- Sở Hiên, à, hai tên…. Adam, ta, có thể còn cộng thêm cả Nyos nữa, đương nhiên điều kiện đầu tiên là hắn phải sống sót mới được... Bố cục, kế hoạch tính toán giữa năm trí giả bọn ta, đúng là đủ khiến người ta nghĩ vỡ cả đầu.
Tiêu Hoành Luật lầm bầm nói, vừa liên tục ngắt ngắt tóc trán vừa đưa mắt liếc xéo sang phía Sở Hiên. Tên khốn này đúng là nhàn nhã, dáng vẻ hoàn toàn khác với trạng thái suy nghĩ của hắn, vừa không hai mắt đầy tơ máu cũng không có dấu hiệu mệt mỏi nào. Sở Hiên vẫn như cũ ung dung ăn táo, không ngừng loay hoay với mấy thiết bị nhỏ bé, thậm chí căn bản không thể dựa vào thần thái và động tác để suy đoán tâm lý hắn lúc này, đây là ưu thế của kẻ không có cảm giác và tình cảm sao? Hoặc có thể nói, sau khi mất đi quá nhiều thứ, trời cao liền bù đắp cho hắn phần trí tuệ đó?
“Đây rút cuộc là con cưng của ông trời? Hay là bi kịch do cái gọi là vận mệnh tạo ra?”
Tiêu Hoành Luật bật cười tự giễu, tiếp đó lại tập trung toàn bộ tinh thần vào tình hình trước mắt. Việc phân tích tình huống như vậy đã tốn của hắn hai ngày hai đêm nhưng vẫn không hề có chút manh mối nào, ngược lại, sự tình trong đầu hắn càng phát triển phức tạp hơn.
Cũng không phải là trí tuệ của Tiêu Hoành Luật quá kém, cho dù từ phương diện nào đi nữa hắn cũng đều không hổ là đỉnh cao của trí tuệ người bình thường như Sở Hiên đã nói. Từ điểm này mà nói, hắn tuyệt đối không thua kém Nyos, chỉ là vì trong Trung Châu đội hào quang của Sở Hiên quá chói lọi, hoàn toàn che mờ mất sự phát huy của hắn cho nên mới tạo nên cảm giác trí tuệ của hắn cũng không hề xuất chúng. Nếu như bỏ hắn vào một đoàn đội bất kỳ nào khác, hắn đều có thể trở thành nhân vật cực kỳ quan trọng chỉ đứng sau đội trưởng.
Theo một mức độ nào đó mà nói, phần lớn các thành viên Trung Châu đội cũng đều giống như Tiêu Hoành Luật, bị sức mạnh của Trịnh Xá che lấp, thực lực của họ có vẻ như rất yếu...
Lại nói về Tiêu Hoành Luật đang không ngừng suy nghĩ tình hình trước mắt. Tình huống nói ra thì rất đơn giản, trên đường đi, Trung Châu đội gặp ba tiểu đội luân hồi khác, mỗi đội đều được yêu cầu làm một chuyện giống nhau, đó là thông báo đầu mối và địa điểm nơi Trung Châu đội muốn tới cho Thiên Thần đội và Ác Ma đội, còn về việc rút cuộc có thể truyền được tất cả tin tức đi không thì họ cũng không biết được. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, rất nhiều khi, may mắn quả thực là một phần của thực lực.
Tình hình nhìn từ bên ngoài cũng không phức tạp, chỉ vỏn vẹn truyền bá tin tức về Trung Châu đội ra mà thôi, rõ ràng là muốn sắp đặt cạm bẫy gì đó bên trong thành phố ấy. Nhưng nếu cộng thêm hai tên Sở Hiên, một gã Adam và một Tiêu Hoành Luật, cùng với một Nyos có thể còn sống nữa, tình huống sẽ hoàn toàn khác biệt.
- Theo tin tức đã biết đến hiện tại, tiểu đội Ác Ma có một loại thuộc tính, kỹ năng hoặc vật phẩm hoàn toàn siêu việt lẽ thường. Cụ thể là cái gì thì không quan trọng, mấu chốt là thứ này có thể toàn tri toàn năng... Không, hắn là thuộc về tiên đoán trong một phạm vi nào đó, tiên đoán gần như chuẩn xác trăm phần trăm, như vậy mới có thể giải thích sự xuất hiện của clone Trịnh Xá trong The Perfect Storm. Nếu đã có loại năng lực cường hãn như thế, vậy thì đồng thời, muốn sử dụng năng lực đó cũng chắc chắn phải trả giá rất lớn, cái giá đó là gì? Năng lượng? Sức sống? Hay là điểm thưởng, chi tiết kịch tình? Không cần biết là loại nào, năng lực toàn tri toàn năng đó cũng tuyệt đối không thể liên tục sử dụng.
Tiêu Hoành Luật thì thào tự nói, dùng sức ngắt một sợi tóc trán:
- Nhưng nếu như kẻ có được năng lực toàn tri toàn năng là Sở Hiên... Vậy thì tình huống đúng là không xong hết mức, người như hắn... Không, loại sinh vật đó không thể gọi là người nữa rồi, hẳn phải gọi là “Thần” mới đúng... “Thần” xuất hiện dưới hình hài con người...
- Theo lý mà nói, Sở Hiên trong trạng thái như vậy đã là vô địch, nhưng hắn lại để lộ tin tức cho Sở Hiên của chúng ta, hơn nữa còn để xuất kế hoạch cùng Trung Châu đội hợp công tiểu đội Thiên Thần, vậy không phù hợp với tính cách Sở Hiên. Với tính cách của hắn, nếu như có loại vô địch như vậy, tuyệt đối sẽ trực tiếp bố cục giết người toàn thắng, sao lại còn phải bày ra nhiều mánh lới như vậy? Thế có nghĩa là toàn tri toàn năng cũng có hạn chế, hoặc có thể nói là có hạn chế ngăn cản hắn làm như vậy….. Vũ lực của clone Trịnh Xá ngăn cản hắn chăng? Hay là hạn chế sử dụng năng lực toàn tri toàn năng đó?
- Nói tóm lại, clone Sở Hiên chiếm được “thế” tuyệt đối trong trận chiến này, tất cả âm mưu đều vô hiệu, thậm chí còn bị hắn tính kế ngược lại, không, chắc chắn là sẽ bị hắn tính kế ngược lại, phản ứng của hai đội kia sẽ là…. Sở Hiên của đội chúng ta đồng ý cùng Ác Ma đội đối phó với Thiên Thần đội, nhưng phản ứng của hắn rất có thể là sẽ sắp đặt ngược lại tính kế cả clone Sở Hiên lẫn Adam. Adam tuy thân nằm tại thế yếu tuyệt đối, không hề biết Sở Hiên của Ác Ma đội có thể toàn tri toàn năng, cũng không biết Ác Ma đội và Trung Châu đội sẽ liên kết đối phó hắn nhưng đó có thể lại trở thành ưu thế của cá nhân hắn. Hắn rất có thể sẽ trở thành quân cờ quan trọng mà hai đội dùng để làm suy yếu đối phương, mà mấu chốt là thực lực của quân cờ này rất mạnh, rất có thể sẽ lợi dụng một số biện pháp lật ngược lại trở thành kẻ đánh cờ.
- Còn lại là ta và Nyos, lập trường và khả năng bày ra bố cục của chúng ta cũng sẽ làm tăng thêm biến số của kế hoạch này…..
Tiêu Hoành Luật thần sắc phức tạp nhìn sang phía Sở Hiên. Tất cả những suy nghĩ này đều chỉ tồn tại trong lòng hắn, hắn cũng không ngu đến mức thương lượng kế hoạch với Sở Hiên, bởi vì khả năng toàn tri toàn năng của Ác Ma đội phảng phất như một thanh kiếm sắc lúc nào cũng lơ lửng trên đầu, làm hắn chỉ có thể căn cứ vào trí tuệ và sự thấu hiểu với Sở Hiên của mình để phối hợp với bố cục của Sở Hiên. Tất cả suy nghĩ đều thành lập trên cơ sở Sở Hiên muốn đồng thời tính kế cả Ác Ma đội lẫn Thiên Thần đội.
- Nói cách khác…. Nhân tuyển thật sự để tìm cách chiến thắng tiểu đội Thiên Thần…. Là ta?
Tiêu Hoành Luật thở hắn ra một hơi, một lúc lâu sau mới đình chỉ suy luận… Đã lãng phí mất hai ngày, hắn không thể tiếp tục nghĩ ngợi thêm nữa. Tiếp theo đây không cần biết suy đoán của hắn có chính xác hay không đều phải thực hành, ví dụ như toàn diệt tiểu đội Thiên Thần, cùng với kéo cả tiểu đội Ác Ma vào trong trận chiến này….
- Ác Ma đội, Thiên Thần đội… Thật giống như hai ngọn núi khổng lồ song song tồn tại, cường giả trong hai đội họ rút cuộc là đang làm cái gì chứ?
Hai đội ngũ còn lại hình thức không giống với Trung Châu đội, mà nói một cách chính xác là mô thức của Trung Châu đội cũng không giống với tất cả cá tiểu đội luân hồi khác. Mỗi đội ngũ đều có mô thức đặc hữu của riêng mình, trong đó thường thấy nhất là cường giả thống trị đoàn đội hoặc là trí giả chỉ huy giống như Nam Viêm Châu đội. Đương nhiên, cường giả luôn không muốn bản thân bị trói buộc, mà trong trận chiến cuối cùng này, cường giả của tất cả các đoàn đội, hoặc có thể nói là cường giả thực lực đạt tới một trình độ nào đó, bọn họ tự nhiên là sẽ có hành động của riêng mình, không chịu không chế quá lớn của người khác…. Ví dụ như La Ứng Long của tiểu đội Thiên Thần. Đã tiến vào thế giới phim kinh dị được ba ngày, trong ba ngày này hắn vô cùng trầm mặc, bình thường một câu cũng không muốn nói, mặc cho cô bạn gái tóc vàng của hắn không ngừng trêu chọc. Đối với hành vi như thế của hắn, mấy người trong đối đều không có phản ứng quá nhiều, dù sao hắn cũng đã như vậy ngay từ mấy bộ phim kinh dị trước rồi. Mấy người cũ trong đội tự nhiên là không cần nói, mấy tân nhân thì lại không quen thuộc với căn cơ của La Ứng Long, vì thế bọn họ lại càng không để ý, chỉ có hai người da trắng có vẻ rất có hứng thú với bạn gái La Ứng Long thì không ngừng khiêu khích hắn. Đương nhiên, hai người này cũng không dám quá phận, dù sao thì Tống Thiên và La Ứng Long cũng cùng là người châu Á, ai mà biết gã siêu cường giả cầm đao này sẽ có ra mặt vì La Ứng Long hay không? Tất cả cũng chỉ vì… Bọn họ không hề biết thực lực chân chính của La Ứng Long.
- Vậy sao? Trung Châu đội nói với các ngươi như vậy?
Adam nghe thủ lĩnh một đoàn đội khác báo cáo, sau khi cẩn thận lắng nghe những gì Trung Châu đội yêu cầu bọn họ nói, Adam liền rơi vào trầm tư, hơn nửa ngày sau mới hỏi một câu có cũng như không đó.
- Tất nhiên, ta nhớ rất rõ ràng, đội trưởng Trung Châu đội Trịnh Xá nói với bọn ta nguyên văn như vậy, một chữ cũng không sai…. Kẻ đó thật mạnh, đứng trước mặt hắn phảng phất như đứng trước núi cao biển rộng, căn bản là bị áp bức đến mức dũng khí để phản kháng cũng không có. Còn may là hắn không ra tay với bọn ta, chỉ nhắn lại những lời vừa rồi, vì thế ta mới ghi nhớ rất kỹ!
……
- Vậy sao? Trung Châu đội nói với các ngươi như vậy?
Adam cũng không trả lời người kia, cứ ngây ra như vậy, lẩm bẩm tự nói. Những người xung quanh nhất thời đều yên lặng xuống, tất cả nhìn sang phía Adam, xem xem gã có trí tuệ siêu quần này sẽ đối phó với khiêu khích của Trung Châu đội như thế nào.
- Trung Châu đội.... Bọn chúng tại sao phải làm vậy chứ?
Adam đột nhiên quay sang hỏi người bên cạnh. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, bởi vì họ chưa từng thấy Adam đi hỏi ý người khác, hơn nữa còn hỏi với dáng vẻ ngơ ngác như thế này. Trong quá khứ, hắn cho dù đối mặt với bất kỳ khó khăn, bất kỳ vấn đề nào cũng đều mỉm cười giải quyết, bộ dạng hắn lúc này thật sự... Khiến người ta phải bất an.
- Đủ rồi....
La Ứng Long đột nhiên đứng dậy, hắn nhìn ra xa nói:
- Tình cảm đội viên của chúng ta đến đây là hết, tiếp theo ta sẽ gia nhập Trung Châu đội.... Đạo bất đồng, dù có nói cũng vô ích, lần sau gặp mặt chúng ta sẽ là kẻ địch. Trả bình tụ linh lại cho ta, ta không muốn phải động võ đoạt lại... Còn nữa, Leina, nếu muốn ở cùng anh thì bây giờ hãy đi cùng anh luôn. Anh không muốn khi đối đầu với Thiên Thần đội lại phải coi cả em cũng là đối thủ.
Cô gái tóc vàng ngẩn người, tiếp đó thần sắc đầy vẻ phức tạp, nhất thời không biết phải nói gì mới tốt. Ngược lại, mấy người xung quanh liền từ từ quây tới. Thiên Thần đội nhân số không nhiều, tổng cộng chỉ có tám người, ngoài La Ứng Long, Tống Thiên, Adam, Leina ra thì có bốn tân nhân khác. Gọi là tân nhân nhưng bốn người này tốt xấu gì cũng là đội trưởng đoàn đội khác, vì thế về phương diện thực lực cũng không hề yếu.
- La Ứng Long, ta sẽ không giải thích bất cứ điều gì cho những việc ta làm, nhưng có một điểm ngươi phải rõ ràng. Đó chính là ta mới là đội trưởng tiểu đội Thiên Thần. Rất xin lỗi, ta không thể để ngươi tới chỗ Trung Châu đội, ít nhất là trước khi Sở Hiên chết, không thể để ngươi gặp hắn... Tống Thiên, phiền ngươi ra tay đi.
Adam cũng không nhìn La Ứng Long, hắn cúi đầu vừa nghĩ vừa nói.
Cô gái tóc vàng giật mình, vội vàng nói:
- Đừng nội đấu mà, đối thủ của chúng ta là Ác Ma đội và Trung Châu đội... La Ứng Long, từ sau khi chúng ta tìm thấy di tích, anh lúc nào cũng mang bộ dạng này. Rút cuộc là có nội tình gì vậy, nói cho mọi người biết đi. Chỉ cần anh nói ra, chúng ta có chuyện gì mà không thể giải quyết chứ?
- Không phải không muốn nói, mà là không thể nói
La Ứng Long đầy vẻ phẫn hận nhìn Adam, hơn nửa ngày sau mới phun ra được một câu, cùng lúc đó, hắn đã lấy trong người ra một thanh kiếm nhỏ trong suốt. Thanh kiếm này tối đa chỉ to cỡ bàn tay nhưng khi hắn vừa lấy kiếm ra, Tống Thiên ở cách đó không xa đã rút phắt thanh trường đao của hắn, đối thẳng vào La Ứng Long.
Cô gái tóc vàng trong mắt đã ngân ngấn nước, vội vàng hỏi:
- Tại sao lại không thể nói? Được rồi, được rồi, anh chỉ nói cho một mình em thôi, có được không? Không nói với ai khác, cứ như thế đi, chỉ nói với một mình em thôi có được không?
- ...Không phải không muốn nói, mà là không thể nói!
La Ứng Long đang nói đột nhiên vung tay đánh ra phía sau. Trên tay hắn xuất hiện một tầng không gian vặn vẹo có thể thấy được bằng mắt thường, mà bên ngoài tầng không gian đó là một cây phi đao nhỏ bé. Cây phi đao này cực kỳ cứng cỏi, không ngờ lại liều mạng đâm sâu vào trong tầng xung động đó, đến khi xuyên qua được một nửa mới hoàn toàn dừng lại. Cách đó không xa, kẻ vừa phát xạ phi đao đang mỉm cười khinh thị, vung tay lại phóng một mũi phi đao khác tới.
“Ngu xuẩn.... Ám khí sở dĩ gọi là ám khí chính bởi vì có thể bắn người lúc họ không kịp để phòng. Làm như hắn thế này chẳng bằng cầm một khẩu súng laser đi chiến đấu, đúng là lãng phí kỹ năng thiên phú có được.”
Tống Thiên khẽ chửi thầm, trong lúc La Ứng Long đỡ mũi phi đao thứ hai đang định phản kích, hắn đã lăng không chém xuống một đao, không có chút hoa xảo nào, trực tiếp chém thẳng tới trước mặt La Ứng Long.
- Đao thứ nhất, Xuân lôi bạo cức!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận