Lóc không nói gì, nhưng nó không từ chối và còn chần chừ chờ thằng Đực chạy vô nhà. Chút sau, Đức chạy ra, một tay cầm bọc mận, một tay cầm cái chong chóng khá lớn. Nó quơ tay cho cái chong chóng quay rồi đưa cho Lóc và cảm thấy hài lòng khi Lóc nhận lấy. Ừ, coi như quà xin lỗi nhau mà. Anh em cùng xóm, cùng chăn bò với nhau, tội gì phải giữ lòng thù hận.
Lóc về nhà bỏ cỏ lên mạng cho bò ăn và tìm Bé Ba cho nó mận và cái chong chóng. Bé Ba chỉ lấy bọc mận và chê chong chóng. Lóc đem chong chóng ra sân quơ quơ một chút cũng chán, nó bèn cầm lên mái hiên nhà để cho gió thổi quay vù vù...
Cơm trưa xong, Lóc ra sân nhìn lên mái hiên vẫn thấy cái chong chóng quay. Thằng Đực này cũng khéo tay thật, chỉ cần có gió nhẹ lồng vào cánh chong chóng là tự nó quay ngay. Chắc nó sẽ quay suốt ngày, suốt đêm quá. Lóc chợt nghĩ, phải mình có cách chi cho cái núm trên bộ phận phát điện của đèn xe đạp quay suốt ngày thì hay biết mấy.
Ơ, sao mình không làm một cái chong chóng gắn chặt vào cái núm đó để nó quay và cái trục quay theo, sẽ có điện và đèn sẽ sáng. Lóc hớn hở lấy cái chong chóng của thằng Đực cho và ướm thử vào cái núm của bộ phận phát điện xe đạp. Nhưng nó cố nâng cải chống chóng vô thì giấy rách...
Ờ mà có gắn được đi nữa, gió mạnh, cái chong chóng này cũng không chịu được bao lâu. Phải làm chong chóng bằng cái gì đó, không sợ mưa gió mà vẫn đủ sức đón gió, đủ sức quay trục của bộ phận phát điện này...
Lúc đó, cái chong chóng sẽ được đưa lên cao, phải có dây điện nối dài xuống bóng đèn để ở dưới... Sợi dây phơi quần áo của nhà nó là sợi dây điện của mấy tay lính bỏ trong chòi cô Hành, nó lượm về mà... dài lắm, chắc thừa sức nối vào. Lúc đi tìm... nó nhớ có cái thùng thiếc bị thủng ba nó tính làm đồ trồng hành. Có thể cắt nó ra làm chong chóng vừa to, vừa chắc chắn, được lăm.
Lóc đã tìm được, nó dùng dao cắt ra một miếng thiếc hình vuông. Cũng như giấy, nó cắt miếng thiếc làm bốn cánh và bẻ cong, đục lỗ... Phần bên trong chong chóng, lỗ thiếc bị đục lớn và trùm vào cái núm thiệt sát. Lóc còn dùng dây chì xiết cho chặt không cho gió làm tuột. Lọc dùng tay quay thử. Cái trục xoay rất nhẹ nhàng. Phần trục để người ta bắc vào sườn xe được Lóc đút vào một nhánh tre đực, có chiều vuông góc với chiều bộ phận này và trục chong chóng. Trục đỡ này được Lóc đút vào một thanh trúc khoảng ba thước, Lóc dựng cái chong chóng lên đón gió và không khỏi hớn hở reo lên:
- Thành công rồi... Quay rồi... hà hà...
Bé Ba chạy ra coi Lóc làm và chưa hiểu anh Hai đang làm cái gì? Giọng cô bé thờ ơ hỏi:
- Anh làm chong chóng chi, cái hồi sáng em đã không thèm...
- Khà khà... Thần gió cho nhà ta điện. Em sẽ có bóng đèn điện để học bài, không phải đốt đèn dầu... Gió ở đây thì thổi suốt ngày, suốt đêm, suốt năm, suốt tháng... tha hồ...
Lóc hớn hở ha cây trúc xuống, cắt cái dây điện phơi quần áo và mang vào nối từ hai cọc trên bộ phận phát điện, kéo tới đầu kia thanh trúc, nối vào cái đèn xe đạp. Lóc dựng cây chong chóng lên, đón gió.
Chong chóng quay, bóng đèn sáng lên, mà rất sáng, có lẽ do chong chóng quay nhanh quá và nhỏ Bé Ba vừa vỗ tay hoan hô vừa nhảy tưng tưng:
- Anh Hai chế tạo ra điện... giỏi quá giỏi. Anh Hai hay quá xa. Anh Hai cho em đi... nhưng... để bóng đèn sáng hoài như vậy có hư không?
- À, lúc không xài thì tháo bóng đèn ra... hay tháo một dây ở gần đầu chuôi đèn, khó gì...
- Anh Hai giỏi quá, chút ba về, mình khoe với ba ha anh.
- 2 giờ thì mình giấu đi, để tối ba má về mang ra cho hai người bị bất ngờ luôn...
Lóc và em gái vội hạ cây chong chóng xuống đem vô buồng giấu. Từ đó tới chiều, hai anh em cứ khấp khởi, đi ra, đi vô mong chờ ba má về, mong trời mau tối...
Thế rồi trời cũng sập tối, ba má Lóc từ trong đồng về. Hai anh em Lóc cũng đã nấu cơm chín. Hầm nồi canh. Nồi cá kho mà nó đã làm từ lúc sáng. Khi Bé Ba dọn cơm ra, ba má chúng đã xuống rạch tắm thì Lộc bắt đầu đem cái chong chóng ra hiên nhà dựng lên. Ba má chúng thay đồ xong bước ra nhà trước, tới bên mâm cơm và ba chúng nói ngay:
- Lúc đầu, mày làm cái gì mà không đốt đèn lên để tối thui thấy ăn hả? Anh lớn trong nhà mà không làm, còn sở
- Dạ, có ngay. Ba coi nè. Lóc cầm cái đèn xe đạp lại mảng bên vách bộ ván ngựa và nối đầu dây điện vô. Bóng đèn sáng lên làm ba má chúng giật mình.
- Cái gì... mày... mày...
- Anh Hai chế tạo đèn điện đó ba má. Hay ghê chưa!
- Cái đèn xe đạp sao... sao lại...
- Dạ, đèn xe đạp ba không xài nữa, con làm như vậy để sáng chơi...
- Mày làm sao, không sợ nó giật chết hả. - Má Lóc lo lắng nói.
- Không có giật đâu. Con thấy bác thợ sửa xe đạp làm rồi mà... Cái cục phát điện trong xe đạp đó ba...
Lóc tự hào giải thích. Ba Lóc còn chưa hiểu:
- Rồi... mày làm sao?
- Dễ ợt hà... Con...
Lóc chưa nói nứt câu, chợt bóng đèn tắt phập. Lúc bối rối đưa tay mò mò đầu mối dây điện, cũng không thấy đứt ra. Nó lúc lắc bóng đèn cũng không sửa được. Lóc chạy ra hiên nhìn lên, thì ra cái chong chóng không còn quay nữa. Lóc xoay cây trúc và nó hiểu ra, cải chong chóng Xoay ngang không hứng gió nên không quay, khi nó xoay cây trúc đúng hướng thì đèn trong nhà lại sáng lên. Ba Lóc đã đứng cạnh nó từ lúc nào, nó không hay. Ông nói giọng hài lòng:
- Hạ nó xuống, ba làm cho nó chắc chắn hơn và không còn quay ngang nữa... Đốt cho ba cái đèn dầu đi Bé Ba...
Lóc mở dây, ha cây trúc xuống. Ba nó xem qua và gật gù. Ông lây kìm quay thêm vài vòng dây chì ngay chỗ nối Vô cái núm trục bộ phận phát điện. Ba Lóc còn cắt thiếc làm thêm một cái đuôi, như cái bánh lái và Lóc hiểu có thêm cái đó, chong chóng sẽ giữ đúng hướng gió, để quay liên tục.
Ba Lóc cắt bớt một lòng cây trúc, để cái trục thẳng đứng của bộ phận phát điện lọt thỏm vào lỗ đầu cây trúc và có thể xoay tròn được. Ba Lóc còn sửa không cho sợi dây điện bị cuốn vào thân trúc để khỏi đứt...
Ông làm quên cả đói mặc dù mà chúng nó thúc giục ăn cơm xong rồi làm nhưng hình như ba Lóc cũng thích thú với việc này. Đến khi dựng cây trúc lên, đèn sáng, ba nó mới chịu quay vô mâm cơm và cả nhà ăn một bữa cơm thật ngon...
Tụi con nít mấy nhà bên cạnh đã chạy sang dòm ngó, bàn tán, thắc mắc sao cái bóng đèn đó sáng mãi...
Chúng thèm được sờ, được đứng gần để nhìn cái đèn và... có đứa ngó ra cái chong chóng đang quay vù vù trên mái hiên nhà Lóc.
- Hay quá... mai tao kêu ba tao làm vài cái chong chóng như của anh Lóc.
- Xạo, chưa chắc ba mày giỏi như anh Lóc...
- Xí... cái bóng đèn đó có gì lạ... lu căm hà. Tao còn thấy nhiều cải đèn xe hơi sáng hơn nữa kìa. Ngay đèn xe Honda của ông Xã Năm còn sáng hơn...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận