Tề Đằng Nhất cùng Lưu Úc đồng thời ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên trông thấy lực sỹ khăn vàng thuộc tính phong đang ở thẳng phía trên họ. Đó còn chưa là gì, quan trọng nhất là nó đang vung tay đánh xuống, xem ra lần này mọi người chết chắc rồi.
Hai người còn chưa kịp kêu lên thì thân thể lực sỹ khăn vàng thuộc tính phong đột nhiên lõm vào trong, lớp vải vàng phía sau trồi lên thành một hình nón. Tiếp đó một tiếng nổ lớn mới truyền tới, cùng với tiếng nổ đó, lớp áo vàng cũng rách tung, biến thành vô số mảnh vụn. Đến tận lúc này, hai người Tề Đằng Nhất mới nghe ra, thanh âm vừa rồi rõ ràng là tiếng súng ngắm Gauss, sau khi đạn bắn trúng mục tiêu, tiếng nổ mới truyền tới, nói cách khác, Zero tới rồi!
Trên không trung cách mọi người rất xa, ước khoảng hơn mười nghìn mét, Zero đang yên lặng nửa quỳ, nửa ngồi trên Goblin gilder. Súng ngắm Gauss trong tay hắn đã thay thành đạn linh loại, quả không ngoài dự đoán, uy lực đạn linh loại cực lớn thật sự có thể tiêu diệt lực sỹ khăn vàng, hơn nữa ở cự ly xa như vậy, đám quái vật này cũng không có cách nào tiếp cận hắn trong thời gian ngắn.
“…Tới nhanh thật! Ở cự ly xa thì sử dụng công năng truyền tống sao?”
Một súng của Zero đã tiêu diệt được lực sỹ khăn vàng thuộc tính phong, đang chuẩn bị bắn phát thứ hai thì đột nhiên phát hiện bốn lực sỹ khăn vàng còn lại không còn xuất hiện trong ống ngắm nữa. Zero cả kinh vội vàng nhìn ra, hắn cũng từng cường hóa thuộc tính thị giác tại Chủ Thần không gian, cho dù không dùng kính ngắm cũng có thể nhìn được rất xa. Chỉ có vài hơi thở, từ lúc hắn giết chết một lực sỹ khăn vàng đến khi hắn ngẩng đầu lên, bốn lực sỹ khăn vàng còn lại đã vượt qua khoảng cách hơn nghìn mét. Bọn chúng giống như xuất hiện trong một đoạn phim cắt cảnh, đột ngột biến mất, đột ngột hiện ra, càng lúc càng tới gần Zero, còn súng ngắm Gauss trong tay Zero cũng một lần nữa vang lên.
“Không thành vấn đề! Sau khi đột tiến có một khoảng thời gian dừng lại, mỗi lần vượt qua khoảng một nghìn đến một nghìn năm trăm mét, đến được chỗ ta mất khoảng mười lần nữa, vẫn đủ cơ hội... Không vấn đề gì?”
Kỹ xảo bắn tỉa của Zero sớm đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, sau khi mở cơ nhân tỏa cùng cường hóa thuộc tính bản thân, kỹ năng bắn tỉa của hắn lại càng được đề cao cực đại. Chỉ thấy Zero liên tiếp bắn bốn phát, sau bốn lần nổ súng, những lực sỹ khăn vàng lại đều bị phá nát, không chệch phát nào, không cần biết là độ chính xác hay là tốc độ bắn, Zero đều đã đạt tới mức kinh khủng.
- ....Lúc đó ta giao tấm thẻ kim loại cho chính phủ Quốc Dân đảng. Sở Hiên nói ít nhất là trong hai trăm nay, công nghệ của loài người không thể giải mã được kỹ thuật chế tạo tấm kim loại nên cứ yên tâm giao ra, không có vấn đề gì. Sau khi bọn ta liên kết xong với chính phủ Quốc dân đảng, Sở Hiên mới để ta cấp tốc tới đây, hắn nói nếu như Trịnh Xá vẫn chưa tỉnh lại thì các ngươi sẽ cần tới sức mạnh của ta...
Zero nhìn mọi người trước mặt, bình tĩnh kể lại mọi chuyện. Sau khi công việc ở Trùng Khánh kết thúc, hắn lập tức nhận được lệnh của Sở Hiên chạy tới đây, tiếp đó quả nhiên kịp thời cứu mọi người trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Tề Đằng Nhất và Lưu Úc cùng thở phào một hơi, họ đưa mắt nhìn nhau, cùng thầm cảm thấy may mắn, xem ra Sở Hiên cũng không có ý bỏ rơi bọn họ, nếu không thật sự là chết chắc rồi. Có điều... Sở Hiên vẫn hệt như trước, không biết là cao ngạo hay là kinh thường, tóm lại hắn vẫn không thèm để ý tới trí tuệ của người khác, không chuẩn bị và cũng không muốn nói ra bất cứ suy nghĩ nào của bản thân...
- Nói mới nhớ, Trịnh Xá sao rồi?
Zero bỗng hỏi.
Mấy người còn lại đồng thời nhìn về phía những người đang ngủ say, bao gồm cả Trịnh Xá. Tuy vừa trải qua nguy hiểm bị lực sỹ khăng vàng tập kích nhưng những người này vẫn ngủ li bì, đến cả Trịnh Xá vốn phải thức cũng như vậy.
Zero thở dài nói:
- Ai, nếu như không phải tất cả mọi người đều đang hôn mê, với thực lực đội ta căn bản sẽ không chật vật như vậy. Tiêu Hoành Luật cùng Sở Hiên hẳn là có thể chia ra chỉ huy hai đội ngũ, sau đó một đội ngũ tập trung phần lớn người có thực lực, một đội khác thì có Trịnh Xá tồn tại. Tình tiết kịch bản lần này chúng ta hoàn toàn có thể chia thành hai đội tự mình hành động, khi đó dù là nhân số hay khả năng hành động cũng đều không thiếu thốn như bây giờ...
- Vậy cứ theo như Sở Hiên bố trí, trước khi Trịnh Xá tỉnh lại, chỗ này sẽ do ta bảo vệ.
Zero đưa mắt nhìn mọi người một lượt, bình tĩnh nói.
“Mặc dù nói như vậy... Nhưng nếu thật sự lực sỹ khăn vàng sau khi chết một lần thực lực lại tăng lên một tầng, nói cách khá, tốc độ cùng khoảng cách đột tiến của chúng tăng mạnh, ta còn có thể bắn chết tất cả trước khi chúng tiếp cận không? Có thể không?”
Đặc điểm công kích của Zero chính là như vậy, tổ hợp của cực mạnh và cực yếu. Nếu cho hắn đủ khoảng cách và thời gian chuẩn bị, hắn có thể giết chết kẻ có tố chất thân thể mạnh hơn mình gấp trăm lần, nhưng một khi đấu cận chiến, một võ sỹ chỉ có một nửa tố chất thân thể của hắn cũng đủ giết chết hắn rồi. Chính vì vậy, nhìn lần này tiêu diệt lực sỹ khăn vàng ung dung nhẹ nhàng như vậy nhưng một khi bị chúng áp sát, mười Zero cũng không đủ cho lũ quái vật đánh một quyền.
“Chỉ có thể chờ đợi thôi. Hy vọng trước khi lực sỹ khăn vàng biến thành đủ mạnh, mấy người Trịnh Xá có thể tỉnh lại... Được rồi, thiếu đi ta, nhóm Sở Hiên bên kia thật sự không có vấn đề gì chứ?”
- Không có vấn đề gì? Thế quái nào lại không có vấn đề gì!
Trình Khiếu gào lên:
- Thế nào gọi là không có vấn đề gì? Sao lại không có vấn đề gì? Nếu chỉ là quay về gặp lãn đạo cấp cao của Đảng thì cũng được, dù sao thì một vài vị trong đó cũng là thần tượng của ta, nhưng tên ngu ngốc nhà người không ngờ lại bắt ta làm như vậy? Thế mà cũng có thể gọi là không có vấn đề gì sao? Chẳng lẽ sau khi liên kết với Đảng Cộng sản xong ngươi chuẩn bị đá đít ta ra ngoài?
Tác giả: do biên tập thông báo một đoạn sau nếu đăng lên có thể gây là nhiều rắc rối phức tạp nên một đoạn khoảng chín nghìn chữ phải hoàn toàn xóa bỏ hoặc sửa đổi. Trong đó bao gồm tên tuổi lãnh đạo cấp cao trong đảng thế hệ thứ nhất, cùng các hoạt động của đảng trong thời kỳ đó, tất cả phải xóa bỏ hoặc sửa đổi, mong mọi người thông cảm, nội dung đại khái mời tự tưởng tượng nhé.
Do đã hợp tác thành công với hai đảng phái lớn tại Trung Quốc nên chỉnh thể về hệ thống tình báo trong nội bộ Trung Quốc cơ bản đã hoàn thành. Mặc dù nói hai đảng phái tiến hành liên minh dựa trên cơ sở chống Nhật làm trung tâm, nhưng loại liên mình này vừa ngắn ngủi vừa lỏng lẻo, đến khi chiến tranh chống Nhật kết thúc sẽ là lúc bắt đầu chiến tranh thống nhất đất nước. Hai bên đều nhận thức rõ ràng điểm này, vì thế muốn hệ thống tình báo của hai bên hoàn toàn hợp tác với đối phương căn bản là chuyện không có khả năng, cho dù dùng cả hai tầng kích thích, vũ lực uy hiếp cùng lợi ích hấp dẫn thì tối đa cũng chỉ giúp Sở Hiên đạt được hệ thống tình báo của hai bên một cách hữu hạn mà thôi.
- Thật sự là không có vấn đề gì.
Sở Hiên cầm tấm kinh loại màu bạc, nghiêm túc nói:
- Bởi vì ta không hề yêu cầu ngươi làm sứ giả tới chỗ Nhật Bản yêu cầu liên minh mà là ta muốn ngươi đi uy hiếp, hiểu chưa?
- Nhưng mà có vấn đề!
Trình Khiếu gào lên:
- Nếu là đi uy hiếp, không phải có thể dùng vũ lực để hỗ trợ cho uy hiếp sao? Ngươi lại cấm ta không được ra tay, thế thì gọi là gì? Ta chạy tới ngắm cảnh, hay là du lịch?
- Ừm, không phải ngắm cảnh với du lịch...
Sở Hiên trịnh trọng đáp:
- Ngươi tới đàm phán và uy hiếp.
Trình Khiếu ở đầu bên kia trầm mặc một lúc lâu, tiếp đó hắn lại kêu ầm lên:
- Nếu là uy hiếp, vậy thì để ta cũng đi tiêu diệt một sư đoàn quân Nhật đi. Ngươi biết ta là loại phẫn thanh tiêu chuẩn cơ mà, cứ như vậy chạy tới vùng đông bắc nhưng lại không làm gì cả, ngươi cho rằng sau khi ta nhìn thấy thảm trạng ở đó xong vẫn có thể nhẫn nhịn được sao? Ngươi không ngờ lại muốn ta hoàn toàn biến thành một cái máy nhắn tin phổ thông, ta tuyệt đối không làm được!
- Đó gọi là, hai nước giao tranh không chém sứ giả...
Sở Hiên vẫn lạnh nhạt nói:
- Cũng như vậy, ra chiến trường không chém tướng quân, những người gọi là sứ giả chỉ vỏn vẹn là công cụ để hai bên thông tin và trao đổi với nhau mà thôi. Mục đích đánh cỏ động rắn đã được Trương Hằng hoàn thành, việc của ngươi bây giờ không phải tận sức làm càn, mà là phải đoạt những bộ phận còn lại của tượng Phật về. Về thế lực Nhật Bản đã có thể xác định được hai điểm, thứ nhất bọn họ từng bí mật tiến vào Sơn Tây, thứ hai, bọn họ đoạt được ít nhất là một bộ phận tượng Phật. Nhiệm vụ của ngươi chính là uy hiếp, bắt bọn họ giao ra tất cả các phần tượng Phật, ngoài ra còn phải xác nhận trong số họ ít nhất là một người biết rõ số lượng cùng vị trí các bộ phận tượng Phật, hơn nữa phải là lãnh đạo cấp cao.
- Nơi đây cũng không phải thế giới hiện thực, ta đã nhắc ngươi rồi, cho nên đừng có đặt quá nhiều tình cảm vào đây. Trình Khiếu, hành động ưu tiến nhất là hoàn thành nhiệm vụ, những chuyện sau đó ta mới không quản ngươi nữa...
- Chính vì vậy...
Tiếng của Sở Hiên đột nhiên trở nên càng lạnh lẽo hơn bình thường, nhàn nhạt nói:
- Đừng có để tình cảm cá nhân làm liên lụy tới nhiệm cụ của cả đội, nếu không...
- Hiểu, hiểu rồi!
Trình Khiếu ở đầu bên kia lập tức run bần bật, hắn vội vã lật đật nói:
- Ta hiểu rồi, nhưng mà ngươi cũng không cần nói kiểu âm trầm như vậy chứ, ghê chết đi được... Vốn tính cách ngươi đã đủ dọa người rồi, nghe giọng như bây giờ lại càng kinh khủng. Tóm lại ta cố gắng hết sức là được chứ gì. Ngoài đe dọa với uy hiếp ra thật sự không được làm gì khác?
Sở Hiên chợt thở dài nói:
- Thực lực của ngươi thuộc loại cận chiến đơn độc, nếu quần chiến thì từ một trăm người trở xuống mới thích hợp với ngươi. Kỳ thực để Trương Hằng đi tập kích một sư đoàn đã là quyết định rất khó khăn rồi, ngươi cùng Zero đều không thích hợp để chiến đấu ở cấp độ chục nghìn người. Tình huống như vậy, Bá Vương cùng Vương Hiệp là lựa chọn thích hợp nhất, nhưng Vương Hiệp có nhiệm vụ khác, vì thế chỉ còn ngươi là nhân tuyển phù hợp để đến gặp mặt chỉ huy cấp cao quân đội Nhật Bản tại đông bắc.
- Mặt khác... Tùy lúc chờ đợ mệnh lệnh của ta, nếu như cấp cao quân đội Nhật thật sự cố chấp không chịu hợp tác, không muốn giao bộ phận tượng Phật lại cho chúng ta, ta sẽ để Vương Hiệp mang thứ đó tới cho ngươi... Về Ma động pháo, tốt nhất là không nên sử dụng trong phạm vi Trung Quốc đại lục, tình huống cơ bản là như vậy... Thời gian còn chưa tới bốn ngày, Trịnh Xá ngủ say, Zero bị buộc phải cố thủ tại chỗ, về tin tức còn thiếu tung tích của hai bộ phận tượng Phật nữa.... Ta cũng chỉ có thể cố gắng hết sức thôi. Đến khi Trịnh Xá tỉnh lại, hy vọng chúng ta không cùng gặp nhau dưới địa ngục...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận