Triệu Anh Không lại nhíu mày cẩn thận suy nghĩ, sau một thoáng liền quay sang ba người kia nói:
- Ta cũng không biết chúng ta đến lúc nào mới có thể từ thế giới trong mơ này trở về thế giới hiện thực, có thể là một giây sau, cũng có thể vĩnh viễn không thể trở về, tất cả đều phải xem xem Trịnh Xá có thể khắc phục được tâm ma của hắn hay không. Vì vậy, để dự phòng ta chỉ có thể sống được tại thế giới trong mơ này, có mấy câu cần các ngươi chuyển lại cho Sở Hiên, à, là Sở Hiên trong thế giới hiện thực.
Ba người đều ngẩn ra, họ cũng không hiểu Triệu Anh Không có việc gì lại cần tìm đến Sở Hiên. Hơn nữa, ngày thường Triệu Anh Không luôn không thích nói chuyện, lúc mở miệng cũng lạnh băng băng, Triệu Anh Không trước mắt này khiến họ có cảm giác hơi khác với ngày thường, chỉ là trong thời gian ngắn cũng không thể nói được là khác thường ở chỗ nào. Không đợi họ kịp trả lời, Triệu Anh Không đã nói luôn một chặp.
- Nếu ta có thể sống lại, vậy cũng chứng minh ta tuyệt không phải đã chính thức bị hủy diệt. Mặc dù điều kiện có lẽ sẽ hơi ngặt nghèo, cần phải bị kích thích đến cực hạn trong giấc mơ mới được, bất quá ta nghĩ Sở Hiên chắc chắn sẽ có biện pháp hoàn thành điều kiện này, giống như hắn dùng kính mắt tự thôi miên bản thân vậy. Nhờ hắn tìm cách đi, nếu như ta có thể hồi sinh hoàn toàn... Đúng rồi, luôn tiện kể lại thực lực của ta bây giờ cho Sở Hiên biết, những chuyện khác ta nghĩ nếu là hắn chắc sẽ có thể hiểu được.
Triệu Anh Không nói xong liền thở ra một hơi rồi tùy tiện ngồi xuống đất, xem biểu hiện đúng là rất khác biệt với Triệu Anh Không ngày thường, chỉ là giờ phút này, tình huống cũng không cho phép ba người suy nghĩ cẩn thận. Vương Hiệp vung vung tay nói:
- Yêu lực của ta đã khôi phục được một chút, hắn là có thể triệu hoán sinh vật dạng chất nổi rồi. Triệu Anh Không, ngươi đi cứu viện Trương Hằng đi.
Triệu Anh Không khẽ mỉm cười, đáp:
- Không cần đi, theo như những gì các ngươi vừa nói, rõ ràng chạy về trung tâm thị trấn nhưng lại đi tới gần biệt thự. Nếu như hắn có thể đánh bại Sở Hiên giả, vậy căn bản không cần chúng ta hỗ trợ, nếu như không đánh lại được Sở Hiên giả thì sẽ chạy trốn, cuối cùng cũng sẽ quay về đây. Phải biết rằng nơi đây chính là thế giới trong mơ, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, bất cứ chuyện gì cũng sẽ có không theo lẽ thường, vì thế đi hay không đi, kết quả cũng giống nhau.
- Cơ hội để chúng ta thoát ra đang nằm trong tay Trịnh Xá, hắn mới là mấu chốt cho mọi chuyện. Nếu hắn thành công, chúng ta sẽ sống, nếu hắn thất bại, chúng ta sẽ chết, vì thế cứ yên lặng chờ đợi đi, trước mắt cũng chỉ có thể chờ đợi thôi...
Trịnh Xá đúng là mấu chốt để giải quyết thế giới phim kinh dị lần này, nhưng hiện tại tình hình của hắn thật sự rất không ổn.
Khi Phục Chế Thể đứng lên từ đống xác vụn, chỉ thấy sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh dơi màu đen, đó chính là hình dáng chiến đấu tiêu chuẩn của Phục Chế Thể. Bản thân Trịnh Xá cũng biết, sau khi hắn tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, gen viễn cổ trong cơ thể bắt đầu thức tỉnh, mặc dù có nguy hiểm bị tâm ma tập kích, những cũng có thể đạt tới sức mạnh gần như biến thái, mà lúc này Phục Chế Thể chính là như vậy.
Tiếp theo hai bên bắt đầu giao chiến trong Chủ Thần không gian. Do Trịnh Xá vừa mới chứng kiến bị là nhục, bị giết, hắn thật sự là phẫn nộ đến cực điểm, mang theo lửa giận ra tay, hắn trong nháy mắt cũng mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, tuy còn chưa đạt tới trình độ trung cấp những cũng lưng mọc hai cánh, giao đấu với Phục Chế Thể.
Một hồi chém giết, hai người đều mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cũng đều cực kỳ phẫn nộ, thực lực của
Phục Chế Thể này hoàn toàn ngang bằng với Phục Chế Thể trong trí nhớ của Trịnh Xá, cũng tức là thực lực đã gặp trong Resident Evil 2. Lúc này Trịnh Xá tức giận ra tay, sử dụng trạng thái Hủy diệt cộng thêm liều mạng, nhất thời không ngờ lại áp chế được Phục Chế Thể.
Chỉ là cứng quá thì dễ gãy, Trịnh Xá giờ phút này đang cứng đến hết cỡ. Nguyên lý vận hành Hủy diệt chính là đem hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng xung đột kịch liệt trong cơ thể, giống như là đổ nước lạnh vào chảo dầu đang sôi, đó là tình huống kịch liệt đến mức nào? Sức mạnh mà Trịnh Xá sử dụng chính là như vậy, cũng may nhờ tố chất thân thể hắn cường hãn vô cùng, nếu là người bình thường tiến vào trạng thái Hủy diệt giống như hắn, sợ rằng trong khoảnh khắc đã bị luồng sức mạnh này phá nổ đến tan xương nát thịt rồi, quả không hổ với cái tên Hủy diệt, hủy người mà cũng hủy mình.
Lấy trí nhớ của Trịnh Xá về Resident Evil 2 làm chuyển, thực lực của Phục Chế Thể vẫn mạnh mẽ kinh khủng. Đối mặt với trạng thái Hủy diệt khủng bố của Trịnh Xá, Phục chế Thể trong thời gian ngắn thoáng lâm vào hạ phong, nhưng Trịnh Xá dựa vào Hủy diệt không ngờ vẫn không thể làm bị thương đến phục chế thể. Mỗi là hắn dùng tốc độ cực nhanh, lực lượng cực mạnh tấn công, lại bị Phục Chế Thể sử dụng luồng lửa đen như mực kia ngăn cản, sức mạnh của hắn lập tức bị triệt tiêu hoàn toàn, cho dù sức mạnh đó có thể xuyên thủng tường thép dày cả chục mét, vậy mà lại không phá nổi màn lửa mỏng manh kia. Đó còn chưa hết, mỗi lần Phục Chế Thể vung quyền mang theo lửa đen đánh tới, lại khiến hắn theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, thân thể cũng vô thức tự có phản ứng, vì thế mặc cho hắn lúc này đang trong trạng thái Hủy diệt cực mạnh vẫn không thể hoàn toàn đánh bại Phục Chế Thể, hơn nữa theo chiến đấu tiếp tục, hắn cũng càng lúc càng tới gần cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp...
“Không được, nếu cứ tiếp tục sẽ không thể duy trì được trạng thái Hủy diệt nữa, khi đó sợ rằng Phục Chế Thể sẽ có thể giết ta trong nháy mắt! Hay là tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, chỉ là... Chỉ là trong trạng thái đó sẽ bị tâm ma khống chế, giấc mơ này sợ rằng cũng không thể thoát ra được nữa.”
Thoáng chần chừ trong chiến đấu, Trịnh Xá lập tức bị lửa đen của Phục chế Thể quấn quanh, đó cự kiếm hắc viêm hung hăng chém thẳng xuống ngực hắn. May mà giờ phút này Trịnh Xá vẫn trong trạng thái Hủy diệt, sức phản ứng cùng tốc độ của hắn đều mạnh hơn Phục Chế Thể nên mới có thể dùng Hổ hồn chặn lại một đòn này, nhưng hai tay cũng lập tức tê dại, sức mạnh của Phục Chế Thể thật sự có thể sánh ngang với hắn trong trạng thái Hủy diệt, thực lực hai bên chênh lệch quá xa.
“Đành phải vậy thôi... Liều đi!”
Trịnh Xá bị đánh đến luống cuống, hắn cũng hạ quyết tâm, căn bản không còn để ý tới việc bây giờ đang ở tại thế giới trong mơ, lập tức tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, ý thức từ từ chìm vào trong cảnh giới đại tự tại. Nhất thời xung quanh phảng phất như biến thành tiên cảnh, không còn biết thân mình đang ở chỗ nào, chỉ là người hắn lại bộc phát hung ý ẩn chứa trong gen, lưng mọc hai cánh, đầu sinh hai sừng, phảng phất như hóa thành ác ma, cùng với Phục Chế Thể hình dáng cũng như ma quỷ, cuồng chiến với nhau...
Thế giới trong mơ hỗn loạn khó nói, ác ma Freddy trước tiên kéo người có sơ hở tâm linh vào thế giới trong mơ tuyệt cảnh. Những người thực lực mạnh trong Trung Châu đội cơ bản đều do Trịnh Xá tự tay hồi sinh nên Freddy dựa theo ý thức hắn tạo ra giấc mơ, sơ hở tâm linh của hầu hết mọi người cũng bị hắn biết được, mà những người còn lại là Tề Đằng Nhất và tân nhân thì không hề có thực lực đối kháng với hắn. Hơn nữa do Sở Hiên không thể tiến vào thế giới trong mơ nên Trung Châu đội cần đối mặt với hai kẻ địch mạnh mẽ, ác ma Freddy cùng thực lực của Sở Hiên thật sự.
Trương Hằng cùng Trình Khiếu đều chạy mà trong lòng run sợ, thực lực của Sở Hiên không khỏi quá kinh khủng chứ? Sở Hiên trong hiện thực thật sự mạnh như vậy sao? Trong lòng Trương Hằng và Trình Khiếu đều đầy nghi hoặc, bởi vì thực lực của Sở hiên đang truy đuổi phía sau họ thật sự là quỷ thần tránh lui, Sở Hiên một khi sử dụng tín niệm lực, sức chiến đấu đơn giản chỉ có thể gọi là khoa trương. Có điều, vẫn còn may là thực lực hắn còn chưa đạt tới trình độ của Sở Hiên trong hiện thực, ít nhất là khi hắn sử dụng tín niệm lực, độ chính xác của Gunkata lập tức giảm xuống không ít, cũng nhờ đó mà Trương Hằng cùng Trình Khiếu mới có thể giữ được tính mạng.
Chỉ thấy phía sau hướng hai người đang chạy, Sở Hiên liên tục đuổi theo, tuy nhìn tốc độ chẳng có vẻ gì là nhanh, nhưng vẫn có thể không nhanh không chậm bám sát họ. Đến khi hai người lao ra khỏi lối rẽ, hắn đã nâng súng bắn mấy phát, đạn nhỏ như kim của coilgun bắn tới, bên ngoài không ngờ còn màn theo một tầng xung động như ẩn như hiện. Mặc dù độ chuẩn gần như bằng không nhưng bắn ra sau lưng họ vẫn phá sụp một tòa nhà cao hơn mười tầng.
Những viên đạn như mũi kim đâm vào tường nhà lập tức hiện ra một trạng thái kỳ lạ, trạng thái đó rất khó diễn tả bằng lời, giống như sóng xung động khuếch tán ra xung quanh. Tiếp theo những viên đạn xuyên thẳng qua bức tường vào trong, những sóng xung động cũng theo đó mà tiến vào, đánh phá bên trong căn nhà liên miên bất tuyệt, ầm một tiếng, cả tòa nhà lớn trực tiếp bị đánh gãy đôi. Đó còn chưa hết, những xung động đó không ngờ tiếp tục lan ra phía trước hơn một trăm mét, phá hủy tan nát toàn bộ kiến trúc trên đường nó đi qua, uy lực cực kỳ kinh khủng.
Trương Hằng cũng Trình Khiếu chỉ biết cắm đầu chạy trốn, ngẫu nhiên có ngoái đầu lại thì lập tức kinh hãi đến suýt rơi mất một nửa thần hồn, sức mạnh của tín niệm lực không khỏi quá khoa trương đấy chứ? Nếu như đánh trúng thân người, chẳng phải sẽ biến thành tro bụi trong nháy mắt sao? Đừng nói cái gì vòng cổ long tinh, sợ rằng cả cự long chân chính bị những viên đạn này bắn trúng cũng chết chắc.
- Trương Hằng! Con mẹ nó, ngươi mau bắn đi!
Trình Khiếu quay đầu lại bắt đầu điên cồng bỏ chạy, vừa chạy vừa gào lên.
Trương Hằng cũng chạy như điên phía sau, tố chất thân thể hắn tốt hơn Trình Khiếu một chút, khi chạy trốn cũng nhanh hơn Trình Khiếu một ít, vừa chạy vừa nói:
- Không bắn được! Thời gian chưa tới, làm sao mà bắn được!
- Không bắn được ngươi cũng phải bắn, nếu không chúng ta chết chắc rồi!
- Nhưng bắn lúc này không có uy lực, cứ chờ chút nữa rồi hãy bắn....
Hai người vừa cãi cọ vừa chạy tới trước, vừa được mấy chục mét thì đột nhiên một luồng xung động từ bên cạnh vượt qua hơn hai chục mét ập thẳng tới chỗ bọn họ, tiếp theo là một khoảng đường phố biến mất trong hư không.
Trương Hằng cùng Trình Khiếu nhìn nhau quỷ dị, Trương Hằng thì thào:
- Trình Khiếu... Ngươi có cảm thấy độ chính xác của hắn hình như lại tăng lên không?
Trình Khiếu cũng không trả lời, chỉ dưới chân dùng lực chạy vọt lên, trong khoảnh khắc không ngờ còn vượt qua Trương Hằng một đoạn. Trương Hằng cũng không ngốc, mắt thấy như vậy cũng khẳng định suy đoán của bản thân, thực lực của Sở Hiên giả này đã càng lúc càng tiến hóa đến trình độ trong hiện thực, nói cách khác, sơ hở tâm linh của Trịnh Xá cùng càng lúc càng lớn, cứ tiếp tục như vậy... Còn ai có thể ngăn cản được tên Sở Hiên này đây?
Hai người lại chạy hơn mười giây nữa, từ phía sau một luồng sóng xung kích khác đã ập tới, càng lúc càng tới gần. Hai người cũng không có cách nào, bởi vì lúc trước tại Chủ Thần không gian thỉnh thoảng tập luyện với Sở Hiên, hắn cũng dùng chính loại tín niệm lực này đối chiến với những người trong đội. Mặc dù chỉ chạm tới là dừng, hơn nữa khi đối luyện Sở Hiên đương nhiên là không sử dụng toàn bộ thực lực nhưng lúc đó bất kỳ ai cũng không thể tiếp cận được Sở Hiên. Theo như hắn giải thích thì tín niệm lực này dựa theo ý thức sử dụng khác nhau có thể tấn công hoặc phòng thủ, nếu hai người tiếp cận Sở Hiên, tín niệm lực của hắn hóa thành màn chắn lập tức sẽ ở vào thế bất bại, mà sau đó khi cận thân chiến đấu thì không cần nhắm bắn gì cả, chỉ đẩy tín niệm lực về phía hai người là được, do đó vạn vạn lần không thể cận chiến với hắn.
Trương Hằng vừa chạy vừa tính toán thời gian. Tuy tín niệm lực của Sở Hiên uy lực mạnh đến mức khó tưởng tượng nổi nhưng hắn tuyệt không cho rằng không thể đánh bại, ít nhất là Điện chi tiễn của hắn cũng có sức mạnh tương đương. Đến lúc đó thắng bại giữa hai bên chỉ trong nháy mắt, nếu như hắn có thể phát động Điện chi tiễn trước khi ý thức của Sở Hiên giả này sinh ra suy nghĩ phòng ngự hay màn chắn gì đó thì hắn chắc chắn sẽ thắng!
“Còn ba mươi bảy giây... Thời gian! Đáng ghét! Bọn ta có thể kiên trì được ba mươi bảy giây nữa sao? Ba mươi tư, ba mươi lăm...”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận